Phát biểu cảm nghĩ về người thân lớp 7? Học sinh lớp 7: Cảm nghĩ về người thân ngắn gọn? Yêu cầu cần đạt về viết đối với học sinh lớp 7?
Phát biểu cảm nghĩ về người thân lớp 7? Học sinh lớp 7: Cảm nghĩ về người thân ngắn gọn?
Tham khảo mẫu Phát biểu cảm nghĩ về người thân lớp 7/ Cảm nghĩ về người thân lớp 7 dưới đây:
Cảm nghĩ về người thân lớp 7 - Mẹ Trong cuộc sống của mỗi người, gia đình luôn là điều quý giá nhất. Đối với tôi, người thân yêu quý nhất chính là mẹ - người phụ nữ đã dành trọn tình thương và sự hy sinh cho tôi suốt những năm tháng qua. Mẹ tôi là một người phụ nữ giản dị. Mẹ không cao lắm, khuôn mặt hiền hậu với đôi mắt to tròn luôn ánh lên tia nhìn trìu mến. Bàn tay mẹ gầy nhưng rất khéo léo, có thể làm được đủ mọi việc từ nấu ăn, may vá đến sửa chữa những món đồ hỏng trong nhà. Tuy mẹ không trang điểm cầu kỳ hay mặc những bộ quần áo đắt tiền, nhưng trong mắt tôi, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất. Mỗi ngày, mẹ thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Dù trời mưa hay nắng, mẹ vẫn kiên nhẫn đưa tôi đến trường. Chiều đến, mẹ lại vội vã trở về nhà sau giờ làm để nấu bữa tối. Những món ăn mẹ nấu tuy bình dị nhưng luôn ngon và đầy đủ chất dinh dưỡng. Mẹ thường nói: "Con ăn ngon miệng là mẹ vui rồi". Chỉ một câu nói đơn giản thôi nhưng đã thể hiện hết tình yêu thương mẹ dành cho tôi. Tôi nhớ có lần tôi bị sốt cao, mẹ đã thức trắng đêm để chăm sóc tôi. Mẹ liên tục thay khăn ướt cho tôi, kiểm tra nhiệt độ và lo lắng đến nỗi không chợp mắt được phút nào. Khuôn mặt mẹ lộ rõ vẻ mệt mỏi nhưng vẫn nở nụ cười ấm áp mỗi khi tôi tỉnh giấc. Sáng hôm sau, dù rất mệt, mẹ vẫn phải đi làm để kiếm tiền lo cho gia đình. Lúc đó, tôi mới thật sự hiểu được sự vất vả và hy sinh của mẹ. Không chỉ chăm sóc sức khỏe, mẹ còn là người thầy đầu tiên dạy tôi những bài học về cuộc sống. Mẹ dạy tôi cách yêu thương, chia sẻ với mọi người xung quanh. Mẹ dạy tôi phải sống trung thực, không được nói dối dù là chuyện nhỏ. Mẹ cũng dạy tôi phải kiên nhẫn và không bao giờ bỏ cuộc trước khó khăn. Những lời dạy của mẹ đơn giản nhưng sâu sắc, trở thành hành trang quý giá theo tôi suốt cuộc đời. Mẹ luôn động viên tôi trong học tập. Mỗi khi tôi gặp khó khăn với bài vở, mẹ không trực tiếp giải bài cho tôi mà khuyến khích tôi tự tìm tòi, suy nghĩ. Mẹ nói: "Con hãy cố gắng hết sức, kết quả thế nào cũng không sao, điều quan trọng là con đã nỗ lực". Những lời động viên của mẹ giúp tôi có thêm động lực để cố gắng học tập mỗi ngày. Có những lúc mẹ phải la mắng khi tôi mắc lỗi, nhưng tôi biết đó là vì mẹ yêu thương và muốn tôi trở thành người tốt hơn. Đằng sau những lời quở trách là tình thương vô bờ bến mà mẹ dành cho tôi. Đôi khi, tôi cũng làm mẹ buồn vì sự bướng bỉnh, thiếu suy nghĩ của mình. Nhưng mẹ không bao giờ giận lâu, mẹ luôn tha thứ và tiếp tục yêu thương tôi vô điều kiện. Tôi thầm hứa với lòng mình sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mẹ. Tôi sẽ ngoan ngoãn, giúp mẹ làm việc nhà để mẹ đỡ vất vả. Và sau này, khi lớn lên, tôi sẽ chăm sóc mẹ như cách mẹ đã từng chăm sóc tôi. Mẹ của tôi không phải là người phụ nữ nổi tiếng hay giàu có, nhưng với tôi, mẹ là người vĩ đại nhất trên đời. Tình yêu thương và sự hy sinh của mẹ dành cho tôi là vô giá. Tôi tự hào và biết ơn vì được làm con của mẹ. Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều! |
o0o
Cảm nghĩ về người thân lớp 7 - Ba Trong cuộc đời mỗi người, gia đình luôn là điều quý giá nhất, và trong gia đình tôi ba tôi chính là người anh hùng thầm lặng mà tôi ngưỡng mộ nhất. Ba tôi là một người đàn ông không mấy cao lớn nhưng có đôi vai rộng vững chãi. Khuôn mặt ba hơi gầy với những nếp nhăn đã bắt đầu hằn sâu quanh khóe mắt và trán - dấu ấn của thời gian và những năm tháng lao động vất vả. Đôi bàn tay ba chai sạn, thô ráp nhưng luôn ấm áp mỗi khi nắm lấy tay tôi. Mỗi ngày, ba thức dậy từ rất sớm, có khi là 5 giờ sáng, để chuẩn bị cho một ngày làm việc dài. Ba ít khi nghỉ ngơi, ngay cả vào những ngày cuối tuần, ba cũng tất bật với công việc sửa chữa nhà cửa hoặc giúp đỡ hàng xóm. Đôi khi, tôi thấy ba thực sự mệt mỏi, nhưng ba chưa bao giờ than vãn. Ba luôn nói: "Miễn là gia đình mình khỏe mạnh, hạnh phúc là ba vui rồi". Tôi nhớ có lần cả nhà gặp khó khăn về tài chính, ba đã phải làm thêm công việc thứ hai vào buổi tối. Nhiều đêm, ba trở về nhà khi tôi đã ngủ say và ra đi khi tôi còn chưa thức dậy. Dù vậy, mỗi khi có thời gian rảnh, ba vẫn kiên nhẫn ngồi bên cạnh giúp tôi giải những bài toán khó hoặc lắng nghe tôi kể về một ngày ở trường. Ba không phải là người hay thể hiện tình cảm bằng lời nói. Ba hiếm khi nói "Ba yêu con" nhưng tình yêu của ba thể hiện qua từng hành động nhỏ. Những buổi sáng ba đạp xe đưa tôi đến trường dưới mưa, những lần ba thức đêm chăm sóc khi tôi bị ốm, hay đơn giản là những món quà nhỏ ba mua cho tôi mỗi khi đi làm về - tất cả đều là cách ba nói "Ba yêu con" mà không cần dùng đến lời. Ba là một người nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái. Ba luôn nhắc nhở tôi phải trung thực, kiên trì và biết tôn trọng người khác. Có những lúc tôi không hiểu và thấy ba quá khắt khe, nhưng giờ đây, khi đã lớn hơn một chút, tôi nhận ra rằng mọi điều ba làm đều vì muốn tôi trở thành một người tốt. Điều tôi ngưỡng mộ nhất ở ba là tinh thần trách nhiệm và lòng bao dung. Ba không chỉ là trụ cột vững chắc của gia đình mà còn luôn sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh. Ba thường nói: "Con à, cuộc sống này không chỉ là nhận mà còn là cho đi. Khi con có thể giúp đỡ ai đó, hãy làm ngay không do dự". Có những lúc ba và tôi có những bất đồng, cãi vã. Đôi khi tôi nghĩ ba không hiểu tôi. Nhưng sau tất cả, tình yêu thương ba dành cho tôi vẫn không hề thay đổi. Ba luôn là người đầu tiên tha thứ, là người đầu tiên nhường nhịn để gia đình được hòa thuận. Mỗi khi nhìn vào đôi mắt đã có chút mệt mỏi của ba, tôi tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt, sẽ ngoan ngoãn và giúp đỡ ba nhiều hơn trong công việc nhà. Tôi ước mơ một ngày nào đó, khi đã trưởng thành, tôi có thể đền đáp lại tình yêu thương và sự hy sinh mà ba đã dành cho tôi. Ba ơi, con biết ba không đọc được những dòng này, nhưng con muốn nói rằng con yêu ba rất nhiều. Con biết ơn vì đã có ba trong cuộc đời con. Ba là người anh hùng của con, là tấm gương để con noi theo. Con hứa sẽ sống thật tốt để ba luôn tự hào về con. |
o0o
Cảm nghĩ về người thân lớp 7 - Ông Trong căn nhà nhỏ của gia đình tôi, có một người luôn mang đến cho tôi cảm giác bình yên và ấm áp - đó chính là ông nội của tôi. Ông năm nay đã ngoài bảy mươi, mái tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền hòa với những nếp nhăn in dấu thời gian, nhưng đôi mắt ông vẫn sáng và tinh anh. Mỗi buổi sáng, ông thường dậy rất sớm. Khi tôi còn đang ngủ, đã nghe tiếng ông loay hoay trong bếp pha trà. Ông thường ngồi ở chiếc ghế đặt trước hiên nhà, nhâm nhi chén trà nóng và đọc báo. Hình ảnh đó đã trở nên quen thuộc và gắn liền với tuổi thơ của tôi. Ông nội tôi là một người rất am hiểu lịch sử và văn hóa dân tộc. Những buổi tối ngồi bên ông, lắng nghe ông kể về những câu chuyện thời chiến tranh, về quê hương, về những bài học đạo đức là những khoảnh khắc tôi trân trọng nhất. Giọng ông trầm ấm, chậm rãi, mỗi từ ngữ đều chứa đựng kinh nghiệm và trí tuệ của một đời người. Tôi còn nhớ những lần ông dạy tôi viết chữ. Ông rất kiên nhẫn, dù tôi viết sai nhiều lần, ông vẫn không hề tỏ ra bực mình. Ông thường nói: "Cháu à, học chữ cũng như học làm người, phải kiên trì và tỉ mỉ, không vội vàng, không đi tắt đón đầu". Những lời dạy dỗ giản dị của ông đã giúp tôi hiểu được giá trị của sự kiên nhẫn và chăm chỉ. Ông nội tôi có một vườn rau nhỏ sau nhà. Mỗi cuối tuần, tôi thường theo ông ra vườn để học cách trồng cây. Ông dạy tôi cách xới đất, gieo hạt, tưới nước và chăm sóc từng cây rau. Ông bảo: "Muốn có được thành quả, phải biết chăm chỉ và yêu thương. Cây cối cũng như con người, cần được quan tâm mới phát triển tốt được". Những bài học về cuộc sống qua việc làm vườn đã giúp tôi hiểu được ý nghĩa của lao động và sự nuôi dưỡng. Ông nội tôi tuy nghiêm khắc nhưng rất yêu thương cháu chắt. Ông thường giữ trong túi áo những viên kẹo nhỏ để thưởng cho tôi mỗi khi tôi học bài tốt hoặc giúp ông làm việc nhà. Dù cuộc sống không dư dả, ông vẫn luôn dành dụm để mua cho tôi những cuốn sách hay, bởi ông luôn nói: "Sách là người bạn tốt nhất, cháu à. Sách sẽ mở ra cho cháu một thế giới rộng lớn". Điều tôi khâm phục nhất ở ông là tinh thần lạc quan và tình yêu cuộc sống. Dù đã trải qua nhiều khó khăn, mất mát trong đời, ông vẫn luôn mỉm cười và nhìn cuộc sống bằng ánh mắt biết ơn. Ông thường nói với tôi: "Cháu ơi, cuộc đời có nhiều thăng trầm, nhưng chỉ cần ta biết sống tử tế và biết trân trọng những gì mình đang có, ta sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc". Giờ đây, khi ông đã già yếu hơn, tôi càng trân trọng từng phút giây được ở bên ông. Tôi cố gắng dành nhiều thời gian hơn để lắng nghe ông kể chuyện, giúp ông những việc nhỏ trong nhà, và học hỏi từ kho tàng kinh nghiệm quý báu của ông. Tôi biết rằng, một ngày nào đó, ông sẽ không còn ở bên cạnh tôi nữa, nhưng những bài học, tình yêu thương và giá trị sống mà ông truyền dạy sẽ mãi là hành trang quý giá theo tôi suốt cuộc đời. Ông nội ơi, cháu biết ơn ông rất nhiều vì tất cả những gì ông đã làm cho cháu. Ông không chỉ là người ông, mà còn là người thầy, người bạn đầu tiên của cháu. Cháu hứa sẽ cố gắng sống thật tốt, học thật giỏi để ông luôn tự hào về cháu. Cháu yêu ông nhiều lắm! |
o0o
Cảm nghĩ về người thân lớp 7 - Bà Trong ngôi nhà nhỏ của gia đình tôi, có một người với mái tóc bạc phơ, dáng người nhỏ bé nhưng chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến - đó chính là bà ngoại của tôi. Bà năm nay đã ngoài bảy mươi, khuôn mặt phúc hậu với những nếp nhăn như những dòng chữ ghi lại câu chuyện của một đời người. Mỗi sáng, tiếng chân bà nhẹ nhàng trong bếp luôn là âm thanh đầu tiên đánh thức tôi dậy. Bà thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mùi thơm của cháo gà, hương vị đặc trưng của bánh cuốn hay những chiếc bánh rán vàng ươm do bà làm đã trở thành hương vị gắn liền với tuổi thơ của tôi. Dù món ăn đơn giản đến đâu, khi được bàn tay bà chế biến, tất cả đều trở nên ngon tuyệt. Tôi còn nhớ những buổi chiều ngồi bên hiên nhà, lắng nghe bà kể về ngày xưa. Giọng bà trầm ấm, chậm rãi như dòng suối nhỏ chảy vào tâm hồn tôi. Bà kể về làng quê nghèo khó nơi bà sinh ra, về những năm tháng chiến tranh gian khổ, về tình yêu của ông bà, và cả những câu chuyện cổ tích dân gian đầy bài học. Qua những câu chuyện của bà, tôi không chỉ hiểu thêm về lịch sử mà còn học được những bài học quý giá về lòng nhân ái, sự kiên cường và tình yêu thương. Đôi bàn tay bà nhỏ nhắn với những đường gân nổi, làn da đã nhăn nheo theo thời gian, nhưng vẫn khéo léo lạ thường. Những ngón tay ấy đã may vá biết bao nhiêu bộ quần áo cho con cháu, đã nấu biết bao nhiêu bữa cơm thơm ngon, đã xoa dịu biết bao nhiêu cơn đau ốm của tôi. Mỗi khi tôi bị sốt, bà thường thức cả đêm bên cạnh, liên tục thay khăn ướt và kiểm tra nhiệt độ. Bà có những bài thuốc dân gian riêng, như trà gừng mật ong khi tôi bị ho, hay lá húng chanh đun nước tắm khi tôi bị cảm, luôn làm tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Bà ngoại tôi là người có một trí tuệ đáng ngưỡng mộ. Bà dạy tôi những bài học đơn giản nhưng sâu sắc về cách sống. "Cháu ơi, làm người phải biết chân thành, đừng bao giờ nói một đằng làm một nẻo", "Đối xử với người khác như cách cháu muốn được đối xử", "Của ít lòng nhiều cháu à, không phải giàu có mới có thể giúp đỡ người khác"... Những lời dạy của bà như những viên ngọc quý, soi sáng con đường tôi đi. Bà còn truyền cho tôi tình yêu với văn hóa truyền thống. Mỗi dịp Tết đến, bà dạy tôi cách gói bánh chưng, cách sắp xếp mâm ngũ quả và ý nghĩa của từng loại quả. Bà hướng dẫn tôi thắp hương trên bàn thờ tổ tiên và giải thích về tầm quan trọng của việc tưởng nhớ, biết ơn những người đã khuất. Qua bà, tôi hiểu được giá trị của cội nguồn, của những phong tục tập quán đã được gìn giữ qua nhiều thế hệ. Dù tuổi cao, bà vẫn luôn là người lạc quan, yêu đời. Bà thích trồng hoa trong những chiếc chậu nhỏ trước nhà. Bà nói: "Hoa không chỉ đẹp mà còn làm cho tâm hồn mình tươi mới". Mỗi buổi sáng, bà đều dành thời gian chăm sóc từng cây, từng bông hoa với tất cả tình yêu thương. Tôi học được từ bà niềm vui trong những điều giản dị, học cách trân trọng và tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc sống. Điều tuyệt vời nhất ở bà là tình yêu thương vô điều kiện dành cho con cháu. Dù tôi mắc lỗi hay làm điều gì khiến bà buồn, bà không bao giờ giận lâu. Bà luôn tha thứ, luôn đón nhận và luôn tin tưởng tôi có thể làm tốt hơn. Trong vòng tay ấm áp của bà, tôi cảm nhận được sự an toàn, được chở che và được yêu thương trọn vẹn. Giờ đây, khi thấy bà già đi mỗi ngày, tôi càng trân trọng từng phút giây được ở bên bà. Tôi cố gắng dành nhiều thời gian hơn để lắng nghe những câu chuyện bà kể, giúp bà những việc nhỏ trong nhà, và học hỏi từ kho tàng kinh nghiệm quý báu của bà. Tôi biết rằng, một ngày nào đó, bà sẽ không còn ở bên cạnh tôi nữa, nhưng tình yêu thương, sự dạy dỗ và những giá trị sống mà bà truyền lại sẽ mãi là hành trang quý giá theo tôi suốt cuộc đời. Bà ơi, cháu biết ơn bà rất nhiều vì tất cả những gì bà đã làm cho cháu. Bà không chỉ là người bà, mà còn là người bạn, người thầy đầu tiên của cháu. Cháu hứa sẽ cố gắng sống thật tốt, học thật giỏi để bà luôn tự hào về cháu. Cháu yêu bà nhiều lắm! |
Phát biểu cảm nghĩ về người thân lớp 7? Học sinh lớp 7: Cảm nghĩ về người thân ngắn gọn? Yêu cầu cần đạt về viết đối với học sinh lớp 7? (Hình từ Internet)
Yêu cầu cần đạt về viết đối với học sinh lớp 7?
Yêu cầu cần đạt về viết đối với học sinh lớp 7 được quy định tại Chương trình giáo dục phổ thông ban hành kèm theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT, cụ thể như sau:
VIẾT
Quy trình viết
Biết viết văn bản bảo đảm các bước: chuẩn bị trước khi viết (xác định đề tài, mục đích, thu thập tư liệu); tìm ý và lập dàn ý; viết bài; xem lại và chỉnh sửa, rút kinh nghiệm.
Thực hành viết
- Viết được bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến nhân vật hoặc sự kiện lịch sử; bài viết có sử dụng các yếu tố miêu tả.
- Viết được bài văn biểu cảm (về con người hoặc sự việc).
- Bước đầu biết làm một bài thơ bốn chữ hoặc năm chữ; viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của mình sau khi đọc một bài thơ bốn, năm chữ.
- Bước đầu biết viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống trình bày rõ vấn đề và ý kiến (tán thành hay phản đối) của người viết; đưa ra được lí lẽ rõ ràng và bằng chứng đa dạng.
- Bước đầu biết viết bài phân tích đặc điểm nhân vật trong một tác phẩm văn học.
- Bước đầu biết viết văn bản thuyết minh về một quy tắc hay luật lệ trong trò chơi hay hoạt động.
- Viết được văn bản tường trình rõ ràng, đầy đủ, đúng quy cách.
- Biết tóm tắt một văn bản theo yêu cầu về độ dài khác nhau, đảm bảo được nội dung chính của văn bản.
Nhiệm vụ của học sinh lớp 7?
Nhiệm vụ của học sinh lớp 7 được quy định tại Điều 34 Điều lệ trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học ban hành kèm theo Thông tư 32/2020/TT-BGDĐT, cụ thể:
(1) Thực hiện nhiệm vụ học tập, rèn luyện theo chương trình, kế hoạch giáo dục của nhà trường.
(2) Kính trọng cha mẹ, cán bộ, giáo viên, nhân viên của nhà trường và những người lớn tuổi; đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau trong học tập, rèn luyện; thực hiện điều lệ, nội quy nhà trường; chấp hành pháp luật của Nhà nước.
(3) Rèn luyện thân thể, giữ gìn vệ sinh cá nhân.
(4) Tham gia các hoạt động tập thể của trường, của lớp học, của Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh; giúp đỡ gia đình, tham gia lao động và hoạt động xã hội, hoạt động bảo vệ môi trường, thực hiện trật tự an toàn giao thông.
(5) Giữ gìn, bảo vệ tài sản của nhà trường, nơi công cộng; góp phần xây dựng, bảo vệ và phát huy truyền thống của nhà trường.










Quý khách cần hỏi thêm thông tin về có thể đặt câu hỏi tại đây.
- Phát biểu cảm nghĩ về người thân lớp 7? Học sinh lớp 7: Cảm nghĩ về người thân ngắn gọn? Yêu cầu cần đạt về viết đối với học sinh lớp 7?
- Công văn 55/CHQ-PC công khai thông tin sắp xếp tổ chức bộ máy của cơ quan hải quan theo Điều 12 Nghị quyết 190 năm 2025?
- Sáp nhập xã: 02 trường hợp thuộc diện sáp nhập xã trong giai đoạn tới? Kết quả sáp nhập xã theo báo cáo của Bộ Nội vụ?
- Tỉnh thành nào có diện tích đất lớn nhất nước ta? Xếp hạng diện tích đất các tỉnh thành Việt Nam hiện nay?
- Người lao động ký hợp đồng với cơ quan Nhà nước có được xin thôi việc theo Nghị định 178 không?