.
+ Hướng dẫn trẻ thông qua những trải nghiệm học tập thú vị.
+ Việc chơi đồ chơi giúp trẻ học cách giải quyết vấn đề, chẳng hạn như cách dựng đứng đồ chơi khi chúng bị đổ.
+ Cho trẻ cơ hội để khẳng định mình. Khuyến khích tự thể hiện như chơi nhạc, khiêu vũ và vẽ tranh.
+ Giúp trẻ thể hiện những cảm xúc như vui, giận, buồn, sợ hãi và thất vọng.
+ Thúc
dưới thời các chúa Nguyễn có ý nghĩa như thế nào?
A. Đảm bảo cho hoạt động khai thác lâu dài của người Việt ở Vịnh Bắc Bộ
B. Khẳng định và bảo vệ chủ quyền của các đảo, quần đảo thuộc Vịnh Bắc Bộ
C. Tạo cơ sở lịch sử cho cuộc đấu tranh bảo vệ chủ quyền biển đảo hiện nay
D. Khẳng định chủ quyền và hoạt động khai thác lâu dài tại vùng vịnh Thái Lan
hành tín hiệu biển báo
Câu 20: Khi ngồi sau xe máy người lớn chở, em bỗng nhiên thấy buồn ngủ. Em nên làm gì để đảm bảo an toàn giao thông?
A. Thông báo với người điều khiển để có thể tựa vào lưng ngủ
B. Bảo người lớn buộc người mình lại thành một khối với người lớn
C. Nhai kẹo cao su cho đỡ buồn ngủ
D. Cả 3 đáp án trên
(2) Đáp án cuộc thi
không chịu chơi, không hóng chuyện hoặc li bì, hoặc co giật.
(2) Sốt cao liên tục > 39oC và khó hạ thân nhiệt bằng các phương pháp như dùng thuốc hạ sốt + chườm/lau người bằng nước ấm. Hoặc sốt không cải thiện sau 48 giờ.
(3) Trẻ thở nhanh hơn so với tuổi:
- Trẻ < 2 tháng khi thở ≥ 60 lần/phút;
- Trẻ từ 2 tháng đến < 12 tháng khi thở ≥ 50 lần
Thôn, tổ dân phố được quy định như thế nào?
Căn cứ theo Điều 7 Thông tư 04/2012/TT-BNV quy định:
- Thôn, làng, ấp, bản, buôn, bon, phum, sóc,… (gọi chung là thôn); thôn được tổ chức ở xã; dưới xã là thôn.
- Tổ dân phố, khu phố, khối phố, khóm, tiểu khu,... (gọi chung là tổ dân phố); tổ dân phố được tổ chức ở phường, thị trấn; dưới phường, thị
, được ngắm nhìn mọi người tất bật với công việc buôn bán. Hương thơm của những chiếc bánh chưng, bánh gai, hay mùi hương hoa của những gian hàng rau quả tươi ngon luôn làm em thấy ấm lòng. Những câu chuyện bà kể về cuộc sống làng quê, về truyền thống và văn hóa lâu đời của mảnh đất nơi em sinh ra càng làm em thêm yêu quý và trân trọng quê hương.
Không
?
A. 3/4
B. 4/3
C. 2/2/3
D. 3/2/2
...
II. LÀM VĂN (4,0 điểm)
Viết một bài văn kể về chuyến đi tham quan một di tích lịch sử, văn hoá ở địa phương em.
...Xem tiếp...
TẢI VỀ ĐỀ 1
ĐỀ 2
I. ĐỌC HIỂU (6,0 điểm)
Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi:
Tự tình (III)
Chiếc bách buồn vì phận nổi nênh,
Giữa dòng ngao ngán nỗi lênh đênh
chung với cha mẹ, khi ông U đi nơi khác thì bà sử dụng và có sửa chữa lại.
Bị đơn là ông Nguyễn Văn Ụ trình bày:
Ông thống nhất về quan hệ huyết thống như lời trình bày của bà G.
Nguồn gốc đất tranh chấp do cụ M, cụ B khai phá từ năm 1950. Năm 1983, bà G cất nhà tạm ở mặt tiền phần đất tranh chấp để buôn bán, còn ông là con trai út tiếp tục chung
người đã dùng tình thương để cảm hóa một đám học trò ngỗ nghịch, biến họ từ những đứa trẻ bất cần thành những con người biết yêu thương và trách nhiệm.
Khi cô Mai được phân công vào lớp 9B, không ai không tỏ ra lo lắng thay cho cô. Lớp học ấy từ lâu đã được coi là “cơn ác mộng” đối với nhiều giáo viên, bởi hầu hết học sinh trong lớp đều có tính cách
học để nói chuyện cùng em. Cô không trách mắng hay gò ép Linh phải hòa đồng. Thay vào đó, cô nhẹ nhàng khuyến khích em viết ra những suy nghĩ của mình vào một cuốn sổ tay, bất cứ khi nào cảm thấy buồn hay khó khăn. Mỗi tối, cô dành thời gian đọc sổ của Linh, cẩn thận ghi lại những dòng động viên, khích lệ bên cạnh từng trang viết.
Linh dần cảm thấy
nâng cao - Mẫu 3:
Thảo nguyên Châu Mộc nhớ không?
Một thời lính trẻ tang bồng chưa xa.
Mỏ Mù, Tây Bắc, lau già…
Kỷ niệm xưa bỗng trắng nhoà sắc ban.
(trích trong bài thơ Nhớ Tây Bắc – Phạm Ngọc San)
Chẳng biết từ bao giờ mà Tây Bắc đã trở thành miền thương nhớ trong trái tim của biết bao người, đặc biệt là với những người lính cụ Hồ đã từng
qua suốt bao năm qua. Từng lời nói dường như càng khó khăn hơn khi tôi nhận ra nỗi đau mình đã chịu đựng lớn đến nhường nào. Cô Lan không nói gì nhiều, chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng ôm lấy tôi như một người mẹ ôm con mình. Sự dịu dàng của cô khiến tôi thấy ấm áp, thấy an toàn – một cảm giác mà tôi đã không có từ rất lâu.
Sau hôm đó, cô Lan