BỘ
Y TẾ
-------
|
CỘNG
HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
---------------
|
Số:
3671/QĐ-BYT
|
Hà
Nội, ngày 27 tháng 09 năm 2012
|
QUYẾT ĐỊNH
VỀ VIỆC PHÊ DUYỆT CÁC HƯỚNG DẪN KIỂM SOÁT NHIỄM KHUẨN
BỘ TRƯỞNG BỘ Y TẾ
Căn cứ Nghị định số 188/2007/NĐ-CP
ngày 27 tháng 12 năm 2007 và Nghị định số 22/2010/NĐ-CP ngày 09 tháng 3 năm
2010 của Chính phủ quy định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn và cơ cấu tổ chức của
Bộ Y tế;
Theo đề nghị của Cục trưởng Cục
Quản lý khám, chữa bệnh, Bộ Y tế,
QUYẾT ĐỊNH:
Điều 1. Ban
hành kèm theo Quyết định này các Hướng dẫn kiểm soát nhiễm khuẩn áp dụng trong
các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh bao gồm:
1. Hướng dẫn khử khuẩn, tiệt khuẩn
dụng cụ trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh;
2. Hướng dẫn Phòng ngừa chuẩn trong
các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh;
3. Hướng dẫn Phòng ngừa nhiễm khuẩn
huyết trên người bệnh đặt catheter trong lòng mạch;
4. Hướng dẫn Phòng ngừa nhiễm khuẩn
vết mổ;
5. Hướng dẫn Phòng ngừa viêm phổi bệnh
viện trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh;
6. Hướng dẫn Tiêm an toàn.
Điều 2. Quyết
định này có hiệu lực thi hành kể từ ngày ký, ban hành.
Điều 3. Các
Ông, Bà: Chánh văn phòng Bộ; Chánh thanh tra Bộ; Vụ trưởng, Cục trưởng các Vụ,
Cục thuộc Bộ Y tế; Giám đốc Bệnh viện, Viện có giường bệnh trực thuộc Bộ Y tế;
Giám đốc Sở Y tế các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương; Thủ trưởng y tế các
Bộ, ngành; Thủ trưởng các đơn vị có liên quan chịu trách nhiệm thi hành Quyết định
này./.
Nơi nhận:
- Như trên;
- Bộ trưởng (để báo cáo);
- Các Thứ trưởng (để biết);
- Cổng TTĐT Bộ Y tế, Website Cục Quản lý KCB;
- Lưu: VT, KCB.
|
KT.
BỘ TRƯỞNG
THỨ TRƯỞNG
Nguyễn Thị Xuyên
|
HƯỚNG DẪN
KHỬ KHUẨN, TIỆT KHUẨN DỤNG CỤ TRONG CÁC CƠ SỞ KHÁM BỆNH,
CHỮA BỆNH
(Ban hành kèm theo Quyết định số 3671/QĐ-BYT ngày 27 tháng 9 năm 2012 của
Bộ Y tế)
Từ viết tắt
1. BV: Bệnh viện
2. DC: Dụng cụ
3. KBCB: Khám bệnh, chữa bệnh
4. KK: Khử khuẩn
5. KSNK: Kiểm soát nhiễm khuẩn
6. NVYT: Nhân viên y tế
7. PHCN: Phòng hộ cá nhân
8. TK: Tiệt khuẩn
9. TKTT: Tiệt khuẩn trung tâm
Giải thích từ ngữ
Tiệt khuẩn (Sterilization):
là quá trình tiêu diệt hoặc loại bỏ tất cả các dạng của vi sinh vật sống bao gồm
cả bào tử vi khuẩn.
Khử khuẩn (Disinfection): là
quá trình loại bỏ hầu hết hoặc tất cả vi sinh vật gây bệnh trên dụng cụ (DC)
nhưng không diệt bào tử vi khuẩn. Có 3 mức độ khử khuẩn (KK): khử khuẩn mức độ
thấp, trung bình và cao.
Khử khuẩn mức độ cao (High level
disinfection): là quá trình tiêu diệt toàn bộ vi sinh vật và một số bào tử
vi khuẩn.
Khử khuẩn mức độ trung bình
(Intermediate-level disinfection): là quá trình khử được M.tuberculosis,
vi khuẩn sinh dưỡng, virus và nấm, nhưng không tiêu diệt được bào tử vi khuẩn.
Khử khuẩn mức độ thấp (Low-level
disinfection): tiêu diệt được các vi khuẩn thông thường như một vài virut
và nấm, nhưng không tiêu diệt được bào tử vi khuẩn.
Làm sạch (Cleaning): là quá
trình sử dụng biện pháp cơ học để làm sạch những tác nhân nhiễm khuẩn và chất hữu
cơ bám trên những DC, mà không nhất thiết phải tiêu diệt được hết các tác nhân
nhiễm khuẩn; Quá trình làm sạch là một bước bắt buộc phải thực hiện trước khi
thực hiện quá trình khử khuẩn (KK), tiệt khuẩn (TK) tiếp theo. Làm sạch ban đầu
tốt sẽ giúp cho hiệu quả của việc KK hoặc TK được tối ưu.
Khử nhiễm (Decontamination):
là quá trình sử dụng tính chất cơ học và hóa học, giúp loại bỏ các chất hữu cơ
và giảm số lượng các vi khuẩn gây bệnh có trên các DC để bảo đảm an toàn khi sử
dụng, vận chuyển và thải bỏ.
I. ĐẶT VẤN ĐỀ
1.1 Tầm quan
trọng của xử lý dụng cụ
Tái sử dụng các DC trong chăm sóc
và điều trị tại các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh (KBCB) là một việc làm thường
quy trong các bệnh viện ở Việt Nam. Quá trình tái sử dụng này nếu không được
tuân thủ nghiêm ngặt từ khâu làm sạch đến khâu KK và TK đúng, có thể gây nên những
hậu quả nghiêm trọng, làm ảnh hưởng đến chất lượng thăm khám và điều trị người
bệnh của bệnh viện. Nhiều quốc gia trên thế giới đã có những báo cáo về các vụ
dịch liên quan đến vấn đề xử lý DC không tốt như: tại Mỹ trong một giám sát về
nội soi đường tiêu hóa, từ năm 1974 – 2001, đã báo cáo có 36 vụ dịch gây NKBV
mà nguyên nhân là do không tuân thủ quy trình KK, TK. Một báo cáo khác của Esel
D, J Hosp Infect (2002) trên những người bệnh phẫu thuật tim, sau phẫu thuật
tim một vụ dịch đã xảy ra, dẫn đến 5 người bệnh tử vong, 17 người bệnh bị nhiễm
khuẩn bệnh viện, và nguyên nhân là do chất lượng lò hấp TK đã không được kiểm
soát và bảo đảm, dẫn đến các DC không được TK như yêu cầu.
Các nước trên thế giới, cũng như
các nước trong khu vực Châu Á đang đứng trước thách thức do nhiều tác nhân gây
bệnh nhiễm trùng mới xuất hiện như cúm gà, lao đa kháng thuốc, các vi khuẩn
siêu kháng thuốc, bệnh Bò điên (Prion) và những vũ khí sinh học khác. Do vậy việc
cập nhật kiến thức, xử lý DC đúng là một yêu cầu cấp thiết, nhất là ở Việt Nam,
khi việc tái sử dụng DC còn rất phổ biến. Vì vậy sự ban hành một hướng dẫn thống
nhất trong toàn quốc về xử lý DC tái sử dụng là hết sức quan trọng, giúp hạn chế
tới mức thấp nhất nguy cơ sai sót, bảo đảm an toàn cho người bệnh và chất lượng
điều trị của người thầy thuốc.
1.2. Thực trạng
khử khuẩn, tiệt khuẩn tại Việt Nam
Tại Việt Nam, trong báo cáo khảo
sát của Bộ Y Tế (2007) tại các bệnh viện cho thấy: chỉ có 67% các bệnh viện có
Đơn vị tiệt khuẩn trung tâm (TKTT) trong bệnh viện, việc làm sạch bằng tay chiếm
85%, 60% các bệnh viện sử dụng máy hấp TK, 2,2% các bệnh viện có máy hấp nhiệt
độ thấp, 20%-40% các bệnh viện có thực hiện thao tác kiểm tra chất lượng DC KK,
TK một cách chủ động.
Điều 62, Khoản 1, Điểm
a, Luật Khám bệnh, chữa bệnh quy định về việckhử trùng các thiết bị y tế,
môi trường và xử lý chất thải tại cơ sở KBCB là việc làm bắt buộc và phải thực
hiện một cách nghiêm túc.
Điều 3. Thông tư
18/2009/TT-BYT của Bộ Y tế ngày 14/10/2009 hướng dẫn tổ chức thực hiện công
tác kiểm soát nhiễm khuẩn trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh đã quy định việc
làm sạch, KK, TK dụng cụ và phương tiện chăm sóc, điều trị dùng cho người bệnh.
Ngoài ra, một số văn bản khác có liên quan đến việc hướng dẫn sử dụng KK, TK
như:
- Quyết định số 4386/2001/QĐ-BYT
ngày 13/08/2001 của Bộ trưởng Bộ Y tế ban hành quy chế quản lý hóa chất, chế phẩm
diệt côn trùng, diệt khuẩn trong lĩnh vực y tế.
- Quyết định số 18/2008/QĐ-BYT ngày
6/05/2008 của Bộ trưởng Bộ Y tế ban hành danh mục hóa chất, chế phẩm diệt côn
trùng diệt khuẩn dùng trong lĩnh vực gia dụng và y tế được phép đăng ký để sử dụng,
được phép đăng ký nhưng hạn chế sử dụng, cấm sử dụng tại năm 2008.
- Quyết định số 1338/2004/QĐ-BYT
ngày 14/4/2004 của Bộ trưởng Bộ Y tế về Hướng dẫn quy trình kỹ thuật rửa và sử
dụng lại quả lọc thận.
- Quyết định số 1329/2002/QĐ-BYT
ngày 18/4/2002 của Bộ trưởng Bộ Y tế ban hành tiêu chuẩn vệ sinh nước ăn-uống.
- Luật số 06/2007/QH12 ngày
21/11/2007 của Quốc Hội về Hóa chất.
- Quyết định số 23/2006/QĐ-BTNMT
ngày 26/12/2006 của Bộ Tài nguyên và môi trường về việc ban hành danh mục chất
thải nguy hại. Ngoài ra, có rất nhiều khuyến cáo từ nhiều tổ chức KSNK trên thế
giới đã cập nhật và ban hành những hướng dẫn mới về KK, TK các DC trong các cơ
sở KBCB, những hướng dẫn này chính là nguồn dữ liệu quan trọng để xây dựng những
hướng dẫn phù hợp với Việt Nam.
II. CÁC YẾU TỐ ẢNH
HƯỞNG ĐẾN QUÁ TRÌNH KHỬ KHUẨN, TIỆT KHUẨN
2.1. Số lượng
và vị trí của tác nhân gây bệnh trên dụng cụ
Việc tiêu diệt vi khuẩn có trên các
DC phụ thuộc vào số lượng vi khuẩn có trên DC và thời gian khử khuẩn. Trong điều
kiện chuẩn khi đặt các thử nghiệm kiểm tra khả năng diệt khuẩn khi hấp TK cho
thấy trong vòng 30 phút tiêu diệt được 10 bào tử B. atrophaeus (dạng Bacillus
subtilis). Nhưng trong 3 giờ có thể diệt được 100 000 Bacillus atrophaeus. Do vậy
việc làm sạch DC sau khi sử dụng và trước khi thực hiện KK và TK là hết sức cần
thiết, làm giảm số lượng tác nhân gây bệnh, giúp rút ngắn quá trình KK và TK đồng
thời bảo đảm chất lượng KK, TK tối ưu. Cụ thể là cần phải thực hiện một cách tỉ
mỉ việc làm sạch với tất cả các loại DC, đặc biệt với những DC có khe, kẽ,
nòng, khớp nối, và nhiều kênh như DC nội soi. Những dụng cụ này khi KK phải được
ngâm ngập và cọ rửa, xịt khô theo khuyến cáo của nhà sản xuất trước khi đóng
gói hấp TK.
2.2. Khả năng
bất hoạt các vi khuẩn của hóa chất khử khuẩn
Có rất nhiều tác nhân gây bệnh
kháng với chính những hóa chất KK và TK dùng để tiêu diệt chúng. Cơ chế đề
kháng của chúng với hóa chất KK khác nhau. Do vậy, cần phải chú ý chọn lựa hóa
chất không bị bất hoạt bởi các vi khuẩn cũng như ít bị đề kháng nhất để KK, TK.
Việc chọn lựa một hóa chất phải tính đến cả một chu trình TK, thời gian tiếp
xúc của hóa chất có thể tiêu diệt được hầu hết các tác nhân gây bệnh là một việc
làm cần thiết ở mỗi cơ sở KBCB.
2.3. Nồng độ
và hiệu quả của hóa chất khử khuẩn
Trong điều kiện chuẩn để thực hiện
KK, các hóa chất KK muốn gia tăng mức tiêu diệt vi khuẩn gây bệnh mà mình mong
muốn đạt được, đều phải tính đến thời gian tiếp xúc với hóa chất. Khi muốn tiêu
diệt được 104 M. tuberculosis trong 5 phút, cần phải sử dụng
cồn isopropyl 70%. Trong khi đó nếu dùng phenolic phải mất đến 2- 3 giờ tiếp
xúc.
2.4. Những yếu
tố vật lý và hóa học của hóa chất khử khuẩn
Rất nhiều tính chất vật lý và hóa học
của hoá chất ảnh hưởng đến quá trình KK, TK như: nhiệt độ, pH, độ ẩm và độ cứng
của nước. Hầu hết tác dụng của các hóa chất gia tăng khi nhiệt độ tăng, nhưng
bên cạnh đó lại có thể làm hỏng DC và thay đổi khả năng diệt khuẩn.
Tăng độ pH có thể cải thiện khả
năng diệt khuẩn của một số hóa chất (ví dụ như glutaraldehyde, quaternary
ammonium) nhưng lại làm giảm khả năng diệt khuẩn của một số hóa chất khác (như
phenols, hypochlorites, iodine)
Độ ẩm là yếu tố quan trọng có ảnh
hưởng đến tác dụng KK, TK của các hóa chất dạng khí như là ETO (Ethylen oxide),
chlorine dioxide, formaldehyde.
Độ cứng của nước cao (quyết định bởi
nồng độ cao của một số cation kim loại như canxi, magiê) làm giảm khả năng diệt
khuẩn và có thể gây lắng đọng làm hỏng các DC kim loại.
2.5. Chất hữu
cơ và vô cơ
Những chất hữu cơ có nguồn gốc từ
máu, huyết thanh, mủ, phân hoặc những chất bôi trơn có thể làm ảnh hưởng đến khả
năng diệt khuẩn của hóa chất KK theo 2 con đường: giảm khả năng diệt khuẩn, giảm
nồng độ hóa chất, bảo vệ vi khuẩn sống sót qua quá trình KK, TK và tái hoạt động
khi những DC đó được đưa vào cơ thể. Do vậy quá trình làm sạch loại bỏ hoàn
toàn chất hữu cơ, vô cơ bám trên bề mặt, khe, khớp và trong lòng DC là việc làm
hết sức quan trọng, quyết định rất nhiều tới chất lượng KK, TK các DC trong bệnh
viện.
2.6. Thời gian
tiếp xúc với hóa chất
- Các DC khi được KK, TK phải tuyệt
đối tuân thủ thời gian tiếp xúc tối thiểu với hóa chất. Thời gian tiếp xúc này
thường được quy định rất rõ bởi nhà sản xuất và được ghi rõ trong hướng dẫn sử
dụng.
2.7. Các màng
sinh học do vi khuẩn tạo ra (Biofilm)
Các vi sinh vật có thể được bảo vệ
khỏi tác dụng của khóa chất KK, TK do khả năng tiết ra những chất sinh học có
khả năng tạo thành màng sinh học, bao quanh vi khuẩn và dính với bề mặt DC và
làm khó khăn trong việc làm sạch DC nhất là những DC dạng ống. Những vi sinh vật
có khả năng tạo màng sinh học này đều có khả năng đề kháng cao với hóa chất KK,
TK và gấp 1000 lần so với những vi sinh vật không có khả năng tạo ra màng sinh
học. Do vậy khi chọn lựa hóa chất KK phải tính đến khả năng này của một số vi
khuẩn như Staphylococcus, các trực khuẩn gram âm, khi xử lý những DC như : nội
soi, máy tạo nhịp, mắt kính, hệ thống chạy thận nhân tạo, ống thông mạch máu và
ống thông đường tiểu. Một số enzyme và chất tẩy rửa có thể làm hòa tan và giảm
sự tạo thành những chất sinh học này.
II. TÁC NHÂN
GÂY BỆNH THƯỜNG GẶP TỪ DỤNG CỤ KHÔNG ĐƯỢC KHỬ KHUẨN, TIỆT KHUẨN ĐÚNG
Hầu hết các tác nhân gây bệnh từ
người bệnh và môi trường đều có thể lây nhiễm vào DC chăm sóc người bệnh. Những
tác nhân gây bệnh này có thể là vi khuẩn, vi rút, nấm và ký sinh trùng. Chúng đều
có thể có nguồn gốc từ trong đường tiêu hóa, đường tiết niệu, và các cơ quan bị
nhiễm khuẩn sau đó phát tán ra môi trường xung quanh người bệnh. Việc sử dụng
DC không được KK, TK đúng quy định chính là là nguồn gốc gây ra những đợt dịch
trong bệnh viện.
3.1. Các tác
nhân gây bệnh thường gặp
Phần lớn là các cầu khuẩn, trực khuẩn
gram dương như Staphylococcus spp, Staphylococcus aureus, Streptococcus spp,…
; các vi khuẩn gram âm như E.coli, Klebsiella, Pseudomonas aeruginosa,…
; đặc biệt là các vi khuẩn đa kháng thuốc kháng sinh khó điều trị cũng có thể
có trên những DC dùng cho người bệnh.
Các vi rút gây bệnh đường hô hấp
như cúm, virút hợp bào đường hô hấp, sởi, lao… cũng có thể tồn tại trên các DC
chăm sóc đường hô hấp người bệnh và đặc biệt là những vi rút lây truyền qua đường
máu như vi rút viêm gan B, C, HIV,… trong DC phẫu thuật, thủ thuật là mối nguy
hiểm không chỉ cho người bệnh mà còn cả người sử dụng (nhân viên y tế) trong bệnh
viện.
Các ký sinh trùng gây bệnh như ghẻ,
chấy, rận, giun,….cũng có thể có trên DC, quần áo, chăn màn dùng cho người bệnh
sẽ lây nhiễm sang người bệnh khác và NVYT.
3.2 . Tác
nhân gây bệnh bò điên
Tác nhân gây bệnh bò điên (Creutzfeldt-Jakob
disease-CJD): tại Việt Nam chưa công bố có ca nào nhiễm CJD. Đây là một bệnh
gây rối loạn suy thoái hệ thần kinh ở người. Tại Mỹ tần suất mắc bệnh là 1 ca/1
triệu dân/năm. CJD do những tác nhân nhiễm khuẩn có bản chất là protein hoặc
prion (là một dạng protein có đặc tính tương tự như vi rút nhưng không có a-xít
nucleic). Bệnh gây tổn thương ở não và lây truyền qua các chất từ não của người
bệnh hoặc bò mắc bệnh gây ra khi có tiếp xúc với nguồn bệnh. CJD không dễ bị
tiêu diệt bởi quy trình KK và TK thông thường. Những khuyến cáo mới đây cung cấp
những dữ liệu về khả năng tiêu diệt CJD. Muốn tiêu diệt CJD một cách hiệu quả,
thì trước đó phải làm sạch protein trên DC, đặc biệt là DC phẫu thuật, DC có
nguy cơ nhiễm khuẩn cao khi tiếp xúc với mô nhiễm của người bệnh (như não, dịch
não tủy hoặc mắt), thì phải thực hiện một trong các phương pháp KK, TK sau: trước
tiên là làm sạch bằng dung dịch Chlorine và sau đó TK bằng máy hấp ướt trong 1
giờ ở nhiệt độ 1210C, hoặc 18 phút ở nhiệt độ 1340C có
hút chất không, hoặc 1320C trong thời gian 1 giờ đối với máy hấp áp
suất, không nên sử dụng quá 1340C, bởi vì nhiệt độ cao quá có thể
gây hỏng DC và máy hấp. Một phương pháp nữa có thể tiêu diệt được prion là TK bằng
công nghệ plasma hydrogen peroxyde thế hệ NX.
3.3. Những
tác nhân gây bệnh mới xuất hiện vi khuẩn kháng thuốc và tác nhân gây bệnh được sử
dụng làm vũ khí sinh học.
Các tác nhân gây bệnh mới trỗi dậy
hiện nay tại cộng đồng và bệnh viện là Cryptosporidium parvum, Helicobacter
pylori, Escherichia coli O157:H7, HIV, hepatitis C virus, rotavirus,
multidrug-resistant M. tuberculosis, human papillomavirus và các mycobacteria
không gây bệnh lao (e.g.,Mycobacterium chelonae).
Những tác nhân gây bệnh dùng làm vũ
khí sinh học nguy hiểm như Bacillus anthracis (gây bệnh Than-anthrax), Yersinia
pestis (Dịch hạch-plague), variola major (Đậu mùa - smallpox), Francisella
tularensis (tularemia), filoviruses (Ebola and Marburg [hemorrhagic
fever]), và arenaviruses (Lassa-Lassa fever) and Junin (Argentine hemorrhagic
fever). Đối với những tác nhân gây bệnh này bắt buộc phải được KK, TK đúng theo
chuẩn quy định đối với những DC dùng cho người bệnh.
IV. NHỮNG BIỆN
PHÁP THỰC HIỆN
4.1. Nguyên tắc
khử khuẩn và tiệt khuẩn dụng cụ
- Dụng cụ khi sử dụng cho mỗi người
bệnh phải được xử lý thích hợp,
- Dụng cụ sau khi xử lý phải được bảo
quản bảo đảm vô khuẩn và an toàn cho đến khi sử dụng,
- NVYT phải được huấn luyện và
trang bị đầy đủ các phương tiện phòng hộ khi xử lý các dụng cụ,
- Dụng cụ y tế trong các cơ sở KBCB
phải được quản lý và xử lý tập trung,
4.2. Phân loại
dụng cụ
Dụng cụ được xử lý theo phân loại của
Spaudling (xem bảng 1 phân loại DC và mức độ xử lý)
- Dụng cụ phải TK (thiết yếu
-Critical Items): Là những DC được sử dụng để đưa vào mô, mạch máu và các
khoang vô khuẩn. Theo cách phân loại này thì những DC phẫu thuật, các ống thông
mạch máu, thông tim can thiệp, ống thông đường tiểu, DC cấy ghép và những đầu
dò sóng siêu âm,… được đưa vào trong khoang vô khuẩn, đều phải TK trước và sau
khi sử dụng.
- Dụng cụ phải KK mức độ cao
(bán thiết yếu- Semi-critical Items): Là những DC tiếp xúc với niêm mạc hoặc
da bị tổn thương, tối thiểu phải được KK mức độ cao bằng hóa chất KK.
- Dụng cụ phải KK mức độ trung
bình-thấp (không thiết yếu- Non-critical items): Là những DC tiếp xúc với
da lành, nhưng không tiếp xúc với niêm mạc.
Bảng
1: Phân loại dụng cụ và phương pháp khử khuẩn của Spaudling
Phương
pháp
|
Mức
độ diệt khuẩn
|
Áp
dụng cho loại DC
|
Tiệt khuẩn (sterilization)
|
|
|
Tiêu diệt tất cả các vi sinh vật
bao gồm cả bào tử vi khuẩn
|
Những DC chăm sóc người bệnh thiết
yếu chịu nhiệt (DC phẫu thuật) và DC bán thiết yếu dùng trong chăm sóc người
bệnh
Những DC chăm sóc người bệnh thiết
yếu không chịu nhiệt và bán thiết yếu
Những DC chăm sóc người bệnh
không chịu nhiệt và những DC bán thiết yếu có thể ngâm được.
|
Khử khuẩn mức độ cao (high
level disinfection)
|
|
Tiêu diệt tất cả các vi sinh vật
ngoại trừ một số bào tử vi khuẩn
|
Những DC chăm sóc người bệnh bán
thiết yếu không chịu nhiệt (DC điều trị hô hấp, DC nội soi đường tiêu hoá và
nội soi phế quản).
|
Khử khuẩn mức độ trung bình
(intermediate level disinfection)
|
|
Tiêu diệt các vi khuẩn thông thường,
hầu hết các vi rút và nấm, nhưng không tiêu diệt được Mycobacteria và
bào tử vi khuẩn,
|
Một số dụng cụ chăm sóc người bệnh
bán thiết yếu và không thiết yếu (băng đo huyết áp) hoặc bề mặt (tủ đầu giường).
|
Khử khuẩn mức độ thấp (low
level disinfection)
|
|
Tiêu diệt các vi khuẩn thông thường
và một vài vi rút và nấm, nhưng không tiêu diệt được Mycobacteria và
bào tử vi khuẩn,
|
Những DC chăm sóc người bệnh
không thiết yếu (băng đo huyết áp) hoặc bề mặt (tủ đầu giường), không có dính
máu.
|
Một số vấn đề có thể gặp phải
khi phân loại dụng cụ
Cần phải xác định rõ DC thuộc nhóm
nào để quyết định lựa chọn phương pháp khử KK, TK thích hợp là một bắt buộc đối
với nhân viên làm việc tại trung tâm KK, TK của các cơ sở KB,CB, cũng như nhà
lâm sàng, người trực tiếp sử dụng những DC này. Vì vậy việc cung cấp những kiến
thức cơ bản về KK, TK DC sử dụng trên người bệnh cho tất cả NVYT cũng là một
yêu cầu bắt buộc trong các cơ sở KB,CB, cụ thể như sau:
Theo phân loại của Spaulding: DC
như nội soi, đèn soi thanh quản,…đều phải hấp , tuy nhiên, những DC nội soi hầu
hết là không chịu nhiệt, do vậy việc áp dụng chúng cũng phải nhờ đến nhiều biện
pháp như TK nhiệt độ thấp, KK mức độ cao.
Cùng là DC nội soi, nhưng DC nội
soi hô hấp, ổ bụng,…lại đưa vào khoang vô khuẩn nên bắt buộc phải TK, trong khi
những DC nội soi dạ dày ruột, được xếp vào nhóm nguy cơ nhiễm khuẩn tương đối
cao (bán thiết yếu), nên chỉ cần KK mức độ cao.
Kìm sinh thiết, bấm vào mô từ người
bệnh chảy máu nặng như giãn tĩnh mạch thực quản,hoặc lấy mẫu sinh thiết làm giải
phẫu bệnh phải được TK đúng quy định vì KK mức độ cao không đáp ứng được yêu cầu.
4.3. Biện
pháp khử khuẩn tiệt khuẩn dụng cụ
4.3.1. Làm sạch
- Dụng cụ phải được làm sạch ngay
sau khi sử dụng tại các khoa phòng
- Dụng cụ sau khi sử dụng phải
được làm sạch tại buồng xử lý DC của khoa phòng hoặc/và đơn vị TK trung tâm
ngay sau khi sử dụng trên người bệnh.
- Dụng cụ phải được làm sạch với nước
và chất tẩy rửa có hoặc không có chứa ezyme. Riêng đối với những dụng cụ tinh tế,
dễ gãy, hỏng như dụng cụ vi phẫu, dụng cụ nội soi, dụng cụ làm thủ thuật – phẫu
thuật đặc biệt, dụng cụ có nguy cơ lây nhiễm cao, dung dịch làm sạch tốt nhất
là chất tẩy rửa có chứa enzyme trước khi KK hoặc TK tại trung tâm TK.
- Việc làm sạch có thể thực hiện bằng
tay hoặc bằng máy rửa cơ học. Khi làm sạch bằng tay, phải trang bị đầy đủ các
phương tiện làm sạch (bàn chải phù hợp, chất tẩy rửa,…), phương tiện phòng hộ.
DC phải được ngâm ngập khi làm sạch, việc làm sạch bằng máy (ví dụ như máy rửa
DC, máy rửa sóng siêu âm, máy rửa DC nội soi) cần được thực hiện tại những
cơ sở KBCB có triển khai kỹ thuật cao, có nhiều DC dễ bị hỏng khi làm sạch bằng
tay.
- Cần chọn lựa chất tẩy rửa hoặc
enzyme tương thích với DC và theo khuyến cáo của nhà sản xuất nhằm bảo đảm
hiệu quả làm sạch các chất hữu cơ bám dính trên DC và không ảnh hưởng đến chất
lượng DC.
- Các DC sau khi làm sạch cần được
kiểm tra các bề mặt, khe khớp và loại bỏ hoặc sửa chữa các DC bị gẫy, bị hỏng,
han rỉ trước khi đem KK, TK.
4.3.2. Khử khuẩn mức độ cao
- Áp dụng trong trường hợp DC bán
thiết yếu khi không thể áp dụng TK.
- Làm sạch với enzyme và lau khô
trước khi ngâm hóa chất KK
- Các dung dịch enzyme (hoặc chất tẩy
rửa) sau mỗi lần sử dụng phải được đổ bỏ (theo khuyến cáo của nhà sản xuất),
vì nguy cơ dung dịch đó đã bị nhiễm bẩn và có thể là môi trường tốt cho vi khuẩn
phát triển sau đó lây nhiễm vào DC.
+ Chọn lựa hóa chất KK tương hợp với
DC theo khuyến cáo của nhà sản xuất
+ Dung dịch KKmức độ cao thường được
sử dụng là glutaraldehyde, glutaraldehyde với phenol hoặc phenate,
orthophthalaldehyde, hydrogen peroxide và peracetic acide (nồng độ và thời gian
xem phần phụ lục). DC sau khi xử lý phải được rửa sạch hóa chất và làm khô.
+ Thời gian tiếp xúc tối thiểu cho
DC bán thiết yếu phải được tuân thủ theo khuyến cáo của nhà sản xuất. Tránh để
lâu vì có thể gây hỏng DC.
+ Theo tổ chức FDA của Mỹ những
dung dịch được sử dụng cho DC nội soi bao gồm: dung dịch glutaraldehyde 2% ở
nhiệt độ 20oC phải khử khuẩn 20 phút mới bảo đảm hiệu quả; với
orthophthaldehyde 0,55% ở 20oC là 5 phút, với hydrogen peroxide
7,35% cộng với 0,23% peracetic acide là 15 phút ở nhiệt độ 20oC. Để
giảm thời gian tiếp xúc cần phải gia tăng nồng độ và nhiệt độ. Ví dụ như
glutaraldehyde 2,5% ở nhiệt độ phòng 35oC khử khuẩn trong 5 phút.
+ Bảo đảm nồng độ và thời gian ngâm
theo đúng khuyến cáo của nhà sản xuất. Ngâm ngập DC hoàn toàn vào hóa chất. Kiểm
tra nồng độ hóa chất theo khuyến cáo của nhà sản xuất nhất là những hóa chất
dùng trong nhiều ngày.
+ Tráng DC bằng nước vô khuẩn sau
khi ngâm KK, không được dùng nước máy từ vòi thay cho nước vô khuẩn để tráng. Nếu
không có nước vô khuẩn thì nên tráng lại bằng cồn 700.
+ Làm khô DC bằng gạc vô khuẩn hoặc
hơi nóng vô khuẩn và bảo quản trong điều kiện vô khuẩn. Dụng cụ KK mức độ cao
chỉ nên sử dụng trong vòng 24 giờ. Nếu để quá 24 giờ phải KK lại trước khi sử dụng.
4.3.3. Khử khuẩn mức độ trung
bình và thấp
- Áp dụng cho những DC tiếp xúc với
da nguyên vẹn
- Chọn lựa hóa chất KK mức độ trung
bình và thấp tương hợp với DC theo khuyến cáo của nhà sản xuất
- Lau khô trước khi ngâm hóa chất
KK
- Bảo đảm nồng độ và thời gian ngâm
theo đúng khuyến cáo của nhà sản xuất. Ngâm ngập DC hoàn toàn vào hóa chất. Kiểm
tra nồng độ hóa chất theo khuyến cáo của nhà sản xuất.
- Tráng DC bằng nước sạch sau khi
ngâm KK
- Làm khô DC và bảo quản trong điều
kiện sạch.
4.3.4. Đóng gói dụng cụ
- Các DC trước khi TK phải được
đóng gói trong các phương tiện (hộp, bao bì đóng gói chuyên biệt), phù hợp với
quy trình TK.
- Chọn vật liệu dùng cho đóng gói phải
phù hợp với phương pháp TK đáp ứng những tiêu chí sau:
+ Có khả năng thẩm thấu với các
phương pháp TK khác nhau: hơi nước, plasma, ETO,…
+ Chịu được sức căng, nặng, ẩm và
không bị hư hỏng trong quá trình vận chuyển dụng cụ từ nơi tiệt khuẩn đến nơi sử
dụng.
+ Có khả năng ngăn ngừa sự lây nhiễm
từ bên ngoài vào DC. Các loại vật liệu đóng gói cần được sử dụng như vải
dệt chuyên dụng, vải không dệt, giấy gói chuyên dụng, các loại bao plastic,
thùng kim loại (có phin lọc) chuyên dụng theo khuyến cáo của nhà sản xuất.
- Những DC đóng gói bằng thùng kim
loại phải sử dụng thùng chuyên dụng có phin lọc và thường xuyên kiểm tra hạn
dùng của các phin lọc và hệ thống dẫn hơi nước trong quá trình tiệt khuẩn.
- Dụng cụ nội soi, kìm sinh thiết,
DC vi phẫu cần đóng gói trong hộp chuyên dụng có lót miếng cố định, để
khi vận chuyển không bị va đập, có thể làm hỏng, gẫy DC.
- Dụng cụ phẫu thuật đặc biệt (DC
vi phẫu, DC phẫu thuật tim, DC mổ siêu sạch) khi đóng gói bằng vải, giấy hay
túi chuyên dụng, nên đóng 2 lớp, để bảo đảm vô khuẩn cao nhất khi đưa vào phòng
mổ (túi hoặc bao ngoài sẽ được cắt bỏ ngay trước khi đưa DC vào trong phòng mổ).
- Các gói DC không được quá
kích thước: 30cm x 30cm x 50cm.
4.3.5. Dán nhãn
- Các DC sau khi đóng gói, cần
phải dán nhãn ghi rõ những thông tin như: ngày TK, ngày hết hạn, tên hoặc
mã số DC, lô hấp, người đóng gói.
- Việc dán nhãn phải được thực
hiện ngay tại thời điểm đóng gói các DC.
4.3.6. Phương pháp tiệt khuẩn
thường được chọn lựa trong các cơ sở KBCB
- Sử dụng phương pháp TK bằng máy hấp
cho những DC chịu được nhiệt và độ ẩm (nồi hấp, autoclave).
- Sử dụng phương pháp TK nhiệt độ
thấp cho những DC không chịu được nhiệt và độ ẩm (hydrogen peroxide gas plasma,
ETO).
- Tiệt khuẩn bằng phương pháp ngâm
peracetic acide, glutaraldehyde, có thể dùng cho những dụng TK không chịu nhiệt
ở những nơi không có điều kiện có lò hấp nhiệt độ thấp và phải được sử dụng
ngay lập tức, tránh làm tái nhiễm lại trong quá trình bảo quản.
- Tiệt khuẩn bằng phương pháp hấp
khô. Ví dụ như hấp khô ở nhiệt độ 340oF (170oC) trong 60
phút không được khuyến cáo trong TK DC tại các cơ sở KBCB vì gây hỏng dụng cụ.
- Dù sử dụng phương pháp TK nào
cũng phải giám sát thời gian TK, nhiệt độ, độ ẩm, áp suất và các thông số khác
như nồng độ hóa chất khi đưa vào chu trình tiệt khuẩn được sử dụng, …theo đúng
khuyến cáo của nhà sản xuất.
- Nơi TK các DC y tế bằng khí ETO
phải bảo đảm thông khí tốt. Những DC dạng ống dài khi hấp nhiệt độ thấp cần phải
bảo đảm hiệu quả và bảo đảm chất TK phải tiếp xúc với bề mặt lòng ống bên
trong.
4.3.7. Tiệt khuẩn nhanh
- Không được TK nhanh DC dùng cho cấy
ghép.
- Không được dùng TK nhanh chỉ vì sự
tiện lợi và chi phí thấp trong các cơ sở KBCB.
- Trong trường hợp không có điều kiện
sử dụng các phương pháp TK khác, có thể sử dụng TK nhanh, nhưng phải bảo đảm
giám sát chắc chắn tốt những thông số sau:
+ Làm sạch DC trước khi cho vào
thùng, khay TK.
+ Bảo đảm ngăn ngừa tránh nhiễm vi
khuẩn ngoại sinh ở DC trong quá trình di chuyển từ nơi TK đến người bệnh.
+ Bảo đảm chức năng của các DC sau
khi TK nhanh còn tốt
+ Giám sát chặt chẽ quy trình TK:
thông số vật lý, hóa học và sinh học.
- Không được sử dụng những
thùng, khay đóng gói không bảo đảm TK DC bằng phương pháp này.
- Chỉ nên TK nhanh khi cần
thiết, như trong TK những DC không thể đóng gói, TK bằng phương pháp khác và
lưu chứa DC trước khi sử dụng.
4.3.8. Theo dõi và giám sát kiểm
tra chất lượng dụng cụ tiệt khuẩn
- Sử dụng các chỉ thị sinh học, hóa
học, cơ học để giám sát quy trình TK
- Thường xuyên kiểm tra các thông số
cơ học của lò hấp (thời gian, nhiệt độ, áp suất). Các chỉ thị thử nghiệm chất
lượng máy hấp ướt cần làm hằng ngày và đặt vào máy không chứa DC (chạy
không tải) và phải được kiểm tra ngay sau khi kết thúc quy trình TK đầu tiên
trong ngày. Nên có các test thử kiểm tra chất lượng máy hấp Bowie- dick và dùng
test để kiểm tra 3 thông số (áp suất, nhiệt độ và thời gian).
- Tất cả gói DC phải được dán băng
chỉ thị kiểm tra nhiệt độ để xác định DC đã được đưa vào lò TK.
- Đặt các chỉ thị hóa học vào các bộ
DC phải được đặt vào phẫu thuật, nội soi, cấy ghép,…
- Chỉ thị sinh học cần thực hiện ít
nhất hằng tuần và vào các mẻ DC có cấy ghép, dụng cụ mổ đòi hỏi vô khuẩn tuyệt
đối. Phải chọn lựa loại bacillus phù hợp với quy trình TK như sau:
- Atrophaeuse spores cho ETO và hấp
khô.
- Geobacillus stearothermophilus spores
cho hấp hơi nước, hydrogen peroxide gas plasma và peracetic acide.
- Nên chọn loại máy ủ vi
sinh có thời gian ủ và đọc kết quả thử nghiệm sinh học ở nhiệt độ 55 oC
- 60oC hoặc 35oC - 37oC và trả lời kết quả
càng sớm càng tốt (tốt nhất là sau 3 giờ).
- Cần thu hồi và TK lại các gói DC
và mẻ hấp không đạt chất lượng về chỉ thị hóa học, sinh học.
- Ghi chép và lưu trữ lại tại đơn vị
TKTT các thông tin kết quả giám sát mỗi chu trình TK, bộ DC về DC đã hấp.
- Những người có trách nhiệm kiểm
soát chất lượng KK, TK của cơ sở KBCB phải được thực hiện bởi người được đào tạo
chuyên ngành.
- Định kỳ mời những cơ quan có chức
năng thẩm định kiểm soát chất lượng lò hấp và các máy KK, TK.
4.3.9. Xếp dụng cụ vào buồng hấp
- DC xếp vào buồng hấp phải bảo
đảm sự lưu thông tuần hoàn của các tác nhân TK xung quanh các gói DC. Bề mặt
của DC đều được tiếp xúc trực tiếp với tác nhân TK, Không được để DC chạm vào
thành buồng hấp, không được để DC che các lỗ thông khí.
- Xếp các loại DC theo chiều dọc.
Các DC đóng bằng bao plastic phải được áp hai mặt giấy vào nhau.
- Không được xếp chồng theo bề mặt
tiếp xúc dụng cụ nặng, kích thước lớn lên trên dụng cụ nhẹ, kích thước nhỏ.
4.3.10. Lưu giữ và bảo quản
- Dụng cụ sau TK phải được lưu giữ ở
nơi quy định bảo quản chất lượng DC đã TK.
- Dụng cụ phải được lưu giữ
trong các tủ kệ bảo đảm không bị hỏng khi tiếp xúc bên ngoài bề mặt đóng
gói.
- Khi xếp các dụng cụ tiệt khuẩn
vào các tủ, kện cần lưu ý DC tiệt khuẩn trước trước xếp ở ngoài, và tiệt khuẩn
sau xếp vào trong để đảm bảo DC luôn còn hạn sử dụng.
- Các tủ, giá để DC phải cách nền
nhà 12cm – 25 cm, cách trần 12,5cm nếu không gần hệ thống phun nước chống cháy,
45cm nếu gần hệ thống phun nước chống cháy. Cách tường là 5cm, bảo đảm tuần
hoàn thông khí, dễ vệ sinh, chống côn trùng xâm nhập.
- Nơi lưu giữ DC tại đơn vị TK
trung tâm có thông khí tốt và phải được giám sát nhiệt độ từ 18oC-22oC
và độ ẩm 35%– 60%.
- Kiểm tra thường xuyên những DC đã
hết hạn sử dụng
+ Hạn sử dụng của các DCTK tùy thuộc
vào phương pháp TK, chất lượng giấy gói, tình trạng lưu trữ. DC đựng trong hộp
chuyên dụng (dạng hộp tròn, có lỗ và khóa kéo) hạn sử dụng không quá 10 ngày,
loại hộp có phin lọc kiểm soát và khóa an toàn có thể lâu hơn theo khuyến cáo của
nhà sản xuất.
+ DC đóng gói bằng giấy chuyên dụng
hạn sử dụng không quá 3 tháng,
+ DC đóng gói với bao plastic một mặt
giấy kín làm bằng polyethylene sau khi TK có thể để trong vòng 6 tháng và theo
khuyến cáo của nhà sản xuất
+ Khi sử dụng nếu thấy nhãn trên
các DC bị mờ, không rõ, hoặc không còn hạn sử dụng cần phải TK lại những DC đó.
4.3.11. Kiểm soát chất lượng
- NVYT làm việc tại khu vực KK, TK
phải được huấn luyện thường xuyên những kiến thức cơ bản về KK, TK DC y tế.
- NVYT làm tại Đơn vị TK trung tâm,
phòng mổ phải được huấn luyện chuyên ngành và có chứng chỉ hành nghề trong lĩnh
vực KK, TK từ các cơ sở huấn luyện có tư cách pháp nhân.
- Toàn bộ hồ sơ lưu kết quả giám
sát mỗi chu trình TK, bộ DC phải được lưu trữ lại tại đơn vị TKTT.
- Những người có trách nhiệm kiểm
soát chất lượng KK, TK của cơ cở KBCB phải được đào tạo chuyên ngành.
- Thường quy mời những cơ quan có
chức năng thẩm định kiểm soát chất lượng lò hấp và các máy móc KK, TK.
4.3.12 Các dụng cụ tái sử dụng
trong cơ sở khám bệnh, chữa bệnh
- Cơ sở KBCB phải xây dựng
những quy định phù hợp về việc tái sử dụng lại những DC sau khi đã dùng cho người
bệnh theo đúng quy định về vô khuẩn khi chăm sóc và chữa trị cho người bệnh cho
phù hợp với thực tế.
4.3.13. Bảo đảm an toàn cho nhân
viên đơn vị khử khuẩn, tiệt khuẩn
- Cơ sở KBCB phải cung cấp đủ
phương tiện phòng hộ cá nhân cho người làm việc tại khu vực KK, TK bao gồm, áo
choàng, tạp dề bán thấm, găng tay mỏng hoặc dày tùy theo thao tác, kính mắt,
mũ, khẩu trang sạch.
- Việc sử dụng loại phương tiện
PHCN phải tùy thuộc vào thao tác sẽ thực hiện của NVYT dự định và tính
toán trước.
- NVYT làm việc tại khu vực KK, TK phải
áp dụng thành thạo phòng ngừa chuẩn và phòng ngừa bổ sung khi làm thao tác
KK, TK.
- NVYT làm việc tại khu vực KK, TK phải
được khám sức khỏe định kỳ và đột xuất khi có yêu cầu. Tối thiểu phải chích
ngừa vac xin phòng ngừa bệnh Lao, viêm gan B.
- NVYT làm việc tại khu vực KK, TK phải
được huấn luyện thường xuyên những kiến thức cơ bản về KK, TK DC y tế.
- Với các phòng ngâm KK/TK DC bằng
hóa chất, cần trang bị quạt gió và bảo đảm thông thoáng, số lần trao đổi khí
theo yêu cầu cho từng loại hóa chất và theo hướng dẫn của nhà sản xuất.
- Với các đơn vị sử dụng phương
pháp TK DC bằng ETO, FO (Formaldehyde), cần có kế hoạch đào tạo thật kỹ cho những
người mới sử dụng, đào tạo lại hằng năm và cần trang bị các thiết bị để kiểm
soát mức độ tiếp xúc hay rò rỉ của các khí này ra môi trường (liều kế…). Các biện
pháp phòng chống cháy nổ cũng cần được lưu ý nghiêm ngặt.
4.3.14. Khử khuẩn tiệt khuẩn một
số dụng cụ đặc biệt
a) Dụng cụ nội soi chẩn đoán
- DC nội soi mềm dùng trong chẩn
đoán phải được KK mức độ cao theo đúng quy trình
- DC nội soi phải được tháo
rời và ngâm tất cả các bộ phận của DC nội soi vào dung dịch KK mức độ cao. Các
kênh, nòng, ống của DC nội soi phải được xúc rửa, bơm rửa nhiều lần cả bên
trong và bên ngoài với bơm xịt sau đó rửa bằng bàn chải mềm và lau với vải mềm
cho đến khi sạch hết máu và các chất hữu cơ. Nên sử dụng các dung dịch tẩy rửa
có hoạt tính enzyme để bảo đảm làm sạch các khe kẽ, lòng ống bên trong, khó làm
sạch được với các xà phòng trung tính thông thường.
- Làm sạch và KK DC nội soi bằng
máy KK DC nội soi tự động nên được thực hiện trong các trung tâm kỹ thuật
chuyên sâu, giúp bảo vệ DC và bảo đảm an toàn cho NVYT và môi trường.
- Lựa chọn dung dịch KK cho DC nội
soi phải tương hợp DC, quy trình, theo hướng dẫn của nhà sản xuất, tránh sử dụng
những dung dịch có thể làm hỏng DC.
- Sau khi KK mức độ cao cần phải
tráng với nước vô trùng. Nếu dùng nước máy, sau đó phải tráng lại với cồn
Ethanol hoặc Isopropanol 70% – 90%.
- Phòng xử lý DC nội soi phải tách
rời khỏi buồng nội soi, bảo đảm thông khí tốt, tránh độc hại và bảo đảm an toàn
cho người xử lý và môi trường.
- Phải thường quy dùng test thử kiểm
tra chất lượng dung dịch KK mức độ cao trong suốt thời gian sử dụng.
- Phải thường xuyên huấn luyện cho
NVYT thực hiện KKDC nội soi.
- NVYT phải mang đủ phương tiện
phòng hộ cá nhân khi xử lý DC nội soi.
b) Xử lý dụng cụ nha khoa
- Dụng cụ nha khoa đưa vào mô mềm
hoặc xương (ví dụ như kìm nhổ răng, lưỡi dao mổ, đục xương, bàn chải phẫu thuật,
dao mổ rạch quanh răng) đều được xếp vào nhóm DC thiết yếu bắt buộc phải TK sau
mỗi lần sử dụng hoặc vứt bỏ.
- Dụng cụ nha khoa không đưa vào mô
mềm và xương (như xi ranh hút nước, tụ điện hỗn hợp) nhưng có thể tiếp xúc với
mô mềm ở miệng và chịu được nhiệt mặc dù được phân loại là DC bán thiết yếu, cần
được TK hoặc tối thiểu là KK mức độ cao.
- Các tay khoan tối thiểu phải được
khử khuẩn giữa hai bệnh nhân và tiệt khuẩn cuối ngày, chuẩn bị cho ngày làm việc
hôm sau.
c) Xử lý dụng cụ trong chạy thận
nhân tạo và lọc máu liên tục
- Xử lý DC sử dụng trong chạy thận
nhân tạo, lọc máu, lọc màng bụng phải được xây dựng thành quy trình và tuân thủ
theo đúng khuyến cáo của nhà sản xuất. Xử lý quả lọc thận theo Quyết định
1338/2004/QĐ-BYT ngày 14/4/2004, Hướng dẫn quy trình kỹ thuật rửa và sử dụng lại
quả lọc thận
- Dụng cụ trong chạy thận nhân tạo
cũng phải được chia thành 3 nhóm DC: thiết yếu như các DC đi vào trong lòng mạch
(các ống thông mạch máu, dịch lọc, …) đều phải được TK.DC bán thiết yếu không
đi vào trực tiếp trong lòng mạch, nhưng có nguy cơ đưa vi khuẩn vào (như quả lọc,
hệ thống dây dẫn bên ngoài,…) phải được khử khuẩn mức độ cao. DC không thiết yếu
cũng phải tuân thủ quy định về KK, TK cho những DC trên.
d) Dụng cụ hô hấp
- Tất cả các DC, thiết bị tiếp xúc
trực tiếp hoặc gián tiếp với niêm mạc đường hô hấp dưới phải được TK hoặc KK mức
độ cao.
- Tất cả các DC, thiết bị sau khi
KK mức độ cao phải tráng nước vô khuẩn, không được dùng nước máy từ vòi thay
cho nước vô khuẩn để trángcác DC nói trên. Nếu không có nước vô khuẩn thì nên
tráng lại bằng cồn 700. Làm khô kỹ lưỡng bằng khí nén hay tủ làm khô chuyên dụng.
- Máy giúp thở phải được lau chùi
thường quy bên ngoài bằng dung dịch khử khuẩn mức độ trung bình và bảo trì, KK
định kỳ máy thở theo hướng dẫn của nhà sản xuất.
- Không KK thường quy các bộ phận
bên trong của máy đo chức năng phổi, (pulse oximetry, phế dung ký,…). TK hoặc
KK mức độ cao bộ phận ngậm vào miệng, ống dây, ống nối khi dùng cho người bệnh
khác hoặc theo hướng dẫn của nhà sản xuất.
PHỤ LỤC 1
Bảng 1: Phân loại chi tiết dụng cụ và phương pháp khử
khuẩn tiệt khuẩn
Bảng:
phương pháp khử - tiệt khuẩn dụng cụ dựa trên phân loại Plaudling và biến đổi của
Rutala và Simmon.
TIỆT
KHUẨN
|
KHỬ
KHUẨN
|
|
|
TIỆT
KHUẨN
|
BẬC
CAO
|
TRUNG
BÌNH
|
THẤP
|
|
DC
thiết yếu (sẽ đưa vào hệ thống mạch máu hoặc vào máu)
|
DC
bán thiết yếu (ngoại trừ DC nha) sẽ tiếp xúc với niêm mạc, da bị tổn thương
|
Một
vài dụng bán thiết yếu và không thiết yếu
|
Dụng
cụ không thiết yếu đi vào vùng tiếp xúc với da không bị tổn thương
|
Dụng
cụ
|
Quy
trình
|
Thời
gian tiếp xúc
|
Quy
trình
(thực
hiện trong 12 – 30 phút, ở nhiệt độ 20o)
|
Quy
trình
(thực
hiện trong ít nhất ≥ 1 phút)
|
Quy
trình
(thực
hiện trong ít nhất ≥ 1 phút)
|
Có bề mặt cứng và mịn màng 1,4
|
|
A
B
C
D
F
G
H
|
MR
MR
MR
10
giờ/200-250C
6
giờ
12
phút/500-560C
3-8
giờ
|
D
E
F
H
I6
J
|
K
L5
M
N
|
K
L
M
O
|
Những catheter hoặc những ống cao
su 3,4
|
|
A
B
C
D
F
G
H
|
MR
MR
MR
10
giờ/200-250C
6
giờ
12
phút/500-560C
3-8
giờ
|
D
E
F
H
I6
J
|
|
|
Những catheter hoặc những ống
bằng polyethylene 3,4,7
|
|
A
B
C
D
F
G
H
|
MR
MR
MR
10
giờ/200-250C
6
giờ
12
phút/500-560C
3-8
giờ
|
D
E
F
H
I6
J
|
|
|
Ống kính
|
|
A
B
C
D
F
G
H
|
MR
MR
MR
10
giờ/200-250C
6
giờ
12
phút/500-560C
3-8
giờ
|
D
E
F
H
J
|
|
|
Nhiệt kế (miệng hoặc trực
tràng) 8.
DC có bản lề (giúp gập, xếp
DC)
|
K8
|
|
A
B
C
D
F
G
H
|
MR
MR
MR
10
giờ/200-250C
6
giờ
12
phút/500-560C
3-8
giờ
|
D
E
F
H
I6
J
|
|
|
A. Tiệt khuẩn hấp ướt, bao gồm
hấp hơi nước và khí nóng (theo khuyến cáo của nhà sản xuất, quy trình tiệt
khuẩn có thời gian từ 20 – 30 phút).
B. Tiệt khuẩn bằng khí Ethylen
oxide (theo khuyến cáo của nhà sản xuất, quy trình tiệt khuẩn có thời gian từ
1 – 6 giờ cộng thêm với thời gian đuổi và xử lý khí thải 8-12 giờ ở nhiệt độ
50o – 60 oC).
C. Tiệt khuẩn bằng khí
Hydrogen peroxide (theo khuyến cáo của nhà sản xuất cho những dụng cụ có đường
kính trong lòng ống và có chiều dài một cách chặt chẽ, quy trình có thời gian
45 – 72 phút) D. Sử dụng Glutaraldehyde ≥ 2%, như là chất khử khuẩn mức độ
cao
E. Sử dụng
Ortho-phathaladehyde (OPA) 0,05%.
F. Hydrogen peroxide 7,5% (sẽ có
thể làm ăn mòn DC bằng Cu, Zin và Brass)
G. Peracetic acide, nồng độ
thay đổi nhưng loại 0,2% có khả năng diệt khuẩn cao và diệt được bào tử. Phải
ngâm ngập DC ở nhiệt độ 50 oC - 56 oC
H. Hydrogen peroxide 7,35% và
peracetic acide 0,23%, hydrogen peroxide và peracetic acide cũng có thể làm
ăn mòn DC bằng kim loại.
I. Phương pháp Pasteurization ở
nhiệt độ 70 oC trong vòng 30 phút được sử dụng sau khi DC đã được làm sạch với
chất tẩy rửa
J. Hypochlorite, sử dụng duy
nhất chlorine được tạo ra bằng cách điện phân muối có chứa > 650 -675 ppm
nồng độ chlorine tự do (có khả năng ăn mòn DC kim loại).
K. Cồn Ethyl hoặc Isopropyl
(70% – 90%)
L. Sodium hypochorite (5,25 –
6,15% trong chất tẩy rửa được pha theo tỷ lệ 1:500 có nồng độ chlorine tự do
là 100ppm)
M. Dung dịch tẩy rửa có khả
năng diệt khuẩn Phenolic (theo khuyến cáo của sản phẩm khi sử dụng)
N. Dung dịch tẩy rửa có khả
năng diệt khuẩn Iodophor (theo khuyến cáo của sản phẩm khi sử dụng)
O. Dung dịch tẩy rửa có khả
năng diệt khuẩn Amonium bậc 4 (theo khuyến cáo của sản phẩm khi sử dụng).
MR. Theo khuyến cáo của nhà sản
xuất.
NA. Không áp dụng
1. Xem phần bàn luận trong
phương pháp điều trị bằng nước.
2. Thời gian tiếp xúc kéo dài
khi ngâm dụng cụ với dung dịch khử khuẩn mức độ cao theo khuyến cáo của tổ chức
có trách nhiệm (như FDA,…). 10 phút tiếp xúc không đủ cho việc khử khuẩn nhiều
loại dụng cụ. Đặc biệt là những dụng cụ khó làm sạch bởi do có những nòng, ống,
khe, kẽ hoặc những vùng chứa quá nhiều chất hữu cơ. 20 phút là thời gian tiếp
xúc tối thiểu cần thiết để diệt được vi khuẩn lao người và lao không cho người
với glutaraldehyde 2%. Một vài hóa chất khử khuẩn mức độ cao có thể làm giảm
thời gian tiếp xúc với hóa chất (ví dụ như ortho-phathalaldehyde ở 20 oC
trong vòng 12 phút). Bởi vì do khả năng diệt khuẩn nhanh của hóa chất và khi
khả năng diệt khuẩn tăng lên, thì thời gian tiếp xúc có thể giảm xuống (ví dụ
như glutaraldehyde 2,5% ở nhiệt độ 35 oC thời gian là 5 phút. OPA
0,55% ở nhiệt độ 25 oC là 5 phút trong quy trình khử khuẩn DC nội
soi)
3. Tất cả những dụng cụ có
nòng, ống phải được ngâm ngập, rửa và đuổi khí tránh để lại chất hữu cơ bám
và khí đọng lại trong lòng ống.
4. Khả năng tượng hợp của dụng
cụ với các phương pháp khử khuẩn, tiệt khuẩn
5. Nồng độ chlorine tự do có sẵn
1000ppm (pha hypochlorie 5,25-6,15% theo tỷ lệ 1:50) có thể được sử dụng
trong phòng thí nghiệm vi sinh, và khi chế phẩm nuôi cấy hoặc chế phẩm vi
sinh có chứa chlorin bị đổ ra ngoài. Dung dịch này có thể sẽ làm ăn mòn một
vài bề mặt.
6. Phương pháp Pasteurization
(dùng máy rửa) hoặc xử lý dụng cụ hô hấp hoặc dụng cụ gây mê) được chấp nhận
như là phương pháp khử khuẩn mức độ cao cho những dụng cụ này. Hiện nay có một
vài thách thức trong hiệu quả của phương pháp này ở một số đơn vị.
7. Phải giữ cho nhiệt độ ổn định
trong suốt quá trình khử khuẩn, tiệt khuẩn.
8. Không được để chung nhiệt kế
miệng và trực tràng trong bất kỳ giai đoạn xử lý nào.
9. Tất cả các quy trình hướng
dẫn cần được luật hóa theo quy định của những tổ chức đo lường chất lượng của
quốc gia.
|
Bảng 2: Phân loại mức độ và hóa chất khử khuẩn
PHỤ LỤC 2
Bảng 3: đánh giá mức độ diệt khuẩn của dung dịch KK
Chất
KK
|
Tác
dụng diệt khuẩn
|
Bào
tử
|
Vi
khuẩn lao
|
Vi
khuẩn khác
|
Siêu
vi
|
E
|
NE
|
Glutaraldehyde 2% (5phút – 3giờ)
|
Tốt
3
giờ
|
Tốt*
20
phút
|
Tốt
5-10
ph
|
Tốt
5-10
ph
|
Tốt
5-10
ph
|
Acid Peracetic 0,2% –0,35% (5-10
phút)
|
Tốt
|
Tốt
|
Tốt
|
Tốt
|
Tốt
|
Alcohol 60%-70% (ethanol hoặc
isopropanol) (1-10 phút)
|
Không
|
Tốt
|
Tốt
|
Tốt
|
Trung
bình
|
Hợp chất Peroxygen 3%-6% (20 phút)
|
Thay
đổi
|
Thay
đổi
|
Tốt
|
Tốt
|
Thay
đổi
|
Chlorine 0,5%-1.0% (10 – 60 phút)
|
Tốt
|
Tốt
|
Tốt
|
Tốt
|
Tốt
|
Phenoclic 1%-2%**
|
Không
|
TB
- tốt
|
Tốt
|
Trung
bình
|
Kém
|
Hợp chất Ammonia bậc 4
0,1%-0,5%***
|
Không
|
Thay
đổi
|
Trung
bình
|
Trung
bình
|
Kém
|
* Tác dụng kém với trực khuẩn
lao
E = có vỏ
** Có khả năng gây độc, không sử dụng
trong khoa sơ sinh NE = không
*** Có khả năng tẩy rửa tốt, nhưng
khử khuẩn kém
Bảng 4: tính chất dung dịch khử khuẩn
Chất
KK
|
Tính
chất khác
|
Ổn
định
|
Không
bị bất hoạt bởi chất hữu cơ
|
Ăn
mòn/ phá hủy kim loại
|
ích
thích/ tăng tính nhậy cảm
|
Glutaraldehyde 2% (5phút – 3giờ)
|
TB
(14
– 28 ngày)
|
Không
(Cố
định)**
|
Không
|
Có***
|
Acid Peracetic 0,2% –0,35% (5-10
phút)
|
Không
(<1
ngày)
|
Không
|
Không
đáng kể
|
Không
đáng kể
|
Alcohol 60%-70% (ethanol hoặcisopropanol)
(1-10 phút)
|
Có
(đóng
thùng kín)
|
Có
(Cố
định)**
|
Không
đáng kể (ảnh hưởng chất gắn các kính trong ống NS)
|
Không
|
Hợp chất Peroxygen 3%-6% (20 phút)
|
TB
(7ngày)
|
Có
|
Không
đáng kể
|
Không
|
Chlorine 0,5%- 1.0% (10 – 60
phút)
|
Không
(<1
ngày)
|
Có
|
Có
|
Có****
|
Phenoclic 1%-2%**
|
Có
|
Không
|
Không
đáng kể
|
Có
|
Hợp chất Ammonia bậc 4
0,1%-0,5%***
|
Có
|
Có
|
Không
|
Không
|
* Dùng găng khi tiếp xúc với chất
KK** Xuyên thấu kém *** Mức độ tác dụng phụ nhiều **** Kích thích đường hô hấp
Bảng 5: tiêu chí chọn hóa chất khử khuẩn
ĐẶC
TÍNH CỦA MỘT CHẤT KHỬ KHUẨN LÝ TƯỞNG
|
1. Phải có phổ kháng khuẩn rộng
2. Tác dụng nhanh
3. Không bị tác dụng của các yếu
tố môi trường
4. Không độc
5. Không tác hại tới các DC kim
loại cũng như bằng cao su, nhựa
6. Hiệu quả kéo dài trên bề mặt
các DC được xử lý.
7. Dễ dàng sử dụng
8. Không mùi hoặc có mùi dễ chịu
9. Kinh tế
10. Có khả năng pha loãng
11. Có nồng độ ổn định kể cả khi
pha loãng để sử dụng.
12. Có khả năng làm sạch tốt
|
PHỤ LỤC 3
Tính năng tác dụng một số hoá chất khử khuẩn thường
được sử dụng
1. Alcohol (cồn):
Thành phần hóa học:
- Có chứa nhóm -OH (Hydroxyl).
- Loại alcohol: thường sử dụng nhất
là Ethanol (hay Ethyl Alcohol, hay cồn Ethylic) và Iso-propanol (hay cồn
Iso-propylic)
- Nồng độ alcohol: thường sử dụng từ
60% đến 90%
Tác dụng:
- Cơ chế tác dụng là làm đông vón protein
của vi sinh vật
- Nước đóng vai trò quan trọng
trong quá trình này, do vậy không bao giờ dùng cồn nguyên chất mà thường dùng hỗn
hợp với nước
- Diệt được các vi khuẩn, vi rút, nấm,
nhưng không diệt được nha bào
Công dụng:
- Thường dùng để KK nhiệt kế dùng
đường miệng và đường hậu môn, ống nghe, panh kéo, ống nội soi mềm…
- Ngoài ra còn dung để sát khuẩn
da, tay và sát khuẩn bề mặt một số thiết bị và DC, cũng như một số bề mặt cứng
- Không dùng để TKDC do không diệt
được nha bào
Ưu điểm:
- Giá thành thấp
- Không để lại chất tồn dư trên DC
- Không mùi độc hại
- Không nhuộm màu DC
Nhược điểm:
- Không diệt được nha bào và một số
loại vi rút, nấm
- Làm thoái hóa nhựa và cao su
- Dễ cháy
- Bay hơi rất nhanh
2. Chlor và các hợp chất chứa
hlor:
Thành phần hóa học:
Các hợp chất có Chlor được sử dụng
phổ biến nhất là muối Hypochlorite của natri và canxi, còn gọi là thuốc tẩy hay
nước Javel.
Kế đến là Chloramine B, Chloramine
T, Chlorine Diocide và các muối Natri Dichloro Isocyanurate, NaDCC hay Natri
Troclosene (Presept). Đây là các hợp chất có tác dụng kéo dài hơn nước Javel do
giữ được Chlor lâu hơn.
Tác dụng:
- Hoạt chất có tác dụng chủ yếu của
các hợp chất chứa Chlor là Axit Hypoclorơ (HClO) ở dạng không phân ly. Hoạt chất
này sẽ bền vững hơn ở các chế phẩm chứa Chlor có pH axit, do vậy các chế phẩm
Chlor có pH càng thấp (càng axit) thì tác dụng diệt khuẩn càng mạnh. Chẳng hạn,
Natri Dichloro Isocyanurate (NaDCC) sẽ có tác dụng mạnh hơn hẳn so với dung dịch
Javel có cùng hàm lượng Clo do hai nguyên nhân: Do Javel có bản chất kiềm còn
NaDCC có bản chất axit; hơn nữa với NaDCC, chỉ có 50% lượng Chlor sẵn có nằm ở
dạng tự do(HClO và OCl-), phần còn lại là nằm ở dạng hợp chất
(monochloroisocyanurate và dichloroisocyanurate).
- Cơ chế tác dụng chưa được lý giải
đầy đủ. Có thể là do làm oxy hóa enzyme và amino acid của vi khuẩn, ức chế tổng
hợp protein, giảm trao đổi chất...
- Diệt được các vi khuẩn, vi rút, nấm,
nhưng không diệt được nha bào. Có tác dụng KK mức độ trung bình.
Công dụng:
- Được sử dụng rộng rãi để KK một số
DC, các bề mặt, sàn nhà, tường nhà, KK và tẩy trắng đồ vải..Một số chế phẩm
khác dùng để xử lý nguồn nước
- Có tác dụng khác nhau ở các nồng
độ và cách sử dụng khác nhau, do vậy cần sử dụng theo hướng dẫn của nhà sản xuất.
Ưu điểm:
- Giá thành không cao
- Tác dụng nhanh
- Không bị ảnh hưởng bởi độ cứng của
nước
- Có thể sử dụng cho nhiều mục đích
khác nhau
- Dễ rửa sạch, không để lại chất tồn
dư gây kích ứng
Nhược điểm:
- Cần sử dụng đúng nồng độ
- Dễ bị bất hoạt bởi các chất hữu
cơ (ngoại trừ các chế phẩm giải phóng từ từ như NaDCC)
- Dễ bị thoái hóa bởi ánh sáng và
nhiệt độ trong quá trình bảo quản
- Ăn mòn đối với một số kim loại
- Thời gian diệt khuẩn nhiều khi
không được định rõ
- Không có biện pháp giúp xác định
chính xác nồng độ hoạt chất
- Không bền, nhất là khi ở dạng
dung dịch
3. Glutaraldehyde:
Thành phần hóa học:
- Công thức hóa học khi ở dạng dung
dịch nồng độ hoạt chất giải phóng 2%-2,5%
Tác dụng:
- Cơ chế tác dụng là do alkyl hóa
nhóm sulfhydryl, hydroxyl, carboxyl và amino của vi sinh vật, làm biến đổi RNA,
DNA và quá trình tổng hợp protein
- Dung dịch nước có pH axit và ở trạng
thái này thường không diệt được bào tử. Chỉ khi được hoạt hóa bởi tác nhân kiềm
hóa để có pH từ 7,5 đến 8,5 (thường gọi là lọ hoạt hóa), dung dịch mới diệt tốt
nha bào. Ở pH này, dung dịch cũng ít ăn mòn DC hơn là ở pH axit.
Công dụng:
- Được sử dụng rộng rãi từ những
năm 1960 làm chất KK mức độ cao và TK các DC nội soi, các dây máy thở, mặt nạ
gây mê và rất nhiều DC kim loại, nhựa, cao su, thủy tinh khác.
- Thời gian KK mức độ cao là 20
phút và TK là 10 giờ ở nhiệt độ phòng
Ưu điểm:
- Tác dụng diệt khuẩn mạnh, phổ rộng
- Không bị bất hoạt bởi chất hữu cơ
- Không ăn mòn nếu ở dạng kiềm
- Bảo vệ ống nội soi nếu chế phẩm
không chứa chất hoạt động bề mặt (surfactant).
Nhược điểm:
- Đã có hiện tượng đề kháng với một
số Mycobacteria
- Hơi dung dịch kích ứng, nên thông
khí phòng thường xuyên để bảo đảm 7-15 thông khí/giờ
- Dạng axit có thể gây ăn mòn
- Hại cho ống nội soi nếu chế phẩm
có chứa surfactant
4. Ortho-phthalaldehyde (OPA):
Thành phần hóa học:
- Công thức là C6H4(CHO)2
hay 1,2-benzenedicarboxaldehyde. Dung dịch 0.55% OPA màu xanh dương, trong suốt,
pH 7.5.
Tác dụng:
- Cơ chế tác dụng là do alkyl hóa
nhóm sulfhydryl, hydroxyl, carboxyl và amino của vi sinh vật, làm biến đổi RNA,
DNA và quá trình tổng hợp protein.
- KK mức độ cao trong 5 phút ở nhiệt
độ phòng. Có tác dụng nhanh và mạnh với các chủng vi khuẩn, vi rút, đặc biệt diệt
cả các chủng vi khuẩn Mycobacteria đã kháng lại với Glutaraldehyde.
Công dụng:
Dùng thay thế Glutaraldehyde làm chất
KK mức độ cao các DC nội soi, các dây máy thở, mặt nạ gây mê và rất nhiều DC
kim loại, nhựa, cao su, thủy tinh khác.
Ưu điểm:
- Thời gian KK mức độ cao nhanh nhất
(5 phút)
- Tương hợp với nhiều loại chất liệu
khác nhau
- Không bị bất hoạt bởi chất hữu cơ
- Rất ít độc do ít bay hơi
- Bị bất hoạt bởi chất hữu cơ
- Bị bất hoạt bởi chất hữu cơ.
Nhược điểm:
Có thể làm bắt mầu với ống soi,
khay ngâm, da…, do OPA có thể tương tác với protein còn sót lại. Đây cũng là dấu
hiệu để các nhà quản lý nhận ra là quá trình làm sạch chưa được kỹ lưỡng, cần
phải cải tiến.
5. Peracetic Axit:
Thành phần hóa học:
- Công thức là CH3CO3H,
còn gọi là axit peracetic hay axit peroxyacetic hay PPA
Tác dụng:
- Cơ chế tác dụng chưa rõ ràng, có
thể giống các chất oxy hóa.
- Diệt khuẩn mạnh, phổ rộng, bao gồm
cả nha bào
- Được sử dụng ở nhiều nộng độ khác
nhau, dùng riêng hay phối hợp với các chất khác như Hydrogen Peroxide
Công dụng:
Dùng để KK mức độ cao hay TK các DC
nội soi, các DC phẫu thuật, nha khoa, các dây máy thở, mặt nạ gây mê và rất nhiều
DC kim loại, nhựa, cao su, thủy tinh khác. Có thể dùng ngâm hay dùng máy.
Ưu điểm:
- Phổ diệt khuẩn rộng. Diệt nha bào
trong thời gian tương đối ngắn
- Ít độc
- Tương hợp nhiều loại chất liệu
khác nhau
Nhược điểm:
- Dung dịch kém bền. Thời gian sử dụng
của dung dịch rất ngắn
- Gây ăn mòn DC, đặc biệt là đồng,
thép, sắt...
- Giá thành khá cao
6. Hydrogen Peroxide:
Thành phần hóa học:
Công thức là H2O2
Tác dụng:
- Cơ chế tác dụng là tạo ra gốc tự
do Hydroxyl (OH-), tấn công vào màng lipid của vi khuẩn, DNA và những thành phần
khác của tế bào
- Diệt khuẩn mạnh, phổ rộng, bao gồm
cả vi khuẩn, vi rút, nấm và cả nha bào
- Có thể dùng riêng với nồng độ từ
6%-25% (hay dùng nhất là 7,5%), hoặc dùng kết hợp với axit Peracetic.
Công dụng:
Dùng để KK mức độ cao hay TK các DC
nội soi ở nồng độ 7,5%.
Ưu điểm:
Rất bền, đặc biệt là khi bảo quản
trong thùng tối
Nhược điểm:
Có một số trường hợp có ảnh hưởng đến
hình thức và chức năng ống nội soi
7. Iodophors:
Thành phần hóa học:
- Là các hợp chất hữu cơ có chứa Iốt,
kết hợp của Iốt và một chất mang hữu cơ hay chất hòa tan, giúp giải phóng Iốt dần
dần
- Thường dùng nhất là Povidone
Iodine
Tác dụng:
- Cơ chế tác dụng là tấn công màng
tế bào, phá vỡ cấu trúc và tổng hợp protein và axit nucleic
- Diệt được các vi khuẩn kể cả trực
khuẩn lao,vi rút, nhưng cần thời gian dài hơn để diệt một số nấm và nha bào.
Các chế phẩm sẵn có trên thị trường thường không có chỉ định diệt nha bào
Công dụng:
- FDA chưa phê duyệt hợp chất có Iốt
nào làm chất KK mức độ cao hay TK
- Phù hợp nhất là để sát trùng da.
Ngoài ra dùng để KK lọ cấy máu và các thiết bị y tế như nhiệt kế, ống nội
soi...
Ưu điểm:
Ít độc, ít kích ứng, nhưng đôi khi
có gây dị ứng
Tác dụng nhanh khi ở đúng nồng độ
Nhược điểm:
- Có thể nhuộm màu DC
- Dễ bị bất hoạt bởi protein và các
chất hữu cơ khác
- Không bền với nhiệt, ánh sáng và
nước cứng
- Ăn mòn
- Phải pha loãng (khi cần) theo
đúng chỉ dẫn của nhà sản xuất
- Không dùng cho catheter bằng
silicon vì có thể làm hỏng ống silicon
8. Phenolics (Các dẫn chất
Phenol)
Thành phần hóa học:
- Các dẫn chất của Phenol được tạo
thành khi thay nguyên tử H của vòng thơm
- Bằng các gốc hữu cơ như alkyl,
phenyl, benzyl hay halogen. Phổ biến nhất là hai dẫn chất Ortho-phenyl phenol
và Ortho-phenyl-parachloro-phenol..
Tác dụng:
- Cơ chế tác dụng là phá hủy tế bào
và làm kết tủa protein của vi sinh vật
- Nhìn chung diệt được các vi khuẩn,
vi rút, trực khuẩn lao (ở một số nồng độ nhất định), nhưng không diệt được nha
bào, tuy nhiên kết quả các nghiên cứu không đồng nhất. Đây là chất KK mức độ thấp.
Công dụng:
- Thường dùng để lau chùi, vệ sinh
môi trường như sàn nhà, tường, giường bệnh, tay nắm, các bề mặt phòng thí nghiệm.
- Dùng để KK mức độ thấp một số DC
không thiết yếu
- Không được FDA công nhận là chất
TK hay KK mức độ cao, tuy nhiên đôi khi được dùng để khử nhiễm các DC thiết yếu
và bán thiết yếu trước khi đem đi KK mức độ cao hay TK
Ưu điểm:
- Giá thành thấp
- Không ăn mòn
Nhược điểm:
- Có thể tạo vết nứt, nhuộm màu,
làm mềm một số DC nhựa, cao su
- Bị bất hoạt bởi chất hữu cơ
- Thường khá độc
- Mùi không dễ chịu
- Có thể bị hấp thu vào các DC nhựa,
cao su xốp
9. Formaldehyde:
Thành phần hóa học:
- Công thức là HCHO, thường gọi là
Formol. Dung dịch nước chứa 37% gọi là Formalin
Tác dụng:
- Tiêu diệt vi sinh vật bằng cách
alkyl hóa amino và nhóm sulhydrate của protein.
- Ở nồng độ phù hợp, có phổ khuẩn rộng,
diệt được cả nha bào
Công dụng:
- Mặc dù có thể sử dụng để làm chất
KK mức độ cao hay chất TK, nhưng rất ít được sử dụng ngày nay do khí kích ứng,
có khả năng gây ung thư.
Ưu điểm:
- Phổ diệt khuẩn rộng, bao gồm cả
nha bào
- Giá thành thấp
- Không ăn mòn
Nhược điểm:
- Khí trong, không màu nên khó nhìn
thấy
- Mùi cay, kích ứng
- Có thể gây ung thư, đột biến gen
10. Quaternary mmonium ompounds
(hợp chất amoni bậc 4):
Thành phần hóa học:
- Đây là tên chung cho các chất có
chứa nguyên tử ni tơ N, kết hợp với 4 gốc hữu cơ khác nhau. Loại thường dùng
trong y tế như: alkyl dimethyl benzyl amoni clorua, alkyl didecyl dimethyl
amoni clorua và dialkyl dimethyl amoni clorua.
Tác dụng:
- Cơ chế tác dụng là bất hoạt các
enzyme sinh năng lượng, đông vón protein và phá hủy màng tế bào của vi sinh vật
- Nhìn chung diệt được các vi khuẩn,
vi rút thân dầu (có vỏ bọc), nấm, nhưng không diệt được trực khuẩn lao, vi rút
than nước (không có vỏ) và nha bào. Đây là chất KK mức độ thấp.
Công dụng:
- Thường dùng để lau chùi, vệ sinh
môi trường thông thường như sàn nhà, tường, đồ đạc. Một số ít chế phẩm dùng để
KK cho các DC y tế không thiết yếu như ống nghe, huyết áp kế...
Ưu điểm:
- Gần như không độc
- Không kích ứng
- Không mùi
- Giá thành thấp
- Chất tẩy rửa chất hữu cơ tốt
Nhược điểm:
- Hiệu quả giảm mạnh bởi xà phòng
và các chất tẩy rửa khác, độ cứng của nước, chất hữu cơ và các chất dịch chứa
nhiều protein.
- Nếu dùng để lau bề mặt cứng bằng
vải bông thì các sợi vải sẽ hấp thụ và làm giảm đáng kể tác dụng kháng khuẩn
- Phải thay dung dịch thường xuyên
- Phải pha loãng đúng cách
- Tác dụng diệt khuẩn yếu, kìm khuẩn
nhiều hơn là KK
PHỤ LỤC 4
Các phương pháp tiệt khuẩn
Nhiều phương pháp TK được sử dụng,
như hấp bằng hơi nước áp lực cao, hấp khô, kết hợp hấp hơi nước và formaldehyde
ở nhiệt độ thấp, TK bằng ethylene oxide và TK bằng hydrogen peroxide công nghệ
plasma.
Trong bệnh viện, khuyến cáo được sử
dụng nhiều nhất là hấp ướt áp lực cao cho các DC chịu nhiệt và TK nhiệt độ thấp
bằng hydroxyl peroxide công nghệ plasma cho DC không chịu nhiệt.
1. Hấp ướt (steam sterilization)
Đây là phương pháp thông thường,
thích hợp và được sử dụng rộng rãi nhất để tiệt khuẩn cho tất cả các DC xâm lấn
chịu được nhiệt và độ ẩm. Phương pháp này tin cậy, không độc, rẻ tiền, nhanh
chóng diệt được các tác nhân gây bệnh, bao gồm cả bào tử, ít tốn thời gian và
hơi nước có thể xuyên qua vải bọc, giấy gói, thùng kim loại đóng gói DC. Tuy
nhiên, phương pháp này có thể làm ảnh hỏng một số DC như làm ăn mòn và giảm
tính chính xác của các DC vi phẫu và háy đèn của đèn soi tay cầm trong
nha khoa. Giảm khả năng chiếu sáng của đèn trên lưỡi đèn soi thanh quản, và
nhanh hỏng khuôn bó bột.
Phương pháp được thực hiện bởi các
máy hấp và sử dụng hơi nước bão hòa dưới áp lực. Mỗi một loại DC sẽ có những
yêu cầu về thời gian hấp khác nhau, và ở mỗi chu trình hấp khác nhau những
thông số cũng khác nhau. Các thông số thường sử dụng để theo dõi quá trình TK
là: hơi nước, thời gian, áp suất và nhiệt độ hấp. Hơi nước lý tưởng cho TK là
hơi nước bão hòa khô đã được làm ướt (làm giảm khô còn >97%), với một áp lực
cao nhằm tiêu diệt nhanh chóng tác nhân gây bệnh. Chu trình chuyên biệt cho hấp
hơi nước bảo đảm tiêu diệt được tất cả các tác nhân và bào tử vi khuẩn là: thời
gian tối thiểu cho hấp ướt ở 1210 C (2500F) và được đóng
gói tùy thuộc vào loại dụng cụ, phương pháp đóng gói, với một số DC đóng gói lớn
thời gian có thể 30 phút trong suốt thời gian đạt nhiệt độ tiệt khuẩn (ở lò hấp
có trọng lực hoặc 1320 C trong 4 phút ở lò hấp có hút chân không).
Tuy nhiên thời gian của các chu trình hấp thay đổi theo tùy loại DC, vật liệu
DC (như kim loại, cao su, nhựa, sinh học,…) và loại vật liệu đóng gói DC khi hấp.
Một loại hấp TK hơi nước khác được
gọi là hấp với những chu trình thiết kế áp lực đưa vào đều đặn và bằng nhau cho
hấp ướt ở 132oC – 135o C trong vòng 3 phút – 4 phút với
những DC có lỗ và DC dạng ống.
Tất cả các chu trình hấp ướt đều phải
được theo dõi bởi những thông số cơ học, hóa học và sinh học.
2. Hấp khô (dry heat)
Được sử dụng để tiệt trùng duy nhất
cho những DC không có nguy cơ bị hỏng, các ống chích thủy tinh dùng lại, các loại
thuốc mỡ hoặc dầu, DC sắc nhọn. Sử dụng một nồi hấp khô (hot air oven) có quạt
hoặc hệ thống dẫn để bảo đảm sự phân phối đều khắp của hơi nóng. Thời gian là
1600 C (3200F) trong 2 giờ hoặc 1700 C (3400F)
trong 1 giờ và 1500C (3000F) trong 150 phút (2 giờ 30 phút). Phương
pháp này rẻ tiền, không độc hại môi trường, dễ dàng lắp đặt, tuy nhiên làm hỏng
DC, nhất là DC kim loại, cao su và thời gian dài. Hiện nay không được khuyến
cáo sử dụng trong bệnh viện.
3. Tiệt khuẩn nhiệt độ thấp với
hydrogen peroxide công nghệ plasma
TK công nghệ Plasma (kết hợp
hơi và plasma hydrogen peroxide)
Tiệt khuẩn các thiết bị y khoa bằng
cách khuyếch tán hydrogen peroxide vào buồng và sau đó “kích hoạt” các phân tử
hydrogen peroxide thành dạng plasma. Sử dụng kết hợp hơi và plasma hydrogen
peroxide TK an toàn và nhanh các DC và vật liệu y khoa mà không để lại dư lượng
độc hại. Sản phẩm cuối là oxy và nước nên rất an toàn cho người sử dụng và môi
trường. Tất cả các giai đoạn của chu trình TK, kể cả giai đoạn plasma, vận hành
trong một môi trường khô ở nhiệt độ thấp, và do đó chu trình không làm hỏng các
DC nhạy cảm với nhiệt và độ ẩm. Phương pháp này cung cấp mức bảo đảm TK (SAL)
là 10-6, theo định nghĩa tiêu chuẩn quốc tế. Thời gian TK từ 28 đến
75 phút tùy loại DC và thế hệ máy. Thích hợp để TK các DC nội soi và vi phẫu
trong các chuyên khoa khác nhau: phẫu thuật tổng quát, phẫu thuật tim, thần
kinh, mắt, tai mũi họng, răng hàm mặt, chấn thương chỉnh hình, sản nhi….
4. Tiệt khuẩn bằng Ethylene
oxide
Phương pháp này tương hợp với nhiều
loại DC, khả năng thẩm thấu cao, nhiệt độ thấp ở 370 C trong 5 giờ,
550 C trong 3 giờ tiếp xúc, không làm hỏng DC, thích hợp cả với những
DC có lòng ống dài, kích thước nhỏ. Hơi ethylene oxide độc, có khả năng gây ung
thư và có thể gây cháy nổ, tốn thời gian thực hiện vì sự nạp khí và thoát khí
lâu, chu kỳ lên tới 12 giờ. Nhược điểm là thời gian TK lâu, có thể thải ra khí
CO và bắt buộc phải có bộ phận xử lý khí thải để khí thải cuối cùng không độc hại
cho môi trường và người sử dụng. Người sử dụng cũng phải được kiểm tra sức khỏe
định kỳ.
Hiện nay với sự cải tiến của lò hấp
mới đã khắc phục phần nào nhược điểm của lò hấp này.
Bảng
7: Thời gian tối thiểu cho một chu trình hấp tiệt khuẩn ở những điều kiện khác
nhau:
Loại
tiệt khuẩn
|
Dụng
cụ
|
Thời
gian dụng cụ tiếp xúc ở nhiệt độ 250oF (121oC)
|
Thời
gian dụng cụ tiếp xúc ở nhiệt độ 270oF (132oC)
|
Thời
gian làm khô
|
Hút theo nguyên tắc trọng lực
|
Dụng cụ được đóng gói
|
30
phút
|
15
phút
|
15
– 30 phút
|
|
DC đóng gói bằng vải
|
30
phút
|
25
phút
|
15
phút
|
|
Đồ dùng cho NB được đóng gói
|
30
phút
|
15
phút
|
15
– 30 phút
|
Đổi khí bằng hút chân không
|
Dụng cụ được đóng gói
|
|
4
phút
|
20
– 30 phút
|
|
Dụng cụ đóng gói bằng vải
|
|
4
phút
|
5
– 20 phút
|
|
Đồ dùng cho NB được đóng gói
|
|
4
phút
|
20
phút
|
Bảng
8: những ví dụ về thông số cho thời gian tối thiểu khi tiếp xúc với nhiệt độ hấp
tiệt khuẩn hơi nước
Loại
tiệt khuẩn
|
Loại
DC được chất trong lò
|
Nhiệt
độ
|
Thời
gian
|
Tiệt khuẩn theo nguyên tắc trọng
lực
|
Duy nhất cho những DC không có
nhiều lỗ (dụng cụ kim loại, không nòng)
|
132oC
(270oF)
|
3
phút
|
|
Cho những DC không có nhiều lỗ và
có nhiều lỗ (ví dụ như DC bằng cao su hoặc bằng nhựa với các nòng, ống) có thể
cùng hấp chung với nhau.
|
132oC
(270oF)
|
10
phút
|
Tiệt khuẩn hơi nước, hút chân
không
|
Duy nhất cho những DC không có
nhiều lỗ (dụng cụ kim loại, không nòng)
|
132oC
(270oF)
|
3
phút
|
|
Cho những DC không có nhiều lỗ và
có nhiều lỗ (ví dụ như DC bằng cao su hoặc bằng nhựa với các nòng, ống) có thể
cùng hấp chung với nhau.
|
132oC
(270oF)
|
4
phút
|
Tiệt khuẩn nhanh bằng hơi nước kết
hợp với áp lực
|
Cho những DC không có nhiều lỗ hoặc
có lỗ và không có lỗ có thể cùng hấp chung với nhau.
|
132oC
(270oF)
Theo
khuyến cáo của nhà sản xuất
|
4
phút
|
PHỤ LỤC 5
Tổ chức đơn vị tiệt khuẩn trung tâm
1. Nhiệm vụ của đơn vị tiệt khuẩn
trung tâm
- Làm sạch, KK và TK các DC tái sử
dụng lại sau chăm sóc người bệnh tại các khoa phòng trong BV.
- Cung cấp DC TK bảo đảm chất lượng
cho các khoa phòng.
- Bảo đảm an toàn cho người làm việc
và môi trường bệnh viện
2. Các yêu cầu của đơn vị tiệt
khuẩn trung tâm
- Tất cả DC cần được TK tập trung tại
đơn vị TKTT
- NVYT làm tại Đơn vị TK trung tâm phải
được huấn luyện chuyên ngành và có chứng chỉ được đào tạo trong lĩnh vực
KK, TK từ các cơ sở huấn luyện có tư cách pháp nhân.
- DC đóng gói theo từng chuyên khoa
thống nhất chung cho toàn bệnh viện
3. Thiết kế đơn vị tiệt khuẩn
trung tâm
Vị trí
Tùy theo nhu cầu, đặc điểm của mỗi
BV và do thiết kế ban đầu dự tính mà đơn vị TKTT ở mỗi bệnh viện có thể có những
mô hình khác nhau:
- Với một bệnh viện quy mô quá lớn,
nhiều trung tâm. Đơn vị TKTT có thể chia làm 2 khu vực:
+ 1 ngay tại khu vực phẫu thuật
+ 1 cho toàn thể các khoa phòng
trong bệnh viện
- Với một bệnh viện quy mô vừa và
nhỏ, việc tập trung lại thành 1 Đơn vị TKTT chung cho cả khu vực phẫu thuật và
các khoa phòng trong bệnh viện là hợp lý giúp kiểm soát chất lượng và tiết kiệm
chi phí cho BV.
Thiết kế
- Khu vực xử lí trung tâm được chia
thành những khu khác nhau như:
+ Khu vực bẩn/ướt dành cho việc tiếp
nhận DC bẩn và rửa DC;
+ Khu vực sạch/khô dành cho việc
đóng gói;
+ Khu vực TK: lò hấp
+ Khu vực lưu trữ và phân phát DC
TK.
- Đường đi của quy trình nên một
chiều: từ vùng bẩn đến vùng sạch (Sơ đồ 1 minh họa cấu trúc của một đơn vị
TKTT).
- Nhiệt độ lí tưởng của tất cả khu
vực nên được duy trì từ 18°C đến 22°C, độ ẩm tương đối nên ở mức 35% đến 70% và
luồng khí nên trực tiếp từ vùng sạch sang vùng bẩn.
Một số nguyên tắc khi thiết kế cụ
thể các vùng
- Đơn vị được thiết kế nhằm cho
phép DC đi theo một chiều đúng với quy trình TK: tiếp nhận - kiểm tra - rửa/làm
sạch/lau khô - đóng gói - TK - lưu trữ - phân phát;
- Nên có sự ngăn cách hoàn toàn giữa
khu vực bẩn/ướt và khu vực sạch/khô. Có thể ngăn cách bằng sử dụng máy giặt KK
hai cửa, hay vách ngăn (tốt nhất là một phần kính để cho phép nhân viên có
trách nhiệm quan sát dễ dàng) với một cửa sập để nhân viên làm ở khu vực ướt
không thể đi trực tiếp vào khu vực đóng gói sạch;
- Đồ bẩn và sạch cần có nơi tiếp nhận
riêng: nơi tiếp nhận đồ sạch sẽ cung cấp cho kho hàng các DC mới, và nơi tiếp
nhận đồ bẩn sẽ là nơi tất cả các DC được rửa, làm sạch và lau khô;
- Khu vực đóng gói chính nên tiếp
giáp khu vực rửa/làm sạch/lau khô để cho phép chuyển DC đã rửa và lau khô được
dễ dàng;
- Khu vực TK nên liền kề khu vực
đóng gói: Nên có khoảng trống thích hợp ở lò hấp để vận hành các xe đẩy trong
quá trình bốc, dỡ DC. Cùng lúc đó, nó có thể giúp nhân viên làm trong khu vực
đóng gói không bị ảnh hưởng bởi hơi nước tạo ra từ lò hấp;
- Kho lưu trữ đồ TK nên tách rời với
khu đóng gói và khu TK;
- Khu phân phát đồ TK nên liền kề với
kho lưu trữ đồ TK;
- Tạo môi trường làm việc dễ chịu,
tốt nhất là có ánh sáng tự nhiên;
- Tạo phương tiện dễ dàng cho nhân
viên y tế làm việc (phòng thay đồ và phòng nghỉ/phòng ăn) riêng biệt ở cả hai
khu vực bẩn và sạch.
4. Chức năng đơn vị tiệt khuẩn
trung tâm
- Đơn vị TKTT cung cấp các dịch vụ
TK đã được kiểm soát cho toàn bệnh viện;
- Mục đích của Đơn vị TKTT nhằm giới
hạn các kĩ năng/trách nhiệm của NVYT trong việc cung ứng DC vô trùng (DC dùng một
lần và DC tái xử lí) và để làm giảm thiểu nguy cơ sai sót;
- Đơn vị TKTT nhận DC mới và đồ vải
sạch từ kho lưu trữ và nhà giặt, và DC tái xử lí (ví dụ DC phẫu thuật) từ các
khoa sử dụng. Việc tráng rửa ban đầu DC đã sử dụng sẽ được thực hiện tại khoa sử
dụng trước khi gửi đến Đơn vị TKTT.
- Đơn vị TKTT có trách nhiệm kiểm
tra, rửa/lau chùi và KK, đóng gói, TK và lưu trữ tạm thời tất cả DC để dùng lại.
Các DC mới cần TK trước khi sử dụng sẽ được để ở kho hàng trước khi đem đóng
gói, hấp tiệt trùng và đưa vào kho lưu giữ đồ TK.
5. Phân luồng đường đi của công
việc
5.1 Đường đi của dụng cụ
- Đồ vải sạch (ví dụ drap và áo
choàng phẫu thuật) từ kho đồ vải và các DC mới và vật liệu như gạc, vải cotton
hay giấy gói từ kho của bệnh viện sẽ tiếp nhận tại điểm tiếp nhận riêng;
- Các DC bẩn từ khoa phòng hay từ
phòng mổ được tiếp nhận và kiểm tra ở nơi tiếp nhận của khu vực rửa để bảo đảm
đủ bộ DC. DC hỏng được thay thế. Sau khi rửa, bộ DC đầy đủ sẽ được chuyển qua
khu vực làm sạch, nơi DC sẽ được phân loại, ngâm chất KK, tráng và lau khô. Các
ống, catheter và kim sử dụng lại phải được xịt nước trong lòng kỹ lưỡng. Sau đó
chúng sẽ được chuyển qua khu đóng gói để đóng gói lại thành những khay hoàn
chỉnh;
- Gạc, gòn viên được làm ở khu gòn
gạc, sau đó được đóng gói lại.
5.2. Hướng đi của nhân viên
Nhân viên làm việc trong khu vực sạch
cần thay đồ trong phòng thay đồ trước khi vào khu làm việc;
Nhân viên làm việc trong khu vực
làm sạch sử dụng phòng thay đồ riêng trước khi vào khu vực làm việc.
6. Phương tiện cho hoạt động của
đơn vị tiệt khuẩn trung tâm
- Phương tiện cho hoạt động của Đơn
vị TKTT tùy thuộc vào hạng bệnh viện, số giường bệnh và kỹ thuật áp dụng trong
bệnh viện
- Các trang thiết bị cơ bản cần có
bao gồm:
6.1. Khu vực bẩn/ướt:
- Hệ thống bàn rửa DC bằng inox
- Máy rửa siêu âm
- Máy rửa KK
- Máy rửa DC nội soi,
- Máy rửa giường, xe vận chuyển,…
6.2. Khu vực sạch/khô:
- Súng làm khô
- Máy đóng gói
- Tủ sấy khô DC.
- Tủ ủ kiểm tra test vi sinh,
6.3 Khu vực tiệt khuẩn:
- Lò hấp ướt
- Hệ thống TK nhiệt độ thấp
6.4 Khu vực lưu trữ và phân phát
dụng cụ tiệt khuẩn.
- Có hệ thống tủ, kệ chứa DC vô khuẩn,
các tủ này nên bằng inox dễ dàng cho việc vệ sinh và không bị ăn mòn theo thời
gian.
- Các tủ, kệ phải được kê và xắp xếp
sao cho các vi sinh vật không xâm nhập vào được các bộ DC.
- Các DC xắp xếp theo nguyên tắc,
DC mới để trong, DC hấp trước để bên ngoài để luôn bảo đảm không quá hạn sử dụng.
- Bảo đảm nhiệt độ và độ ẩm trong
khu vực lưu trữ đúng theo quy định: 18°C đến 22°C, độ ẩm tương đối nên ở mức
40% -50% và luồng khí nên trực tiếp từ vùng sạch sang vùng bẩn.
PHỤ LỤC 6
Bảng kiểm tra đánh giá tuân theo quy định về khử
khuẩn, tiệt khuẩn trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh
TT
|
Nội
dung
|
Có
|
Không
|
Không
áp dụng
|
1.
|
Có hướng dẫn quy trình TK, bảo quản,
vận chuyển DC tái sử dụng đúng tiêu chuẩn an toàn
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hiện tại các
khoa
|
|
|
|
2.
|
DC phương tiện xử lý đúng quy
trình
- Kiểm tra quy trình
- Kiểm tra thực hành
|
|
|
|
3.
|
Nhân viên xử lý DC được tập huấn
về KK, TK
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hành
|
|
|
|
4.
|
Nhân viên chuyên trách về KK, TK
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hành
|
|
|
|
5.
|
Có đơn vị xử lý DC tập trung, có
quy định về khử, TKDC thực hiện thống nhất toàn bệnh viện.
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hiện tại các
khoa
|
|
|
|
6.
|
Có sổ theo dỏi kiểm tra dung dịch
KK mức độ cao hàng ngày, có giấy thử test.
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hành
|
|
|
|
7.
|
Có đủ phương tiện TK bảo đảm an
toàn cho phẫu thuật
- Loại kỹ thuật TK (Nhiệt cao,
thấp…)
- Phương tiện TK
- Quy trình TK
- Quy trình đánh giá chất lượng
|
|
|
|
8.
|
Có hướng dẫn và cung cấp đủ hóa
chất KK bảo đảm an toàn cho toàn bệnh viện
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hiện tại các
khoa
|
|
|
|
9.
|
DC đã TK tại các khoa có chỉ thị
đánh giá, còn thời hạn
|
|
|
|
10.
|
DC ngâm dung dịch KK đúng quy
trình.
- DC ngập hoàn toàn trong dịch
ngâm
- Bồn đựng dung dịch KK có nắp
đậy kín
|
|
|
|
11.
|
DC đã TK được bảo vệ đúng cách,
có tủ kệ riêng không có vết bụi bẩn nhìn, sờ thấy được.
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hiện tại các
khoa
|
|
|
|
12.
|
Có nơi lưu giữ DC hết hạn sử dụng
không để lẫn DC còn hạn trong tủ/kho sạch
- Kiểm tra thực tế
|
|
|
|
13.
|
Có nơi xử lý lưu giữ DC bẩn tại
các khoa lâm sàng
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hiện tại các
khoa
|
|
|
|
14.
|
Các DC đựng chất bài tiết được giữ
sạch (bồn tiểu, bô…)
- Không có chỗ bẩn nhìn, sờ thấy
được
- Không có mùi hôi
|
|
|
|
15.
|
Phòng để đồ vải sạch, gọn gàng,
không ẩm mốc có giá kệ đựng đồ vải sạch.
- Không để lẫn đồ vải sạch, bẩn
- Cửa thông gió không bụi,
không có đồ vật che chắn
- Không có chuột, gián, mùi
hôi
|
|
|
|
16.
|
Đồ vải được bảo quản đúng cách,
kín, có hướng dẫn quy trình xử lý
- Kiểm tra hướng dẫn
- Kiểm tra thực hành tại các
khoa, khoa KSNK
|
|
|
|
PHỤ LỤC 7
Quy trình hướng dẫn xử lý dụng cụ chung
7.1. Quy trình xử lý dụng cụ tại
khoa lâm sàng
7.2. Dụng cụ chịu nhiệt tại các
khoa sau sử dụng:
Xử lý tại khoa DC sau khi sử dụng:
Xử lý dụng cụ tại Đơn vị TKTT
7.3. Quy trình xử lý dụng cụ nội
soi mềm
Chú ý:
- Phải kiểm tra chất lượng hóa
chất KK mức độ cao bằng các test thử.
- DC sau xử lý, sáng ngày sau sử
dụng vẫn phải làm lại bước KK như trên trong trường hợp ngâm hóa chất KK bậc
cao.
- Bảo quản DC tránh tái nhiễm
TÀI
LIỆU THAM KHẢO
Việt Nam
1. Luật Khám bệnh chữa bệnh
(2010) : Điều 62, Khoản 1, Điểm a quy định : Khử trùng các thiết bị y tế, môi
trường và xử lý chất thải tại cơ sở KBCB
2. BYT (2009);Thông tư
18/2009/TT-BYT của Bộ trưởng Bộ Y Tế về việc "Hướng dẫn tổ chức thực hiện
công tác kiểm soát nhiễm khuẩn trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh"
3. BYT (2008), Đánh giá thực trạng
triển khai công tác Kiểm soát nhiễm khuẩn tại các bệnh viện trên toàn quốc. Hội
nghị Kiểm soát Nhiễm Khuẩn 2008.
Nước ngoài
1. Spach DH, et al. Ann Intern
Med 1993;118:117-28; Medline từ 1966-1992
2. Rutala WA, Weber DJ. CJD:
Recommendations for disinfection and sterilization. Clin Inf Dis 2001;32:1348
3. Rutala WA, Weber DJ. New
disinfection and sterilization methods. Emerg Inf Dis 2001;7:348
4. Rutala WA, Weber DJ, HICPAC.
CDC guideline for disinfection and sterilization in healthcare facilities. In
press.
5. RutalaWA. APIC guideline for
selection and use of disinfectants. Am J Infect Control 1996;24:313
6. William A. Rutala; David J.
Weber. Disinfection and Sterilization. Mayhall, C. Glen (2004): p1474.
7. CDC. Guide line for
Disinfection and Sterilization in Health care Facilities, 2008,
HƯỚNG DẪN
PHÒNG
NGỪA CHUẨN TRONG CÁC CƠ SỞ KHÁM BỆNH, CHỮA BỆNH
(Ban hành kèm theo Quyết định số 3671/QĐ-BYT ngày 27 tháng 9 năm 2012 của Bộ
Y tế)
DANH
MỤC TỪ VIẾT TẮT
Tên
viết tắt
|
Tên
đầy đủ
|
AIDS
|
Acquired immune deficiency
syndrome
Hội chứng suy giảm miễn dịch mắc
phải
|
CDC
|
Center for diseases prevention
and control
Trung tâm phòng ngừa và kiểm soát
bệnh Hoa Kỳ
|
HBV
|
Hepatitis B virus (Virút viêm gan
B)
|
HIV
|
Human inmunodeficiency virus
(Virút gây suy giảm miễn dịch ở người)
|
HCV
|
Hepatitis C virus (Virút viêm gan
C)
|
KBCB
|
Khám bệnh chữa bệnh
|
NKBV
|
Nhiễm khuẩn bệnh viện
|
NB
|
Người bệnh
|
NVYT
|
Nhân viên y tế
|
PNC
|
Phòng ngừa chuẩn
|
SARS
|
Severe acute respiratory syndrom
Hội chứng nhiễm khuẩn đường hô hấp
cấp
|
TAT
|
Tiêm an toàn
|
XN
|
Xét nghiệm
|
I. Đặt vấn đề
Năm 1970, trung tâm kiểm soát và
phòng ngừa bệnh tật Hoa Kỳ (CDC) đưa ra hướng dẫn về cách ly phòng ngừa lần đầu
tiên với 7 biện pháp cách ly khác nhau bao gồm: phòng ngừa tuyệt đối, phòng ngừa
bảo vệ, phòng ngừa lây truyền qua đường hô hấp, đường tiêu hóa, vết thương, chất
bài tiết và máu. Năm 1985 do sự bùng phát của dịch HIV/AIDS, CDC ban hành hướng
dẫn phòng ngừa mới gọi là Phòng ngừa phổ cập (Universal Precautions). Theo hướng
dẫn này, máu được xem như là nguồn lây truyền quan trọng nhất và dự phòng phơi
nhiễm qua đường máu là cần thiết. Năm 1995, hướng dẫn Phòng ngừa phổ cập được
chuyển thành Phòng ngừa chuẩn (Standard Precautions). Phòng ngừa chuẩn (PNC) mở
rộng khuyến cáo phòng ngừa phơi nhiễm không chỉ với máu mà với cả các chất tiết,
bài tiết từ cơ thể. Từ năm 2007 sau khi có dịch SARS, cúm A H5N1 bùng phát, CDC
và các tổ chức kiểm soát nhiễm khuẩn (KSNK) đã bổ sung khuyến cáo cẩn trọng
trong vệ sinh hô hấp (respiratory etiquette) vào PNC để phòng ngừa cho tất cả
những người bệnh (NB) có các triệu chứng về đường hô hấp.
Phòng ngừa chuẩn là tập hợp các biện
pháp phòng ngừa cơ bản áp dụng cho tất cả NB trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh
(KBCB) không phụ thuộc vào chẩn đoán, tình trạng nhiễm trùng và thời điểm chăm
sóc của NB, dựa trên nguyên tắc coi tất cả máu, chất tiết, chất bài tiết (trừ mồ
hôi) đều có nguy cơ lây truyền bệnh. Thực hiện PNC giúp phòng ngừa và kiểm soát
lây nhiễm với máu, chất tiết, chất bài tiết (trừ mồ hôi) cho dù không nhìn thấy
máu, chất tiết qua da không lành lặn và niêm mạc.
Việc tuân thủ các biện pháp của PNC
đóng góp quan trọng vào việc giảm nhiễm khuẩn liên quan đến chăm sóc y tế, hạn
chế cả sự lây truyền cho NVYT và NB cũng như từ NB sang môi trường nhằm bảo đảm
an toàn và nâng cao chất lượng KBCB.
II. Sinh bệnh học
2.1. Tác nhân gây bệnh
Có khoảng trên 20 tác nhân gây phơi
nhiễm qua đường máu. Các tác nhân thường gặp bao gồm: HIV viêm gan B, viêm gan
C, Cytomegalo virus, giang mai...
Các chất tiết, bài tiết có thể truyền
tác nhân gây bệnh qua đường máu bao gồm:
- Tất cả máu và sản phẩm của máu;
- Tất cả các chất tiết nhìn thấy
máu;
- Dịch âm đạo;
- Tinh dịch;
- Dịch màng phổi;
- Dịch màng tim;
- Dịch não tủy;
- Dịch màng bụng;
- Dịch màng khớp;
- Nước ối.
Những loại dịch tiết được xem hiếm
khi là nguyên nhân lây truyền các tác nhân lây truyền qua đường máu bao gồm:
- Sữa mẹ.
- Nước mắt, nước bọt mà không thấy
rõ máu trong nước bọt.
- Nước tiểu không có máu hoặc phân.
Các tác nhân này có thể xuất phát từ
môi trường, dụng cụ bị ô nhiễm với máu và chất tiết, chất bài tiết.
2.2. Phương thức lây truyền
Phơi nhiễm với các tác nhân gây bệnh
qua đường máu xảy ra do kim hoặc do các vật sắc nhọn bị dính máu/dịch tiết của
NB đâm phải hoặc do mắt, mũi, miệng, da không lành lặn tiếp xúc với máu dịch tiết
của NB. Trong đó, chủ yếu qua tổn thương do kim hoặc vật sắc nhọn. Ngoài ra,
máu chất tiết, chất bài tiết còn có thể xuất phát từ môi trường và dụng cụ bị
nhiễm truyền qua niêm mạc, da không lành lặn vào NB và NVYT.
Tuy nhiên, nguy cơ mắc bệnh sau
phơi nhiễm nhiều hay ít phụ thuộc các yếu tố:
- Tác nhân gây bệnh: phơi nhiễm với
HBV có nguy cơ nhiễm bệnh cao hơn HCV hoặc HIV (bảng 1 và 2).
- Loại phơi nhiễm: phơi nhiễm với
máu có nguy cơ hơn với nước bọt.
- Số lượng máu gây phơi nhiễm: kim
rỗng lòng chứa nhiều máu hơn kim khâu hoặc kim chích máu.
- Đường phơi nhiễm: phơi nhiễm qua
da nguy cơ hơn qua niêm mạc hay da không lành lặn.
- Tình trạng phơi nhiễm.
- Số lượng virus trong máu NB vào
thời điểm phơi nhiễm.
- Điều trị dự phòng sau phơi nhiễm
sẽ làm giảm nguy cơ.
Theo một nghiên cứu đa quốc gia,
nguy cơ mắc bệnh khi bị kim đâm hay vết đứt từ nguồn NB có viêm gan B có cả hai
kháng nguyên bề mặt HBsAg và kháng nguyên e (HBeAg) là 22%-31%, từ nguồn máu chỉ
có HBsAg đơn thuần là 1%-6% từ nguồn viêm gan C là 1.8% (khoảng: 0%-7%), từ nguồn
nhiễm HIV là 0.3%. (bảng 1&2),
Bảng
1: Nguy cơ nhiễm HIV sau phơi nhiễm
Phơi
nhiễm với máu
|
Tỉ
lệ
|
Khoảng
tin cậy 95%
|
Qua da
|
0.3%
|
0.2%-0.5%
|
Qua niêm mạc
|
0.09%
|
0.2%-0.5%
|
Trên da lành
|
Chưa
đánh giá chính xác
|
|
Dịch tiết
|
Chưa
đánh giá chính xác
|
|
Bảng
2: Nguy cơ nhiễm HBV sau khi bị kim đâm qua da từ nguồn bệnh có HBV
Nguồn
kim có
|
Tỉ
lệ viêm gan lâm sàng
|
Tỉ
lệ nhiễm HBV về mặt huyết thanh học
|
HbsAg +
HBeAg +
|
22%-31%
|
37%-62%
|
HbsAg +
|
1%-6%
|
23%-37%
|
III. Nội dung và biện pháp phòng
ngừa chuẩn
Những nội dung chính của phòng ngừa
chuẩn bao gồm:
- Vệ sinh tay
- Sử dụng phương tiện phòng hộ cá
nhân
- Vệ sinh hô hấp và vệ sinh khi ho
- Sắp xếp NB
- Tiêm an toàn và phòng ngừa tổn
thương do vật sắc nhọn
- Vệ sinh môi trường
- Xử lý dụng cụ
- Xử lý đồ vải
- Xử lý chất thải
1. Vệ sinh tay:
Vệ sinh tay là làm sạch tay bằng nước
với xà phòng có hay không có chất sát khuẩn và sát khuẩn tay với dung dịch có
chứa cồn. Vệ sinh tay là nội dung cơ bản của PNC và là biện pháp hiệu quả nhất
trong kiểm soát sự lây truyền tác nhân gây bệnh trong các cơ sở KBCB. Cơ sở
KBCB phải đảm bảo có nước sạch có đủ các phương tiện vệ sinh tay và có sẵn các
dung dịch sát khuẩn tay có chứa cồn ở những nơi thăm khám chăm sóc NB.
1.1. Vệ sinh tay theo năm thời điểm
vệ sinh tay khi chăm sóc NB theo khuyến cáo của Tổ chức Y tế thế giới (sơ đồ 1)
và quy trình vệ sinh tay của Bộ Y tế.
Ngoài ra các hoạt động sau đây cũng
cần vệ sinh tay:
- Khi chuyển chăm sóc từ nơi nhiễm
sang nơi sạch trên cùng người bệnh
- Sau khi tháo găng
1.2. Thực hiện kỹ thuật vệ sinh tay
theo Quy trình vệ sinh tay của Bộ Y Tế
- Thực hiện vệ sinh tay với nước và
xà phòng khi tay nhìn thấy vấy bẩn bằng mắt thường hoặc sau khi tiếp xúc với
máu và dịch tiết.
- Vệ sinh tay bằng dung dịch vệ
sinh tay có chứa cồn khi tay không thấy bẩn bằng mắt thường.
- Phải bảo đảm tay luôn khô hoàn
toàn trước khi bắt đầu hoạt động chăm sóc NB.
1.3. Phương tiện thiết yếu cần
trang bị cho mỗi vị trí vệ sinh tay
- Bồn vệ sinh tay sạch có vòi nước
có cần gạt.
- Nước sạch
- Xà phòng (dung dịch xà phòng bánh
nhỏ) và giá đựng xà phòng
- Khăn lau tay một lần, thùng hoặc
hộp đựng khăn lau tay có nắp đậy, thùng đựng khăn bẩn
1.4. Cơ sở KBCB phải bố trí các địa
điểm vệ sinh tay tại các khu vực chăm sóc và phục vụ NB. Các buồng khám, buồng
thủ thuật, buồng bệnh, buồng xét nghiệm phải trang bị bồn vệ sinh tay.
1.5. Các vị trí cần trang bị dung dịch
vệ sinh tay có chứa cồn:
- Giường NB nặng, NB cấp cứu
- Trên các xe tiêm, thay băng
- Bàn khám bệnh, xét nghiệm
- Cửa ra vào mỗi buồng bệnh
1.6. Một số điểm cần chú ý khác
trong vệ sinh tay:
- Không được để móng tay dài, mang
móng tay, giả trang sức trên tay khi chăm sóc NB.
- Trong chăm sóc NB, tránh chạm vào
bề mặt các vật dụng trang thiết bị khi không cần thiết để phòng lây nhiễm từ
môi trường hoặc lây nhiễm cho môi trường do tay bẩn.
1.7. Tập huấn, kiểm tra, giám sát
tuân thủ vệ sinh tay phải được thực hiện thường xuyên và thông tin phản hồi cho
NVYT.
1. Trước khi
tiếp xúc với NB
|
|
2. Trước khi
làm thủ thuật vô trùng
|
3. Sau khi tiếp
xúc với máu và dịch cơ thể
|
4. Sau khi tiếp
xúc NB
|
5. Sau khi đụng
chạm vào những vùng xung quanh NB
|
Sơ
đồ 1: Các thời điểm vệ sinh tay khi chăm sóc NB (WHO 2005)
2. Sử dụng phương tiện phòng hộ cá
nhân
Phương tiện phòng hộ cá nhân bao gồm:
găng tay, khẩu trang, áo choàng, tạp dề, mũ, mắt kính/ mặt nạ và ủng hoặc bao
giày. Mục đích sử dụng phương tiện phòng hộ cá nhân là để bảo vệ NVYT, NB, người
nhà NB và người thăm bệnh khỏi bị nguy cơ lây nhiễm và hạn chế phát tán mầm bệnh
ra môi trường bên ngoài. Nguyên tắc sử dụng phương tiện phòng hộ cá nhân là phải
tùy thuộc vào mục đích sử dụng. Mang phương tiện phòng hộ khi dự kiến sẽ làm
thao tác có bắn máu dịch tiết vào cơ thể.
Loại phương tiện và trình tự mang
tùy thuộc vào mục đích và tình huống sử dụng. Trước khi rời buồng bệnh, cần
tháo bỏ phương tiện phòng hộ cá nhân và vệ sinh tay. Khi tháo bỏ cần chú ý tháo
phương tiện bẩn nhất ra trước (ví dụ găng tay). Trong quá trình mang các phương
tiện phòng hộ không được sờ vào mặt ngoài và phải thay khi rách ướt.
2.1. Sử dụng găng
2.1.1. Sử dụng găng trong các trường
hợp sau:
- Mang găng vô khuẩn trong quá
trình làm thủ thuật vô khuẩn phẫu thuật
- Mang găng sạch trong các thao tác
chăm sóc, điều trị không đòi hỏi vô khuẩn và dự kiến tay của NVYT có thể tiếp
xúc với máu chất tiết, chất bài tiết, các màng niêm mạc và da không nguyên vẹn
của NB hoặc khi da tay NVYT bị bệnh hoặc trầy xước.
- Mang găng vệ sinh khi NVYT làm vệ
sinh, thu gom chất thải, đồ vải, xử lý dụng cụ y tế và các dụng cụ chăm sóc NB.
Chú ý:
- Mang găng không thay thế được vệ
sinh tay.
- Không mang một đôi găng để chăm
sóc cho nhiều NB, kể cả sát trùng găng ngay để dùng cho NB khác.
- Không khuyến khích sử dụng lại
găng tay dùng một lần. Nếu sử dụng lại phải tuân thủ đúng các nguyên tắc xử lý
dụng cụ.
- Không cần mang găng trong các
chăm sóc nếu việc tiếp xúc chỉ giới hạn ở vùng da lành lặn, như vận chuyển NB,
đo huyết áp, phát thuốc.
- Thay găng khi:
+ Sau mỗi thủ thuật và thao tác
trên bệnh nhân.
+ Sau khi tiếp xúc với vật dụng
nguy cơ nhiễm khuẩn cao.
+ Nghi ngờ găng thủng hay rách.
+ Giữa các hoạt động chăm sóc trên
cùng một NB mà có tiếp xúc các chất nguy cơ nhiễm khuẩn (ví dụ sau khi đặt
sonde tiểu và trước khi hút đờm qua nội khí quản).
+ Trước khi tiếp xúc với các bề mặt
sạch trong môi trường (ví dụ, đèn, máy đo huyết áp).
2.1.2. Quy trình mang găng (hình 1)
- Vệ sinh tay.
- Chọn găng tay thích hợp với kích
cỡ tay.
- Mở hộp (bao) đựng găng.
- Dùng một tay chưa mang găng để
vào mặt trong của nếp gấp găng ở cổ găng để mang cho tay kia.
- Dùng 4 ngón tay của tay mang găng
đặt vào nếp gấp mặt ngoài cổ găng còn lại để mang găng cho tay kia.
- Chỉnh lại găng cho khít bàn tay.
- Chú ý: găng tay trùm ra ngoài cổ
tay áo choàng khi chăm sóc NB
- Trong quá trình mang găng vô khuẩn
không được đụng vào mặt ngoài găng
2.1.3. Quy trình tháo găng: (hình
1)
- Tay đang mang găng nắm vào mặt
ngoài của găng ở phần cổ găng của tay kia kéo găng lật mặt trong ra ngoài và
tháo ra.
- Găng vừa tháo ra được cầm bởi tay
đang mang găng.
- Tay đã tháo găng luồn vào mặt
trong của găng ở phần cổ tay găng của tay còn lại kéo găng lật mặt trong ra
ngoài sao cho găng này trùm vào găng kia (hai trong một).
- Cho găng bẩn vào túi chất thải
lây nhiễm.
- Vệ sinh tay thường quy ngay sau
khi tháo găng.
Hình
1: Cách mang và tháo găng
a. Cách mang găng
|
b. Cách tháo găng
|
2.2. Sử dụng khẩu trang
2.2.1. Mang khẩu trang y tế khi:
- Dự kiến sẽ bị bắn máu dịch tiết
vào mặt mũi trong chăm sóc NB.
- Khi làm việc trong khu phẫu thuật
hoặc trong các khu vực đòi hỏi vô khuẩn khác.
- Khi chăm sóc NB có nghi ngờ hoặc
mắc nhiễm khuẩn đường hô hấp hoặc khi NVYT đang có bệnh đường hô hấp.
Chú ý:
- Khẩu trang chỉ nên sử dụng một lần,
sau khi sử dụng không bỏ túi để dùng lại hay đeo quanh cổ.
- Thay mới khi khẩu trang bị ẩm ướt
rách.
- Trong khi thực hiện thủ thuật, phẫu
thuật nên dùng loại khẩu trang có dây cột.
2.2.2. Cách mang khẩu trang y tế:
Đặt khẩu trang theo chiều như sau:
Thanh kim loại nằm trên và uốn ôm khít sống mũi, nếp gấp khẩu trang theo chiều
xuống, mặt thấm tiếp xúc với người đeo, mặt không thấm nằm bên ngoài. Đeo dây
chun vào sau tai, nếu là dây cột thì cột một dây trên tai và một dây ở cổ. Khẩu
trang phải che phủ mặt và duới cằm. (Hình 2)
2.2.3. Cách tháo khẩu trang y tế:
Không nên sờ vào mặt ngoài khẩu
trang. Tháo dây cột khẩu trang và bỏ vào thùng chất thải lây nhiễm (Hình 2)
Hình
2: Cách mang và tháo khẩu trang
a. Mang khẩu trang
|
b. Tháo khẩu trang
|
2.3. Sử dụng các phương tiện che
mặt và mắt:
- Mang kính bảo hộ, mạng che mặt khi
làm các thủ thuật có nguy cơ bắn tóe máu và dịch vào mắt như: đỡ đẻ, phá thai,
đặt nội khí quản, hút dịch, nhổ răng.
- Cách mang: Đặt kính hoặc mạng che
mặt lên mặt và điều chỉnh sao cho vừa khít. (Hình 3)
- Cách tháo: Không nên sờ vào mặt
ngoài của kính hoặc mạng che mặt. Dùng tay nắm vào quai kính hoặc mạng. Bỏ vào
thùng rác hoặc vào thùng quy định để xử lý lại.
Hình
3: Cách mang và tháo kính/mạng che mặt
a. Cách mang kính mạng che mặt
|
b. Cách tháo kính mạng che mặt
|
2.4. Mặc áo choàng, tạp dề:
2.4.1. Mang áo choàng, tạp dề không
thấm nước khi làm các thủ thuật dự đoán có máu và chất tiết của NB có thể bắn
lên đồng phục NVYT, ví dụ:
- Khi thực hiện các thủ thuật xâm lấn
như rửa dạ dày, đặt nội khí quản, giải phẫu tử thi...
- Khi làm các phẫu thuật lớn kéo
dài nhiều giờ có nguy cơ thấm máu và dịch vào áo choàng phẫu thuật
- Khi cọ rửa dụng cụ y tế.
- Khi thu gom đồ vải dính máu.
2.4.2. Cách mặc áo choàng:
Mặc áo choàng phủ từ cổ đến chân từ
tay đến cổ tay và phủ ra sau lưng. Cột dây ở cổ và eo.
2.4.3. Cách tháo áo choàng:
Không sờ vào mặt trước và tay áo.
Tháo dây cổ, dây eo, kéo áo choàng từ mỗi vai hướng về phía tay cùng bên, cho mặc
ngoài vào trong, đưa áo choàng xa cơ thể, cuộn lại và bỏ vào thùng chất thải
lây nhiễm. (Hình 4)
Chú ý: Trường hợp sử dụng lại áo
choàng khi tháo không lộn tay ở mặt trong ra ngoài, treo mặt ngoài áo vào móc
sao cho hai ống tay thuận tiện để mặc lại.
Hình
4: Cách mặc và tháo áo choàng
a. Cách mặc áo choàng
|
b. Cách tháo áo choàng
|
3. Thực hiện quy tắc vệ sinh hô
hấp:
3.1. Cơ sở KBCB có kế hoạch quản lý
tất cả các NB có các triệu chứng về đường hô hấp trong giai đoạn có dịch.
3.2. Tại khu vực tiếp nhận bệnh cần
có hệ thống cảnh báo và hướng dẫn để phân luồng NB có các triệu chứng về đường
hô hấp.
3.3. Mọi NB có các triệu chứng về
đường hô hấp đều phải tuân thủ theo các quy tắc về vệ sinh hô hấp và vệ sinh
khi ho.
- Che miệng mũi bằng khăn và bỏ
khăn trong thùng chất thải hoặc giặt lại nếu tái sử dụng, vệ sinh tay ngay sau
đó. Dùng mặt trong khuỷu tay để che nếu không có khăn, không dùng bàn tay,
- Mang khẩu trang y tế.
- Vệ sinh tay ngay sau khi tiếp xúc
với chất tiết.
- Đứng hay ngồi cách xa người khác khoảng
1 mét.
4. Sắp xếp người bệnh thích hợp
4.1. Nên sắp xếp NB không có khả
năng kiểm soát chất tiết, chất bài tiết, dịch dẫn lưu vào phòng riêng (đặc biệt
trẻ em có bệnh đường hô hấp tiêu hóa)
4.2. Sắp xếp NB dựa vào các nguyên
tắc:
- Đường lây truyền của tác nhân gây
bệnh.
- Yếu tố nguy cơ lây truyền bệnh.
- Khả năng mắc nhiễm khuẩn bệnh viện.
5. Xử lý dụng cụ y tế
5.1. Dụng cụ y tế tái sử dụng đều
phải được xử lý trước khi sử dụng cho NB khác.
5.2. Làm sạch, khử khuẩn tiệt khuẩn
dụng cụ theo điều 3 của Thông tư 18/2009/TT-BYT về hướng dẫn tổ chức thực hiện
công tác kiểm soát nhiễm khuẩn.
5.3. Phương pháp xử lý:
- Dụng cụ tiếp xúc với da lành lặn
và môi trường (nguy cơ thấp) cần khử khuẩn mức độ thấp hoặc trung bình.
- Dụng cụ tiếp xúc với niêm mạc
(nguy cơ trung bình) cần phải khử khuẩn mức độ cao.
- Dụng cụ tiếp xúc với mô vô trùng,
mạch máu (nguy cơ cao) cần phải được tiệt khuẩn, không ngâm khử khuẩn.
5.4. Nhân viên khi xử lý dụng cụ cần
mang phương tiện phòng hộ cá nhân thích hợp.
6. Tiêm an toàn và phòng ngừa
phơi nhiễm do vật sắc nhọn
6.1. Đào tạo cập nhật các kiến thức
thực hành về tiêm an toàn cho NVYT.
6.2. Cần cung cấp đầy đủ các phương
tiện tiêm thích hợp (xe tiêm, bơm kim tiêm, kim lấy thuốc, cồn sát khuẩn tay, hộp
đựng vật sắc nhọn...).
6.3. Giảm số lượng mũi tiêm không cần
thiết. Sử dụng thuốc bằng đường uống khi có thể lấy bệnh phẩm tập trung để
tránh lấy máu nhiều lần.
6.4. Áp dụng các biện pháp thực
hành tiêm an toàn để phòng ngừa tai nạn rủi ro nghề nghiệp:
- Thực hiện đúng các quy trình tiêm
theo hướng dẫn
- Thực hiện các thao tác an toàn
sau khi tiêm: không bẻ cong kim không dùng hai tay đậy lại nắp kim tiêm, không
tháo kim tiêm bằng tay, không cầm bơm kim tiêm nhiễm khuẩn đi lại ở nơi làm việc...
- Nếu cần phải đậy nắp kim (không
có thùng đựng vật sắc nhọn tại thời điểm bỏ kim), dùng kỹ thuật xúc một tay để
phòng ngừa tổn thương (trước tiên để nắp kim lên trên một mặt phẳng sau đó dùng
một tay đưa đầu kim vào miệng nắp kim và từ từ luồn sâu kim vào nắp. Dùng tay
kia siết chặt nắp kim).(Hình 5)
- Có thể sử dụng các dụng cụ tiêm
có đặc tính bảo vệ trong trường hợp nguy cơ bị kim đâm cao (ví dụ NB kích
thích, giãy giụa..)
- Tránh chuyền tay các vật sắc nhọn
và nhắc đồng nghiệp thận trọng mỗi khi chuyển vật sắc nhọn, đặt vật sắc nhọn
vào khay để đưa cho đồng nghiệp
- Sắp xếp nơi làm việc sao cho tất
cả các dụng cụ đều trong tầm với của cả hai tay và phải có thùng thu gom vật sắc
nhọn được để sát bên để loại bỏ các vật sắc nhọn nhanh và an toàn.
Hình
5: Kỹ thuật xúc một tay
6.5. Thực hành thủ thuật phẫu thuật
an toàn
- Khi thực hiện các thủ thuật phải
luôn luôn chú ý vào phẫu trường và các dụng cụ sắc nhọn.
- Có thể mang hai găng trong những
phẫu thuật có nguy cơ lây nhiễm cao. Có thể áp dụng một số kỹ thuật thực hành
an toàn như dùng kỹ thuật mổ ít xâm lấn nhất hoặc dùng kẹp để đóng vết mổ thay
vì khâu da trong những phẫu thuật nguy cơ.
6.6. Quản lý chất thải sắc nhọn
- Thùng thu gom vật sắc nhọn phải
không bị xuyên thủng đủ lớn để chứa các vật sắc nhọn, có nắp và bố trí ở nơi
thích hợp để tiện lợi khi loại bỏ vật sắc nhọn
- Không được để kim tiêm vương vãi ở
ngoài môi trường. NVYT khi thấy các kim tiêm trên sàn nhà hoặc trên mặt đất
trong bệnh viện cần phải dùng kẹp gắp và bỏ vào thùng thu gom chất thải sắc nhọn.
- Thùng đựng vật sắc nhọn không được
để đầy quá 3/4. Khi thu gom và xử lý các thùng đựng vật sắc nhọn, cần quan sát
kỹ xem có quá đầy và có các vật sắc nhọn chĩa ra ngoài hay không. Tránh để tay
quá gần chỗ mở của các thùng chứa các vật sắc nhọn không nên thu gom các thùng
đựng vật sắc nhọn bằng tay không có găng bảo hộ.
6.7. Tuân thủ quy trình báo cáo
theo dõi và điều trị sau phơi nhiễm.
6.8. Khuyến khích mọi NVYT tiêm
phòng vacxin viêm gan B.
7. Xử lý đồ vải:
7.1. Xử lý đồ vải theo nguyên tắc
giảm tối thiểu giũ đồ vải để tránh lây nhiễm vi sinh vật từ đồ vải sang môi trường
không khí, bề mặt và con người.
7.2. Đồ vải phải được thu gom và
chuyển xuống nhà giặt trong ngày.
7.3. Đồ vải của NB được thu gom
thành hai loại và cho vào túi riêng biệt: đồ vải bẩn và đồ vải lây nhiễm (đồ vải
dính máu dịch chất thải cơ thể.) Đồ vải lây nhiễm phải bỏ vào túi không thấm nước
màu vàng. Buộc chặt miệng túi khi đồ vải đầy 3/4 túi.
7.4. Không đánh dấu đồ vải của NB
HIV/AIDS để phân loại và giặt riêng.
7.5. Không giũ tung đồ vải khi thay
đồ vải hoặc khi đếm giao nhận đồ vải tại nhà giặt.
7.6. Không để đồ vải bẩn xuống sàn
nhà hoặc để sang giường bên cạnh.
7.7. Không để đồ vải sạch lẫn với đồ
vải bẩn trên cùng một xe khi vận chuyển.
7.8. Xe đựng đồ vải phải kín, bao
phủ đồ vải phải giặt sạch sau mỗi lần chứa đồ vải bẩn.
7.9. Người thu gom đồ vải phải mang
găng vệ sinh, tạp dề, khẩu trang.
7.10. Đồ vải phải được giặt theo
các quy trình khác nhau tùy theo mức độ lây nhiễm chất liệu.
7.11. Đồ vải sạch cần được bảo quản
trong kho có đầy đủ giá kệ hoặc trong tủ sạch.
8. Vệ sinh môi trường:
8.1. Hàng ngày làm sạch và khử khuẩn
các bề mặt dễ bị nhiễm vi sinh vật như các vật dụng xung quanh NB như thanh giường,
tủ đầu giường, và các vật dụng thường xuyên sờ vào như tay nắm cửa, vật dụng
trong nhà vệ sinh.
8.2. Làm vệ sinh môi trường khoa
phòng sớm trước giờ khám bệnh chữa bệnh. Không làm vệ sinh trong buồng bệnh khi
bác sĩ điều dưỡng đang làm thủ thuật chuyên môn.
8.3. Cần kiểm tra hóa chất và nồng
độ hóa chất sử dụng trong vệ sinh làm sạch.
8.4. Cần chú ý làm sạch và khử khuẩn
đồ chơi của trẻ em.
8.5. Tuân theo đúng nguyên tắc làm
vệ sinh từ vùng có nguy cơ thấp đến vùng có nguy cơ cao, từ trên xuống dưới, từ
trong ra ngoài.
- Thu gom rác trước khi lau bề mặt
môi trường.
- Làm sạch hàng ngày các bề mặt như
sàn nhà, bàn ghế, lavabo vệ sinh tay...
- Khi bề mặt môi trường bị dính hoặc
đổ máu, chất tiết, chất bài tiết phải được khử khuẩn bề mặt bằng dung dịch chứa
0.5% Chlorin trước khi lau.
- Áp dụng phương pháp lau ẩm, không
được quét khô trong các khu vực chuyên môn (trừ khu ngoại cảnh).
- Thường xuyên thay khăn lau, dung
dịch khử khuẩn làm sạch và giặt, làm khô khăn lau sau khi sử dụng.
8.6. Người làm vệ sinh phải mang
phương tiện phòng hộ thích hợp.
9. Quản lý chất thải y tế:
9.1. Cơ sở KBCB cần phải xây dựng
quy trình thu gom và quản lý chất thải theo Quy chế Quản lý chất thải rắn QĐ
43/2008/QĐ-BYT phù hợp với tình hình thực tế của bệnh viện để mọi NVYT y tế có
thể áp dụng trong thực hành.
9.2. Chất thải y tế phải được thu
gom, xử lý và tiêu hủy an toàn, cần đặc biệt quan tâm xử lý an toàn chất thải sắc
nhọn.
9.3. Phải phân loại chất thải ngay
tại nguồn phát sinh chất thải: Chất thải rắn y tế phải phân loại riêng theo từng
nhóm và từng loại đúng quy định. Mỗi nhóm loại chất thải rắn phải được đựng
trong các túi và thùng có mã mầu và biểu tượng theo quy định không đựng quá 3/4
túi, thùng.
9.4. Đặt thùng, hộp đựng chất thải
phải gần nơi chất thải phát sinh. Thùng đựng vật sắc nhọn phải để ở xe tiêm,
nơi làm thủ thuật.
9.5. Vận chuyển rác thải từ các
khoa phòng về nơi lưu giữ chất thải của cơ sở KBCB ít nhất một lần ngày và khi
cần. Thời gian lưu giữ chất thải trong các cơ sở KBCB không quá 48 giờ. Lưu giữ
chất thải trong nhà bảo quản lạnh hoặc thùng lạnh có thể đến 72 giờ.
9.6. Cơ sở KBCB phải quy định đường
vận chuyển và giờ vận chuyển chất thải. Tránh vận chuyển chất thải qua các khu
vực chăm sóc NB và các khu vực sạch khác. Vận chuyển rác bằng xe chuyên dụng;
không được làm rơi vãi chất thải nước thải và phát tán mùi hôi trong quá trình
vận chuyển.
9.7. Có nơi lưu giữ riêng chất thải
y tế nguy hại và chất thải thông thường. Nơi lưu giữ chất thải cách xa nhà ăn,
buồng bệnh, lối đi công cộng và khu vực tập trung đông người tối thiểu 100 mét.
Nhà lưu giữ chất thải phải có mái che, có hàng rào bảo vệ, có cửa và có khóa, tốt
hơn có bảo quản lạnh. Diện tích phù hợp với lượng chất thải phát sinh của cơ sở
KBCB. Có phương tiện vệ sinh tay, phương tiện bảo hộ cho nhân viên, có dụng cụ
hóa chất làm vệ sinh. Có hệ thống cống thoát nước tường và nền chống thấm thông
khí tốt.
IV. Điều kiện thực hiện phòng ngừa
chuẩn
1. Vai trò của lãnh đạo
- Đưa việc thực hiện Hướng dẫn PNC
vào kế hoạch hoạt động của cơ sở KBCB. Chỉ đạo và cam kết cung cấp đủ nguồn lực
về cả con người và phương tiện: phương tiện vệ sinh tay, phương tiện phòng hộ
cá nhân, phương tiện xử lý dụng cụ nhiễm khuẩn; phương tiện xử lý chất thải để
thúc đẩy thực hiện PNC.
- Quản lý phơi nhiễm nghề nghiệp của
NVYT: tổ chức khám và theo dõi sức khỏe định kỳ cho NVYT; tổ chức tiêm vacxin
cho NVYT làm việc tại các khoa có nguy cơ cao; thiết lập hệ thống quản lý và
theo dõi tai nạn rủi ro nghề nghiệp cho NVYT.
- Đào tạo cho NVYT về hướng dẫn thực
hành PNC.
- Xây dựng các quy trình và cụ thể
hóa các hướng dẫn cho phù hợp với nguồn lực và điều kiện cụ thể của mỗi cơ sở
KBCB; kiểm tra giám sát các NVYT trong việc tuân thủ các nguyên tắc PNC.
2. Vai trò của mọi nhân viên y tế
- Tuân thủ các hướng dẫn PNC.
- Trách nhiệm của mọi NVYT là tuân
thủ thực hiện các nội dung của PNC để bảo vệ NB, bảo vệ chính mình, gia đình và
cộng đồng tránh được các bệnh lây truyền qua đường máu từ các dịch vụ y tế.
- Sử dụng đúng và có hiệu quả các
phương tiện phòng hộ đã được trang bị
3. Các bước triển khai cần thiết
1. Đánh giá thực trạng và năng lực
triển khai
2. Lập kế hoạch triển khai
3. Hoàn thiện, ban hành các quy định,
quy trình PNC
4. Các hoạt động xây dựng và cải tạo
lại cơ sở vật chất trang thiết bị
5. Mua sắm, cung cấp các phương tiện
hóa chất cần thiết
6. Bố trí và đào tạo nhân lực
7. Tổ chức và triển khai các hoạt động
thông tin truyền thông
8. Triển khai các biện pháp PNC
9. Đánh giá kết quả
PHỤ LỤC 1
TÓM
TẮT CÁC PHÒNG NGỪA CÁCH LY VÀ ÁP DỤNG
(CDC
1996 VÀ 2007)
1
|
Phòng ngừa lây truyền bệnh qua đường
máu: áp dụng PNC cho tất cả NB trong cơ sở KBCB.
|
2
|
Phòng ngừa lây truyền qua đường
không khí: áp dụng cùng với PNC cho những NB nghi ngờ có nhiễm những tác nhân
gây bệnh quan trọng có thể lây truyền theo đường không khí như: Sởi, Thủy đậu,
Herpes zoster, Varicella Zoster, Lao phổi và SARS, H5N1 trong những thủ thuật
tạo khí dung.
|
3
|
Phòng ngừa lây truyền qua giọt bắn:
áp dụng cùng với PNC cho những NB nghi ngờ có nhiễm những bệnh lây truyền qua
giọt bắn như nhiễm Haemophilus influenza type B, Neisseria meningitis, nhiễm
não mô cầu, ho gà, bạch hầu, viêm phổi do Mycoplasma, dịch hạch, viêm họng,
viêm phổi do Streptococcus hay bệnh tinh hồng nhiệt (scarlet) ở trẻ em; một số
nhiễm siêu vi nặng như: Adenovirus, cúm, quai bị và rubelle.
|
4
|
Phòng ngừa lây truyền qua đường
tiếp xúc: áp dụng PNC và Phòng ngừa lây truyền qua đường tiếp xúc cho những
NB nghi ngờ có nhiễm những bệnh dễ lây truyền qua tiếp xúc như: Nhiễm khuẩn
da, đường hô hấp, đường ruột do bởi những vi khuẩn đa kháng; nhiễm
Clostridium difficile, E coli, Shigella, viêm gan A, Congenital rubelle,
Rotavirus ở những NB tiểu tiện không tự chủ; nhiễm khuẩn hô hấp ở trẻ em
(respiratory syncytial virus, parainfluenza virus, enterovirus); Những nhiễm
khuẩn da có khả năng lây lan cao như:
·
Bạch hầu da
·
Herpes simplexvirus
·
Chốc
·
Viêm mô tế bào, abces, hay loét thế
·
Chấy rận (Pediculosis)
·
Ghẻ (Scabies)
·
Nhọt do liên cầu ở trẻ em
·
Zoster
·
Viêm kết mạc mắt xuất huyết/ virus
·
Nhiễm virus cấp (Ebola, Lassa, Marburb)
|
PHỤ LỤC 2
BẢNG
KIỂM PHƯƠNG TIỆN RỬA TAY THƯỜNG QUY
STT
|
Nội
dung đánh giá
|
Có
|
Không
|
1
|
Bồn vệ sinh tay đạt tiêu chuẩn
|
|
|
2
|
Vòi nước có cần gạt
|
|
|
3
|
Xà phòng bánh hoặc dung dịch xà
phòng sát khuẩn
|
|
|
4
|
Hộp đựng khăn và khăn lau tay một
lần
|
|
|
5
|
Thùng (hộp) đựng khăn bẩn
|
|
|
6
|
Dung dịch sát khuẩn tay có chứa cồn
ở các địa điểm quy định
|
|
|
7
|
Phương tiện vệ sinh tay đầy đủ tại
tất cả các phòng thủ thuật, phòng chuẩn bị dụng cụ, phòng NB nặng.
|
|
|
PHỤ LỤC 3
BẢNG
KIỂM DÁNH GIÁ TUÂN THỦ RỬA TAY THƯỜNG QUY
STT
|
Nội
dung đánh giá
|
Có
|
Không
|
1.
|
Trước và sau khi thăm khám chăm
sóc cho mỗi NB
|
|
|
2.
|
Trước khi làm các công việc đòi hỏi
vô khuẩn
|
|
|
3.
|
Sau khi tiếp xúc với NB
|
|
|
4.
|
Sau khi tiếp xúc với máu, dịch cơ
thể, các chất bài tiết, tháo bỏ găng.
|
|
|
5.
|
Sau khi tiếp xúc với các dụng cụ
bẩn, đồ vải bẩn, chất thải và các vật dụng trong buồng bệnh.
|
|
|
PHỤ LỤC 4
BẢNG
KIỂM QUY TRÌNH RỬA TAY THƯỜNG QUY
(Theo hướng dẫn tại công văn số 7517/BYT-ĐTr ngày 12/10/2007 về việc Hướng dẫn
rửa tay thường quy 2007)
STT
|
Cá
bước tiến hành
|
Đạt
|
Không
đạt
|
1
|
Đứng trước bồn rửa tay
|
|
|
2
|
Tháo cất đồ trang sức
|
|
|
3
|
Mở nước chảy không làm bắn nước
ra ngoài
|
|
|
4
|
Làm ướt bàn tay, lấy xà phòng hoặc
dung dịch rửa tay vào lòng bàn tay. Chà 2 lòng bàn tay vào nhau cho xà phòng
(dung dịch rửa tay) dàn đều (5 lần).
|
|
|
5
|
Chà lòng bàn tay này lên mu và kẽ
ngoài các ngón tay của bàn tay kia và ngược lại (5 lần)
|
|
|
6
|
Chà 2 lòng bàn tay vào nhau miết
mạnh các kẽ trong ngón tay (5 lần)
|
|
|
7
|
Chà mặt ngoài các ngón tay của
bàn tay này vào lòng bàn tay kia và ngược lại (5 lần)
|
|
|
8
|
Dùng bàn tay này xoay ngón cái của
bàn tay kia và ngược lại (5 lần)
|
|
|
9
|
Xoay các đầu ngón tay này vào
lòng bàn tay kia và ngược lại (5 lần)
|
|
|
10
|
Rửa sạch tay dước vòi nước chảy đến
cổ tay.
|
|
|
11
|
Làm khô tay bằng khăn hoặc giấy sạch,
sử dụng ngay khăn và giấy sạch lau tay để lót ngăn da tay chạm trực tiếp vào
khóa vòi nước để khóa vòi nước lại.
|
|
|
Thời gian rửa tay 30 - 60 giây.
PHỤ LỤC 5
BẢNG
KIỂM QUY TRÌNH SÁT KHUẨN TAY BẰNG DUNG DỊCH CHỨA CỒN
(Theo hướng dẫn tại công văn số 7517/BYT-ĐTr ngày 12/10/2007 về việc Hướng dẫn
rửa tay thường quy, 2007)
STT
|
Cá
bước tiến hành
|
Đạt
|
Không
đạt
|
1
|
Lấy 3-5 ml dung dịch chứa cồn vào
lòng bàn tay.
Chà 2 lòng bàn tay vào nhau (5 lần).
|
|
|
2
|
Chà l ng bàn tay này lên mu và kẽ
ngoài các ngón của bàn tay kia và ngược lại (5 lần).
|
|
|
3
|
Chà 2 lòng bàn tay vào nhau, miết
mạnh các kẽ ngón tay (5 lần).
|
|
|
4
|
Chà mặt ngoài các ngón tay của
bàn tay này vào lòng bàn tay kia và ngược lại (5 lần).
|
|
|
5
|
Dùng lòng bàn tay này xoay ngón
cái của bàn tay kia và ngược lại (5 lần).
|
|
|
6
|
Xoay đầu ngón tay này vào lòng
bàn tay kia và ngược lại (5 lần). Chà sát tay đến khi khô tay.
|
|
|
PHỤ LỤC 6
BẢNG
KIỂM QUY TRÌNH THU GOM ĐỒ VẢI
STT
|
Các
bước quy trình
|
Có
|
Không
|
1
|
Người thu gom mang găng, tạp dề,
khẩu trang
|
|
|
2
|
Đồ vải của NB đuợc thu gom thành
hai loại và cho vào túi riêng biệt: đồ vải bẩn và đồ vải lây nhiễm.
|
|
|
3
|
Đồ vải lây nhiễm bỏ vào túi nylon
màu vàng
|
|
|
4
|
Thu đồ vải từ khu buồng bệnh
không lây nhiễm đến khu cách ly bệnh nhiễm.
|
|
|
5
|
Buộc chặt miệng túi đựng đồ vải
khi đầy 3/4 túi.
|
|
|
6
|
Chuyển đồ vải về phòng tạm lưu đồ
vải của khoa hoặc bàn giao cho nhà giặt
|
|
|
7
|
Tháo bỏ găng tay, tạp dề, khẩu
trang.
|
|
|
8
|
Vệ sinh tay
|
|
|
PHỤ LỤC 7
MẪU
THÔNG BÁO TAI NẠN NGHỀ NGHIỆP
(Do vật sắc nhọn, văng bắn máu và dịch cơ thể)
1. Khoa/Phòng: ...........................................................................................
2. Họ tên:
....................................................... 3. Tuổi:
....................4. giới (nam nữ)
5. Nghề nghiệp:
Bác sỹ:
|
Điều dưỡng:
|
Hộ sinh
|
KTV xét nghiệm:
|
Hộ lý, Y công:
|
Học sinh
|
Khác (ghi rõ nghề nghiệp):
|
.........................................................
|
6. Loại tổn thương:
Xuyên da £ Máu dịch tiết tiếp xúc niêm mạc/ da không lành lặn:
£
7. Mức độ tổn thương:
Trầy Xước £ Nông £ Sâu
£
8. Hoàn cảnh xảy ra tai nạn:
Tiêm truyền: £ Lấy máu: £
Làm XN: £ Rửa dụng cụ: £
Phẫu thuật: £ Làm các thủ thuật: £
Khác (ghi rõ): ...........................................................
9. Thời điểm bị thương:
..........giờ phút, ngày
........tháng...........năm
10. Nguồn lây nhiễm:
- Họ tên NB: ................................................................
- Giường số (nội trú):
................................................................
- Địa chỉ (ngoại trú): ................................................................
- Chẩn đoán
- Tình trạng HIV: âm tính £ dương tính £ không rõ £
- Tình trạng HBV: âm tính £ dương tính £ không rõ £
- Tình trạng HCV: âm tính £ dương tính £ không rõ £
11. Xử lý ban đầu sau khi bị
thương:
Rửa vết thương bằng xà phòng và nước:
Rửa niêm mạc bằng nước sạch:
Không xử lý
12. Tình trạng xét nghiệm của người
bị tai nạn:
- Tình trạng HIV: âm tính £
|
dương tính £
|
không rõ £
|
- Tình trạng HBV: âm tính £
|
dương tính £
|
không rõ £
|
- Tình trạng HCV: âm tính £
|
dương tính £
|
không rõ £
|
13. Tiêm vacxin phòng viêm gan B:
Có £
Mũi tiêm gần nhất: ......./
......./ ........
|
Chưa £
|
|
|
Ngày........ tháng........năm 201.....
Người thông báo
(Ký tên)
|
PHỤ LỤC 8
QUY
TRÌNH QUẢN LÝ PHƠI NHIỄM NGHỀ NGHIỆP
* HIV bệnh nhân nguồn dương tính hoặc
nghi ngờ hoặc không rõ: cần điều trị sau phơi nhiễm. Trường hợp bệnh viện không
XN được HIV nhân viên cần được uống thuốc điều trị sau phơi nhiễm các liều đầu
tiên trong khi gửi XN HIV đến các trung tâm khác
** Phác đồ điều trị sau phơi nhiễm:
Phác đồ kháng virus cơ bản phối hợp 2 thuốc (ví dụ Lamzidivir 2 viên/ ngày) hoặc
mở rộng 3 thuốc
Tiêm ngừa Vaccin viêm Gan B và HBIg
trong vòng 24 giờ sau tai nạn nếu nhân viên chưa có kháng thể HBV
PHỤ LỤC 9
LỰA
CHỌN PHƯƠNG TIỆN PHÒNG HỘ CÁ NHÂN
Phân
loại thực hành
|
Chỉ
định sử dụng phương tiện phòng hộ cá nhân
|
Găng
|
Khẩu
trang
|
Áo
choàng
|
Kính
mắt
|
Ủng
|
Bao
giày
|
Tạp
dề
|
1. Thủ thuật vào động mạch
|
+
|
+
|
+
|
+
|
-
|
±
|
-
|
2. Thủ thuật vào tĩnh mạch
|
+
|
+
|
±
|
-
|
-
|
-
|
-
|
3. Thủ thuật chọc dò khoang cơ thể
|
+
|
+
|
±
|
±
|
-
|
±
|
-
|
4. Đặt nội khí quản, mở khí quản
|
+
|
+
|
+
|
±
|
-
|
±
|
-
|
5. Hút đờm
|
+
|
+
|
-
|
±
|
-
|
-
|
-
|
6. Thay băng vết mổ, vết thương
|
+
|
+
|
-
|
-
|
-
|
±
|
-
|
7. Khâu vết thương phần mềm
|
+
|
+
|
+
|
-
|
-
|
-
|
-
|
8. Khám sản khoa (khám trong)
|
+
|
+
|
-
|
-
|
-
|
-
|
-
|
9. Đỡ đẻ
|
+
|
+
|
+
|
+
|
+
|
-
|
+
|
10. Nạo hút thai
|
+
|
+
|
+
|
±
|
-
|
-
|
-
|
11. Đặt dụng cụ tử cung
|
+
|
+
|
+
|
-
|
-
|
-
|
-
|
12. Thu gom, xử lý dụng cụ bẩn
|
+
|
+
|
+
|
-
|
+
|
-
|
+
|
13. Thu gom, xử lý đồ vải bẩn
|
+
|
+
|
-
|
-
|
+
|
-
|
+
|
14. Thu gom, vận chuyển chất thải
|
+
|
+
|
-
|
-
|
-
|
-
|
+
|
15. Vệ sinh môi trường
|
+
|
+
|
-
|
-
|
+
|
-
|
+
|
16. Đổ bỏ chất thải NB
|
+
|
+
|
-
|
-
|
+
|
-
|
+
|
17. Tiếp xúc với bệnh phẩm trong
phòng XN
|
+
|
+
|
±
|
-
|
-
|
-
|
-
|
18. Tiếp xúc với tử thi
|
+
|
+
|
+
|
-
|
+
|
-
|
+
|
PHỤ LỤC 10
BẢNG
TÓM TẮT PHÂN LOẠI VÀ THU GOM CHẤT THẢI Y TẾ
Loại
chất thải
|
Phương
tiện thu gom
|
Chú
ý
|
I. Chất thải lây nhiễm sắc nhọn
|
- Kim tiêm (có hoặc không kèm bơm
tiêm)
- Kim bướm
- Lưỡi dao (dao mổ, dao cạo)
- Kim chọc thăm dò
- Pi pét, ống mao dẫn, lam kính
- Ống xét nghiệm thủy tinh
- Nòng kim luồn, kim khâu da, ống
thuốc thủy tinh
|
- Thùng chuyên dùng (màu vàng,
làm bằng chất liệu chống xuyên thủng)
|
- Không để chất thải quá 3/4
thùng
- Không để lẫn các chất thải khác
- Vận chuyển, lưu giữ bằng xe,
thùng màu vàng
|
II. Chất thải lây nhiễm không sắc
nhọn
|
- Chất thải phát sinh từ buồng
cách ly
- Bộ dây truyền máu, truyền
plasma (bao gồm cả túi đựng máu và plasma)
- Bông, băng, giẻ
- Găng y tế
- Các loại ống dẫn lưu, ống hút đờm,
ống thông tiểu, ống thông tĩnh mạch bằng nhựa
- Vật liệu thải bỏ khác có dính
máu và dịch cơ thể của NB.
- Mô cơ, bánh nhau
- Mũ, khẩu trang
|
- Thùng/túi nilon màu vàng
- Thùng có đạp chân để mở nắp; nắp
thùng luôn đậy kín
|
- Không để chất thải quá 3/4
thùng
- Không để lẫn các chất thải khác
- Vận chuyển, lưu giữ bằng xe,
thùng màu vàng
|
- Chai lọ XN
- Vật dụng nuôi cấy, súc vật thí
nghiệm lưu giữ các tác nhân lây nhiễm và những thiết bị sử dụng trong việc cấy
chuyển, tiêm chủng hoặc các loại môi trường nuôi cấy.
- Chất thải là mô và cơ quan người
sau PT
|
- Thùng/túi nilon màu vàng
- Thùng có đạp chân để mở nắp; nắp
thùng luôn đậy kín
|
- Hấp tiệt khuẩn tại khoa xét
nghiệm trước khi chuyển về nơi thu gom tập trung của BV
- Vận chuyển lưu giữ bằng xe,
thùng màu vàng
|
III. Chất thải thông thường
|
- Chất thải ngoại cảnh
- Đồ ăn, thức uống thừa
- Chất thải văn phòng
|
- Thùng/túi màu xanh
- Thùng có đạp chân để mở nắp; nắp
thùng luôn đậy kín
|
- Không để chất thải quá 3/4
thùng
- Không để lẫn các chất thải khác
- Vận chuyển, lưu giữ bằng xe,
thùng màu xanh
|
IV. Chất thải tái chế
|
- Chai can nhựa đựng NaCl 0,9%,
glucose, natri bicacbonate, ringer lactat, dung dịch cao phân tử và các vật
liệu nhựa khác không dính các thành phần nguy hại
- Lọ thủy tinh không vỡ, không chứa
các thành phần nguy hại
- Giấy báo, bìa, thùng các-tông,
vỏ hộp thuốc và các vật liệu giấy không dính các thành phần nguy hại
|
- Thùng/túi màu trắng
- Thùng có đạp chân để mở nắp, nắp
thùng luôn đậy kín
|
- Không để chất thải quá 3/4
thùng/túi
- Không để lẫn các chất thải khác
- Vận chuyển, lưu giữ bằng xe,
thùng màu xanh
|
PHỤ LỤC 11
CƠ SỞ
HẠ TẦNG CHO VIỆC THỰC HIỆN PHÒNG NGỪA CHUẨN
Stt
|
Nội
dung
|
Chỉ
tiêu/thông số kỹ thuật
|
Bện
viện huyện
|
Trạm
y tế
|
01.
|
Nơi thu gom, xử lý đồ bẩn
|
01
buồng tại mỗi khoa
|
01
buồng
|
02.
|
Điểm vệ sinh tay chuẩn (bồn vệ
sinh tay có nước sạch, hóa chất vệ sinh tay có giá gắn và khăn lau tay dùng một
lần
|
Các
buồng thủ thuật, buồng cấp cứu, buồng hành chính, buồng trực.
|
≥
02 điểm trong trạm
|
03.
|
Điểm sát khuẩn tay bằng dung dịch
có chứa cồn (cồn có chất dưỡng da, có giá gắn cố định, có bơm định lượng còn
hạn sử dụng)
|
≥
01 điểm tại buồng cấp cứu, mỗi phòng khám bệnh và trên các xe tiêm của mỗi
khoa
|
≥
02 điểm trong trạm
|
04.
|
Điểm thu gom chất thải thông thường
|
≥
01 điểm tại mỗi khoa
Túi
nilon màu xanh trên các xe tiêm của mỗi khoa
|
≥
02 điểm trong trạm
|
05.
|
Điểm thu gom chất thải lây nhiễm
|
≥
01 điểm tại mỗi khoa
Túi
nilon màu vàng trên các xe tiêm của mỗi khoa
|
≥
02 điểm trong trạm
|
06.
|
Điểm thu gom chất thải sắc nhọn
|
≥
01 điểm tại mỗi khoa
Hộp
không thủng trên các xe tiêm của mỗi khoa
|
≥
02 điểm trong trạm
|
07.
|
Xe vận chuyển chất thải
|
01
cho chất thải thông thường,
01
cho chất thải lây nhiễm
|
|
08.
|
Nơi tập trung, lưu giữ chất thải
của cơ sở KBCB
|
01
theo tiêu chuẩn quy định
|
01
theo tiêu chuẩn quy định
|
09.
|
Thiết bị xử lý tiêu hủy chất thải
tập trung
|
Hợp
đồng xử lý ngoài cơ sở KBCB hoặc:
01
lò đốt hoặc 01 nồi hấp chất thải loại 10kg hoặc bể gom chất thải lây nhiễm
theo quy định (chôn lấp)
|
Bể
chôn lấp lây nhiễm theo chuẩn quy định
|
10.
|
Nơi giặt đồ vải
|
Hợp
đồng với công ty hoặc một nhà giặt (chia 3 vùng một chiều)
|
≥
10 m2
|
11.
|
Thiết bị giặt là đồ vải tập trung
|
Theo
nhu cầu của BV
|
Theo
nhu cầu
|
12.
|
Nơi xử lý tiệt khuẩn dụng cụ tập
trung
|
01
đơn vị tiệt khuẩn tập trung (chia 3 vùng một chiều)
|
≥
10 m2
|
13.
|
Thiết bị khử khuẩn tiệt khuẩn tập
trung
|
Theo
nhu cầu của BV
|
Theo
nhu cầu
|
14.
|
Xe vận chuyển đồ vải bẩn
|
Theo
nhu cầu của BV
|
|
15.
|
Xe vận chuyển đồ vải sạch, dụng cụ
đã tiệt khuẩn
|
Theo
nhu cầu của BV
|
|
PHỤ LỤC 12
BÀI
TẬP TÌM HIỂU NIỀM TIN VÀ THÁI ĐỘ VỀ THỰC HÀNH PHÒNG NGỪA CHUẨN
Học viên tự đánh dấu X vào một cột
thích hợp nhất đối với các vấn đề dưới đây.
Hướng dẫn cách phân loại mức độ:
(1) Rất đồng ý; (2) đồng ý; (3) không đồng ý; và (4) rất không đồng ý.
|
1
|
2
|
3
|
4
|
1. NB HIV(+) cần xếp riêng buồng
với các NB khác
|
|
|
|
|
2. Đồ vải bệnh nhận HIV(+) cần
đánh dấu và giặt riêng với đồ vải của các NB khác
|
|
|
|
|
3. Cần phải xét nghiệm thường quy
tình trạng HIV của mọi NB trước khi phẫu thuật
|
|
|
|
|
4. Khi tiếp xúc với máu của NB có
HIV(+) phải mang thêm các phương tiện phòng hộ so với máu của các NB khác.
|
|
|
|
|
5. Phương pháp xử lý vết máu đổ của
NB có HIV(+) phải đặc biệt hơn xử lý vết máu của các NB khác.
|
|
|
|
|
6. Sau khi tiêm cho NB HIV(+) phải
tách riêng kim tiêm và xử lý đặc biệt hơn các kim tiêm nhiễm khuẩn từ các NB
khác.
|
|
|
|
|
7. Khi khám, chăm sóc và điều trị
cho NB lao, NB HIV(+) phải luôn luôn đeo găng tay.
|
|
|
|
|
8. Chăm sóc NB HIV(+) là nguy cơ
phơi nhiễm nghề nghiệp lớn nhất đối với NVYT ở nơi làm việc
|
|
|
|
|
9. NVYT chỉ coi máu của NB HIV là
có tiềm năng nguy hiểm
|
|
|
|
|
10. Mục đích chính của PNC chỉ là
để bảo vệ NVYT
|
|
|
|
|
TÀI
LIỆU THAM KHẢO
1. Bộ Y tế (1997). Quy chế bệnh viện;
Nhà xuất bản Y học. 1997.
2. Bộ Y tế. Tài liệu hướng dẫn Quy
trình chống nhiễm khuẩn bệnh viện. Tập I; Nhà xuất bản Y học; 2003.
3. Bộ Y tế. Hướng dẫn quốc gia về
các dịch vụ sức khỏe sinh sản. 2003.
4. Bộ Y tế. Quyết định
06/2005/QĐ-BYT ngày 7/3/2005 về việc ban hành “Hướng dẫn chẩn đoán và điều trị
HIV/AIDS”.
5. Bộ Y tế. Hướng dẫn theo dõi,
giám sát và đánh giá dịch vụ CSSKSS. 2005.
6. Bộ Y tế. Quy chế Quản lý chất thải
y tế; Ban hành theo Quyết định số 43/2007/QĐ-BYT ngày 30 tháng 11 năm 2007.
7. Bộ Y tế. Tài liệu đào tạo hướng
dẫn chuẩn quốc gia về các dịch vụ chăm sóc sức khỏe sinh sản,.2007.
8. Bộ Y Tế. Dịch tễ lâm sàng, điều
trị và phòng chống bệnh viêm đường hô hấp cấp (SARS); Nhà xuất bản Y học; 2003.
9. Cardo DM, Culver DH, Ciesielski CA, Srivastava PU, Marcus R, Abiteboul D, Heptonstall J, Ippolito G, Lot F, McKibben PS, Bell DM. A case-control study of HIV seroconversion in
health care workers after percutaneous exposure. Centers for Disease Control
and Prevention Needlestick Surveillance Group. N Engl J Med. 1997 Nov
20;337(21):1485-90
10. CDC (2003). Exposure to Blood-What
Health Care Personnel Need to Know.
11. Ippolito G, Puro V, De Carli G. The risk of occupational human immunodeficiency
virus infection in health care workers. Italian Multicenter Study. The Italian
Study Group on Occupational Risk of HIV infection. Arch Intern Med. 1993 Jun 28;153(12):1451-8.
12. Ling Moi Lin, Seto Wing Hong. Sổ
tay kiểm soát nhiễm khuẩn dùng cho NVYT Khu vực Châu Á. Nhà xuất bản Y học;
2005.
13. Lê Thị Anh Thư, Trương Văn Việt.
Hướng dẫn phòng phơi nhiễm HIV, viêm gan siêu vi B &C do nghề nghiệp cho
NVYT. Nhà xuất bản Y học; 2004.
14. Trịnh Quân Huấn. Bệnh viêm gan
do virus. Nhà xuất bản Y học 2006
15. WHO (2007). Guideline for
Isolation Precaution: Preventìng Transmission of Infection Agent in Health care
settings 2007.
16. WHO (2003). Practical guides
for Infection Control in Health Care Facilities. 8.2003
17. WHO. Avian Influenza: WHO
Interim Infection Control Guidelines for health care worker. World Health
Organization. 10 May 2007
HƯỚNG DẪN
PHÒNG NGỪA NHIỄM KHUẨN HUYẾT TRÊN NGƯỜI BỆNH ĐẶT CATHETER
TRONG LÒNG MẠCH
(Ban hành kèm theo Quyết định số 3671/QĐ-BYT ngày 27 tháng 9 năm 2012 của
Bộ Y tế)
DANH
MỤC TỪ VIẾT TẮT
Tên viết tắt
HSTC
HSTCSS
KBCB
KSNK
NB
NKBV
NKH
NVYT
|
Tên đầy đủ
Hồi sức tích
cực
Hồi sức tích
cực sơ sinh
Khám bệnh, chữa
bệnh
Kiểm soát nhiễm
khuẩn
Người bệnh
Nhiễm khuẩn bệnh
viện
Nhiễm khuẩn
huyết
Nhân viên y tế
|
Giải thích từ ngữ
- Catheter đặt trong lòng mạch
(Intravascular catheter): là loại ống được làm bằng vật liệu tổng hợp, đưa vào
trong lòng mạch nhằm chẩn đoán và điều trị người bệnh (NB).
- Catheter mạch máu ngoại biên
(peripheral venous catheter): thường được sử dụng để đặt vào mạch máu ở cẳng
tay và tay. Chiều dài dưới 8cm.
- Catheter động mạch ngoại vi
(peripheral arterial catheter): thường được đưa vào các động mạch nhánh, có thể
đưa vào động mạch: quay, đùi, nách, hoặc động mạch chày sau. Chiều dài không
quá 8 cm.
- Catheter có độ dài trung bình
(Midline Catheter): là loại catheter thiết kế có độ dài trung bình dùng trong đặt
đường truyền tĩnh mạch trung tâm đi từ ngoại vi (như tĩnh mạch nền, tĩnh mạch đầu).
- Catheter tĩnh mạch trung tâm
(Central venous catheter): là loại catheter thiết kế đặc biệt để đặt vào mạch
máu trung tâm, mạch máu đổ trực tiếp vào các buồng tim.
- Catheter mạch máu trung tâm được
đặt từ tĩnh mạch ngoại biên (peripherally inserted central venous catheter –
PICC): là một kỹ thuật đặt đi từ đường ngoại biên vào trung tâm, thường sử dụng
tĩnh mạch nền, tĩnh mạch đầu hoặc tĩnh mạch nhánh và đi vào xoang tĩnh mạch
trên. Catheter này có độ dài trên 20 cm. Tỷ lệ nhiễm khuẩn huyết (NKH) có liên
quan đến đặt catheter này thấp hơn loại catheter tĩnh mạch trung tâm không tạo
đường hầm.
- Catheter không tạo đường hầm
(nontunneled Catheters): là một loại catheter được đâm xuyên qua da vào tĩnh mạch
trung tâm như tĩnh mạch dưới đòn, tĩnh mạch cảnh trong hoặc tĩnh mạch đùi. Vật
liệu bằng silicon, loại ống thông này có thể dùng dài ngày, là nguyên nhân
chính dẫn tới NKH liên quan đến đặt catheter.
- Catheter tạo đường hầm: là kỹ thuật
đặt catheter dưới da đi song song với mạch máu sau đó mới đâm vào mạch máu
(tĩnh mạch dưới đòn, tĩnh mạch cảnh trong và tĩnh mạch đùi), chiều dài tùy thuộc
kích thước NB, nguy cơ NKH thấp, đây là một phương pháp cải thiện hình ảnh của
chính NB, nhưng khi rút, cần có sự tham gia của can thiệp phẫu thuật rút bỏ.
1. Đặt vấn đề
1.1. Khái niệm về nhiễm khuẩn
huyết trên người bệnh có đặt Catheter
Đặt catheter vào trong lòng mạch
khi NB nằm điều trị trong bệnh viện, là một thao tác thường gặp trong chăm sóc,
chẩn đoán, theo dõi và điều trị. Đây là một kỹ thuật xâm nhập vào cơ thể NB, do
vậy trong quá trình thực hiện quy trình này từ chuẩn bị dụng cụ, phương tiện, kỹ
thuật vô khuẩn NB, kỹ thuật đặt, che phủ và chăm sóc sau đặt đều phải tuyệt đối
vô khuẩn. Nếu quá trình thực hiện không tuân thủ nghiêm ngặt nguyên tắc vô khuẩn,
có thể đưa các tác nhân gây bệnh vào ngay vị trí đặt sau đó vào dòng máu, dẫn đến
sự tụ tập vi khuẩn trong và ngoài lòng mạch, hậu quả là gây nhiễm khuẩn huyết.
Nhiễm khuẩn huyết xảy ra trong quá
trình điều trị NB có đặt catheter là NKH tiên phát, không có và không ở trong
giai đoạn ủ bệnh của NKH tại thời điểm nhập viện và nguyên nhân có liên quan đến
việc đặt catheter.
Việc phòng ngừa NKH là một việc làm
cần thiết và có thể thực hiện được nếu như chúng ta tuân thủ nghiêm ngặt quá
trình vô khuẩn khi thực hiện thủ thuật xâm lấn này.
1.2. Cơ sở xây dựng biện pháp
phòng nhiễm khuẩn huyết trên người bệnh có đặt catheter
Nhiễm khuẩn huyết có liên quan tới
việc đặt catheter vào trong lòng mạch là nguyên nhân quan trọng gây tình trạng
bệnh nặng thêm và chi phí y tế quá mức, đứng hàng thứ 3 trong các nhiễm khuẩn bệnh
viện (NKBV) thường gặp trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh (KBCB). Mỗi năm ở Mỹ
có khoảng hơn 150 triệu catheter được đặt vào trong lòng mạch (bao gồm hơn 5
triệu catheter mạch máu trung tâm) nhằm đưa thuốc, dịch các loại, máu và các sản
phẩm của máu, dinh dưỡng ngoài đường tiêu hoá, theo dõi huyết động và lọc máu
4,5,6. Nghiên cứu tại các khoa Hồi sức tích cực (HSTC) của Mỹ cho thấy tần suất
của NKH là 5,5 ca/1000 ngày điều trị tại khoa HSTC người lớn và 7,7/1000 ngày
mang catheter. Nguy cơ NKH cao gấp từ 2 lần – 85 lần ở những trường hợp đặt
catheter tĩnh mạch trung tâm so với catheter tĩnh mạch ngoại vi. Theo giám sát
quốc gia ở Mỹ có xấp xỉ khoảng 80.000 NKH có liên quan tới đặt catheter trên tổng
số 250.000 ca NKH xảy ra hằng năm và là nguyên nhân gây ra 2.400 – 20.000 ca tử
vong/năm. Chi phí trung bình cho 1 ca có NKH là từ 34.508 USD – 56.000 USD và tổng
chi phí có thể lên tới 296 triệu – 2,3 tỷ USD/năm 3,4,5,6.
Tại Việt Nam, nghiên cứu NKH ở khoa
HSTC Sơ Sinh (HSTCSS) trên NB có đặt catheter cho thấy tần suất là 7,5 ca/1000
ngày điều trị. Chi phí ở những trẻ có NKH cao hơn nhiều so với trẻ không có
NKH, ngày điều trị kéo dài thêm hơn đến 8 ngày2. Trên NB khoa HSTC
nhi tổng quát là 9,6/1000 NB nhập khoa HSTC. Thời gian nằm viện tăng thêm 4
ngày 1.
Việc áp dụng một chương trình KSNK
hiệu quả trong các bệnh viện và đặc biệt là những biện pháp nhằm giảm nguy cơ
NKH sẽ đem lại hiệu quả đáng kể. Tại Thụy Sỹ nghiên cứu một giải pháp tổng thể
gồm một số biện pháp chính, được áp dụng trong 2 năm bao gồm: tăng cường tuân
thủ rửa tay với dung dịch sát khuẩn, chọn vị trí đặt ít nguy cơ (tránh đặt tĩnh
mạch bẹn), sát trùng da bằng Chlorhexidine 2%. Sử dụng phương tiện phòng hộ cá
nhân vô khuẩn khi tiến hành đặt, và sử dụng gạc vô khuẩn che phủ, thời gian rút
catheter ngoại biên 72 giờ đã làm giảm trên 60% các trường hợp NKH có liên quan
đến việc đặt catheter. Tương tự bệnh viện Nhi Đồng 1 sau ba năm triển khai các
biện pháp nhằm làm giảm NKH trên bệnh nhi tại khoa HSTCSS, đã làm giảm NKH từ
7,5 ca/1000 ngày mang catheter (2005) xuống 3 ca/1000 ngày mang catheter
(2008), chi phí và ngày nằm viện đều giảm2. Do vậy, có một hướng dẫn phòng ngừa
NKH trên người bệnh đặt catheter trong lòng mạch là cần thiết ở Việt Nam.
2. Sinh bệnh
học
2.1. Sinh bệnh học và yếu tố
nguy cơ có liên quan
Yếu tố người bệnh
Tình trạng suy giảm miễn dịch của
NB làm gia tăng yếu tố nguy cơ NKH như: người có phẫu thuật, dùng corticoide kéo
dài, ghép tạng, người già, trẻ sơ sinh non yếu, trẻ có bệnh nhiễm khuẩn hoặc tổn
thương da hở, suy dinh dưỡng, tiểu đường, HIV…
Yếu tố can thiệp
- Yếu tố nguy cơ của NKH liên quan
tới đặt catheter trong lòng mạch phụ thuộc vào loại bệnh viện, khoa phòng sử dụng,
loại catheter, kỹ thuật đặt, kỹ thuật vô trùng, thời gian lưu catheter.
- Nhiễm khuẩn từ những loại
catheter dùng ngắn ngày hoặc dài ngày.
- Vị trí đặt: loại catheter mạch
máu ngoại biên, trung tâm (loại không hoặc có tạo đường hầm).
+ Catheter ngoại biên ít nguy cơ
NKH hơn catheter trung tâm. Khi đặt catheter trung tâm nguy cơ NKH cao do mạch
máu gần với tim và dễ gây sang chấn khi đặt. Việc đặt catheter trung tâm từ ngoại
biên giúp làm giảm nguy cơ này.
+ Đối với những catheter tạo đường
hầm: thường liên quan đến vi khuẩn tụ tập và tăng sinh có nguồn gốc ở trong
lòng ống và tại cửa bơm thuốc (Hub) của catheter, trong đó nhiễm khuẩn ở trong
lòng catheter thường gặp nhất.
- Thời gian lưu catheter càng dài,
nguy cơ NKH càng gia tăng.
Yếu tố môi trường
- Đặt catheter trong môi trường có
nguy cơ lây nhiễm và tình trạng cấp cứu nguy cơ cao hơn đặt có chuẩn bị và môi
trường có kiểm soát,
- Sự không tuân thủ nghiêm ngặt quy
trình và kỹ thuật đặt vô khuẩn cũng có thể góp phần làm gia tăng nguy cơ NKH.
Khi đặt catheter trung tâm trong điều kiện môi trường chưa tốt và quá tải NB
(BN nằm chung giường, nhân viên thiếu, quá tải công việc,…) và không tuân thủ
nghiêm ngặt sử dụng phương tiện vô khuẩn khi đặt sẽ làm tăng nguy cơ lây nhiễm.
2.2. Tác nhân gây bệnh và đường
lây truyền
Tác nhân gây bệnh thay đổi theo thời
gian và địa lý. Nguyên nhân thường gặp nhất là các cầu khuẩn gram dương (hàng đầu
là Staphylococcus coagulase negative (SCN), S.aureus). Các vi khuẩn
gram âm (P. aeruginosa, Klebsiella sp) và nấm Candida
spp (xem bảng 1).
Những năm gần đây, tác nhân gây NKH
trên những NB có đặt catheter có thay đổi, với sự gia tăng nhiễm tác nhân có
nguồn gốc từ môi trường, dụng cụ chăm sóc và kỹ thuật không đảm bảo vô khuẩn dẫn
đến lây nhiễm vi khuẩn Acinetobacter spp, P. aeruginosa.
Không có sự khác biệt giữa những
tác nhân gây NKH phân lập được ở người lớn hay trẻ em.
Có 4 đường nhiễm vào catheter đã được
ghi nhận là (hình 1):
1) Vi khuẩn từ trên da NB di chuyển
vào vùng da tại vị trí đặt catheter và tụ tập suốt chiều dài của bề mặt ống
thông đến đầu ống thông, đây là con đường nhiễm khuẩn thông thường nhất của những
catheter ngắn ngày và thường gặp trong những NKH sớm.
2) Vi khuẩn xâm nhập trực tiếp vào
nắp cửa bơm thuốc (Hub) do tiếp xúc với bàn tay hoặc dịch bị nhiễm hoặc thiết bị
đặt bị nhiễm.
3) Do các máu tụ, mảnh tế bào bị
nhiễm khuẩn có thể do kỹ thuật đặt, hoặc từ nơi khác di chuyển đến (ít gặp
hơn).
4) Từ dịch truyền, thuốc bị nhiễm
trong quá trình pha thuốc, dịch đưa vào (hiếm gặp).
Khi tác nhân gây bệnh xâm nhập vào
trong lòng catheter, sẽ tiết ra các màng sinh học (biofilm) có bản chất là những
chất sinh học, bao bọc vi khuẩn lại làm cho đại thực bào, kháng sinh không đến
tiêu diệt được chúng. Từ đó các vi khuẩn theo dòng máu di chuyển đến các cơ
quan trong cơ thể gây nhiễm khuẩn toàn thân hoặc khu trú.
Hình
1: Đường lây nhiễm các tác nhân vào qua ống thông mạch máu
Bảng
1: Nguồn nhiễm và đường nhiễm thường gặp qua thống kê tại Mỹ
Nguồn
gây nhiễm khuẩn huyết
|
Tác
nhân chủ yếu
|
Cannula
|
Staphylococcus coagulase (-)
Staphylococcus aureus
Enterococci Klebsiella
Enterobacter Serratia marcescens Candida
Pseudomonas aeruginosa
|
Dinh dưỡng qua đường tĩnh mạch
|
Staphylococcus coagulase (-)
Staphylococcus aureus
Candida Klebsiella
Enterobacter Enterococci
|
Dịch truyền bị nhiễm
|
Klebsiella
Enterobacter
Serratia
P. cepacia
Flavobacterium
|
Tại Việt Nam, nghiên cứu tác nhân
lây truyền qua đường đặt Catheter còn ít. Tác nhân gây NKH thường gặp trong nhiều
nghiên cứu của các tác giả như sau:
Tác
nhân phân lập từ đường máu
|
NNIS
(1990)
|
Bạch
Mai (2010)*
|
BV
Chợ Rẫy (2009)**
|
5
BV TPHCM (2010)***
|
Gram âm
|
|
|
|
|
Klebsiella pneumonia
|
0,0
|
10,0
|
14,1
|
15,89
|
P. aeruginosa
|
0,0
|
3,0
|
17,9
|
7,48
|
Acinetobacter spp.
|
0,0
|
5,0
|
22,6
|
8,41
|
Escherichia coli
|
0,0
|
17,8
|
14,5
|
12,15
|
Enterobacter spp
|
5,3
|
1,7
|
|
0,93
|
Gram dương
|
|
|
|
|
Staphylococus aureus
|
16,1
|
13,6
|
5,9
|
12,15
|
SCN
|
2,7
|
2,7
|
16,2
|
19,63
|
Streptococcus spp
|
0,0
|
10,7
|
-
|
2,8
|
Enteroccocus
|
3,6
|
3,6
|
-
|
0,93
|
Khác
|
|
|
|
|
Candida
|
10,2
|
0,0
|
0,9
|
-
|
*Đoàn Phương Mai, ** Phạm Thị Ngọc
Thảo, *** Nguyễn Thanh Bảo,
2.3. Phân loại catheter theo vị
trí đặt
Phân loại theo mạch máu:
- Catheter đặt vào trong động, tĩnh
mạch ngoại biên
- Catheter đặt vào tĩnh mạch trung
tâm
- Catheter đặt vào tĩnh mạch trung
tâm từ ngoại biên
- Catheter đặt vào trong động mạch
Phân loại theo thời gian sử dụng:
- Catheter đặt tạm thời
- Catheter đặt ngắn ngày
- Catheter đặt dài ngày
Phân theo vị trí đặt:
- Catheter tĩnh mạch dưới đòn
- Catheter tĩnh mạch bẹn
- Catheter tĩnh mạch cảnh trong
- Catheter ngoại biên
- Catheter trung tâm từ ngoại biên
- Catheter đặt từ da tạo thành đường
hầm dẫn vào mạch máu (catheter tạo đường hầm hoặc không tạo đường hầm)
- Catheter có tẩm kháng sinh, thuốc
kháng khuẩn, thuốc chống đông (heparin)…
- Catheter nhiều đường vào
3. Biện pháp
phòng ngừa
3.1. Giáo dục, đào tạo nhân viên
y tế
- NVYT phải được huấn luyện,
giáo dục việc tuân thủ chỉ định, quy trình đặt và chăm sóc catheter đặt trong
lòng mạch và những biện pháp KSNK nhằm làm giảm NKH liên quan đến việc đặt
catheter.
- Cơ sở KBCB phải đánh giá định
kỳ kiến thức và sự tuân thủ của tất cả NVYT có liên quan đến việc đặt và chăm
sóc catheter.
- Cần để NVYT đã được đào tạo
trực tiếp thực hiện đặt và chăm sóc catheter
3.2 Lựa chọn vị trí và chăm sóc
loại catheter
Catheter ngoại biên và catheter
có độ dài trung bình
- Việc lựa chọn catheter phải
dựa trên mục đích và thời gian sử dụng, những biến chứng nhiễm khuẩn hoặc không
nhiễm khuẩn (viêm mao mạch và rò rỉ dịch) và kinh nghiệm của từng cá nhân khi đặt
catheter.
- Ở người lớn, nên sử dụng mạch
máu ở chi trên. Trong trường hợp phải đặt đường truyền ở chi dưới nên chuyển vị
trí đặt từ chi dưới lên chi trên nếu có thể thay đổi.
- Ở trẻ em, nên ưu tiên chi
trên. Trong trường hợp không còn nơi khác, có thể đặt ở chi dưới hoặc vùng da đầu
lành lặn.
- Tránh sử dụng kim bằng thép để
truyền dịch và thuốc, do nguy cơ gây hoại tử mô và có thể thấm dịch ra ngoài mạch
máu.
- Nên sử dụng ống catheter
có độ dài trung bình đặt vào mạch máu trung tâm khi thời gian điều trị kéo dài
trên 6 ngày.
- Cần thăm khám hằng ngày bằng
quan sát trực tiếp để phát hiện dấu hiệu sưng, nóng, đỏ của vị trí đặt catheter
khi sử dụng loại băng keo trong. Không nên tháo bỏ bông gạc vô khuẩn che phủ vị
trí đặt catheter chỉ để xem nếu không có dấu hiệu nhiễm khuẩn.
- Rút bỏ catheter trong trường hợp
có sưng, nóng, đỏ, đau tại vị trí đặt hoặc có những dấu hiệu NKH có liên quan đến
đặt catheter.
Catheter trung tâm
- Phải cân nhắc đến lợi ích,
nguy cơ và hậu quả khi tiến hành đặt catheter trung tâm do những biến chứng cơ
học khi đặt tĩnh mạch trung tâm như tràn khí màng phổi, thủng động mạch dưới
đòn, rách hoặc chít hẹp tĩnh mạch dưới đòn, tràn máu, thuyên tắc mạch, thuyên tắc
khí và khả năng đặt nhầm.
- Nên tránh đặt catheter trung tâm
từ mạch máu ở vùng bẹn ở người lớn, do gần với đường đại tiện, đường tiểu tiện
nguy cơ NKH cao hơn.
- Ưu tiên chọn vị trí đặt catheter
từ vị trí tĩnh mạch dưới đòn hoặc tĩnh mạch cảnh hơn là sử dụng tĩnh mạch bẹn
nhằm giảm tới mức thấp nhất nguy cơ nhiễm khuẩn khi đặt catheter không tạo đường
hầm.
- Không nên sử dụng tĩnh mạch
cảnh cho chạy thận nhân tạo hoặc thay huyết tương và những NB có bệnh thận, nhằm
tránh gây hẹp tĩnh mạch dưới đòn.
- Nên sử dụng phương pháp tạo
đường thông động mạch - tĩnh mạch cho những NB bị suy thận mạn tính, cần phải đặt
catheter trung tâm để thiết lập thực hiện chạy thận nhân tạo.
- Nên đặt catheter trung tâm dưới
hướng dẫn của siêu âm nếu như kỹ thuật trên có sẵn trong bệnh viện nhằm làm giảm
số lượng catheter sử dụng và biến chứng cơ học do đặt. Việc thực hiện kỹ thuật
này chỉ được sử dụng khi người đặt đã được đào tạo về sử dụng máy siêu âm để đặt.
- Nên sử dụng những catheter
có ít cửa bơm thuốc hoặc chỉ có những đường truyền cần thiết thực hiện trên NB.
- Rút bỏ ngay các catheter khi
không còn cần thiết cho chẩn đoán và điều trị.
- Thay đường truyền càng sớm càng tốt
khi quá trình đặt và kỹ thuật đặt không bảo đảm vô khuẩn (như đặt trong tình trạng
khẩn cấp) và nên thực hiện trong vòng 48 giờ.
Catheter động mạch ngoại biên và
thiết bị theo dõi áp lực đặt trong lòng mạch
- Ở người lớn nên sử dụng vị
trí mạch quay, mạch máu vùng gót, ngón và mu bàn chân tốt hơn là động mạch đùi
hoặc nách để đặt nhằm làm giảm nguy cơ nhiễm khuẩn.
- Ở trẻ em, mạch máu ở vùng ngón
chân không nên sử dụng. Vùng gót, mu bàn chân và mặt sau xương chày tốt hơn là
động mạch đùi và nách.
- Trong quá trình đặt vào động mạch
đùi, nách, phải sử dụng tối đa phương tiện vô khuẩn trong suốt quá trình đặt
vào catheter.
- Tối thiểu phải có mũ, khẩu trang,
găng vô khuẩn và tấm săng lỗ che phủ vùng động mạch trong quá trình đặt catheter
vào trong động mạch.
- Chỉ thay thế catheter động
mạch duy nhất khi có chỉ định trên lâm sàng.
- Phải rút bỏ ống thông động
mạch khi không còn cần thiết.
- Nên sử dụng những bộ chuyển đổi
loại dùng 1 lần rồi bỏ hơn là loại tái sử dụng.
- Không nên thay thế thường
quy các ống thông động mạch nhằm ngăn ngừa NKH có liên quan đến việc đặt vào
lòng mạch.
- Phải giữ tất cả các thành
phần của hệ thống theo dõi áp lực (bao gồm những thiết bị có nòng và dung dịch
bơm rửa) vô khuẩn.
- Sử dụng một hệ thống súc rửa kín
(bao gồm thiết bị rửa liên tục) hơn là hệ thống hở (ví dụ như hệ thống phải sử
dụng thêm bơm tiêm và vòi khóa). Hạn chế tới mức thấp nhất những đụng chạm hệ
thống theo dõi áp lực.
- Cần sử dụng hệ thống theo
dõi xuyên qua màng ngăn, hơn là một cái khóa, và phải chà rửa màng ngăn với
dung dịch khử khuẩn thích hợp trước khi đưa vào hệ thống.
- Không được sử dụng đường
theo dõi áp lực động mạch cho việc tiêm truyền hoặc nuôi ăn tĩnh mạch.
- Khi sử dụng bộ chuyển đổi loại
tái sử dụng, phải tiệt khuẩn theo khuyến cáo của nhà sản xuất.
3.3 Vệ sinh tay và kỹ thuật vô
khuẩn
- Phải rửa tay với xà phòng
và nước hoặc sát khuẩn tay với dung dịch có chứa cồn trước đụng chạm vào đường
truyền.
- Phải duy trì kỹ thuật vô
khuẩn khi đặt và chăm sóc: đặt catheter, thay ống thông, sửa chữa, bơm thuốc và
thay gạc che phủ đường truyền.
- Cần mang găng sạch khi đặt
catheter ngoại biên có nguy cơ phơi nhiễm với máu. Không được đụng chạm vào
vùng da đã sát khuẩn, thân kim, đốc kim, cửa bơm thuốc của hệ thống tiêm truyền.
- Phải mang găng vô khuẩn
khi đặt catheter động mạch, catheter trung tâm và catheter trung tâm từ ngoại
biên.
- Phải sử dụng găng tay vô
khuẩn mới trước khi thực hiện đặt đường truyền mới, khi thay ống dẫn mới.
- Phải rửa tay sau khi tháo
găng kết thúc quy trình đặt catheter.
3.4. Phương tiện vô khuẩn khi đặt
catheter
- Phải sử dụng tối đa phương
tiện vô khuẩn bao gồm mũ, khẩu trang, áo choàng, găng tay vô khuẩn và tấm phủ
vô khuẩn che kín NB chỉ trừ nơi đặt catheter khi đặt catheter trung tâm,
catheter trung tâm từ ngoại biên hoặc thay đổi đường dẫn.
- Cần sử dụng một tấm phủ có
lỗ để làm thao tác đặt đường truyền trung tâm trong suốt quá trình thực hiện
(khi đưa catheter vào động mạch phổi).
3.5. Chuẩn bị vùng đặt catheter
- Phải sát khuẩn da với dung dịch cồn
70% hoặc hỗn hợp cồn trong I ốt hoặc cồn trong chlorhexidine trước khi đặt đường
truyền mạch máu ngoại biên.
- Cần sát trùng da với
Chlorhexidine 0,5% trong cồn hoặc iodophor 10 đơn vị, trước khi đặt catheter
trung tâm và catheter động mạch ngoại biên và khi thay gạc che phủ. Nếu có chống
chỉ định với Chlorhexidine, hợp chất iodine, hoặc iodophor thì cồn 70 % có thể
sử dụng để thay thế.
- Không nên sử dụng
Chlorhexidine cho trẻ < 2 tháng tuổi.
- Sau khi sát khuẩn cần phải
để khô ít nhất 30 giây trước khi đặt catheter.
3.6. Thay gạc che phủ tại vị trí
đặt catheter
- Phải sử dụng gạc vô khuẩn
(gạc dạng bán thấm, gạc trong suốt) để che phủ vị trí đặt catheter, thay gạc
che phủ nếu gạc bị ẩm ướt, không còn kín, nhìn thấy bẩn.
- Không sử dụng kháng sinh dạng
mỡ hoặc kem để bôi lên vị trí đặt catheter.
- Khi tắm không được để vị trí đặt
thấm nước, phải che phủ vị trí đặt làm giảm nguy cơ nhiễm khuẩn.
- Cần thay gạc tại vị trí đặt
mỗi 2 ngày với gạc thông thường và mỗi 7 ngày với gạc trong suốt vô trùng hoặc
miếng tẩm Chorhexidine khi lưu catheter có độ dài trung bình, ở bệnh nhi phải
thay ngay khi gạc che phủ bị tuột, thấm nhiều máu và không còn tác dụng che phủ
vô trùng.
- Đối với những vị trí như cấy ghép
catheter trung tâm hoặc catheter tạo đường hầm, phải thay khi được 1 tuần hoặc
khi vị trí bị hỏng.
- Nên sử dụng miếng gạc có tẩm
chlorhexidine cho những người lớn và bệnh nhi trên 2 tháng tuổi khi đặt
catheter trung tâm.
- Phải giám sát tình trạng
nhiễm khuẩn vị trí đặt khi thăm khám và thay gạc dựa trên những quy định và
tình trạng lâm sàng cho phép của NB. Nếu NB có dấu hiệu sưng, nóng ở vị trí đặt,
sốt mà không tìm thấy nguyên nhân hoặc thấy những biểu hiện nghi ngờ nhiễm khuẩn
tại nơi đặt hoặc có NKH, phải rút bỏ ngay đường truyền.
3.7 Vệ sinh da người bệnh
Nên sử dụng chlohexidine 2%
(dạng xà phòng tắm, hoặc dung dịch lau sạch) để vệ sinh da hằng ngày, giúp làm
giảm NKH liên quan đến đặt catheter.
3.8 Những loại catheter được thiết
kế đặc biệt
Sử dụng kim luồn đưa vào mạch
máu
- Không cần thiết thay đổi đường truyền
thường quy mỗi 72 giờ.
- Không cần thiết thay đổi chỗ nối
của hệ thống tiêm truyền mỗi 72 giờ hoặc phải theo khuyến cáo của nhà sản xuất
cho mục đích giảm tần suất nhiễm khuẩn.
- Cần phải bảo đảm rằng tất cả các
thành phần của hệ thống có khả năng làm giảm tối thiểu việc hỏng hoặc vỡ của hệ
thống.
- Phải giới hạn tới mức thấp nhất
nhiễm khuẩn cho hệ thống tiêm truyền bằng cách sát khuẩn cửa bơm thuốc (bằng
chlorhexidine, povidone iodine, iodophor hoặc cồn 70 độ) và giữ cho cửa đưa thuốc
vào bằng thiết bị vô khuẩn.
- Khi sử dụng thiết bị tiêm truyền
thuốc qua cửa bơm là hệ thống van, nên sử dụng thiết bị có hệ thống van có màng
ngăn hơn là các hệ thống van cơ học do nguy cơ nhiễm khuẩn gia tăng.
Loại catheter có phin lọc:
- Không nên sử dụng thường
quy loại catheter có phin lọc chỉ vì nó có hiệu quả hơn trong việc ngăn ngừa
nhiễm trùng máu.
- Chỉ sử dụng trên một số đối
tượng có nguy cơ NKH cao. Khi sử dụng những catheter loại này có thể lấy bớt đi
thuốc do màng lọc và gây tắc màng lọc.
- Nên sử dụng hệ thống tiêm
truyền kín, có thể kiểm soát được áp lực đường truyền mà không cần phin lọc
khí, kim thông khí nhằm mục đích giảm nguy cơ nhiễm khuẩn.
3.9. Sử dụng kháng sinh dự phòng
toàn thân
Không khuyến cáo sử dụng
kháng sinh dự phòng toàn thân cho NB trước, trong quá trình đặt và lưu catheter
trung tâm chỉ nhằm mục đích ngăn ngừa sự tụ tập của vi khuẩn và NKH.
3.10. Thuốc chống đông
Không nên sử dụng thường quy
thuốc chống đông nhằm mục đích giảm nguy cơ NKH ở NB có đặt đường truyền vào mạch
máu.
3.11. Thay thế đường truyền và hệ
thống tiêm truyền
Thay catheter ngoại biên và
catheter có độ dài trung bình
- Ở người lớn, không nên
thay catheter ngoại biên thường quy trước 72 – 96 giờ.
- Thay catheter ở trẻ em chỉ khi có
những chỉ định trên lâm sàng.
- Chỉ thay catheter có độ dài trung
bình khi có chỉ định lâm sàng đặc biệt như viêm mao mạch, NKH.
Thay catheter trung tâm
- Không nên thường quy thay
catheter trung tâm, bao gồm cả catheter trung tâm từ ngoại biên ngắn ngày, ống
thông động mạch phổi và catheter trong chạy thận nhân tạo nhằm mục đích giảm
NKH.
- Không nên rút catheter
trung tâm, catheter trung tâm từ ngoại biên chỉ vì một mình triệu chứng sốt. Cần
phải xem xét thêm các dữ liệu lâm sàng khác để chứng minh có bằng chứng nhiễm
khuẩn mới được rút.
- Trong trường hợp cần thay
catheter, không sử dụng dây dẫn hướng (guidewire) tại đường cũ.
Thay catheter rốn
- Nên rút bỏ luôn và không
thay ống thông động mạch hoặc tĩnh mạch rốn khác nếu có
bất kỳ dấu hiệu nào của NKH liên
quan, suy tuần hoàn ở đầu chi dưới hoặc thuyên tắc mạch máu xuất hiện.
- Phải sát khuẩn vị trí đặt ống
thông vào mạch máu rốn trước khi đặt. Tránh sử dụng cồn I ốt vì khả năng gây
suy giáp tiềm tàng ở trẻ sơ sinh. Những sản phẩm khác có chứa Iốt như povidone
iodine có thể sử dụng được.
- Nên cho heparine liều thấp
(0,25 – 1 đơn vị/ml) bơm trực tiếp vào đường truyền sau khi kết thúc truyền.
- Phải thay catheter rốn nếu
bị hỏng và thời gian lưu không quá 5 ngày với động mạch và 14 ngày với tĩnh mạch
rốn.
Thay thế đường tiêm truyền
- Các đường truyền không phải là
máu, sản phẩm của máu, mỡ không cần thiết thay thường quy trước 96 giờ và không
nên để quá 7 ngày, kể cả khi thay thế đường truyền hoặc gắn thêm thiết bị.
- Dây truyền máu, sản phẩm của máu
hoặc mỡ không để quá 24 giờ.
3.12. Loại vật liệu catheter
- Nên sử dụng catheter làm bằng
teflon hoặc polyurethane ít có nguy cơ biến chứng nhiễm khuẩn hơn là những
catheter làm bằng povinyl chloride hoặc polyethylene.
- Cần phải sử dụng những
catheter dạng kim luồn trong lòng mạch, không lưu kim bằng kim loại trong lòng
mạch.
3.13 Nguyên tắc vô khuẩn khi đặt
và chăm sóc catheter
Đối với catheter ngoại biên:
- Phải chọn vị trí an toàn ít nguy
cơ nhiễm khuẩn.
- Phải rửa tay với xà phòng có tính
sát khuẩn (có chứa iôt 4 đơn vị hoặc chlorhexidine 2%) và nước hoặc sát khuẩn
tay với dung dịch có chứa cồn (nếu bàn tay trước đó không dính máu và dịch cơ
thể).
- Mang găng:
+ Găng tay sạch khi có nguy cơ tiếp
xúc với máu.
+ Găng tay vô khuẩn khi đặt đường
catheter trung tâm hoặc catheter trung tâm từ mạch máu ngoại biên.
- Kỹ thuật sát khuẩn da vùng đặt phải
đúng kỹ thuật: một là dùng kỹ thuật sát khuẩn xoáy trôn ốc từ trong ra ngoài hoặc
kỹ thuật sát khuẩn theo chiều dọc từ trong ra ngoài, từ trên xuống; sát khuẩn
ít nhất 2 lần, giữa hai lần sát khuẩn, trước khi đặt catheter da phải khô.
- Cần phải sát khuẩn da với chất
sát khuẩn trước khi tiêm, có thể chọn chlorhexidine 0,5% với người lớn và trẻ lớn
hoặc iode 10% trong cồn trước khi đặt (có thể dùng cồn 70 %, povidone-iodine được
bảo quản kỹ).
- Không được dùng cồn có chứa
Iốt cho trẻ sơ sinh, nhưng có thể dùng povidone-iodine.
Đối với catheter trung tâm
- Cần chọn vị trí an toàn ít
nguy cơ nhiễm khuẩn.
- Phải rửa tay với dung dịch
có tính sát khuẩn (xà phòng khử khuẩn có chứa I ôt hoặc chlorhexidine 4% hoặc
2%). Trong trường hợp không có xà phòng sát khuẩn có thể rửa tay với xà phòng
và nước sau đó sát khuẩn lại với cồn 70% hoặc cồn trong I ốt, hoặc cồn trong
Chlorhexidine.
- Phải mang phương tiện vô
khuẩn: áo choàng, mũ, găng tay, khẩu trang.
- Cần chuẩn bị bộ dụng cụ đặt
vô khuẩn, đã được chuẩn hóa theo yêu cầu của một bộ dụng cụ đặt catheter
trung tâm vô khuẩn và luôn sẵn sàng cung cấp cho người đặt.
- Kỹ thuật sát khuẩn da vùng đặt phải
đúng kỹ thuật: một là dùng kỹ thuật sát khuẩn xoáy trôn ốc từ trong ra ngoài,
hoặc kỹ thuật sát khuẩn theo chiều dọc từ trong ra ngoài, từ trên xuống; sát
trùng ít nhất 2 lần, giữa hai lần sát khuẩn, trước khi đặt catheter da phải
khô.
- Cần sát khuẩn da với chất
sát khuẩn là chlorhexidine 0,5% với người lớn và trẻ lớn hoặc iode 10% trong
alcohol trước khi đặt, trong trường hợp không có cồn chuyên dụng (có thể dùng cồn
70 %, povidone-iodine).
- Không dùng cồn có chứa Iốt
cho trẻ sơ sinh, nhưng có thể dùng povidin iodine.
- Đối với trẻ sơ sinh khi bơm thuốc
vào mạch máu rốn, trước khi bơm nên dùng 0,25 – 1 đơn vị/ml Heparin bơm
qua ống thông động mạch rốn. Các catheter đặt vào động mạch rốn không nên để
quá 5 ngày, đối với tĩnh mạch rốn không quá 14 ngày nếu để ở điều kiện vô
trùng.
3.14. Kiểm soát việc pha chế dịch
truyền
- Chuẩn bị thuốc, dung dịch nuôi dưỡng
tại khu vực riêng, bảo đảm điều kiện vô khuẩn, không nên chuẩn bị ngay tại buồng
bệnh.
- Cần sử dụng hệ thống tiêm
truyền kín khi đặt đường truyền trung tâm.
- Nghiêm cấm sử dụng những
loại dung dịch tiêm truyền không bảo đảm chất lượng đóng gói, bao bì; bị nứt, vỡ,
hết hạn sử dụng hoặc biến đổi chất lượng thuốc.
- Nên dùng thuốc đơn liều cho NB.
Trong trường hợp đa liều, thuốc còn lại phải bảo quản theo đúng hướng dẫn
của nhà sản xuất.
- Không được sử dụng thuốc
đã rút trên cùng một bơm tiêm chia nhiều lần tiêm cho nhiều NB dù có thay kim.
3.15. Vô khuẩn khi chia liều thuốc
- Sử dụng và bảo quản theo đúng
khuyến cáo của nhà sản xuất.
- Phải sát khuẩn cửa rút thuốc
với cồn 70 độ, để khô trước khi lấy thuốc.
- Phải sử dụng phương tiện
vô khuẩn để lấy thuốc ra tránh dùng những dụng cụ nhiễm khuẩn đưa vào trước khi
thực hiện lấy thuốc, dịch. Không được phép lưu kim rút thuốc hoặc dịch sau khi
đã hoàn tất pha dịch (trong mỗi đợt pha thuốc, dịch).
- Phải loại bỏ ngay thuốc nếu
không bảo đảm chất lượng và sự vô khuẩn.
3.16. Giám sát
- Cần thường xuyên giám sát
và phát hiện những ca NKH trên NB có đặt catheter, qua đó xác định được tỷ lệ nền.
Khi có biểu hiện vượt quá tỷ lệ nền, cần xác định dịch và có biện pháp can thiệp
kịp thời.
- Cần xây dựng những bảng kiểm
đối với thực hành của NVYT khi thực hiện quy trình đặt catheter.
- Nên thường xuyên báo cáo
các thống kê về việc sử dụng tiêm truyền mạch máu, thời gian, số lượng, giúp
đưa ra chính sách KSNK.
3.17. Thực hiện những biện pháp
cải tiến
- Tất cả các bệnh viện và những người
liên quan, cần phải biết lựa chọn những giải pháp tổng hợp, có khả năng
thực hiện trong bệnh viện.
- Những giải pháp tổng hợp phải
không tốn kém, dễ thực hiện, hiệu quả cao và có bằng chứng y học kiểm chứng.
Tóm
tắt một số biện pháp cơ bản có hiệu quả làm giảm NKH
- Đào tạo và giáo dục những nhân
viên y tế, những người trực tiếp thực hiện việc đặt và chăm sóc các catheter.
- Vệ sinh tay
- Sát khuẩn da một cách thích hợp
- Sử dụng tối đa các phương tiện
vô khuẩn (áo choàng, khẩu trang, găng tay và săng lỗ che phủ vùng đặt) khi đặt
các catheter mạch máu trung tâm.
- Chọn vị trí đặt ít nguy cơ lây
nhiễm nhất.
- Rút sớm nếu không còn cần thiết
và chọn loại catheter thích hợp.
- Giám sát việc thực hiện đặt
catheter, phát hiện và phản hồi những ca NKH có liên quan đến những người thực
hiện thủ thuật này.
|
PHỤ LỤC 1
Định nghĩa và tiêu chuẩn chẩn đoán nhiễm khuẩn
huyết
1. Nhiễm khuẩn huyết lâm sàng
(clinical sepsis): phải có ít nhất một trong các tiêu chuẩn sau:
Tiêu chuẩn 1:
Lâm sàng: NB có ít nhất 1 dấu hiệu
trong số triệu chứng dưới đây mà không tìm ra nguyên nhân nào khác: sốt (>
380C), tụt huyết áp (HA tâm thu <90 mmHg), vô niệu.
Và tất cả những điều kiện sau:
- Không thực hiện cấy máu hoặc
không tìm ra tác nhân gây bệnh hoặc kháng nguyên của chúng từ máu
- Không có nhiễm khuẩn tại vị trí
khác
- Bác sĩ cho chẩn đoán và điều trị
kháng sinh theo hướng NKH.
Tiêu chuẩn 2:
Lâm sàng: NB ≤ 1 tuổi, có ít nhất 1
trong các dấu hiệu hoặc triệu chứng dưới đây: sốt (> 380C), hạ thân
nhiệt (< 370C), ngưng thở, tim đập chậm mà không tìm ra nguyên
nhân nào khác.
Và tất cả những điều kiện sau:
- Không thực hiện cấy máu hoặc
không tìm ra tác nhân gây bệnh hoặc kháng nguyên của chúng từ máu
- Không có nhiễm khuẩn tại vị trí
khác
- Bác sĩ cho chẩn đoán và điều trị
kháng sinh theo hướng NKH.
2. Nhiễm khuẩn huyết có kết quả
phân lập vi sinh dương tính: phải có ít nhất một trong các tiêu chuẩn sau:
Tiêu chuẩn 1: Có tác
nhân gây bệnh được phân lập từ 1 hoặc nhiều lần cấy máu và tác nhân này không
liên quan tới vị trí nhiễm trùng khác.
Tiêu chuẩn 2: Có ít
nhất 1 trong các dấu hiệu dưới đây: sốt > 380 C, ớn lạnh, tụt huyết
áp và ít nhất 1 trong các dấu sau (**)
Tiêu chuẩn 3: Trẻ ≤ 1
tuổi có ít nhất 1 trong các dấu hiệu hoặc triệu chứng dưới đây: sốt > 380
C, hạ thân nhiệt < 370C, ngưng thở, tim đập chậm và có ít nhất 1
trong các dấu sau (**)
Và **
▪ Vi khuẩn phân lập được từ 2 lần cấy
máu là vi khuẩn thường trú trên da* và không có liên quan tới nhiễm khuẩn và vi
khuẩn nơi khác.
▪ Vi khuẩn phân lập được từ 1 lần cấy
máu trên BN có đặt catheter và BS sử dụng kháng sinh thích hợp
▪ Tìm thấy antigen trong máu (H.
Influenzae, S. Pneumoniae….) không có liên quan tới nhiễm khuẩn ở những vị trí
khác
* VK thường trú trên da (Diphtheroids,
Bacillus sp; Propionibacterium sp, Coagulase- negative staphylococci, hoặc
Micrococci) từ 2 hoặc nhiều lần cấy máu.
3. Nhiễm khuẩn tại chỗ đặt
catheter vào trong lòng mạch
Đối với những catheter đặt bình
thường
- Chảy mủ tại vị trí đặt.
- Có dấu hiệu hay triệu chứng viêm
trong phạm vi 2 cm kể từ vị trí đặt (sốt > 380C, sưng, nóng, đỏ,
đau tại vùng mạch máu tổn thương) với cấy bán định lượng đầu catheter nội mạch
<15 cfu.
Đối với những catheter khi đặt tạo
thành túi tại vị trí đặt
- Chảy mủ tại vị trí đặt túi.
- Phân lập được vi khuẩn từ túi đặt
dưới da dù có hay không có dấu hiệu nhiễm khuẩn tại nơi đặt.
- Có dấu hiệu hay triệu chứng nhiễm
khuẩn đặc biệt của túi đặt mà không có nhiễm khuẩn từ nơi khác.
Đối với những catheter trung tâm
có tạo đường hầm
- Phân lập được vi khuẩn từ trong động
mạch hay tĩnh mạch nơi đặt Catheter.
- Có dấu hiệu hay triệu chứng viêm
trong phạm vi 2 cm kể từ vị trí đặt.
PHỤ LỤC 2
Bảng kiểm trước, khi đặt và sau khi đặt catheter
trung tâm
Phần hành chính
Họ và tên
NB:………………………………………………………………………………………….
Ngày đặt:………………………..thời gian bắt đầu
đặt:………….kết thúc đặt:…………..
Vị trí đặt:…………………………………………………………………………………..
Loại Catheter:
Catheter trung tâm ngoại biên □
Chạy thận
nhân tạo □
lọc máu □
Số catheter sử dụng cho 1 lần đặt:………………………………………………………..
Vị trí đặt:
- Tĩnh mạch dưới đòn □ Tĩnh/ĐM cảnh
□ Tĩnh mạch bẹn □
Tĩnh mạch nền □
- Tĩnh mạch ngoại biên: chi
trên □ chi dưới □
đầu □ ….
Lý do đặt:
- Điều trị □
Theo dõi □
- Khác □
Người đặt
Bác sĩ □
Điều dưỡng □ Họ và tên :…………………….
Người phụ
Bác sĩ □
Điều dưỡng □ Họ và tên:……………………..
Nơi đặt:
Tại buồng làm thủ thuật □
Tại giường bệnh
□
Trình tự đặt lúc đặt
Có
Không
Không áp dụng
Chuẩn bị dụng cụ đủ
□
□
□
Rửa tay đúng quy định
□
□
□
Mang trang phục vô trùng
□
□
□
Chọn vị trí
đúng
□
□
□
Sát trùng
đúng
□
□
□
Kỹ thuật sát trùng
đúng
□
□
□
Loại dung dịch sát
trùng:…………………………………………………………..............
Kỹ thuật che phủ
đúng
□
□
□
Loại gạc che phủ:………………………………………………………………..................
Sau khi đặt catheter
Thời gian lưu
Catheter:……………………………………………………………............
Có nhiễm
trùng
□
□
Loại nhiễm trùng:……………………………………………………………….................
Thời gian xuất hiện nhiễm
trùng:…………………………………………………..............
|
Người
giám sát
(Ký và ghi rõ ho,tên)
|
PHỤ LỤC 3
Phiếu thống kê hằng ngày Catheter
Phiếu tổng hợp chung
Bệnh viện:………………………………………...........................................................
Tháng
:……………………………………………........................................................
Thời gian giám sát bắt đầu từ
ngày………………………đến ngày……………………
Khoa:……………………………………………………………………………………
Thông tin chi tiết
|
|
Số lượng NB cũ trong tháng
|
|
Số lượng NB mới nhập trong tháng
|
|
Tổng số NB cũ và mới trong tháng
|
|
Tổng số ca đặt đường truyền trung
tâm trong tháng
|
|
Tổng số ngày đặt đường truyền
trung tâm trong tháng
|
|
Phiếu thu thập hàng ngày
Ngày
|
Catheter
trung tâm
|
Tổng
số BN cũ
|
Số
lượng NB mới nhập khoa HSTC
|
TS
NB trong khoa HSTC
|
Ví dụ
1/1/2012
|
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10
11 12 13 14 15 16 17
18 19 20
21 22 23 24 25 26 27
28 29 30
|
20
|
5
|
25
|
2/1/2012
|
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10
11 12 13 14 15 16 17
18 19 20
21 22 23 24 25 26 27
28 29 30
|
22
|
2
|
24
|
|
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10
11 12 13 14 15 16 17
18 19 20
21 22 23 24 25 26 27
28 29 30
|
|
|
|
|
Ca NKH:4
TS Ca đặt CVC: 18
TS ngày đặt: 120 ngày
|
|
|
TS BN nhập viện : 27
TS ngày NV:
343 ngày
|
PHỤ LỤC 4
Hóa chất sử dụng trong sát khuẩn da vùng đặt
catheter
Cồn (AlCOHOL)
Thành phần:
- Cồn Ethyl và cồn Isopropyl.
Phổ tác dụng:
- Những loại cồn này có khả năng diệt
khuẩn hơn là kìm khuẩn. Nó cũng có thể diệt được trực khuẩn lao, nấm, và vi rút
nhưng không phá hủy được bào tử vi khuẩn. Nồng độ diệt khuẩn tối thiểu thay đổi
từ 60 – 90% thể tích.
Cơ chế tác dụng:
- Do phá hủy protein của vi khuẩn.
Và khả năng diệt khuẩn của cồn tốt hơn nếu dùng hỗn hợp cồn và nước, bởi vì các
protein của vi khuẩn nhanh chóng bị phá hủy trong môi trường nước. Do vậy thường
không bao giờ dùng cồn nguyên chất.
- Khả năng diệt khuẩn của cồn phụ
thuộc vào nồng độ, thời gian tiếp xúc và loại vi khuẩn. (Pseudomonas aeruginosa
bị diệt bởi cồn Ethyl trong vòng 10 giây đến 1 giờ ở nồng độ từ 30 – 100%).
- Cồn có khả năng tiêu diệt vi rút
với mức độ khác nhau tuỳ thuộc vào nhóm ví dụ nhóm Ethyl, Isopropyl có thể diệt
được vi rút, nhưng cồn Ethyl không diệt được vi rút viêm gan B, trong khi
Isopropyl diệt được cả vi rút viêm gan B, HIV.
Chỉ định:
Sát khuẩn da nơi tiêm truyền, sát khuẩn
vết thương.
Sát khuẩn bề mặt xe tiêm chích (cần
khẩn cấp)
Cồn không được sử dụng cho mục đích
tiệt khuẩn dụng cụ.
Chlorhexidin
Thành phần: Là dẫn xuất của
biguanid.
Tính chất hóa học: Rất kiềm,
thường dùng dạng digluconat, diacetat chlorhexidin rất tan trong ethanol. Hấp
thụ kém ở da bình thường. Nếu da bị xước, sẽ dễ hấp thụ hơn. 98% thuốc gắn vào
da. Không hấp thu qua ống tiêu hóa, thải hoàn toàn qua phân.
Phổ tác dụng: tác dụng kìm
và diệt khuẩn rộng, ít độc với người, thường sử dụng trong sát khuẩn da nồng độ
2% , 0,5%.
Dạng sử dụng: Dùng dưới dạng
dung dịch nước, dung dịch rượu, thuốc mỡ, thuốc đánh răng, nước xúc miệng.
Chỉ định: Sát khuẩn da vùng
tiêm truyền, dung dịch chlorhexidine có tác dụng nhanh, dùng rửa tay trước khi
mổ. Còn dùng trong phụ khoa, khoa tiết niệu (rửa bàng quang), sát khuẩn trẻ sơ
sinh, tắm NB bỏng, chlorhexidin còn khử khuẩn ở giác mạc.
Iôt (Iodophors)
Thành phần hóa học: Là các hợp
chất hữu cơ có chứa iốt, kết hợp của Iốt và một chất mang hữu cơ hay chất hòa
tan, giúp giải phóng iốt dần dần. Thường dùng nhất là Povidone Iodine, cồn iốt
10%. I ốt và các hợp chất của nó được sử dụng rộng rãi trong chăm sóc sức khỏe.
Cơ chế tác dụng: thấm rất
nhanh vào màng tế bào vi khuẩn, phá hủy protein và cấu trúc của acide nucleic
và quá trình sinh tổng hợp của vi khuẩn.
Tác dụng: diệt được tất cả
các loại vi khuẩn, kể cả trực khuẩn lao, vi rút, nấm, nhưng không diệt được bào
tử vi khuẩn. Sử dụng iodophors trong sát trùng da, rửa tay, khử khuẩn một số dụng
cụ y khoa. Các chế phẩm sẵn có trên thị trường thường không diệt được nha bào.
Dạng sử dụng: Thường sử dụng
dưới dạng pha loãng trong nước, alcohol.
Chỉ định: sát khuẩn da và mô
cơ quan. Có thể được sử dụng cho cả khử khuẩn và sát khuẩn.
Chú ý: không dùng cho
trẻ sơ sinh kéo dài vì có thể gây suy giáp.
TÀI
LIỆU THAM KHẢO
1. Lê Kiến Ngãi, Trần Văn Hường,
Nguyễn Thị Hoài Thu, và cộng sự; Tỷ lệ mắc mới, kết quả điều trị và một số yếu
tố nguy cơ nhiễm khuẩn huyết tại Khoa HSTC Bệnh viện Nhi Trung ương; Tạp chí Y
Học Lâm Sàng, Nhà xuất bản Đại Học Huế (2011), trang 80-85.
2. Ng.T.T.Hà, Cam Ngọc Phương,
Huỳnh Thị Ngọc Diệp và cộng sự; Đặc điểm dịch tễ học nhiễm khuẩn huyết trên trẻ
sơ sinh tại khoa Hồi sức tăng cường Sơ sinh Bệnh viện Nhi Đồng 1. Hội nghị khoa
học điều dưỡng Bệnh viện Nhi Đồng 1, 2007.
3. Ng.T.T.Hà, Cam Ngọc Phương,Lê
Hồng Dũng và cộng sự; Hiệu quả của chương trình KSNK trên bệnh nhân Nhiễm khuẩn
huyết tại khoa HSTC Sơ sinh Bệnh viện Nhi Đồng 1. Tạp chí Y Học Lâm Sàng, Nhà
xuất bản Đại Học Huế (2011), trang 137-144.
4. Guidelines for the Prevention
of Intravascular Catheter-Related Infections, CDC, August 9, 2002 /
51(RR10);1-26.
5. Prevention of intravascular
Catheter-related infections; Updated; December 7, 2008,
6. Guidelines for the Prevention
of Intravascular Catheter-Related Infections, CDC,2009
7. Guidelines for the Prevention
of Intravascular Catheter-Related Infections, CDC,2011
8. Nosocomial Infections Related
to Use of Intravascular Devices Inserted for Short- Term Vascular Access;
Hospital Epidemiology and Infection Control, 3rd Edition, 2004
9. Scott Norwood, Clyde
E.McAuley (2005); Vascular Catheter Related Infection; Textbook.Criticalcare
2(15):1239.
HƯỚNG DẪN
PHÒNG NGỪA NHIỄM KHUẨN VẾT MỔ
(Ban hành kèm theo Quyết định số: 3671/QĐ-BYT ngày 27 tháng 9 năm 2012 của
Bộ Y tế)
DANH
MỤC TỪ VIẾT TẮT
Tên viết tắt
Tên đầy đủ
KSDP
Kháng sinh dự
phòng
KSNK
Kiểm soát
nhiễm khuẩn
NKVM
Nhiễm khuẩn vết mổ
NVYT
Nhân viên y tế
PT
Phẫu thuật
GIẢI
THÍCH TỪ NGỮ
Buồng phẫu thuật
|
Là buồng thuộc khu phẫu thuật và
là nơi tiến hành phẫu thuật.
|
Khu phẫu thuật
|
Là khu vực riêng gồm các buồng phẫu
thuật, hành lang nối liền các buồng phẫu thuật và các khu vực có liên quan
khác như buồng vệ sinh tay ngoại khoa, buồng chuẩn bị người bệnh trước phẫu
thuật.
|
Kháng sinh dự phòng
|
Là kháng sinh được sử dụng ngay
trước và trong phẫu thuật nhằm phòng ngừa NKVM.
|
Nhân viên ngoại khoa
|
Là bất kỳ nhân viên y tế nào thực
hiện các thao tác chăm sóc, điều trị cho người bệnh trước, trong và sau phẫu
thuật.
|
Thành viên kíp phẫu thuật
|
Là những NVYT có mặt trong buồng
phẫu thuật trong thời gian diễn ra cuộc phẫu thuật gồm nhân viên trực tiếp và
gián tiếp tham gia phẫu thuật. NVYT trực tiếp tham gia phẫu thuật là những
nhân viên có tiếp xúc trực tiếp với trường phẫu thuật vô khuẩn hoặc trang thiết
bị, dụng cụ vô khuẩn. Số lượng thành viên kíp phẫu thuật cho 1 cuộc phẫu thuật
là tổng số lượt NVYT vào buồng phẫu thuật trong thời gian diễn ra cuộc phẫu
thuật.
|
Thời gian phẫu thuật
|
Là thời gian từ khi bắt đầu rạch
da tới khi kết thúc đóng vết mổ.
|
Vệ sinh tay ngoại khoa
|
Gồm rửa tay bằng dung dịch khử
khuẩn hoặc chà tay bằng dung dịch vệ sinh tay chứa cồn từ bàn tay tới khuỷu
tay, được kíp phẫu thuật thực hiện trước mọi phẫu thuật nhằm loại bỏ phổ vi
khuẩn vãng lai và định cư trên tay.
|
1. Mở đầu
1.1. Khái niệm nhiễm khuẩn vết mổ
Nhiễm khuẩn vết mổ (NKVM) là những
nhiễm khuẩn tại vị trí phẫu thuật trong thời gian từ khi mổ cho đến 30 ngày sau
mổ với phẫu thuật không có cấy ghép và cho tới một năm sau mổ với phẫu thuật có
cấy ghép bộ phận giả (phẫu thuật implant). NKVM được chia thành 3 loại: (1)
NKVM nông gồm các nhiễm khuẩn ở lớp da hoặc tổ chức dưới da tại vị trí rạch da;
(2) NKVM sâu gồm các nhiễm khuẩn tại lớp cân và/hoặc cơ tại vị trí rạch da.
NKVM sâu cũng có thể bắt nguồn từ NKVM nông để đi sâu bên trong tới lớp cân cơ;
(3) Nhiễm khuẩn cơ quan/khoang cơ thể (Hình 1).
Hình
1: Sơ đồ phân loại nhiễm khuẩn vết mổ
1.2. Tình hình mắc và hậu quả
nhiễm khuẩn vết mổ
Nhiễm khuẩn vết mổ là hậu quả không
mong muốn thường gặp nhất và là nguyên nhân quan trọng gây tử vong ở người bệnh
được phẫu thuật trên toàn thế giới. Tại Hoa Kỳ, NKVM đứng hàng thứ 2 sau nhiễm
khuẩn tiết niệu bệnh viện. Tỷ lệ người bệnh được phẫu thuật mắc NKVM thay đổi từ
2% - 15% tùy theo loại phẫu thuật. Hàng năm, số người bệnh mắc NKVM ước tính khoảng
2 triệu người. Ở một số bệnh viện khu vực châu Á như Ấn Độ, Thái Lan cũng như tại
một số nước châu Phi, NKVM gặp ở 8,8% - 24% người bệnh sau phẫu thuật.
Tại Việt Nam, NKVM xảy ra ở 5% –
10% trong số khoảng 2 triệu người bệnh được phẫu thuật hàng năm. NKVM là loại
nhiễm khuẩn thường gặp nhất, với số lượng lớn nhất trong các loại nhiễm khuẩn bệnh
viện. Khoảng trên 90% NKVM thuộc loại nông và sâu.
Nhiễm khuẩn vết mổ để lại hậu quả nặng
nề cho người bệnh do kéo dài thời gian nằm viện, tăng tỷ lệ tử vong và tăng chi
phí điều trị. Tại Hoa Kỳ, số ngày nằm viện gia tăng trung bình do NKVM là 7,4
ngày, chi phí phát sinh do NKVM hàng năm khoảng 130 triệu USD. NKVM chiếm 89%
nguyên nhân tử vong ở người bệnh mắc NKVM sâu. Với một số loại phẫu thuật đặc
biệt như phẫu thuật cấy ghép, NKVM có chi phí cao nhất so với các biến chứng
ngoại khoa nguy hiểm khác và làm tăng thời gian nằm viện trung bình hơn 30
ngày.
Một vài nghiên cứu ở Việt Nam cho
thấy NKVM làm tăng gấp 2 lần thời gian nằm viện và chi phí điều trị trực tiếp.
1.3. Hiệu quả của các biện
pháp phòng ngừa nhiễm khuẩn vết mổ
Kiểm soát tốt NKVM làm giảm rõ rệt
tỷ lệ nhiễm khuẩn bệnh viện chung của toàn bệnh viện, qua đó cải thiện chất lượng
khám chữa bệnh ở một bệnh viện. Các biện pháp đã được xác định có hiệu quả cao
trong phòng ngừa NKVM gồm:
(1) Tắm bằng xà phòng có chất khử
khuẩn cho người bệnh trước phẫu thuật;
(2) Loại bỏ lông và chuẩn bị
vùng rạch da đúng quy định;
(3) Khử khuẩn tay ngoại khoa và
thường quy bằng dung dịch vệ sinh tay chứa cồn;
(4) Áp dụng đúng liệu pháp kháng
sinh dự phòng (KSDP);
(5) Tuân thủ chặt chẽ quy trình
vô khuẩn trong buồng phẫu thuật và khi chăm sóc vết mổ, v.v.
(6) Kiểm soát đường huyết, ủ ấm
người bệnh trong phẫu thuật.
(7) Duy trì tốt các điều kiện vô
khuẩn khu phẫu thuật như dụng cụ, đồ vải dùng trong phẫu thuật được tiệt khuẩn
đúng quy trình, nước vô khuẩn cho vệ sinh tay ngoại khoa và không khí sạch
trong buồng phẫu thuật.
Triển khai đồng bộ và nghiêm ngặt
các biện pháp phòng ngừa được nêu ở trên có thể làm giảm 40% - 60% NKVM, giảm tỷ
lệ tử vong sau phẫu thuật, rút ngắn thời gian nằm viện, đồng thời hạn chế sự xuất
hiện các chủng vi khuẩn đa kháng kháng sinh.
Ngoài ra, giám sát là một biện pháp
quan trọng trong phòng ngừa NKVM. Thường xuyên giám sát thực hành vô khuẩn ngoại
khoa ở nhân viên y tế (NVYT), giám sát phát hiện NKVM ở người bệnh được phẫu
thuật và thông báo kịp thời kết quả giám sát cho từng phẫu thuật viên, cho lãnh
đạo từng đơn vị ngoại khoa và cho lãnh đạo bệnh viện góp phần làm giảm đáng kể
NKVM ở người bệnh được phẫu thuật.
1.4. Phạm vi áp dụng hướng dẫn
Bản hướng dẫn này thống nhất quy
trình phòng ngừa NKVM nhằm làm giảm tỷ lệ mắc NKVM, góp phần cải thiện chất lượng
và hiệu quả điều trị người bệnh được phẫu thuật.
Mọi cơ sở khám bệnh, chữa bệnh có
phẫu thuật, thành viên kíp phẫu thuật, nhân viên ngoại khoa, người bệnh được phẫu
thuật, người nhà của người bệnh được phẫu thuật, khách đến thăm và mọi NVYT
khác thực hiện các hoạt động y tế, kỹ thuật trong khu vực ngoại khoa cần tuân
thủ nghiêm ngặt các quy định và quy trình trong hướng dẫn này.
2. Sinh bệnh
học và yếu tố nguy cơ
2.1. Tác nhân gây bệnh
Vi khuẩn là tác nhân chính gây
NKVM, tiếp theo là nấm. Rất ít bằng chứng cho thấy virus và ký sinh trùng là
tác nhân gây NKVM. Các vi khuẩn chính gây NKVM thay đổi tùy theo từng cơ sở
khám chữa bệnh và tùy theo vị trí phẫu thuật. Loài vi khuẩn thường gặp ở một số
phẫu thuật được trình bày ở Bảng 1.
Các vi khuẩn gây NKVM có xu hướng
kháng kháng sinh ngày càng tăng và là vấn đề nổi cộm hiện nay, đặc biệt là các
chủng vi khuẩn đa kháng thuốc như: S. aureus kháng methicillin, vi khuẩn
gram (-) sinh β-lactamases rộng phổ. Tại các cơ sở khám chữa bệnh có tỷ lệ người
bệnh sử dụng kháng sinh cao thường có tỷ lệ vi khuẩn gram (-) đa kháng thuốc
cao như: E. coli, Pseudomonas sp, A. baumannii. Ngoài ra, việc sử
dụng rộng rãi các kháng sinh phổ rộng tạo thuận lợi cho sự xuất hiện các chủng
nấm gây NKVM.
Bảng 1: Các chủng vi khuẩn gây
NKVM thường gặp ở một số phẫu thuật.
Loại
phẫu thuật
|
Vi
khuẩn thường gặp
|
Ghép bộ phận giả
Phẫu thuật tim, thần kinh
Mắt
Chỉnh hình
Phổi
Mạch máu
Cắt ruột thừa
Đường mật
Đại trực tràng
Dạ dày tá tràng
Đầu mặt cổ
Sản phụ khoa
Tiết niệu
Mở bụng thăm dò
Vết thương thấu bụng
|
- S. aureus, S. epidermidis
- S. aureus, S. epidermids,
Streptococcus, Bacillus
- S. aureus; S. epidermids
- Bacillus anaerobes,
Bacillus, B. enterococci
- S. aureus, Streptococci,
Anaerobes
- E. coli, Enterococci
- Streptococci, Anaerobes
- E. coli, Klebsiella sp.;
Pseudomonas spp.
- B. fragilis và các vi
khuẩn kỵ khí.
|
2.2. Nguồn tác nhân gây bệnh
và cơ chế lây truyền
Có 2 nguồn tác nhân gây NKVM gồm:
- Vi sinh vật trên người bệnh (nội
sinh): Là nguồn tác nhân chính gây NKVM, gồm các vi sinh vật thường trú có ngay
trên cơ thể người bệnh. Các vi sinh vật này thường cư trú ở tế bào biểu bì da,
niêm mạc hoặc trong các khoang/tạng rỗng của cơ thể như: khoang miệng, đường
tiêu hóa, đường tiết niệu - sinh dục, v.v. Một số ít trường hợp vi sinh vật bắt
nguồn từ các ổ nhiễm khuẩn ở xa vết mổ theo đường máu hoặc bạch mạch xâm nhập
vào vết mổ và gây NKVM. Các tác nhân gây bệnh nội sinh nhiều khi có nguồn gốc từ
môi trường bệnh viện và có tính kháng thuốc cao.
- Vi sinh vật ngoài môi trường
(ngoại sinh): Là các vi sinh vật ở ngoài môi trường xâm nhập vào vết mổ
trong thời gian phẫu thuật hoặc khi chăm sóc vết mổ. Các tác nhân gây bệnh ngoại
sinh thường bắt nguồn từ:
+ Môi trường khu phẫu thuật: Bề mặt
phương tiện, thiết bị, không khí buồng phẫu thuật, nước và phương tiện vệ sinh
tay ngoại khoa, v.v.
+ Dụng cụ, vật liệu cầm máu, đồ vải
phẫu thuật bị ô nhiễm.
+ Nhân viên kíp phẫu thuật: Từ bàn
tay, trên da, từ đường hô hấp...
+ Vi sinh vật cũng có thể xâm nhập
vào vết mổ khi chăm sóc vết mổ không tuân thủ đúng nguyên tắc vô khuẩn. Tuy
nhiên, vi sinh vật xâm nhập vào vết mổ theo đường này thường gây NKVM nông, ít
gây hậu quả nghiêm trọng.
Các vi sinh vật gây bệnh xâm nhập
vào vết mổ chủ yếu trong thời gian phẫu thuật theo cơ chế trực tiếp, tại chỗ. Hầu
hết các tác nhân gây NKVM là các vi sinh vật định cư trên da vùng rạch da, ở
các mô/tổ chức vùng phẫu thuật hoặc từ môi trường bên ngoài xâm nhập vào vết mổ
qua các tiếp xúc trực tiếp và gián tiếp, đặc biệt là các tiếp xúc qua bàn tay
kíp phẫu thuật.
2.3. Các yếu tố nguy cơ gây
nhiễm khuẩn vết mổ
Có 4 nhóm yếu tố nguy cơ gây NKVM gồm:
người bệnh, môi trường, phẫu thuật và tác nhân gây bệnh.
Yếu tố người bệnh:
Những yếu tố người bệnh dưới đây
làm tăng nguy cơ mắc NKVM:
- Người bệnh phẫu thuật đang mắc
nhiễm khuẩn tại vùng phẫu thuật hoặc tại vị trí khác ở xa vị trí rạch da như ở
phổi, ở tai mũi họng, đường tiết niệu hay trên da.
- Người bệnh đa chấn thương, vết
thương giập nát.
- Người bệnh tiểu đường: Do lượng
đường cao trong máu tạo thuận lợi để vi khuẩn phát triển khi xâm nhập vào vết mổ.
- Người nghiện thuốc lá: Làm tăng
nguy cơ NKVM do co mạch và thiểu dưỡng tại chỗ.
- Người bệnh bị suy giảm miễn dịch,
người bệnh đang sử dụng các thuốc ức chế miễn dịch.
- Người bệnh béo phì hoặc suy dinh
dưỡng.
- Người bệnh nằm lâu trong bệnh viện
trước mổ làm tăng lượng vi sinh vật định cư trên người bệnh.
- Tình trạng người bệnh trước phẫu
thuật càng nặng thì nguy cơ NKVM càng cao. Theo phân loại của Hội Gây mê Hoa Kỳ
(Bảng 2), người bệnh phẫu thuật có điểm ASA (American Society of Anesthegiologists)
4 điểm và 5 điểm có tỷ lệ NKVM cao nhất.
Yếu tố môi trường
Những yếu tố môi trường dưới đây
làm tăng nguy cơ mắc NKVM:
- Vệ sinh tay ngoại khoa không đủ
thời gian hoặc không đúng kỹ thuật, không dùng hoá chất khử khuẩn, đặc biệt là
không dùng chế phẩm vệ sinh tay chứa cồn.
- Chuẩn bị người bệnh trước mổ
không tốt: Người bệnh không được tắm hoặc không được tắm bằng xà phòng khử khuẩn,
vệ sinh khử khuẩn vùng rạch da không đúng quy trình, cạo lông không đúng chỉ định,
thời điểm và kỹ thuật.
- Thiết kế buồng phẫu thuật không bảo
đảm nguyên tắc kiểm soát nhiễm khuẩn.
- Điều kiện khu phẫu thuật không đảm
bảo vô khuẩn: Không khí, nước cho vệ sinh tay ngoại khoa, bề mặt thiết bị, bề mặt
môi trường buồng phẫu thuật bị ô nhiễm hoặc không được kiểm soát chất lượng định
kỳ.
- Dụng cụ y tế: Không đảm bảo vô
khuẩn do chất lượng tiệt khuẩn, khử khuẩn hoặc lưu giữ, sử dụng dụng cụ không
đúng nguyên tắc vô khuẩn.
- Nhân viên tham gia phẫu thuật
không tuân thủ nguyên tắc vô khuẩn trong buồng phẫu thuật làm tăng lượng vi sinh
vật ô nhiễm: Ra vào buồng phẫu thuật không đúng quy định, không mang hoặc mang
phương tiện che chắn cá nhân không đúng quy định, không vệ sinh tay/không thay
găng sau mỗi khi tay đụng chạm vào bề mặt môi trường, v.v.
Yếu tố phẫu thuật
- Thời gian phẫu thuật: Thời gian
phẫu thuật càng dài thì nguy cơ NKVM càng cao.
- Loại phẫu thuật: Phẫu thuật cấp cứu,
phẫu thuật nhiễm và bẩn có nguy cơ NKVM cao hơn các loại phẫu thuật khác (Bảng
3).
- Thao tác phẫu thuật: Phẫu thuật
làm tổn thương, bầm giập nhiều mô tổ chức, mất máu nhiều, vi phạm nguyên tắc vô
khuẩn trong phẫu thuật làm tăng nguy cơ mắc NKVM.
Một số nghiên cứu ở Việt Nam cho thấy
các yếu tố nguy cơ gây NKVM liên quan tới phẫu thuật gồm: Phẫu thuật sạch – nhiễm,
phẫu thuật nhiễm và phẫu thuật bẩn, các phẫu thuật kéo dài > 2 giờ, các phẫu
thuật ruột non, đại tràng.
Yếu tố vi sinh vật
Mức độ ô nhiễm, độc lực và tính
kháng kháng sinh của vi khuẩn càng cao xảy ra ở người bệnh được phẫu thuật có sức
đề kháng càng yếu thì nguy cơ mắc NKVM càng lớn. Sử dụng rộng rãi các kháng
sinh phổ rộng ở người bệnh phẫu thuật là yếu tố quan trọng làm tăng tình trạng
vi khuẩn kháng thuốc, qua đó làm tăng nguy cơ mắc NKVM.
3. Các biện
pháp phòng ngừa
3.1. Nguyên tắc chung
Các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh khi
tiếp nhận và điều trị người bệnh ngoại khoa cần đảm bảo các nguyên tắc phòng ngừa
NKVM sau:
- Mọi NVYT, người bệnh và người nhà
của người bệnh phải tuân thủ quy định, quy trình phòng ngừa NKVM trước, trong
và sau phẫu thuật.
- Sử dụng KSDP phù hợp với tác nhân
gây bệnh, đúng liều lượng, thời điểm và đường dùng.
- Thường xuyên và định kỳ giám sát
phát hiện NKVM ở người bệnh phẫu thuật, giám sát tuân thủ thực hành phòng ngừa
NKVM ở NVYT và thông tin kịp thời các kết quả giám sát cho các đối tượng liên
quan.
- Luôn có sẵn các điều kiện, phương
tiện, thiết bị, vật tư tiêu hao và hóa chất thiết yếu cho thực hành vô khuẩn
trong chăm sóc và điều trị người bệnh ngoại khoa.
3.2. Các biện pháp phòng ngừa
3.2.1. Chuẩn bị người bệnh trước
phẫu thuật
- Xét nghiệm định lượng glucose máu
trước mọi phẫu thuật. Duy trì lượng glucose máu ở ngưỡng sinh lý (6 mmol/L
trong suốt thời gian phẫu thuật cho tới 48 giờ sau phẫu thuật).
- Xét nghiệm định lượng albumin huyết
thanh cho mọi người bệnh được mổ phiên. Những người bệnh mổ phiên suy dinh dưỡng
nặng cần xem xét trì hoãn phẫu thuật và cần bồi dưỡng nâng cao thể trạng trước
phẫu thuật.
- Phát hiện và điều trị mọi ổ nhiễm
khuẩn ở ngoài vị trí phẫu thuật hoặc ổ nhiễm khuẩn tại vị trí phẫu thuật trước
mổ đối với các phẫu thuật có chuẩn bị.
- Rút ngắn thời gian nằm viện trước
mổ đối với các phẫu thuật có chuẩn bị.
- Người bệnh mổ phiên phải được tắm
bằng dung dịch xà phòng khử khuẩn chứa iodine hoặc chlorhexidine vào tối trước
ngày phẫu thuật và/hoặc vào sáng ngày phẫu thuật. Người bệnh có thể tắm khô theo
cách lau khử khuẩn toàn bộ vùng da của cơ thể, đặc biệt là da vùng phẫu thuật bằng
khăn tẩm dung dịch chlorhexidine 2% từ 1-2 lần/ngày trong suốt thời gian nằm viện
trước phẫu thuật.
- Không loại bỏ lông trước phẫu thuật
trừ người bệnh phẫu thuật sọ não hoặc người bệnh có lông tại vị trí rạch da gây
ảnh hưởng tới các thao tác trong quá trình phẫu thuật. Với những người bệnh có
chỉ định loại bỏ lông, cần loại bỏ lông tại khu phẫu thuật, do NVYT thực hiện
trong vòng 1 giờ trước phẫu thuật. Sử dụng kéo cắt hoặc máy cạo râu để loại bỏ
lông, không sử dụng dao cạo.
3.2.2. Sử dụng kháng sinh dự
phòng trong phẫu thuật
- Sử dụng KSDP với các phẫu thuật sạch
và sạch – nhiễm. KSDP cần dùng liều ngắn ngày ngay trước phẫu thuật nhằm diệt
các vi khuẩn xâm nhập vào vết mổ trong thời gian phẫu thuật.
- Để đạt hiệu quả phòng ngừa cao, sử
dụng KSDP cần tuân theo 4 nguyên tắc sau:
· Lựa chọn loại kháng sinh nhạy cảm
với các tác nhân gây NKVM thường gặp nhất tại bệnh viện và đối với loại phẫu
thuật được thực hiện.
· Tiêm KSDP trong vòng 30 phút trước
rạch da. Không tiêm kháng sinh sớm hơn 1 giờ trước khi rạch da. Nếu là mổ đẻ,
liều KSDP cần được tiêm ngay sau khi kẹp dây rốn. Đối với người bệnh đang điều
trị kháng sinh, vào ngày phẫu thuật cần điều chỉnh thời điểm đưa kháng
sinh vào cơ thể sao cho gần cuộc mổ
nhất có thể.
· Duy trì nồng độ diệt khuẩn trong
huyết thanh và ở mô/tổ chức trong suốt cuộc mổ cho đến vài giờ sau khi kết thúc
cuộc mổ. Với hầu hết các phẫu thuật chỉ nên sử dụng 1 liều KSDP. Có thể cân nhắc
tiêm thêm 1 liều KSDP trong các trường hợp: (1) Phẫu thuật kéo dài > 4 giờ;
(2) Phẫu thuật mất máu nhiều; (3) Phẫu thuật ở người bệnh béo phì. Với phẫu thuật
đại, trực tràng ngoài mũi tiêm tĩnh mạch trên, người bệnh cần được rửa ruột và
uống kháng sinh không hấp thụ qua đường ruột (nhóm metronidazol) vào ngày trước
phẫu thuật và ngày phẫu thuật.
· Không dùng KSDP kéo dài quá 24 giờ
sau phẫu thuật. Riêng với phẫu thuật mổ tim hở có thể dùng KSDP tới 48 giờ sau
phẫu thuật.
3.2.3. Các biện pháp phòng ngừa
trong phẫu thuật
- Cửa buồng phẫu thuật phải luôn
đóng kín trong suốt thời gian phẫu thuật trừ khi phải vận chuyển thiết bị, dụng
cụ hoặc khi ra vào buồng phẫu thuật.
- Hạn chế số lượt NVYT vào khu vực
vô khuẩn của khu phẫu thuật và buồng phẫu thuật. Những người không có nhiệm vụ
không được vào khu vực này.
- Mọi NVYT khi vào khu vực vô khuẩn
của khu phẫu thuật phải mang đầy đủ, đúng quy trình các phương tiện phòng hộ
trong phẫu thuật: (1) Quần áo dành riêng cho khu phẫu thuật; (2) Mũ chùm kín
tóc sử dụng một lần; (3) Khẩu trang y tế che kín mũi miệng; (4) Dép dành riêng
cho khu phẫu thuật. Ngoài mang các phương tiện che chắn trên phải: (1) Vệ sinh
tay ngoại khoa (Phụ lục 2); (2) Mặc áo phẫu thuật (dài tay, bằng
vải sợi bông đã được hấp tiệt khuẩn hoặc bằng áo giấy vô khuẩn sử dụng 1 lần);
(3) Mang găng tay vô khuẩn. Kíp phẫu thuật cần thực hiện các biện pháp phòng ngừa
chuẩn khi phẫu thuật.
- Các thành viên trực tiếp tham gia
phẫu thuật phải vệ sinh tay bằng dung dịch khử khuẩn. Tùy theo điều kiện của từng
bệnh viện, có thể chọn một trong hai phương pháp:
o Sát khuẩn tay bằng dung dịch khử
khuẩn chứa Chlohexidine 4%, hoặc
o Sát khuẩn tay bằng dung dịch có
chứa cồn dùng cho phẫu thuật dung dịch đạt hiệu quả vi sinh chuẩn dùng cho chế
phẩm vệ sinh tay phẫu thuật theo chuẩn STM hoặc EN).
- Các thành viên không trực tiếp
tham gia phẫu thuật phải vệ sinh tay bằng dung dịch vệ sinh tay chứa cồn theo
quy trình vệ sinh tay thường quy trước khi vào khu vực vô khuẩn của khu phẫu
thuật. Chỉ mang găng khi thực hiện các thủ thuật trên người bệnh. Sau khi thực
hiện thủ thuật xong phải tháo găng ngay. Cần vệ sinh tay bằng cồn trước khi
mang găng và sau khi tháo bỏ găng, sau khi đụng chạm vào bất kỳ bề mặt nào
trong buồng phẫu thuật.
- Mọi người khi đã vào buồng phẫu
thuật cần hạn chế đi lại hoặc ra ngoài buồng phẫu thuật và hạn chế tiếp xúc tay
với bề mặt môi trường trong buồng phẫu thuật. Trường hợp bắt buộc phải ra ngoài
khu phẫu thuật (ra khu hành chính, khu hồi tỉnh) phải cởi bỏ mũ, khẩu trang,
dép/ủng, quần áo dành riêng cho khu vực vô khuẩn của khu phẫu thuật và loại bỏ
vào đúng nơi quy định, sau đó rửa tay hoặc khử khuẩn tay bằng cồn.
- Chuẩn bị da vùng phẫu thuật: Cần
được tiến hành theo 2 bước gồm:
+ Làm sạch da vùng phẫu thuật bằng
xà phòng khử khuẩn và che phủ bằng săng vô khuẩn. Bước này cần được thực hiện ở
buồng chuẩn bị người bệnh phẫu thuật, do điều dưỡng khoa Phẫu thuật – gây mê hồi
sức thực hiện;
+ Sát khuẩn vùng dự kiến rạch da bằng
dung dịch chlorhexidine 2%, dung dịch chlorhexidine 0.5% pha trong cồn 70% hoặc
dung dịch cồn iodine/iodophors. Để tránh tác dụng triệt tiêu do hoạt chất tích
điện trái dấu, nên sử dụng cùng một hoạt chất trong toàn bộ quá trình, ví dụ: Nếu
tắm bằng Chlorhexidine, thì cũng làm sạch da và sát khuẩn da bằng
Chlorhexidine. Thực hiện sát khuẩn vùng rạch da theo đường thẳng từ trên xuống
dưới, từ nơi dự kiến rạch da ra hai bên hoặc theo vòng tròn từ trong ra ngoài.
Vùng sát khuẩn da phải đủ rộng để có thể mở rộng vết mổ, tạo vết mổ mới hoặc đặt
các ống dẫn lưu khi cần. Với những phẫu thuật có chuẩn bị, sau khi sát khuẩn
vùng rạch da, có thể băng vùng rạch da bằng băng vô khuẩn (off-side) không hoặc
chứa chất khử khuẩn (iodine hoặc chlorhexidine) nhằm hạn chế ô nhiễm vết mổ khi
phẫu thuật. Cần sát khuẩn vùng dự kiến rạch da ngay trong buồng phẫu thuật trước
khi rạch da, do kíp phẫu thuật thực hiện.
- Kỹ thuật mổ: Khi phẫu thuật cần
thao tác nhẹ nhàng, duy trì cầm máu tốt, tránh làm đụng giập, thiểu dưỡng mô/tổ
chức. Cần loại bỏ hết tổ chức chết, chất ngoại lai và các khoang chết trước khi
đóng vết mổ. Áp dụng đóng vết mổ kỳ đầu muộn hoặc đóng kỳ hai ở phẫu thuật bị ô
nhiễm nặng. Có thể sử dụng chỉ khâu phẫu thuật kháng khuẩn để đóng da. Nếu phải
dẫn lưu, cần sử dụng hệ thống dẫn lưu kín, không đặt ống dẫn lưu qua vết mổ.
Trước khi đóng vết mổ phải kiểm tra và đếm kiểm dụng cụ, gạc đã sử dụng để bảo
đảm không bị sót.
3.2.4. Chăm sóc vết mổ sau phẫu
thuật
- Băng vết mổ bằng gạc vô khuẩn
liên tục từ 24-48 giờ sau mổ. Chỉ thay băng khi băng thấm máu/dịch, băng bị nhiễm
bẩn hoặc khi mở kiểm tra vết mổ.
- Thay băng theo đúng quy trình vô
khuẩn (Phụ lục 3).
- Hướng dẫn người bệnh, người nhà của
người bệnh cách theo dõi phát hiện và thông báo ngay cho NVYT khi vết mổ có các
dấu hiệu/triệu chứng bất thường.
- Chăm sóc chân ống dẫn lưu đúng
quy trình kỹ thuật và cần rút dẫn lưu sớm nhất có thể.
3.2.5. Giám sát phát hiện nhiễm
khuẩn vết mổ
- Tổ chức giám sát phát hiện NKVM ở
người bệnh được phẫu thuật. Tùy điều kiện nguồn lực của từng bệnh viện, có thể
giám sát một loại phẫu thuật sạch, sạch – nhiễm hoặc mọi loại phẫu thuật.
- Sử dụng phương pháp giám sát chủ
động, tiến cứu, trực tiếp (xem vết mổ mỗi khi thay băng kết hợp xem hồ sơ bệnh
án).
- Sử dụng định nghĩa của Trung tâm
phòng ngừa bệnh (CDC) Hoa Kỳ cho giám sát NKVM (Phụ lục 1).
- Trước phẫu thuật, kíp gây mê cần
phân loại và ghi vào bệnh án tình trạng người bệnh trước mổ theo thang điểm ASA
của Hội gây mê Hoa Kỳ, 1992 (Bảng 2)
Bảng
2: Thang điểm ASA đánh giá tình trạng người bệnh trước phẫu thuật.
Điểm
ASA
|
Tiêu
chuẩn phân loại
|
1 điểm
|
Người bệnh khoẻ mạnh, không có bệnh
toàn thân
|
2 điểm
|
Người bệnh khoẻ mạnh, có bệnh
toàn thân nhẹ
|
3 điểm
|
Người bệnh có bệnh toàn thân nặng
nhưng vẫn hoạt động bình thường
|
4 điểm
|
Người bệnh có bệnh toàn thân nặng,
đe dọa tính mạng
|
5 điểm
|
Người bệnh trong tình trạng bệnh
nặng, có nguy cơ tử vong cao cho dù được phẫu thuật
|
- Ngay sau cuộc mổ, một thành viên
kíp phẫu thuật phải ghi vào bệnh án thời gian phẫu thuật và loại vết mổ (Bảng
3).
Bảng
3: Phân loại vết mổ và nguy cơ nhiễm khuẩn vết mổ
Loại
vết mổ
|
Định
nghĩa
|
Nguy
cơ NKVM (%)
|
Sạch
|
Là những phẫu thuật không có nhiễm
khuẩn, không mở vào đường hô hấp, tiêu hóa, sinh dục và tiết niệu. Các vết
thương sạch được đóng kín kỳ đầu hoặc được dẫn lưu kín. Các phẫu thuật sau chấn
thương kín.
|
1-5
|
Sạch
nhiễm
|
Là các phẫu thuật mở vào đường hô
hấp, tiêu hoá, sinh dục và tiết niệu trong điều kiện có kiểm soát và không bị
ô nhiễm bất thường. Trong trường hợp đặc biệt, các phẫu thuật đường mật, ruột
thừa, âm đạo và hầu họng được xếp vào loại vết mổ sạch nhiễm nếu không thấy
có bằng chứng nhiễm khuẩn/ không phạm phải lỗi vô khuẩn trong khi mổ.
|
5-10
|
Nhiễm
|
Các vết thương hở, chấn thương có
kèm vết thương mới hoặc những phẫu thuật để xảy ra lỗi vô khuẩn lớn hoặc phẫu
thuật để thoát lượng lớn dịch từ đường tiêu hoá. Những phẫu thuật mở vào đường
sinh dục tiết niệu, đường mật có nhiễm khuẩn, phẫu thuật tại những vị trí có
nhiễm khuẩn cấp tính nhưng chưa hóa mủ.
|
10-15
|
Bẩn
|
Các chấn thương cũ kèm theo mô chết,
dị vật hoặc ô nhiễm phân. Các phẫu thuật có nhiễm khuẩn rõ hoặc có mủ.
|
>25
|
- Sử dụng phiếu giám sát NKVM thống
nhất trong các đợt giám sát.
- Nhóm giám sát cần tính tỷ lệ NKVM
theo từng loại phẫu thuật và theo các biến số xác định các yếu tố nguy cơ gây
NKVM để báo cáo Hội đồng kiểm soát nhiễm khuẩn (KSNK) và lãnh đạo bệnh viện. Kết
quả giám sát sau khi được lãnh đạo bệnh viện phê duyệt cần được thông báo cho
các phẫu thuật viên, các thành viên liên quan và mạng lưới KSNK. Không thông
báo tỷ lệ NKVM của mỗi phẫu thuật viên.
- Khoa/Tổ KSNK có trách nhiệm phối
hợp với các khoa, phòng liên quan xây dựng kế hoạch can thiệp, trình lãnh đạo bệnh
viện phê duyệt và tổ chức triển khai cải thiện những điểm tồn tại thu được từ
hoạt động giám sát.
3.2.6. Kiểm tra giám sát tuân thủ
quy trình vô khuẩn ở nhân viên y tế
- Định kỳ hàng quý tổ chức 1 đợt
giám sát tuân thủ quy định/quy trình phòng ngừa NKVM của nhân viên ngoại khoa (Phụ
lục 4).
- Kết quả giám sát sau khi được
giám đốc bệnh viện phê duyệt cần được thông báo cho các phẫu thuật viên, các
thành viên liên quan và mạng lưới KSNK.
- Khoa KSNK cần đề xuất kế hoạch
trình phê duyệt và tổ chức triển khai cải thiện những điểm tồn tại thu được từ
hoạt động giám sát.
3.2.7. Bảo đảm các điều kiện,
thiết bị, phương tiện và hóa chất thiết yếu cho phòng ngừa nhiễm khuẩn vết mổ
- Thiết kế khu phẫu thuật phải theo
quy định của Bộ Y tế (Tiêu chuẩn thiết kế Khoa phẫu thuật – Bệnh viện đa khoa:
52TCN – CTYT 38, 2005). Để bảo đảm yêu cầu vô khuẩn cho cuộc mổ, khu phẫu thuật
cần đảm bảo một số yêu cầu tối thiểu sau:
· Được bố trí xa nguồn ô nhiễm như
khoa Truyền nhiễm, nhà xác, khu vệ sinh...
· Có cửa và lối đi một chiều liên kết
giữa 3 khu vực: khu vực vô khuẩn gồm các buồng phẫu thuật, nơi vệ sinh tay ngoại
khoa và vùng kề cận; khu vực sạch gồm nơi chuẩn bị người bệnh và kíp phẫu thuật,
khu hành chính, buồng hậu phẫu và khu vực bẩn gồm khu vệ sinh, nơi thu gom đồ vải
bẩn, chất thải và xử lý dụng cụ.
· Có buồng phẫu thuật vô khuẩn và hữu
khuẩn riêng biệt.
· Tường và nền nhà khu phẫu thuật
phải nhẵn và không thấm nước.
· Có buồng tắm và buồng thay quần
áo cho kíp phẫu thuật.
- Thông khí buồng phẫu thuật:
· Diện tích buồng phẫu thuật: Diện
tích tối thiểu là 37m2. Đối với buồng phẫu thuật tim, chỉnh hình, thần
kinh: tối thiểu 58m2.
· Buồng phẫu thuật tôt phất là được
duy trì ở áp lực dương đối với vùng kế cận và hành lang (bố trí thổi khí từ trên
trần nhà và hút ra cách sàn nhà 75mm).
· Duy trì tối thiểu 15 luồng khí
thay đổi mỗi giờ, ba trong số những luồng không khí đó phải là không khí sạch.
Lọc tất cả không khí tươi và quay vòng lại bằng hệ thống lọc thích hợp. Đưa
không khí vào buồng phẫu thuật từ trần nhà và hút ra dưới sàn. Hệ thống thông
khí hay máy lạnh cần phải có hai lưới lọc với hiệu quả của lưới lọc thứ nhất là
30% và lưới lọc thứ hai 2 là 90% để bảo đảm tiêu chuẩn vi khuẩn cho không khí
buồng phẫu thuật (Bảng 4).
Bảng
4: Tiêu chuẩn vi khuẩn cho không khí buồng phẫu thuật
Tiêu chuẩn VK cho buồng phẫu
thuật thường:
Phòng mổ trống <35 / m3
(bcpm-3), phòng đang mổ <180 bcpm-3
|
Tiêu chuẩn VK cho buồng phẫu
thuật siêu sạch:
Khí lưu chuyển: 0.3 ms-1
(phòng kín), 0.2 (phòng hở)
VK ở vị trí cách 1 mét từ sàn nhà
tại buồng phẫu thuật trống: < 1 bcpm-3
VK ở vị trí ngang bàn mổ trong
khi đang mổ: < 10 bcpm-3
Nếu hệ thống buồng phẫu thuật
không hoàn toàn kín, VK ở mỗi góc phòng < 20 bcpm-3
|
(bcp:
bacterria carrying particles: per m3 air-room)
- Nhiệt độ và độ ẩm trong buồng phẫu
thuật: Bảo đảm nhiệt độ từ 22 – 25oC và độ ẩm từ 50%-60%.
- Sắp xếp và khử khuẩn bề mặt môi
trường buồng phẫu thuật: Chỉ để những dụng cụ thật cần thiết trong buồng phẫu
thuật và sắp xếp gọn gàng. Làm sạch và lau khử khuẩn sàn nhà, bàn mổ sau mỗi ca
phẫu thuật và cuối mỗi ngày bằng dung dịch khử khuẩn bề mặt theo nồng độ khuyến
cáo của nhà sản xuất. Loại bỏ và lau khử khuẩn vết/đám máu ngay mỗi khi phát
sinh theo đúng quy trình.
- Cần luôn có sẵn phương tiện phòng
hộ cá nhân tại cửa vào khu vực vô khuẩn của khu phẫu thuật gồm: (1) Quần áo cộc
dành riêng cho khu phẫu thuật; 2) Mũ giấy sử dụng một lần; (3) Khẩu trang y tế
sử dụng một lần; (4) Dép dành riêng cho khu phẫu thuật hoặc ủng giấy sử dụng một
lần.
- Trang bị đầy đủ phương tiện cho vệ
sinh tay ngoại khoa và thường quy, gồm:
· Có bồn, nước và dung dịch vệ sinh
tay ngoại khoa đạt chuẩn. Bồn rửa tay phải đủ rộng. Nước và dung dịch xà phòng,
dung dịch cồn khử khuẩn tay cần được cấp tự động hoặc bằng đạp chân. Có bàn chải
đánh tay và khăn lau tay vô khuẩn. Nước cho vệ sinh tay ngoại khoa phải vô khuẩn
(được lọc qua màng siêu lọc, được khử khuẩn bằng tia cực tím hoặc được đun sôi
để nguội). Có quy trình vệ sinh tay ngoại khoa treo hoặc dán ở trước bồn rửa
tay.
· Luôn có sẵn cồn khử khuẩn tay được
bố trí thuận lợi trong buồng phẫu thuật, ở cửa trước khi vào khu vực vô khuẩn
và nơi chăm sóc người bệnh hậu phẫu.
- Tiệt khuẩn dụng cụ, vật liệu cầm
máu và đồ vải phẫu thuật: Cần bảo đảm một số nguyên tắc sau:
· Tiệt khuẩn tập trung, theo bộ cho
mỗi ca phẫu thuật tại khoa Trung tâm tiệt khuẩn.
· Tuân thủ đúng quy trình tiệt khuẩn.
Ưu tiên phương pháp tiệt khuẩn bằng nhiệt ướt đối với các dụng cụ phẫu thuật chịu
nhiệt (hấp ướt bằng nồi hấp ở nhiệt độ tối thiểu là 1210C theo thời
gian quy định tuỳ loại thiết bị. Đối với dụng cụ phẫu thuật nội soi phải được
tiệt khuẩn ở nhiệt độ thấp hoặc ngâm tiệt khuẩn bằng hóa chất theo đúng quy
trình của nhà sản xuất.
· Đóng gói dụng cụ bằng giấy gói
chuyên dụng hoặc vải chéo 2 lớp. Trường hợp đóng gói bằng hộp Inox (kền): hộp cần
có nắp kín, có lỗ thông khí đóng mở được ở 2 bên hộp. Có thể đóng gói bằng túi
plastic chuyên dụng ở những nơi có điều kiện.
· Mọi hộp dụng cụ tiệt khuẩn cần được
kiểm soát chất lượng bằng chỉ thị nhiệt (dán ở bên ngoài hộp hấp), chỉ thị hoá
học đặt ở trong mỗi hộp hấp). Dụng cụ nội soi hoặc các dụng cụ khác không chịu
nhiệt cần được tiệt khuẩn nhiệt độ thấp (ethylene oxide, plasma, ozone) theo
quy trình hướng dẫn của nhà sản xuất. Trường hợp cơ sở y tế không có các thiết
bị trên, dụng cụ cần được ngâm tiệt khuẩn bằng dung dịch peracetic axit hoặc
glutaraldehyde theo đúng nồng độ và thời gian khuyến cáo của nhà sản xuất. Cần
kiểm tra nồng độ hiệu lực của dung dịch tiệt khuẩn trước mỗi lần tiệt khuẩn.
· Mọi quy trình tiệt khuẩn, khử khuẩn
dụng cụ cần được ghi vào sổ theo dõi quá trình tiệt khuẩn để dễ dàng kiểm tra,
đối chiếu khi cần.
· Có đủ phương tiện thu gom và khử
khuẩn sơ bộ dụng cụ phẫu thuật.
3.2.8. Một số biện pháp khác để
phòng ngừa nhiễm khuẩn vết mổ
- Phun khử khuẩn không khí buồng phẫu
thuật trước các phẫu thuật siêu sạch và mọi buồng phẫu thuật vào ngày cuối tuần.
- Chất thải phát sinh từ mỗi ca phẫu
thuật cần được phân loại, thu gom và cô lập ngay theo quy chế quản lý chất thải
y tế của Bộ Y tế.
- Đồ vải sử dụng cho mỗi ca phẫu
thuật cần được thu gom vào túi/thùng không thấm nước và chuyển xuống nhà giặt
sau mỗi ca phẫu thuật.
- Lấy mẫu xét nghiệm vi sinh môi
trường buồng phẫu thuật (không khí, bề mặt môi trường buồng phẫu thuật, nước
cho vệ sinh tay ngoại khoa), dụng cụ phẫu thuật định kỳ 2 lần/năm và sau mỗi
khi sửa chữa, cải tạo khu phẫu thuật hoặc khi nghi ngờ xảy ra dịch NKVM. Có biện
pháp khắc phục ngay nếu kết quả xét nghiệm môi trường vượt quá tiêu chuẩn quy định.
- Phòng ngừa phơi nhiễm nghề nghiệp
với các tác nhân gây bệnh theo đường máu ở NVYT theo quy định của Bộ Y tế.
PHỤ LỤC 1
TIÊU CHUẨN CHẨN ĐOÁN NHIỄM KHUẨN VẾT MỔ THEO CDC
Nhiễm khuẩn vết mổ có 3 mức độ,
nông, sâu và cơ quan.
1. Nhiễm khuẩn vết mỗ nông
Phải thỏa mãn các tiêu chuẩn sau:
Nhiễm khuẩn xảy ra trong vòng 30
ngày sau phẫu thuật.
Và chỉ xuất hiện ở vùng da hay vùng
dưới da tại đường mổ. Và có ít nhất một trong các triệu chứng sau:
a. Chảy mủ từ vết mổ nông.
b. Phân lập vi khuẩn từ cấy dịch
hay mô được lấy vô trùng từ vết mổ.
c. Có ít nhất một trong những dấu
hiệu hay triệu chứng sau: đau, sưng, nóng, đỏ và cần mở bung vết mổ, trừ khi cấy
vết mổ âm tính.
d. Bác sĩ chẩn đoán nhiễm khuẩn vết
mổ nông.
2. Nhiễm khuẩn vết mổ sâu
Phải thỏa mãn các tiêu chuẩn sau:
Nhiễm khuẩn xảy ra trong vòng 30
ngày sau phẫu thuật hay 1 năm đối với đặt implant.
Và xảy ra ở mô mềm sâu cân/cơ) của
đường mổ.
Và có ít nhất một trong các triệu
chứng sau:
a. Chảy mủ từ vết mổ sâu nhưng
không từ cơ quan hay khoang nơi phẫu thuật.
b. Vết thương hở da sâu tự nhiên
hay do phẫu thuật viên mở vết thương khi bệnh nhân có ít nhất một trong các dấu
hiệu hay triệu chứng sau: sốt > 380C, đau, sưng, nóng, đỏ, trừ
khi cấy vết mổ âm tính.
c. Abces hay bằng chứng nhiễm khuẩn
vết mổ sâu qua thăm khám, phẫu thuật lại, Xquang hay giải phẫu bệnh.
d. Bác sĩ chẩn đoán NKVM sâu.
3. Nhiễm khuẩn vết mổ tại cơ
quan/khoang phẫu thuật
Phải thỏa mãn các tiêu chuẩn sau:
Nhiễm khuẩn xảy ra trong vòng 30
ngày sau phẫu thuật hay 1 năm đối với đặt implant
Và xảy ra ở bất kỳ nội tạng, loại
trừ da, cân, cơ, đã xử lý trong phẫu thuật
Và có ít nhất một trong các triệu
chứng sau:
a. Chảy mủ từ dẫn lưu nội tạng.
b. Phân lập vi khuẩn từ cấy dịch
hay mô được lấy vô trùng ở cơ quan hay khoang nơi phẫu thuật.
c. Abces hay bằng chứng khác của
nhiễm trùng qua thăm khám, phẫu thuật lại, Xquang hay giải phẫu bệnh.
d. Bác sĩ chẩn đoán nhiễm khuẩn vết
mổ tại cơ quan/khoang phẫu thuật.
PHỤ LỤC 2
NHỮNG LƯU Ý VỀ VỆ SINH TAY NGOẠI KHOA
1. Mục đích
Giảm phổ vi sinh vật vãng lai và định
cư có trên da bàn tay tới khuỷu tay nhằm ngăn ngừa nguy cơ lan truyền các tác
nhân nhiễm khuẩn từ tay NVYT tới vết mổ trong quá trình phẫu thuật.
2. Đối tượng, phạm vi áp dụng
Mọi NVYT trực tiếp tham gia phẫu
thuật (phẫu thuật viên, phụ mổ, dụng cụ viên, bác sỹ gây mê v.v).
3. Nội dung thực hiện
3.1. Chuẩn bị phương tiện:
- Phương tiện phòng hộ cá nhân: Quần,
áo cộc tay dành riêng cho khu phẫu thuật, mũ, khẩu trang y tế, dép dành riêng
cho khu phẫu thuật hoặc ủng giấy s
- Sử dụng một lần.
- Phương tiện vệ sinh tay ngoại
khoa:
· Bồn rửa tay ngoại khoa: Bố trí
trong khu vực vô khuẩn. Vòi cấp nước có cần gạt tự động hoặc đạp chân; trong bồn
không có vết cáu bẩn, quanh bồn không để phương tiện, đồ vật khác. Bình cấp hoá
chất rửa tay luôn sạch, không cáu bẩn và hoạt động tốt.
· Nước rửa tay: Nước vô khuẩn (nước
lọc qua màng siêu lọc, được khử khuẩn bằng tia cực tím hoặc được đun sôi để nguội).
· Dung dịch vệ sinh tay:
Chlorhexidine 4 hoặc dung dịch cồn dùng cho phẫu thuật dung dịch đạt hiệu quả
vi sinh chuẩn dùng cho chế phẩm vệ sinh tay phẫu thuật theo chuẩn STM hoặc EN)
chứa ethanol kết hợp với isopropyl alcohol và/hoặc chlorhexidine 0,5%. Dung dịch
vệ sinh tay phải còn hạn sử dụng, được chứa trong bình kín, có bơm định lượng.
· Khăn lau tay vô khuẩn: Khăn sợi
bông hoặc khăn giấy tiệt khuẩn sử dụng một lần, được đựng trong hộp cấp khăn tại
mỗi điểm rửa tay.
· Bàn chải đánh tay ngoại khoa: Là
loại sử dụng một lần hoặc nhiều lần. Nếu là loại sử dụng nhiều lần, bàn chải cần
được hấp khử khuẩn sau mỗi lần sử dụng, lông bàn chải mềm, không gây chầy xước
da khi đánh cọ tay.
3.2. Thực hiện
- Tùy theo điều kiện của từng bệnh
viện, có thể chọn một trong hai phương pháp:
· Rửa tay khử khuẩn bằng dung dịch
khử khuẩn chứa Chlohexidine 4. Khi sử dụng phương pháp này chú ý kiểm soát tái
ô nhiễm bàn tay từ nước tráng loại bỏ xà phòng trên tay và từ khăn lau khô tay.
Không ngâm lại tay vào chậu cồn.
· Rửa tay bằng xà phòng thường kết
hợp với khử khuẩn tay bằng dung dịch vệ sinh tay chứa cồn. Không rửa lại tay
sau khi đã chà tay 3 phút bằng cồn. Phương pháp này cần áp dụng ở những nơi nguồn
nước cho vệ sinh tay không đảm bảo vô khuẩn.
- Chỉ sử dụng bàn chải để đánh kẽ
móng tay. Đảm bảo chà bàn tay tới khuỷu tay với hóa chất khử khuẩn trong thời
gian tối thiểu 3 phút.
PHỤ LỤC 3
MỘT SỐ LƯU Ý TRONG THAY BĂNG VẾT MỔ
1. Mục đích
Đảm bảo kỹ thuật vô khuẩn khi thay
băng để phòng ngừa ô nhiễm vết mổ ở người bệnh và bảo vệ NVYT trước nguy cơ
phơi nhiễm máu, dịch cơ thể.
2. Đối tượng, phạm vi áp dụng
Bác sỹ, điều dưỡng của các khoa có
người bệnh sau phẫu thuật.
3. Nội dung thực hiện
3.1. Chuẩn bị phương tiện, dụng
cụ:
- Bộ dụng cụ thay băng sử dụng cho
mỗi người bệnh gồm: 01 miếng gạc đắp vết mổ vô khuẩn, 01 miếng gạc vuông vô khuẩn,
5-7 miếng gạc cầu/củ ấu, 02 kẹp phẫu tích (một có mấu, một không có mấu), 01
kéo cắt chỉ, 2 bát Inox (kền). Ngoài ra nên chuẩn bị thêm gạc đắp vết thương, gạc
cầu và kẹp vô khuẩn để dự phòng trong trường hợp đặc biệt như vết mổ bị nhiễm
khuẩn, vết mổ dài, có nhiều ống dẫn lưu.
- Găng tay vô khuẩn.
- Cồn khử khuẩn tay có chất dưỡng
da.
- Cồn Povidone Iodine 10%.
- Dung dịch NaCl 0,9%.
- Ô xy già 12 V.
- Hộp đựng bông gạc còn thừa sau
thay băng.
- Băng dính, kéo cắt băng dính.
- Găng tay sạch.
- Khẩu trang sạch (khẩu trang y tế
dùng một lần).
- Săng vải kích thước 80 cm x 80 cm
hoặc giấy không thấm nước.
- Khay quả đậu.
- Chậu đựng hóa chất khử khuẩn sơ bộ.
- Thùng/túi thu gom chất thải lây
nhiễm.
- Thùng/túi thu gom chất thải thông
thường.
- Thùng/túi thu gom chất thải tái
chế.
3.2. Các bước tiến hành
1. Rửa tay hoặc khử khuẩn tay bằng
dung dịch vệ sinh tay chứa cồn.
2. Mang khẩu trang che kín mũi, miệng.
3. Trải săng vải/giấy không thấm nước
dưới vùng thay băng.
4. Tháo băng bằng tay trần. Nếu
băng ướt, tháo băng bằng tay mang găng sạch.
5. Đánh giá tình trạng vết mổ.
6. Khử khuẩn tay bằng dung dịch vệ
sinh tay chứa cồn.
7. Mở gói dụng cụ, sắp xếp dụng cụ
thuận tiện cho việc thay băng. Đổ dung dịch rửa và sát khuẩn vết mổ vào bát kền.
8. Vệ sinh tay bằng dung dịch chứa
cồn và mang găng vô khuẩn.
9. Rửa vết mổ.
Với vết mổ khô:
a. Dùng kẹp phẫu tích loại không mấu
để gắp gạc cầu làm sạch vết mổ bằng nước muối sinh lý từ trên xuống dưới, từ
trong ra ngoài, từ cao xuống thấp.
b. Thấm khô và ấn kiểm tra vết mổ bằng
gạc cầu hoặc gạc vuông xem vết mổ có dịch không (áp dụng với vết mổ mới mổ từ
ngày thứ nhất, hay vết mổ có nghi ngờ bị nhiễm trùng).
c. Với chân ống dẫn lưu nếu có dẫn
lưu), rửa từ trong ra ngoài khoảng 5 cm tính từ chân ống.
Với vết mổ chảy dịch/nhiễm khuẩn:
a. Dùng kẹp phẫu tích loại có mấu gắp
gạc cầu và lau rửa xung quanh vết mổ bằng nước muối sinh lý từ trên xuống dưới,
từ trong ra ngoài.
b. Sau khi đã làm sạch xung quanh vết
mổ, gắp gạc cầu để thấm dịch và loại bỏ chất bẩn tại vết mổ bằng ô xy già, sau
đó rửa lại bằng nước muối sinh lý.
c. Thấm khô và ấn kiểm tra vết mổ bằng
gạc cầu hoặc gạc vuông với vết mổ có nhiều dịch.
d. Sát khuẩn vết mổ: Thay kẹp phẫu
tích mới loại không mấu để gắp gạc cầu sát khuẩn vết mổ.
đ. Rửa chân dẫn lưu nếu có dẫn lưu)
tương tự trong vết mổ không nhiễm khuẩn.
9. Lấy miếng gạc bông vô khuẩn kích
thước 8 cm x 15 cm (hoặc kích thước phù hợp) đặt lên trên vết mổ, băng kín các
mép vết mổ bằng băng dính.
10. Thu dọn dụng cụ:
a. Thu gom bông gạc thừa (nếu có)
vào hộp thu gom bông gạc để hấp sử dụng lại.
b. Thu gom dụng cụ bẩn vào chậu đựng
dịch khử khuẩn sơ bộ.
c. Thu gom bông, băng, gạc bẩn vào
túi ni lon riêng hoặc thu gom vào túi/thùng thu gom chất thải lây nhiễm trên xe
thủ thuật.
d. Gấp mặt bẩn của săng vào trong
và cho vào túi thùng đựng đồ vải bẩn.
11. Rửa tay hoặc khử khuẩn tay bằng
dung dịch vệ sinh tay chứa cồn ngay sau khi kết thúc quy trình thay băng.
PHỤ LỤC 4
BẢNG KIỂM ĐÁNH GIÁ THỰC HIỆN HƯỚNG DẪN PHÒNG NGỪA
VÀ KIẾM SOÁT NHIỄM KHUẨN VẾT MỔ
Bệnh viện:………………………………………………………………….
Khoa:……………………………………………………………………….
Ngày đánh giá:…./…../…..
Người đánh giá:……………………………………………………………….
Nội
dung
|
Có
|
Không
|
Ghi
chú
|
1. Chuẩn bị NB trước phẫu thuật
|
|
|
|
a. Mọi NB được xét nghiệm đường
máu trước PT
|
|
|
|
b. Mọi NB mổ phiên được xét nghiệm
albumin huyết thanh trước PT
|
|
|
|
c. Mọi NB mổ phiên được tắm khử
khuẩn trước PT
|
|
|
|
d. NB được loại bỏ lông đúng quy
định
|
|
|
|
e. NB được chuẩn bị vùng rạch da
đúng quy định
|
|
|
|
2. Đánh giá nguy cơ nhiễm khuẩn
|
|
|
|
a. Mọi NB được đánh giá tình trạng
trước PT theo thang điểm ASA
|
|
|
|
b. Mọi NB được phân loại vết mổ
theo hướng dẫn
|
|
|
|
c. Thời gian phẫu thuật được ghi
vào hồ sơ bệnh án
|
|
|
|
3. Sử dụng kháng sinh dự phòng
|
|
|
|
a. Sử dụng loại kháng sinh dự
phòng thích hợp
|
|
|
|
b. Sử dụng KSDP theo đường tĩnh mạch
|
|
|
|
c. KSDP được dùng < 30 phút
trước khi rạch da
|
|
|
|
d. Không dùng KS > 2 ngày với
PT sạch, sạch-nhiễm
|
|
|
|
4. Thực hành kiểm soát NKVM tại
khu PT
|
|
|
|
a. Bảng quy định NVYT ra/vào khu
phẫu thuật treo ở trước cửa vào khu vực sạch/vô khuẩn
|
|
|
|
b. Tờ quy trình vệ sinh tay ngoại
khoa treo ở trước các bồn vệ sinh tay
|
|
|
|
c. Nước rửa tay ngoại khoa được
khử khuẩn
|
|
|
|
d. Dụng cụ, đồ vải, vật liệu cầm
máu đảm bảo vô khuẩn
|
|
|
|
5. Chăm sóc NB sau PT
|
|
|
|
a. Không thay băng vết mổ trong khoảng
thời gian từ 24-48h sau PT
|
|
|
|
b. Chỉ thay băng khi băng thấm
máu dịch hoặc khi mở kiểm tra vết mổ
|
|
|
|
c. Mọi nhân viên thay băng được
đào tạo quy trình thay băng
|
|
|
|
d. Mọi nhân viên thay băng được
đào tạo quy trình chăm sóc dẫn lưu vết mổ
|
|
|
|
6. Giám sát
|
|
|
|
a. Thực hiện giám sát NKVM hàng
năm
|
|
|
|
b. Thực hiện giám sát NVYT tuân
thủ quy định/quy trình kiểm soát NKVM theo định kỳ
|
|
|
|
c. Giám sát vi sinh môi trường
khu PT hàng năm
|
|
|
|
d. Tổng kết và thông báo kết quả
tới các đơn vị liên quan sau mỗi đợt giám sát
|
|
|
|
e. Có biện pháp khắc phục các vấn
đề tồn tại
|
|
|
|
7. Vệ sinh môi trường
|
|
|
|
a. Làm sạch và khử khuẩn sàn nhà,
bàn mổ sau mỗi ca phẫu thuật và cuối mỗi ngày
|
|
|
|
b. Tổng vệ sinh khu phẫu thuật
hàng tuần đúng quy định
|
|
|
|
c. Thu gom đồ vải, chất thải đúng
quy định
|
|
|
|
d. Đảm bảo thông khí, nhiệt độ buồng
phẫu thuật theo hướng dẫn
|
|
|
|
TÀI
LIỆU THAM KHẢO
1. Bệnh viện Bạch Mai, “Quy
định kiểm soát nhiễm khuẩn”, Nhà xuất bản Y học, Hà Nội, 2000.
2. Bộ Y tế, “Quy chế bệnh viện”,
Nhà xuất bản Y học, Hà Nội, 1998.
3. Bộ Y tế, < Hướng dẫn
quy trình kỹ thuật bệnh viện>, 2001.
4. Bộ Y tế, < Hướng dẫn
Quy trình chăm sóc người bệnh>, 2002.
5. Bộ Y tế, “Thông tư Hướng
dẫn tổ chức thực hiện công tác kiểm soát nhiễm khuẩn trong các cơ sở khám bệnh,
chữa bệnh” ban hành ngày 14 tháng 10 năm 2009.
6. AORN, <Recommended
practices for surgical hand: antisepsis/hand scrubs - Recommended Practices >,
Feb, 2004.
7. Alicia J. Mangram, MD; Teresa
C. Horan, MPH, CIC; Michele L. Pearson, MD; Leah Christine Silver, BS; William
R. Jarvis, MD; The Hospital Infection Control Practices Advisory Committee,
Guideline for Prevention of Surgical Site Infection, 1999. Infect Control Hosp
Epidemiol 1999; 20:247-280.
8. Deverick J. Anderson, MD,
MPH; Keith S. Kaye, MD; David Classen, Strategies to Prevent Surgical Site
Infections in Acute Care Hospitals, Infect Control Hosp Epidemiol
2008; 29:S51–S61.
9. World alliance for patient
safety, WHO Guidelines on Hand Hygiene in Health Care, 2009.
10. Institute for Healthcare
improvement (IHI), 5 Millions Lives Campaign, How to Guide: Prevent
surgical site infections. Available at http://www.ihi.org/ihl. Accessed
September 11, 2009.
11. Scottish Intercollegiate
Guideline Network, 2002, http://www.sign.ac.uk
HƯỚNG DẪN
PHÒNG NGỪA VIÊM PHỔI BỆNH VIỆN TRONG CÁC CƠ SỞ KHÁM BỆNH,
CHỮA BỆNH
(Ban hành kèm theo Quyết định số 3671/QĐ-BYT ngày 27 tháng 9 năm 2012 của
Bộ Y tế)
DANH
MỤC TỪ VIẾT TẮT
Tên viết tắt
Tên đầy đủ
HSTC
Hồi sức tích
cực
NKBV
Nhiễm khuẩn
bệnh viện
NVYT
Nhân viên y tế
VPBV
Viêm phổi bệnh viện
I. Đặt vấn đề
Viêm phổi bệnh viện (VPBV) là loại
nhiễm khuẩn liên quan đến chăm sóc y tế thường gặp tại khoa Hồi sức tích cực
(HSTC) và là nguyên nhân gây tử vong hàng đầu (30% – 70 %) trong số các loại
nhiễm khuẩn bệnh viện (NKBV). Viêm phổi bệnh viện là những viêm phổi xuất hiện ở
người bệnh sau khi nhập viện ≥48 giờ, không ở trong giai đoạn ủ bệnh hoặc mắc bệnh
vào thời điểm nhập viện.
Viêm phổi bệnh viện là một vấn đề rất
khó khăn mà các khoa đặc biệt khoa HSTC đang phải đương đầu vì khó chẩn đoán, điều
trị và phòng ngừa. Các dấu hiệu giúp chẩn đoán VPBV như thâm nhiễm phổi mới hoặc
thâm nhiễm tiến triển kèm sốt, bạch cầu tăng, đờm mủ thường không đặc hiệu.
(Xem phụ lục 1 về tiêu chuẩn chẩn đoán VPVB chi tiết). Cấy dịch khí quản có thể
mọc vi khuẩn do sự phát triển của vi khuẩn thường trú ở phần trên của đường thở
làm khó phân biệt giữa vi khuẩn thường trú và tác nhân gây bệnh thật sự, dẫn đến
việc điều trị dựa trên kết quả dương tính giả. Cấy vi khuẩn định lượng sau khi
lấy đờm bằng phương pháp chải phế quản có bảo vệ hoặc phương pháp rửa phế nang
có độ nhạy và độ đặc hiệu cao nhưng hiện chưa được ứng dụng rộng rãi do nguồn lực
còn hạn chế.
Theo các nghiên cứu ở các nước đã
phát triển, VPBV chiếm 15% trong tổng số các loại NKBV, chiếm tới 27% trong các
NKBV ở khoa HSTC (CDC 2003). Trong số các VPBV, loại VPBV liên quan đến thở máy
(viêm phổi bệnh viện xuất hiện sau khi thở máy ≥ 48 giờ) chiếm tỷ lệ 90% VPBV
làm kéo dài thời gian nằm viện khoảng 6,1 ngày làm tốn thêm chi phí khoảng
10.000 USD đến 40.000 USD cho một trường hợp.
Tại Việt Nam, kết quả điều tra toàn
quốc năm 2005 trên 19 bệnh viện cho thấy VPBV chiếm tỷ lệ cao nhất trong số các
NKBV khác: 55.4 trong tổng số các NKBV (BYT, 2005). Theo các nghiên cứu ở các bệnh
viện trong toàn quốc, tỷ lệ VPBV từ 21%-75% trong tổng số các NKBV. Tỷ lệ viêm
phổi liên quan đến thở máy đặc biệt cao trong nhóm người bệnh nằm tại khoa HSTC
(43-63.5/1000 ngày thở máy). VPBV là nguyên nhân hàng đầu gây tử vong trong số
các loại NKBV (30-70%), kéo dài thời gian nằm viện thêm 6-13 ngày, và tăng viện
phí từ 15 đến 3 triệu đồng cho một trường hợp.
Các nghiên cứu đã chứng minh việc
thực hiện các biện pháp phòng ngừa VPBV tổng hợp đã mang lại nhiều thành công
như cải tiến các biện pháp phòng ngừa VPBV tại khoa HSTC hằng ngày, tuyên truyền
bằng tranh, bài viết phản hồi cho nhân viên y tế (NVYT), nhắc nhở m i người
cùng thực hiện hằng ngày. Một số bệnh viện đã giảm được tỷ lệ VPBV xuống còn
1/1000 ngày thở máy qua các biện pháp can thiệp. Tại nước ta chưa có nhiều
nghiên cứu đánh giá về tác động của phương pháp phòng ngừa VPBV. Thực hiện các
biện pháp dự phòng VPBV như làm giảm hít sặc của người bệnh, ngăn ngừa nhiễm
khuẩn chéo từ tay NVYT, khử khuẩn và tiệt khuẩn đúng cách các dụng cụ hô hấp,
công tác giáo dục cho NVYT và người bệnh chưa được thực sự đầy đủ tại các bệnh
viện trong nước. Một nghiên cứu cải tiến về hút đờm tại bệnh viện Chợ Rẫy cho
thấy tỷ lệ VPBV ở nhóm dùng ống hút một lần giảm 48% so với nhóm dùng ống hút sử
dụng lại.
II. Sinh bệnh
học
1. Tác nhân
gây bệnh
Tác nhân gây VPBV có thể khác nhau
giữa các bệnh viện, địa lý do nguồn bệnh và phương pháp chẩn đoán khác nhau.
Tác nhân gây VPBV do nhiều loại vi khuẩn (Bảng 1), thường là vi khuẩn Gram âm
hiếu khí (83% theo số liệu của Estes RJ 1995) như Pseudomonas aeruginosa,
Acinetobacter spp, Klebsiella spp, Enterobacter spp, E coli, Providencia spp,
vi khuẩn Gram dương như Staphylococcus aureus và Streptococcus
pneumonia cũng chiếm tỷ lệ khá cao (27%, 14% theo thứ tự). Những vi khuẩn
này thường đa kháng thuốc nên gây khó khăn cho điều trị. Các nghiên cứu tại Việt
Nam cũng cho thấy vi khuẩn gây bệnh thường gặp tương tự. (Bảng 1)
Tác nhân gây viêm phổi liên quan thở
máy xuất hiện sớm (dưới 4 ngày) thường do vi sinh vật ít đề kháng kháng sinh
nhưng nếu xuất hiện muộn hơn thường do vi sinh vật đa kháng thuốc. Các nghiên cứu
cho thấy vi khuẩn gây viêm phổi liên quan thở máy sớm thường do các Enterobacteriaceae
spp, methicillin-susceptible Staphylococcus aureus (MRSA) và Haemophilus
influenza. Viêm phổi muộn thường do Acinetobacter baumannii và MRSA. Tác
nhân gây bệnh cũng khác nhau ở các khoa khác nhau. (Bảng 1)
Bảng
1. Tác nhân gây viên phổi liên quan thở máy tại một số đơn vị HSTC
Tác
nhân *
|
Ester
1995 N= %
|
BV
Chợ Rẫy 2008 N=108 %
|
BV
Huế 2010 N=98 %
|
Pseudomonas sp.
Acinetobacter sp.
E. coli
Klebsiella sp.
Proteus sp.
Burkholderia cepacia
Tác nhân Gram âm khác
Streptococcus spp
Staphylococcus aureus
Hemophilus influenza
Vi khuẩn yếm khí
Nấm
|
30
19
8
6
11
4
14
27
9
2
4
|
32.9
15.8
7.9
14.4
7.9
2.0
9.2
|
6.1
32.7
3.1
12.2
1.0
2.0
10.2
14.3
|
* Do trường hợp cấy dương tính với
nhiều loại vi sinh vật trên cùng một mẫu nên số tỷ lệ tổng lớn hơn 100%
2. Các đường
vào củ vi sinh vật gây bệnh
Vi sinh vật xâm nhập vào phổi từ:
1- Các chất tiết từ vùng hầu họng
2- Dịch dạ dày bị trào ngược
3- Các dụng cụ hỗ trợ hô hấp hoặc
bàn tay NVYT bị ô nhiễm.
4- Đường máu, bạch mạch
Các dụng cụ hỗ trợ hô hấp như bình
làm ẩm oxy, máy khí dung, máy nội soi phế quản, phế dung ký, dụng cụ gây mê là
các ổ chứa vi khuẩn, có thể từ dụng cụ đến người bệnh, từ người bệnh này đến
người bệnh khác, từ một vị trí của cơ thể đến đường hô hấp dưới của cùng một
người bệnh qua bàn tay hoặc qua dụng cụ.
Bóng giúp thở (ambu) là nguồn đưa
vi khuẩn vào phổi người bệnh qua mỗi lần bóp bóng vì bóng rất khó rửa sạch và
làm khô giữa các lần dùng, ngoài ra bóng còn bị nhiễm khuẩn thông qua bàn tay của
NVYT. Cần làm giảm nguy cơ lây nhiễm từ các dụng cụ y tế sử dụng lại bằng cách
rửa sạch, khử khuẩn và tiệt khuẩn đúng cách.
Các máy khí dung thường dùng để
phun các loại thuốc giãn phế quản, corticoid cũng là nguồn gây VPBV vì máy bị
nhiễm khuẩn qua bàn tay của NVYT, bộ phận chứa thuốc bị nhiễm khuẩn do không được
khử khuẩn thích hợp giữa các lần dùng.
Dây thở dùng với bộ phận làm ẩm là
nguồn chứa vi khuẩn gây viêm phổi ở người bệnh thở máy, nước lắng đọng ở đường ống
và tụ lại ở bộ phận bẫy nước (water trap) làm cho dây thở nhanh chóng bị nhiễm
khuẩn, thường là do vi khuẩn xuất phát từ vùng miệng và hầu. Vì thế cần dẫn lưu
tốt nước trong đường ống để tránh gây viêm phổi do nước bị nhiễm khuẩn trong đường
ống chảy vào phổi người bệnh.
3. Yếu tố
nguy cơ
Yếu tố nguy cơ VPBV thường được
phân thành những nhóm sau:
- Các yếu tố thuộc về người bệnh:
+ Trẻ sơ sinh, người già trên 65 tuổi,
người béo phì, người bệnh phẫu thuật bụng, ngực, đầu và cổ, người bệnh có bệnh
lý nặng kèm theo như có rối loạn chức năng phổi như bệnh phổi tắc nghẽn mãn
tính, bất thường lồng ngực, chức năng phổi bất thường, suy giảm miễn dịch, mất
phản xạ ho nuốt.
+ Người bệnh hôn mê, khó nuốt do bệnh
lý hệ thần kinh hoặc thực quản làm tăng nguy cơ viêm phổi hít
+ Các yếu tố làm gia tăng sự xâm nhập
và định cư của vi khuẩn (colonization).
Ở người khỏe mạnh, tế bào biểu mô
niêm mạc miệng được phủ một lớp fibronectin ngăn chặn sự bám dính của vi khuẩn
gram âm, lớp bảo vệ này bị mất đi trong những trường hợp bệnh nặng làm cho vi
khuẩn gram âm bám dính vào biểu mô vùng hầu họng nhiều hơn. Do đó vi khuẩn thường
trú ở vùng hầu họng ở người lớn khỏe mạnh là vi khuẩn yếm khí và liên cầu tan
máu a (Streptococci a-hemolytic), ngược lại vùng hầu họng của các người
bệnh nhập viện thường bị các vi khuẩn Gram âm hiếu khí đường ruột cư trú, điều
này giải thích tỷ lệ vi khuẩn gram âm thường nhiều hơn vi khuẩn gram dương
trong các trường hợp VPBV.
- Các yếu tố do can thiệp y tế
+ Đặt nội khí quản hoặc mở khí quản.
Đặt ống thông mũi dạ dày: ống thông
làm gia tăng vi sinh vật ký sinh ở vùng mũi, hầu, gây trào ngược dịch dạ dày,
vi khuẩn từ dạ dày theo đường ống đến đường hô hấp trên.
+ Các điều kiện tạo thuận lợi cho
quá trình trào ngược hoặc viêm phổi do hít sặc: như đặt nội khí quản, đặt ống thông
dạ dày, tư thế nằm ngửa. Nghiên cứu cho thấy lòng ống nội khí quản nhanh chóng
bị phủ một lớp màng sinh h c có thể chứa đến hàng triệu vi khuẩn/cm2.
Sự phát triển của vi sinh vật ký sinh ở ống nội khí quản và khí quản do vi khuẩn
từ chất tiết đọng phía trên bóng chèn của ống nội khí quản đi vào và phát triển
ở khí phế quản.
+ Các bệnh lý cần thở máy k o dài:
làm tăng nguy cơ tiếp xúc với các dụng cụ bị nhiễm khuẩn, bàn tay của NVYT bị
nhiễm bẩn. Người bệnh thở máy bị mất các cơ chế bảo vệ bình thường do ống nội
khí quản ngăn cản cơ chế bảo vệ bình thường của cơ thể và là nơi vi khuẩn đến
cư trú và phát triển, ngoài ra vi khuẩn phát triển từ chất tiết ứ đọng phía
trên bóng của ống nội khí quản đi vào khí quản. Lòng ống nội khí quản bị phủ lớp
màng sinh h c cũng là yếu tố làm gia tăng nhiễm khuẩn. Người bệnh thở máy có
nguy cơ viêm phổi gấp từ 6 – 21 lần so với người bệnh không thở máy. Nghiên cứu
của Fagon cho thấy nguy cơ viêm phổi gia tăng 1% cho mỗi ngày thở máy và trung
bình khoảng 5 người bệnh HSTC
thở máy bị VPBV.
+ Các yếu tố cản trở quá trình khạc
đờm: như các phẫu thuật vùng đầu, cổ, ngực, bụng, bất động do chấn thương hoặc
bệnh, dùng thuốc an thần hay hôn mê.
+ Người bệnh được dùng thuốc kháng
acid dạ dày để dự phòng xuất huyết tiêu hóa do stress có nguy cơ VPBV cao hơn
người bệnh được dự phòng bằng sucralfate. pH acid dạ dày có tác dụng diệt vi
khuẩn được nuốt vào cùng với thức ăn và nước bọt, duy trì môi trường vô khuẩn ở
đường tiêu hóa trên. Khi độ acid của dịch dạ dày bị giảm do dùng thuốc kháng
acid, ức chế H2, ức chế bơm ion H+, hoặc nuôi ăn qua ống thông, vi
khuẩn nuốt vào phát triển trong dạ dày và là nguồn dự trữ vi khuẩn gây viêm phổi
khi có tình trạng trào ngược.
Nuôi ăn qua đường tiêu hóa có thể
gây lây chéo vi khuẩn thông qua quá trình chuẩn bị dung dịch nuôi ăn và làm cho
pH dạ dày tăng lên, ngoài ra sự trào ngược và viêm phổi hít dễ xảy ra khi dạ
dày gia tăng về thể tích và áp lực.
- Các yếu tố môi trường, dụng cụ
+ Lây truyền các vi khuẩn gây VPBV
như trực khuẩn Gram âm và tụ cầu qua bàn tay của NVYT bị nhiễm bẩn thông qua
các thao tác như hút đờm, cầm vào dây máy thở, vào ống nội khí quản. Vì thế
NVYT phải tuyệt đối chú ý đến vấn đề rửa tay, mang găng khi chăm sóc người bệnh,
đặc biệt tại các khoa/đơn vị HSTC.
+ Lây truyền các vi sinh vật gây
VPBV qua dụng cụ không được khử tiệt khuẩn đúng quy cách
+ Lây truyền các vi sinh vật gây
VPBV qua môi trường không khí, qua bề mặt bị nhiễm.
III. Các biện
pháp phòng ngừ viêm phổi bệnh viện
1. Huấn luyện
đào tạo
1.1. NVYT cả học sinh, sinh viên thực
tập phải được đào tạo, cập nhật về các biện pháp phòng ngừa, kiểm soát VPBV.
Người bệnh, khách thăm cần được hướng dẫn về các biện pháp phòng ngừa VPBV.
2. Giám sát
2.1. Giám sát định kỳ hoặc khi có dịch
VPBV trên những người bệnh có nguy cơ cao bị VPBV tại các đơn vị săn sóc đặc biệt,
HSTC để xác định các yếu tố như vi khuẩn gây bệnh và sự nhạy cảm đối với kháng
sinh, công bố các số liệu về t lệ nhiễm khuẩn ở người bệnh HSTC hoặc
người bệnh đang thở máy. Tỷ lệ VPBV nên tính theo số người bệnh bị VPBV/100
ngày HSTC hoặc 1000 ngày thở máy. Phản hồi kết quả cho lãnh đạo bệnh viện, hội
đồng KSNK và khoa nơi thực hiện giám sát.
2.2. Giám sát mức độ tuân thủ của
NVYT đối với hướng dẫn phòng ngừa VPBV dựa theo bảng kiểm đã xây dựng sẵn (Phụ
lục 2).
2.3. Chi thực hiện giám sát thường
quy nuôi cấy các bệnh phẩm, các dụng cụ, thiết bị dùng cho điều trị hô hấp,
đánh giá chức năng phổi, gây mê khi có dịch.
3. Khử khuẩn
tiệt khuẩn dụng cụ hỗ trợ hô hấp
Dụng cụ liên quan đến thở máy và
hỗ trợ hô hấp khác
3.1. Tiệt khuẩn hoặc khử khuẩn mức
độ cao tất cả các dụng cụ, thiết bị tiếp xúc trực tiếp hoặc gián tiếp với niêm
mạc đường hô hấp dưới theo đúng hướng dẫn về khử khuẩn, tiệt khuẩn dụng cụ đã
được ban hành.
3.2 Thay toàn bộ dây thở oxy, mặt nạ,
dây dẫn oxy khi dùng cho người bệnh khác.
3.3 Khử khuẩn thường quy bên ngoài
máy thở bằng dung dịch khử khuẩn mức độ trung bình. Bảo dưỡng, khử khuẩn định kỳ
máy thở theo hướng dẫn của nhà sản xuất.
3.4 Tiệt khuẩn hoặc khử khuẩn mức độ
cao bình làm ẩm oxy
3.5 Khử khuẩn mức độ cao bóng giúp
thở (ambu) sau khi sử dụng.
Dụng cụ iên qu n đến thở khí
dung
3.6. Giữa các lần phun khí dung
trên cùng một người bệnh, các dụng cụ phải khử khuẩn mức độ cao Khi dùng cho
người bệnh khác phải thay máy phun khí dung đã được vô khuẩn hoặc khử khuẩn ở mức
độ cao. Ch dùng dịch vô khuẩn để phun khí dung. Khi rót dịch vào máy phun cũng
theo nguyên tắc vô khuẩn. Nếu lọ thuốc dùng nhiều lần thì khi thao tác, rót dịch,
lưu trữ phải theo hướng dẫn của nhà sản xuất.
3.7. Tiệt khuẩn hoặc khử khuẩn mức
độ cao bộ phận ngậm vào miệng, ống dây, ống nối theo hướng dẫn của nhà sản xuất
khi dùng cho người bệnh khác. Bảo dưỡng định kỳ các bộ phận bên trong của máy
đo chức năng hô hấp, máy đo nồng độ bão hòa ôxy ngoại vi (pulse oximetry)
Dụng cụ liên quan đến máy gây mê
3.8. Bảo dưỡng, làm sạch, tiệt khuẩn
hoặc khử khuẩn các thành phần của máy gây mê theo hướng dẫn của nhà sản xuất.
3.9. Khử khuẩn hệ thống thở của máy
gây mê bao gồm dây thở, buồng và chất hấp thu CO2, bóng thở (bellow)
và đường ống, bộ phận làm ẩm, van hạn chế áp lực và các bộ phận phụ khác: mặt nạ,
bóng dự trữ, bộ phận làm ẩm sau khi dùng cho người bệnh.
4. Phòng ngừa
lây nhiễm do nhân viên y tế
4.1. Vệ sinh tay
Tuân thủ theo 5 thời điểm vệ sinh
tay của Tổ chức Y tế thế giới: sau khi tiếp xúc với niêm mạc, chất tiết đường
hô hấp hoặc những vật dụng bị dính chất tiết đường hô hấp dù có mang găng hoặc
không, trước và sau khi tiếp xúc với người bệnh có đặt nội khí quản hoặc mở khí
quản, trước và sau khi tiếp xúc với bất kỳ dụng cụ hô hấp nào được dùng cho người
bệnh.
4.2. Mang găng
Mang găng khi tiếp xúc bằng tay với
chất tiết đường hô hấp, hoặc những dụng cụ có dính chất tiết đường hô hấp. Mang
găng vô khuẩn khi hút đờm qua nội khí quản hoặc đường mở khí quản
Thay găng và vệ sinh tay giữa các lần
tiếp xúc với người bệnh, sau khi tiếp xúc với chất tiết đường hô hấp hoặc những
dụng cụ có dính chất tiết đường hô hấp, sau khi dẫn lưu, đổ nước trong dây máy
thở, bẫy nước.
4.3. Các phương tiện phòng hộ khác
Mặc áo choàng khi dự đoán có thể bị
dính chất tiết đường hô hấp của người bệnh, thay áo choàng sau khi tiếp xúc và
trước khi chăm sóc người bệnh khác. Mang khẩu trang, mạng che mặt, mắt kính bảo
vệ khi dự đoán có khả năng bị văng bắn máu hoặc dịch tiết lên mắt mũi miệng.
5. Chăm sóc
người bệnh hôn mê, phòng ngừ viêm phổi do hít phải
5.1. Đặt người bệnh ở tư thế nằm
nghiêng đầu cao (semirecumbent) 300 - 450 nếu không có chống chỉ định.
5.2. Vệ sinh răng miệng bằng dung dịch
sát khuẩn, tốt nhất dùng Chlohexidine 1.2%. Nếu sử dụng bàn chải, chăm sóc răng
miệng ngày 2 lần; nếu chỉ dùng gạc, chăm sóc răng miệng mỗi 2 - 4 giờ. (Phụ lục
4)
5.3. Dùng ống hút đờm vô khuẩn cho
mỗi lần hút hoặc hệ thống hút đờm kín nếu có điều kiện. Tốt nhất mỗi ống hút ch
đưa vào đường thở 1 lần hút. Dùng nước vô khuẩn để làm sạch chất tiết của ống
hút đờm trong quá trình hút. Không nên bơm nước vào trước khi hút. Thay dây nối
từ ống hút đến máy hút hàng ngày hoặc khi dùng cho người bệnh khác. Thay bình
hút mỗi 4 giờ và thay khi dùng cho người bệnh khác trừ khi dùng trong thời gian
ngắn (ví dụ người bệnh hậu phẫu).
5.4. Thường xuyên kiểm tra ống
thông nuôi ăn xem có nằm đúng vị trí không, đánh giá nhu động ruột bằng cách
nghe, kiểm tra thể tích ứ đọng của dạ dày để điều chỉnh thể tích và tốc độ nuôi
ăn tránh hiện tượng trào ngược, ngưng cho ăn khi dạ dày đã căng hoặc không có
nhu động ruột.
6. Chăm sóc
người bệnh có đặt nội khí quản mở khí quản thông khí hỗ trợ khác
a) Người bệnh có đặt nội khí quản
6.1. Hút sạch chất tiết ở vùng miệng,
hầu họng trước khi đặt và rút ống nội khí quản. Với nội khí quản có bóng chèn
phải hút trước khi xả bóng chèn.
6.2. Ngừng cho ăn qua ống và rút ống
nội khí quản, rút canuyn mở khí quản, ống thông dạ dày, ống thông hỗng tràng
khi những chỉ định đã hết.
6.3. Nếu tiên lượng cần để nội khí
quản dài ngày, nên dùng ống nội khí quản có thêm dây hút ở trên bóng chèn để
hút chất tiết ở vùng dưới thanh quản.
6.4. Chú ý cố định tốt ống nội khí
quản sau khi đặt.
b) Người bệnh mở khí quản
6.5. Mở khí quản trong điều kiện vô
khuẩn.
6.6. Khi thay canuyn mở khí quản:
Dùng kỹ thuật vô khuẩn và thay bằng canuyn khác đã tiệt khuẩn hoặc khử khuẩn mức
độ cao nếu dùng lại. Thay băng và cố định canuyn mở khí quản đúng kỹ thuật.
6.7. Che canuyn mở khí quản bằng gạc
vô khuẩn hoặc bằng dụng cụ che chuyên dụng.
c) Người bệnh có thông khí nhân
tạo
6.8 Nên sử dụng thông khí hỗ trợ
không xâm nhập cho những người bệnh nếu không có chống chỉ định.
6.9. Dẫn lưu và đổ thường xuyên nước
đọng trong dây thở, bộ phận chứa nước đọng, bẫy nước.
6.10. Khi hút đờm hoặc dẫn lưu nước
đọng trong dây thở, tháo dây thở, chú ý thao tác tránh làm chảy nước ngược từ
dây thở vào ống nội khí quản.
6.11. Dây thở phải để ở vị trí thấp
hơn phần trên của ống nội khí quản.
6.12. Sử dụng nước vô khuẩn để cho
vào bộ làm ẩm của máy thở. Không được đổ nước trên mức vạch quy định.
6.13. Có thể sử dụng bộ trao đổi ẩm
nhiệt (mũi nhân tạo) thay cho bộ làm ẩm nhiệt. Thay thường quy bộ trao đổi ẩm
nhiệt mỗi 48 giờ. Thay khi thấy bẩn hoặc khi bị rối loạn chức năng.
6.14. Nên sử dụng lọc vi khuẩn giữa
dây thở và máy thở để lọc vi khuẩn ở giai đoạn hít vào và tránh đưa chất tiết
vào máy thở và lọc vi khuẩn ở nhánh thở ra của dây thở để tránh lây nhiễm cho
môi trường.
6.15. Thay dây thở và bộ làm ẩm khi
thấy bẩn hoặc khi dây không còn hoạt động tốt. Thay ngay sau khi sử dụng cho
người bệnh và khử khuẩn mức độ cao hoặc tiệt khuẩn trước khi dùng cho người bệnh.
Không cần thay thường quy dây thở cho một người bệnh.
6.16. Nếu có sử dụng bóng phổi giả
thì phải thay hằng ngày.
7. Chăm sóc
đường hô hấp cho người bệnh hậu phẫu
7.1. Hướng dẫn người bệnh trước khi
phẫu thuật đặc biệt những người bệnh có nguy cơ viêm phổi cao cách tập ho, thở
sâu.
7.2. Khuyến khích người bệnh hậu phẫu
ho thường xuyên, thở sâu, thay đổi tư thế trừ khi có chống chỉ định. Kết hợp vật
lý trị liệu cho người bệnh có nguy cơ viêm phổi cao.
7.3. Cần kiểm soát đau hậu phẫu tốt
vì đau làm người bệnh không dám thở sâu, ho.
8. Các biện
pháp dự phòng khác
8.1 Nên chủng ngừa vacxin phế cầu
cho những người bệnh có nguy cơ cao bị các biến chứng khi nhiễm phế cầu. Người
bệnh có nguy cơ cao bao gồm tuổi ³ 65, có bệnh phổi hoặc bệnh tim mạch mãn
tính, tiểu đường, nghiện rượu, xơ gan, suy giảm miễn dịch, cắt lách hoặc lách mất
chức năng, nhiễm HIV...
8.2. Không dùng thường quy kháng
sinh toàn thân với mục đích dự phòng VPBV.
8.3. Khi nghi ngờ hoặc có dịch
VPBV, cần điều tra và có biện pháp cách ly kịp thời
8.4. Hạn chế sử dụng thuốc an thần
khi không cần thiết
Tóm tắt các biện pháp chính
trong phòng ngừa VPBV
1. Vệ sinh tay trước và sau khi
tiếp xúc người bệnh và bất kỳ dụng cụ hô hấp đang sử dụng cho người bệnh
2. Vệ sinh răng miệng bằng bàn chải
ngày 2 lần hoặc bằng gạc mỗi 2-4 giờ/lần bằng dung dịch khử khuẩn
3. Rút các ống nội khí quản, ống
mở khí quản, ống nuôi ăn, cai máy thở càng sớm càng tốt khi có chỉ định
4. Nằm đầu cao 30o-45o
nếu không có chống chỉ định
5. Nên sử dụng dụng cụ chăm sóc
hô hấp dùng một lần hoặc tiệt khuẩn/ khử khuẩn mức độ cao các dụng cụ sử dụng
lại
6. Đổ nước tồn lưu trong ống dây
máy thở, bẫy nước thường xuyên
7. Dây thở phải để ở vị trí thấp
hơn phần trên của ống nội khí quản.
8. Thường xuyên kiểm tra tình trạng
ứ đọng của dạ dày trước khi cho ăn qua ống
9. Giám sát và phản hồi ca VPBV
|
PHỤ LỤC 1
Tiêu chuẩn chẩn đoán viêm phổi bệnh viện trên
người bệnh người lớn theo tiêu chuẩn của CDC 2003
Viêm Phổi liên quan đến thở máy là
viêm phổi mắc phải trong bệnh viện, xảy ra trong vòng 48 giờ sau đặt nội khí quản
hoặc thở máy. Tiêu chuẩn chẩn đoán Viêm phổi mắc phải trong bệnh viện trên người
bệnh người lớn như sau:
Tiêu chuẩn 1: Viêm phổi xác định
trên lâm sàng
Tiêu chuẩn: Viêm phổi do những vi
khuẩn thường gặp
Tiêu chuẩn 3: Viêm phổi trên nhuững
người bệnh suy giảm miễn dịch
Các tiêu chuẩn chẩn đoán
Tiêu
chuẩn 1: Viêm phổi xác định trên lâm sàng
Xquang
|
Triệu
chứng âm sàng
Chương
II
|
Hai hay nhiều phim Xquang phổi có
ít nhất một trong các dấu hiệu sau: thâm nhiễm mới hay tiến triển và kéo dài
đông đặc tạo hang tràn dịch màng phổi
Chú ý: nếu người bệnh không có
suy giảm miễn dịch, chỉ cần có thay đổi trên XQuang là có thể chẩn đoán
|
có ít nhất một trong các triệu chứng
sau
- Sốt (>380C) mà
không có nguyên nhân nào khác
- BC giảm (< 4000/mm3)
hoặc tăng (>12000 mm3)
- Người lớn > 70 tuổi có thay
đổi tri giác mà không có nguyên nhân nào khác
Và
Ít nhất 2 trong các triệu chứng
sau:
- Xuất hiện đờm mủ hay thay đổi tính
chất của đàm hay tăng bài tiết hay gia tăng nhu cầu cần hút đờm
- Xuất hiện ho hoặc ho tăng lên,
hoặc khó thở hoặc thở nhanh
- Có rales
- Khí máu xấu đi (ví dụ PaO2
/ FiO2 <240) tăng nhu cầu Oxygen hoặc tăng nhu cầu máy thở
|
Tiêu
chuẩn 2 : Viêm phổi do những vi khuẩn thường gặp
Xquang
|
Triệu
chứng/ Xét nghiệm
|
Xét
nghiệm
|
Hai hay nhiều phim Xquang phổi có
ít nhất một trong các dấu hiệu sau: thâm nhiễm mới hay tiến triển và kéo dài
đông đặc tạo hang tràn dịch màng phổi
Chú ý: nếu người bệnh không có bệnh
phổi hoặc bệnh tim đi kèm (COPD, suy tim), chỉ cần một XQuang thay đổi là có
thể chẩn đoán
|
có ít nhất một trong các triệu chứng
sau
- Sốt (>380C) mà
không có nguyên nhân nào khác
- BC giảm (< 4000/mm3)
hoặc tăng (>12000 mm3)
- Người lớn > 70 tuổi có thay
đổi tri giác mà không có nguyên nhân nào khác
Và
Ít nhất 1 trong các triệu chứng
sau:
- Xuất hiện đờm mủ hay thay đổi
tính chất của đờm hay tăng bài tiết hay gia tăng nhu cầu cần hút đờm
- Xuất hiện ho hoặc ho tắng lên,
hoặc khó thở hoặc thở nhanh
- Có rales
- Khí máu xấu đi (ví dụ PaO2/
FiO2 < 241) tăng nhu cầu Oxygen hoặc tăng nhu cầu máy thở
|
có ít nhất một trong các kết quả
sau :
Cấy máu dương tính không liên
quan đến các nguồn nhiễm khuẩn khác
Cấy dịch màng phổi dương tính
Cấy định lượng dương tính bằng phương
pháp lấy đờm qua rửa phế nang hay chải có bảo vệ
Soi tươi trực tiếp (nhuộm Gram)
có > 5 tế bào tử rửa phế nang có chứa vi khuẩn nội bào
Mô học có ít nhất 1 trong các triệu
chứng viêm phổi
- Tạo abces, hang hay đông đặc có
tích tụ bach cầu đa nhân trung tính trong tiểu phế quản
- Cấy nhu mô phổi định lượng
dương tính
- Bằng chứng xâm lấn nhu mô phổi
do nấm fungal hyphae hoặc pseudohyphae
|
Tiêu
chuẩn 2b: Viêm phổi do virus, Legione và những vi khuẩn khác
Xquang
|
Triệu
chứng/ Xét nghiệm
|
Xét
nghiệm
|
Hai hay nhiều phim Xquang phổi có
ít nhất một trong các dấu hiệu sau: thâm nhiễm mới hay tiến triển và kéo dài
đông đặc tạo hang tràn dịch màng phổi
Chú ý: nếu người bệnh không có bệnh
phổi hoặc bệnh tim đi kèm (COPD, suy tim), chỉ cần một phim XQuang thay đổi
là có thể chẩn đoán
|
có ít nhất một trong các triệu chứng
sau
- Sốt (>380C) mà
không có nguyên nhân nào khác
- BC giảm (< 4000/mm3)
hoặc tăng (>12000 mm3)
- Người lớn > 70 tuổi có thay
đổi tri giác mà không có nguyên nhân nào khác
Và
Ít nhất 2 trong các triệu chứng
sau:
- Xuất hiện đàm mủ hay thay đổi
tính chất của đờm hay tăng bài tiết hay gia tăng nhu cầu cần hút đờm
- Xuất hiện ho hoặc ho tăng lên,
hoặc khó thở hoặc thở nhanh
- Có rales
- Khí máu xấu đi (ví dụ PaO2
/ FiO2 < 241) tăng nhu cầu Oxygen hoặc tăng nhu cầu máy thở
|
có ít nhất một trong các kết quả
sau :
Cấy dương tính với virus hoặc
Chlamydia từ dịch tiết hô hấp Phát hiện dương tính với kháng nguyên virus hay
kháng thể từ dịch tiết hô hấp (ví dụ EIA. FAMA, shell vial assay, PCR)
|
Tiêu
chuẩn 3: Viêm phổi trên những người bệnh suy giảm miễn dịch
Xquang
|
Triệu
chứng/ Xét nghiệm
|
Xét
nghiệm
|
≥ 1 phim Xquang phổi có ít nhất một
trong các dấu hiệu sau :
· thâm nhiễm mới hay tiến triển
và kéo dài
· đông đặc
· tạo hang
· tràn dịch màng phổi
|
Ít nhất 1 trong các triệu chứng
sau trên người bệnh suy giảm miễn dịch:
· Sốt (> 380C) mà
không có nguyên nhân nào khác
· Người lớn > 70 tuổi có thay
đổi tri giác mà không có nguyên nhân nào khác
· Xuất hiện đờm mủ hay thay đổi
tính chất của đàm hay tăng bài tiết hay gia tăng nhu cầu cần hút đờm
· Xuất hiện ho hoặc ho tăng lên,
hoặc khó thở hoặc thở nhanh
· Có rales
· Khí máu xấu đi (ví dụ PaO2
/FiO2 <240) tăng nhu cầu Oxygen hoặc tăng nhu cầu máy thở
· Ho ra máu
· Đau ngực
|
Ít nhất một trong các triệu chứng
sau:
· Cấy máu và đờm dương tính với
Candida spp
· Bằng chứng nấm hay Pneumocytis
carinii từ bệnh phẩm đường hô hấp dưới như rửa phế nang hay chải có bảo vệ
qua một trong các phương pháp sau:
- Soi trực tiếp
- Cấy nấm dương tính
|
PHỤ LỤC 2
Bảng kiểm thực hành lâm sàng phòng viêm phổi bệnh
viện
Chăm
sóc ống ăn
|
Có
|
Không
|
Không
áp dụng
|
Ghi
chú
|
1
|
Thức ăn được dự trữ đúng theo
khuyến cáo nhà sản xuất
|
|
|
|
|
2
|
Rửa tay trước khi chuẩn bị thức
ăn hoặc thao tác với ống ăn
|
|
|
|
|
3
|
Ống ăn được tráng bằng nước vô
khuẩn
|
|
|
|
|
5
|
Sử dụng ống bơm sạch mỗi lần rút
dịch
|
|
|
|
|
6
|
Thức ăn đã chế biến được cho ăn
trong vòng 4 giờ
|
|
|
|
|
7
|
Thường xuyên kiểm tra vị trí ống
ăn
|
|
|
|
|
8
|
Rút dịch tồn lưu trước khi cho ăn
qua ống
|
|
|
|
|
9
|
Thường xuyên kiểm tra tình trạng
dịch ứ đọng trong dạ dày
|
|
|
|
|
Chăm sóc ống nội khí quản
|
|
|
|
|
1
|
Người bệnh được nằm đầu cao nếu
không có chống chỉ định
|
|
|
|
|
2
|
Rửa tay khi chăm sóc ống nội khí
quản
|
|
|
|
|
3
|
Bơm bóng chèn sau khi đặt ống
|
|
|
|
|
5
|
Vệ sinh răng miệng theo hướng dẫn
|
|
|
|
|
6
|
Sử dụng găng vô khuẩn, rửa tay
khi hút đờm
|
|
|
|
|
7
|
Kiểm tra thuờng xuyên để quyết định
có thể rút ống NKQ sớm
|
|
|
|
|
8
|
Hút sạch đờm ở vùng hầu họng trước
khi xả bóng chèn để rút NKQ
|
|
|
|
|
Oxy tường
|
|
|
|
|
1
|
Không có nước khi không sử dụng
|
|
|
|
|
2
|
Dùng nước vô khuẩn để cho vào
bình
|
|
|
|
|
2
|
Không có bụi bám trên bình Oxy
|
|
|
|
|
4
|
Bình làm ẩm có thay mỗi 4 giờ, và
khi cho người bệnh mới
|
|
|
|
|
Dây thở
|
|
|
|
|
1
|
Rửa tay khi chăm sóc dây thở
|
|
|
|
|
2
|
Đổ bỏ nước đọng trong dây thở, bẫy
nước
|
|
|
|
|
3
|
Bộ phận mũi nhân tạo, lọc không bị
ẩm nước
|
|
|
|
|
5
|
Thay dây khi dùng cho người bệnh
khác
|
|
|
|
|
6
|
Khử khuẩn mức độ cao toàn bộ hệ
thống dây thở
|
|
|
|
|
7
|
Dây thở phải để ở vị trí thấp hơn
phần trên của ống nội khí quản.
|
|
|
|
|
8
|
Cho nước vô khuẩn vào bình làm ẩm
|
|
|
|
|
9
|
Kiểm tra dây thở có được tiệt khuẩn,
khử khuẩn mức độ cao trước khi sử dụng
|
|
|
|
|
PHỤ LỤC 3
Quy trình khử khuẩn dụng cụ sau thở máy
PHỤ LỤC 4
Bảng theo dõi vệ sinh răng miệng
|
Thứ
hai
Ngày
____
|
Thứ
ba
Ngày
____
|
Thứ
tư
Ngày
____
|
Thứ
năm
Ngày
____
|
Thứ
sáu
Ngày
____
|
Thứ
bày
Ngày
____
|
Chủ
nhật
Ngày
____
|
Đánh răng mỗi 12 giờ
|
Ký tên
0800_____
2000_____
|
Ký tên
0800_____
2000 _____
|
Ký tên
0800_____
2000 _____
|
Ký tên
0800_____
1200_____
|
Ký tên
0800_____
1200_____
|
Ký tên
0800_____
1200_____
|
Ký tên
0800_____
1200_____
|
Chăm sóc răng miệng mỗi 4 giờ bằng
dung dịch sát khuẩn
|
Thời gian và ký tên
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
|
Thời gian và ký tên
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
|
Thời gian và ký tên
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
|
Thời gian và ký tên
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
|
Thời gian và ký tên
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
|
Thời gian và ký tên
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
|
Thời gian và ký tên
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
------------
|
Ghi chú
|
|
|
|
|
|
|
|
TÀI
LIỆU THAM KHẢO
1. Al-Tawfiq JA, Abed MS.
Decreasing ventilator-associated pneumonia in adult intensive care units using
the Institute for Healthcare Improvement bundle. Am J Infect Control. 2010
Sep;38(7):552-6. Epub 2010 Apr 18.
2. Craven DE, Kunches LM, Kilinsky
V, Lichtenberg DA, Make BJ, McCabe WR (1986). Risk factors for pneumonia and
fatality in patients receiving continuous mechanical ventilation. Am Rev
Respir Dis. 133: 792-796.
3. Craven DE, Steger KA, Barat LM,
Duncan RA. Nosocomial pneumonia: epidemiology and infection control. Intensive
Care Med. 1992; 18(suppl 1): S3-S9.
4. Fagon JY, Chastre J, Hance AJ,
Montravers P, Novara A, Gibert C. Nosocomial pneumonia in ventilated patients:
a cohort study evaluating attributable mortality and hospital stay. Am J Med,
1993; 94: 281–288.
5. Fagon JY, Chastre J, Hance AJ,
Montravers P, Novara A, Gibert C. Nosocomial pneumonia in ventilated patients:
a cohort study evaluating attributable mortality and hospital stay. Am J Med,
1993; 94: 281–288.
6. Fox, M. Toward a zero VAP rate.
Critical Care Nursing Quarterly, 2006; 29(2), 108-114.
7. Guide to the Elimination of
Ventilator-Associated Pneumonia, APIC 2009
8. Guidelines for Preventing Health
Care Associated Pneumonia, CDC, HICPAC 2003
9. Guidelines for prevention of
nosocomial pneumonia. Centers for Disease Control and Prevention.MMWR Recomm
Rep 1997; 46(RR-1): 1-79.
10. Guidelines for the Management
of Adults with Hospital-acquired, Ventilator-associated and Health Care
Associated Pneumonia, American Thoracic Society Documents 2005
11. Richards MJ, Edwards JR, Culver
DH, Gaynes RP. Nosocomial infections in combined medical-surgical intensive
care units in the United States. Infect Control Hosp Epidemiol. 2000;
21:510–515.
HƯỚNG DẪN
TIÊM
AN TOÀN TRONG CÁC CƠ SỞ KHÁM BỆNH, CHỮA BỆNH
(Ban hành kèm theo Quyết định số 3671/QĐ-BYT ngày 27 tháng 9 năm 2012 của Bộ
Y tế)
CHỮ
VIẾT TẮT
Tên viết tắt
|
Tên đầy đủ
|
AIDS
|
Acquired
Immune Deficiency Syndrome hay Hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải
|
AD
|
Auto-disable
syringe hay Bơm tiêm tự hủy
|
CDC
|
Center for
Diseases prevention and Control hay Trung tâm phòng và kiểm soát bệnh Hoa Kỳ
|
HBV
|
Hepatitis B
virus hay Virus viêm gan B
|
HCV
|
Hepatitis C
virus hay Virus viêm gan C
|
HIV
|
Human
Immunodeficiency Virus hay Virus gây suy giảm miễn dịch ở người
|
ILO
|
International
Labour Organization hay Tổ chức Lao động Quốc tế thuộc Liên Hiệp Quốc
|
KBCB
|
Khám bệnh, chữa
bệnh
|
KSNK
|
Kiểm soát nhiễm
khuẩn
|
NVYT
|
Nhân viên y tế
|
PEP
|
Post -
Exposure Prophylasix hay Dự phòng sau phơi nhiễm
|
PPE
|
Personal
Protective Equipment hay Trang phục phòng hộ cá nhân
|
TAT
|
Safe
Injection hay Injection Safety hay Tiêm an toàn
|
WHO
|
World Health
Organization hay Tổ chức Y tế Thế giới
|
UNDP
|
United Nation
Development Program hay Chương trình Phát Triển Liên Hiệp Quốc
|
UNICEF
|
United
Nations Children’s Fund hay Quỹ Nhi Đồng Liên Hiệp Quốc
|
UNFPA
|
United Nation
Population’s Fund hay Quỹ Dân Số Liên Hiệp Quốc
|
GIẢI
THÍCH TỪ NGỮ 1
1. Bơm tiêm tự hủy (Auto-disable
syringe)
Bơm tiêm được thiết kế để ngăn ngừa
việc tái sử dụng bằng cách khóa lại hoặc vô hiệu hóa sau khi tiêm.
2. Chất sát khuẩn (antiseptics)
Các chất chống vi khuẩn (ngăn ngừa
nhiễm khuẩn với mô sống hoặc da). Chất này khác với chất kháng sinh sử dụng để
tiêu diệt hoặc kìm hãm sự phát triển của vi khuẩn một cách đặc hiệu và khác với
chất khử khuẩn dụng cụ. Một số loại chất sát khuẩn là chất diệt khuẩn thực sự
có khả năng tiêu diệt vi khuẩn trong khi một số loại chất sát khuẩn khác chỉ có
tính năng kìm hãm, ngăn ngừa và ức chế sự phát triển của chúng.
3. Dụng cụ tiêm áp lực (Jet
injector)
Dụng cụ tiêm không dùng kim cho
phép tiêm một chất qua da dưới áp lực cao.
4. Dụng cụ sắc nhọn có tính năng
bảo vệ (Sharps protection devices)
Dụng cụ luồn vào tĩnh mạch hoặc động
mạch nhằm tiêm thuốc, truyền dịch hoặc để hút dịch cơ thể. Dụng cụ này gọi là
kim an toàn được thiết kế theo cơ chế tạo an toàn bị động nên có thể làm giảm
nguy cơ phơi nhiễm cho nhân viên y tế một cách hiệu quả.
5. Dung dịch sát khuẩn tay có chứa
cồn
Dịch pha chế có chứa cồn dưới dạng
chất lỏng gel hoặc kem bọt dùng để xoa/chà tay nhằm tiêu diệt hoặc làm giảm sự
phát triển của vi sinh vật. Các loại dung dịch này có thể chứa một hoặc nhiều
loại cồn pha theo công thức được công nhận của các hãng dược phẩm.
6. Dự phòng sau phơi nhiễm
Biện pháp ngăn ngừa lây truyền các
tác nhân gây bệnh đường máu sau phơi nhiễm.
7. Đậy nắp kim tiêm (Recapping)
Kỹ thuật đậy nắp kim một tay: nhân
viên y tế cầm bơm kim tiêm bằng một tay và đưa đầu nhọn của kim vào phần nắp đặt
trên một mặt phẳng sau đó dùng hai tay đậy (hình 1).
H 1.
Đậy nắp kim không dùng hai bàn tay
8. Hội chứng suy giảm miễn dịch
mắc phải (AIDS)
Hội chứng suy giảm miễn dịch ở người
do nhiễm vi rút HIV.
9. Kháng nguyên (antigen
immunogen)
Là những chất lạ đối với cơ thể, được
nhận diện bởi hệ miễn dịch và kích thích cơ thể tạo ra một đáp ứng miễn dịch
tương ứng.
10. Kỹ thuật vô khuẩn (Aseptic
technique)
Là các kỹ thuật không làm phát sinh
sự lan truyền của vi khuẩn trong quá trình thực hiện như: vệ sinh bàn tay, mang
trang phục phòng hộ cá nhân, sử dụng chất khử khuẩn da, cách mở các bao gói vô
khuẩn, cách sử dụng dụng cụ vô khuẩn...
11. Phơi nhiễm nghề nghiệp
(Occupational exposure)
Phơi nhiễm nghề nghiệp là sự tiếp
xúc trực tiếp với máu, dịch tiết, chất bài tiết (trừ mồ hôi) có chứa tác nhân
gây bệnh trong khi nhân viên y tế thực hiện nhiệm vụ dẫn đến nguy cơ lây nhiễm
bệnh.
12. Phương tiện phòng hộ cá nhân
(PPE)
PPE bao gồm găng tay, khẩu trang,
áo khoác phòng thí nghiệm, áo choàng, tạp dề, bao giày, kính bảo hộ, kính có tấm
chắn bên, mặt nạ. Mục đích sử dụng PPE là để bảo vệ NVYT, người bệnh, người nhà
người bệnh và người thăm bệnh khỏi bị nguy cơ phơi nhiễm và hạn chế phát tán mầm
bệnh ra môi trường bên ngoài. WHO không khuyến cáo sử dụng khẩu trang, găng
tay, kính bảo vệ mắt, quần áo bảo vệ trong thực hiện tiêm1. Các PPE
này chỉ sử dụng trong trường hợp người tiêm có nguy cơ phơi nhiễm với máu, dịch
tiết, chất tiết (trừ mồ hôi).
13. Sát khuẩn tay (antiseptic
handwashing)
Việc rửa tay bằng nước và xà phòng
hoặc các chất sát khuẩn. Khuyến cáo áp dụng khi thực hiện kỹ thuật vô khuẩn.
14. Tác nhân gây bệnh đường máu
(Bloodborne pathogens)
Các vi sinh vật có độc lực (có khả
năng gây bệnh) lây truyền do phơi nhiễm với máu, sản phẩm máu và gây bệnh trên
người. Các tác nhân gây bệnh đường máu thường gặp bao gồm HBV, HCV, HIV và một
số loại vi khuẩn khác.
15. Tiêm3
Kỹ thuật đưa thuốc, dịch hoặc chất
dinh dưỡng và một số chất khác (Iốt, đồng vị phóng xạ, chất màu) qua da vào
trong cơ thể để phục vụ chẩn đoán và điều trị. Có nhiều loại đường tiêm và được
phân loại theo vị trí tiêm (ví dụ tiêm trong da, dưới da, bắp, tĩnh mạch, trong
xương, động mạch, màng bụng).
16. Tiêm bắp3
Đưa mũi tiêm vào phần thân của cơ bắp
với góc kim từ 600-900 độ so với mặt da (không ngập hết
phần thân kim tiêm) thường chọn các vị trí sau:
- Cánh tay: 1/3 trên mặt trước
ngoài cánh tay.
- Vùng đùi: 1/3 giữa mặt trước
ngoài đùi.
- Vùng mông: 1/4 trên ngoài mông hoặc
1/3 trên ngoài của đường nối từ gai chậu trước trên với mỏm xương cụt.
H 2.
Góc kim trong các loại tiêm
17. Tiêm dưới da (Subcutaneous
injection)3
Là kỹ thuật tiêm sử dụng bơm kim để
tiêm thuốc vào mô liên kết dưới da của người bệnh, kim chếch 300-450
so với mặt da. Vị trí tiêm thường 1/3 gi a mặt trước ngoài cánh tay (đường nối
từ mỏm vai đến mỏm khuỷu chia làm 3 phần) hay 1/3 giữa mặt trước ngoài đùi (đường
nối từ gai chậu trước trên đến bờ ngoài xương bánh chè) hoặc dưới da bụng (xung
quanh rốn cách rốn 5 cm).
18. Tiêm truyền tĩnh mạch
(Intravenous injection)3
Là kỹ thuật dùng kim đưa thuốc dịch
vào tĩnh mạch với góc tiêm 300 so với mặt da. Khi tiêm chọn tĩnh mạch
nổi rõ mềm mại không di động da vùng tiêm nguyên vẹn.
19. Tiêm trong da (Intradermal
injection)3
Mũi tiêm nông giữa lớp thượng bì và
hạ bì đâm kim chếch với mặt da 100-150, tiêm xong tạo
thành một cục sẩn như da cam trên mặt da. Thường chọn vùng da mỏng, ít va chạm,
trắng, không sẹo, không có lông, vị trí 1/3 trên mặt trước trong cẳng tay, đường
nối từ nếp gấp cổ tay đến nếp gấp khuỷu tay (thông dụng nhất), 1/3 trên mặt
ngoài cánh tay (đường nối từ mỏm vai đến mỏm khuỷu), bả vai, cơ ngực lớn.
20. Tiêu hủy (Disposal)
Việc chủ định chôn, lấp, đốt thải,
bỏ, chất đống, vứt bỏ tất cả các loại chất thải. Trong tài liệu này, tiêu hủy
chỉ việc lưu giữ, xử lý dụng cụ, tiêm, truyền, lấy mẫu bệnh phẩm máu, dịch để
tránh tái sử dụng hoặc tránh gây thương tích.
22. Tổn thương do kim tiêm
(Needle-stick injury)
Vết thương do kim tiêm đâm.
23. Thùng đựng chất thải sắc nhọn
(Container for sharps/anti-puncture box)
Còn gọi là “hộp đựng vật sắc nhọn”,
“hộp kháng thủng” hay “hộp an toàn”. Thùng đựng chất thải sắc nhọn được sản xuất
bằng chất liệu cứng, chống thủng, chống rò rỉ được thiết kế để chứa vật sắc nhọn
một cách an toàn trong quá trình thu gom, hủy bỏ và tiêu hủy. Thùng (hộp) này
phải được thiết kế và quản lý theo đúng Quy chế Quản lý chất thải y tế của Bộ Y
tế.
24. Vật sắc nhọn (Sharp objects)
Bất cứ vật nào có thể gây tổn
thương xâm lấn da hoặc qua da; vật sắc nhọn bao gồm kim tiêm, đầu kim truyền dịch,
dao mổ, thủy tinh vỡ, ống mao dẫn bị vỡ và đầu dây nẹp nha khoa bị phơi nhiễm.
25. Vệ sinh tay
Là bất cứ hình thức nào làm sạch
tay gồm: rửa tay bằng xà phòng và nước hoặc sát khuẩn tay với dung dịch chứa cồn.
26. Vi rút gây suy giảm miễn dịch
ở người
HIV chủ yếu lây truyền qua quan hệ
tình dục hoặc phơi nhiễm với máu, sản phẩm máu của người nhiễm HIV và từ mẹ nhiễm
HIV sang con. Vi rút HIV gây hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải.
LỜI
NÓI ĐẦU
Mũi tiêm an toàn (TAT) là mũi tiêm
không gây nguy hại cho người được tiêm, không gây phơi nhiễm cho người tiêm đối
với các nguy cơ có khả năng tránh được và không để lại chất thải nguy hại cho cộng
đồng. Tiêm không an toàn có thể dẫn đến lây nhiễm các tác nhân gây bệnh đường
máu. Nhận thức được tầm quan trọng của kiểm soát nhiễm khuẩn (KSNK) và an toàn
trong tiêm, những khó khăn của các nước thành viên và trách nhiệm của mình trước
sự an toàn trong chăm sóc y tế, WHO đã thành lập Mạng lưới Tiêm an toàn Toàn cầu
(viết tắt là SIGN) vào năm 1999. Từ đó đến nay, SIGN đã xây dựng và ban hành
chiến lược an toàn trong tiêm trên toàn thế giới và nhiều tài liệu hướng dẫn
liên quan đến tiêm.
Thực hiện khuyến cáo và được sự hỗ
trợ kỹ thuật của WHO, năm 2010 Bộ trưởng Bộ Y tế ra Quyết định số 2642/QĐ-BYT
ngày 21/7/2011 thành lập Ban soạn thảo các tài liệu hướng dẫn KSNK trong đó có
tài liệu Hướng dẫn TAT. Ban soạn thảo tài liệu gồm các thành viên có kinh nghiệm
lâm sàng giảng dạy và quản lý liên quan đến tiêm như Điều dưỡng viên, Bác sĩ,
Dược sĩ, Chuyên gia KSNK, Chuyên gia quản lý khám, chữa bệnh và đại diện Hội Điều
dưỡng Việt Nam. Tài liệu được biên soạn trên cơ sở tham khảo chương trình, tài
liệu đào tạo TAT do Cục Quản lý khám, chữa bệnh phối hợp với Hội Điều dưỡng Việt
Nam xây dựng và áp dụng thí điểm tại 15 bệnh viện trong toàn quốc trong hai năm
2009-2010; tham khảo các kết quả khảo sát thực trạng TAT của Hội Điều dưỡng Việt
Nam các năm 2005, 2008, 2009; tham khảo kết quả rà soát các tài liệu về tiêm, vệ
sinh tay, quản lý chất thải y tế và KSNK Việt Nam và các tổ chức WHO, CDC,
UNDP, ILO, tài liệu hướng dẫn của một số Bộ Y tế các nước và các trường đào tạo
Điều dưỡng, y khoa, các tạp chí an toàn cho người bệnh và KSNK của khu vực, của
toàn thế giới.
Ban soạn thảo xây dựng “Tài liệu Hướng
dẫn Tiêm an toàn” đã cập nhật các thông tin mới nhất từ cuốn “Thực hành tốt nhất
về tiêm và những quy trình liên quan của WHO” ban hành tháng 3 năm 2010 (WHO
best practices for injections and related procedures toolkit, WHO, 2010).
Nội dung của tài liệu Hướng dẫn bao
gồm 5 phần:
- Các khái niệm, mục đích, phạm vi
và đối tượng sử dụng tài liệu hướng dẫn.
- Sinh bệnh học nhiễm khuẩn đường
máu do tiêm không an toàn.
- Các giải pháp tăng cường thực
hành TAT;
- Dự phòng phơi nhiễm nghề nghiệp với
các tác nhân gây bệnh đường máu trong tiêm.
- Phụ lục: các bảng kiểm quy trình
vệ sinh tay và quy trình tiêm các loại.
Bộ Y tế ban hành tài liệu này và
yêu cầu:
- Các cơ sở KBCB sử dụng tài liệu
này để tập huấn, hướng dẫn, kiểm tra, giám sát việc cung ứng phương tiện tiêm,
thuốc tiêm và thực hành TAT tại đơn vị mình.
- Các cơ sở đào tạo nhân viên y tế,
các trường đại học, cao đẳng và trung học y tế sử dụng tài liệu này để cập nhật
chương trình tài liệu đào tạo.
- Các cá nhân liên quan đến thực
hành tiêm, cung ứng phương tiện và thuốc tiêm, các nhân viên thu gom chất thải
y tế sử dụng tài liệu này trong thực hành, kiểm tra, giám sát nội dung tiêm,
truyền tĩnh mạch ngoại vi.
Bộ Y tế trân trọng cảm ơn Văn phòng
WHO tại Việt Nam đã hỗ trợ kỹ thuật và tài chính để khảo sát thực trạng soạn
thảo tài liệu, ứng dụng thí điểm tại một số đơn vị và tổ chức một số hội thảo
đóng góp ý kiến cho dự thảo, góp phần hoàn thiện tài liệu mang tính cập nhật,
phù hợp với điều kiện Việt Nam tiến tới sự an toàn cho người bệnh, cho nhân
viên y tế và cộng đồng.
Phần 1.
CÁC KHÁI NIỆM, MỤC ĐÍCH, PHẠM VI VÀ ĐỐI TƯỢNG SỬ DỤNG
TÀI LIỆU HƯỚNG DẪN
Tiêm là một trong các biện pháp để
đưa thuốc, chất dinh dưỡng vào cơ thể nhằm mục đích chẩn đoán, điều trị và
phòng bệnh. Trong điều trị, tiêm có vai trò rất quan trọng, đặc biệt trong trường
hợp người bệnh cấp cứu, người bệnh nặng. Trong lĩnh vực phòng bệnh, tiêm chủng
đã tác động mạnh vào việc giảm tỷ lệ mắc và tỷ lệ tử vong đối với 6 bệnh truyền
nhiễm có thể phòng bằng vắc xin ở trẻ em.
Hằng năm toàn thế giới có khoảng
16 tỷ mũi tiêm, 90%-95% mũi tiêm nhằm mục đích điều trị, chỉ 5%-10% mũi tiêm
dành cho dự phòng. Tuy vậy khoảng 70% các mũi tiêm sử dụng trong điều trị không
thực sự cần thiết và có thể thay thế được bằng thuốc uống1, 41. Nhiều
loại thuốc kháng sinh, thuốc giảm đau, vitamin sử dụng bằng đường uống có tác dụng
ngang bằng với thuốc tiêm và an toàn hơn. Hơn nữa, bất cứ một kỹ thuật đâm
xuyên da nào, bao gồm cả tiêm đều có nguy cơ lây truyền tác nhân gây bệnh đường
máu như vi rút viêm gan hoặc HIV làm nguy hại đến cuộc sống của con người.
1.1. Khái niệm Tiêm an toàn1,3,4
Theo WHO, TAT là một quy trình
tiêm:
·
Không gây nguy hại cho người nhận mũi tiêm;
·
Không gây phơi nhiễm cho người thực hiện mũi tiêm;
·
Không tạo chất thải nguy hại cho người khác và cộng đồng.
1.2. Tác hại của tiêm không an
toàn
Tiêm không an toàn có thể gây lây
nhiễm nhiều loại tác nhân gây bệnh khác nhau như vi rút, vi khuẩn, nấm, và ký
sinh trùng5. Tiêm không an toàn cũng có thể gây các biến chứng khác
như áp-xe và phản ứng nhiễm độc. Việc sử dụng lại bơm tiêm hoặc kim tiêm còn phổ
biến ở nhiều nơi trên thế giới khiến cho người bệnh phơi nhiễm với các tác nhân
gây bệnh một cách trực tiếp (qua dụng cụ nhiễm bẩn) hoặc gián tiếp (qua lọ thuốc
nhiễm bẩn)5,6. Các nguy cơ của tiêm không an toàn được đề cập trong
tài liệu này liên quan đến ba tác nhân gây bệnh đường máu là HIV, HBV và HCV.
Theo WHO, có tới 50% các mũi tiêm ở
các nước đang phát triển là không an toàn và trong năm 2000 ước tính trên toàn
cầu tình trạng bệnh do tiêm không an toàn gây ra đối với các tác nhân gây bệnh
này như sau1,3:
• 21 triệu ca nhiễm HBV (chiếm 32%
số ca nhiễm HBV mới);
• 2 triệu ca nhiễm HCV (chiếm 40% số
ca nhiễm HCV mới);
• 260 000 ca nhiễm HIV (chiếm 5% số
ca nhiễm HIV mới).
Các tác nhân gây bệnh đường máu
cũng góp phần gây bệnh ở nhân viên y tế. Ước tính: 4 4% ca nhiễm HIV và 39% ca
nhiễm HBV và HCV là do tổn thương nghề nghiệp1,3. Trong số các nhân
viên y tế không được điều trị dự phòng sau phơi nhiễm, nguy cơ nhiễm khuẩn sau
khi bị tổn thương do kim tiêm là 23%- 62% đối với HBV, và 0-7% đối với HCV7.
Nhiễm khuẩn chéo sang nhân viên y tế khác và sang người bệnh có thể từ tay của
nhân viên y tế, thuốc, thiết bị và dụng cụ y tế hoặc bề mặt môi trường. Do đó,
các kỹ thuật và quy trình tiêm an toàn góp phần bảo đảm an toàn cho người bệnh
cũng như nhân viên y tế 8,9.
Tại Việt Nam từ năm 2001 đến nay,
được sự quan tâm của Bộ Y tế, Hội Điều dưỡng Việt Nam đã phát động phong trào
TAT trong toàn quốc, đồng thời tiến hành những khảo sát về thực trạng TAT vào
những thời điểm khác nhau (2002; 2005; 2008). Kết quả những khảo sát nói trên
cho thấy: 55% nhân viên y tế còn chưa cập nhật thông tin về TAT liên quan đến
KSNK; tỷ lệ người bệnh được kê đơn sử dụng thuốc tiêm cao (71,5%); phần lớn
nhân viên y tế chưa tuân thủ quy trình kỹ thuật và các thao tác KSNK trong thực
hành tiêm (vệ sinh tay mang găng sử dụng panh, phân loại và thu gom vật sắc nhọn
sau tiêm dùng tay để đậy nắp kim sau tiêm…), chưa báo cáo và theo dõi rủi ro do
vật sắc nhọn (87,7%)10.
1.3. Mục đích và phạm vi áp dụng
của tài liệu hướng dẫn
Tài liệu hướng dẫn này nhằm cung cấp
những chỉ dẫn an toàn trong thực hành tiêm tới các cơ sở KBCB, cơ sở đào tạo
cán bộ y tế và các cá nhân liên quan bao gồm điều dưỡng viên hộ sinh viên kỹ
thuật viên y học bác sĩ giáo viên hướng dẫn thực hành tiêm tại các cơ sở đào tạo
y khoa.
1.4. Đối tượng sử dụng tài liệu
hướng dẫn
Tài liệu này sử dụng để hướng dẫn
đào tạo và hướng dẫn thực hành cho tất cả nhân viên y tế - người thực hiện
tiêm, truyền tĩnh mạch và lấy máu, nhân viên thu gom chất thải y tế. Tuy nhiên
tài liệu này cũng hữu ích đối với các bác sĩ, dược sĩ, các điều dưỡng trưởng,
nhân viên mạng lưới KSNK, và nhân viên phụ trách mua sắm dụng cụ tiêm và vật tư
y tế khác và cả những cán bộ, giáo viên đào tạo sinh viên y khoa, điều dưỡng và
nhân viên y tế.
Phần 2.
SINH BỆNH HỌC NHIỄM KHUẨN ĐƯỜNG MÁU DO TIÊM KHÔNG AN
TOÀN
Nguy cơ lây bệnh trong tiêm truyền
phổ biến là các bệnh nhiễm khuẩn đường máu như viêm gan B, viêm gan C và HIV.
Các nhiễm khuẩn này phụ thuộc vào tác nhân gây bệnh, mức độ và hình thức phơi
nhiễm máu11–13.
Vấn đề sinh bệnh học được trình bày
trong tài liệu này tập trung vào các loại tiêm, truyền dịch an toàn. Vấn đề
sinh bệnh học các bệnh nhiễm khuẩn có khả năng lây truyền qua truyền máu được
trình bày trong các tài liệu khác về an toàn truyền máu.
2.1. Vi rút viêm gan B
HBV được lây truyền do phần màng nhầy
hoặc lớp dưới da bị phơi nhiễm với máu hoặc dịch cơ thể có chứa vi rút HBV.
Kháng nguyên bề mặt của viêm gan B (xác định nhiễm mạn tính) đã được phát hiện ở
nhiều loại dịch cơ thể; tuy nhiên chỉ có huyết thanh tinh dịch và nước bọt được
chứng minh có nhiễm vi rút15. HBV có nồng độ cao nhất ở huyết thanh,
nồng độ thấp hơn ở tinh dịch và nước bọt. Vi rút này có khả năng tồn tại 7 ngày
hoặc lâu hơn trong bề mặt môi trường ở nhiệt độ phòng bình thường15.
Trong số nhân viên y tế bị tổn thương do kim tiêm có vi rút HBV dương tính,
nguy cơ nhiễm HBV là 23%–62%1,9,14.
Hầu hết các ca nhiễm mới HBV thường
không có triệu chứng, chỉ có 30%-50% trẻ em trên 5 tuổi và người lớn có dấu hiệu
hoặc triệu chứng lâm sàng ban đầu13,16. Tỷ lệ tử vong ở người mắc
viêm gan B cấp tính có triệu chứng được thông báo là 0 5%–1,0%)16.
Nhiễm HBV mạn tính phát triển ở xấp
xỉ 90%, trẻ sơ sinh bị nhiễm HBV, 30% ở trẻ dưới 5 tuổi bị nhiễm và gần 5% trẻ
trên 5 tuổi và người lớn bị nhiễm13,16. Nhìn chung, khoảng 25% số
người bị nhiễm HBV mạn tính ở tuổi trẻ em và 15% số người trưởng thành nhiễm
HBV mạn tính bị tử vong sớm do xơ gan hoặc ung thư gan13, 16.
Hiện chưa có liệu pháp điều trị đặc
hiệu cho bệnh viêm gan B cấp trong khi điều trị nhiễm HBV mạn tính có chi phí
cao và thường khó có điều kiện tiếp cận. Tiêm phòng vắc xin viêm gan B được
khuyến cáo nhằm phòng nguy cơ lây bệnh. Nhân viên y tế bao gồm cả nhân viên thu
gom chất thải phải được tiêm phòng vắc xin viêm gan B theo quy định tại Thông
tư 18/2009/TT-BYT ngày 14/10/2009 về việc Hướng dẫn tổ chức thực hiện công tác
kiểm soát nhiễm khuẩn trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh. Học sinh sinh viên
y-dược chưa tiêm phòng viêm gan B cần được tiêm phòng trước khi đi thực hành
lâm sàng và trực tiếp tiếp xúc với người bệnh bệnh phẩm (xem Phần IV)16.
2.2. Vi rút viêm gan C17
HCV được lây truyền chủ yếu do lớp
mô dưới da bị phơi nhiễm với máu chứa HCV. Khả năng lây truyền HCV thấp hơn so
với HBV. HCV có thể tồn tại ở môi trường trong thời gian từ 16 giờ – 23 giờ.
Lây truyền HCV hiếm khi xảy ra do phơi nhiễm với máu thông qua niêm mạc hoặc da
bị tổn thương. Tỷ lệ chuyển đổi huyết thanh kháng HCV trung bình sau khi phần
mô dưới da vô tình bị phơi nhiễm với nguồn HCV dương tính là 1,8% (dao động từ
0-7%). Hiện chưa có vắc xin hay liệu pháp điều trị phòng bệnh đặc hiệu sau phơi
nhiễm HCV.
Những người nhiễm HCV cấp tính
thông thường không có triệu chứng hoặc chỉ có biểu hiện lâm sàng nhẹ. Kháng thể
HCV (anti HCV) có thể phát hiện được ở 80% người bệnh trong vòng 15 ngày kể từ
khi phơi nhiễm và ở 97% người bệnh trong vòng 6 tháng sau khi phơi nhiễm. Nhiễm
HCV mạn tính tiến triển ở 75%–85% người bị nhiễm vi rút.
Hầu hết người nhiễm vi rút HCV đều
không biểu hiện triệu chứng lâm sàng cho đến khi xuất hiện xơ gan hoặc ung thư
gan giai đoạn cuối, tình trạng bệnh này chiếm xấp xỉ 10%–20% người bị nhiễm vi
rút trong vòng 20 năm–30 năm.
2.3. Vi rút gây suy giảm miễn dịch
ở người
HIV lây truyền qua tiếp xúc niêm mạc
cơ quan sinh dục, lây truyền dọc từ mẹ sang con hoặc phơi nhiễm với máu do truyền
máu thiếu an toàn tiêm không an toàn và dùng chung bơm kim tiêm ở những người
tiêm chích ma túy18.
HIV kém ổn định hơn trong môi trường
và có khả năng lây truyền thấp hơn so với HBV và HCV. Các chất có nguy cơ nhiễm
khuẩn bao gồm máu và dịch cơ thể, tinh dịch và dịch tiết âm đạo nhìn thấy có
nhiễm máu; các dịch cơ thể khác được xem là ít bị nhiễm vi rút hơn. HIV gây sơ
nhiễm ngắn sau vài tuần kể từ khi phơi nhiễm và có thể nhanh chóng phát hiện được
thông qua xét nghiệm kháng thể. Hiện phương pháp điều trị nhiễm HIV đang được
nghiên cứu, nhưng phương pháp điều trị kháng vi rút ngày càng phổ biến đối với
hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải (AIDS).
Các tình huống phơi nhiễm tạo nguy
cơ lây nhiễm trong chăm sóc y tế bao gồm các trường hợp tổn thương dưới da, tiếp
xúc với niêm mạc, hoặc tiếp xúc với da bị tổn thương có chứa dịch có khả năng
nhiễm khuẩn5. Tỷ lệ nguy cơ lây truyền HIV trung bình sau khi phơi
nhiễm với máu nhiễm HIV hiện ước tính là khoảng 0,3% (95% khoảng tin cậy (CI):
0,2%–0,5%) và sau khi niêm mạc bị phơi nhiễm xấp xỉ 0,09% (95% CI: 0,006–0,5%).
Nguy cơ phơi nhiễm của da bị tổn thương hiện chưa xác định được mức độ, nhưng ước
tính là thấp hơn so với trường hợp phơi nhiễm của niêm mạc.
Phần 3.
CÁC GIẢI PHÁP TĂNG CƯỜNG THỰC HÀNH TIÊM AN TOÀN
Có 6 nhóm giải pháp chính để tăng
cường thực hành TAT, bao gồm:
3.1. Giảm hoặc loại bỏ các
mũi tiêm không cần thiết
Các Sở Y tế, các bệnh viện cần tiến
hành nhiều biện pháp cả hành chính và tuyên truyền nhằm tăng cường nhận thức của
người bệnh và nhân viên y tế về tác hại của lạm dụng tiêm.
3.1.1. Biện pháp hành chính: giám
sát việc kê đơn thuốc cho người bệnh theo đúng quy định tại Điều 3, Khoản 6, Mục
b của Thông tư 23/2011/TT-BYT ngày 10/6/2011 về việc Hướng dẫn sử dụng thuốc
trong cơ sở khám, chữa bệnh có giường bệnh là “bác sĩ chỉ kê đơn thuốc tiêm khi
người bệnh không uống được thuốc hoặc khi sử dụng thuốc theo đường uống không
đáp ứng được yêu cầu điều trị hoặc với thuốc chỉ dùng đường tiêm”18
3.1.2. Phương thức tuyên truyền bao
gồm tổ chức những lớp tập huấn về TAT; tổ chức hội nghị, hội thảo khoa học để
báo cáo những kết quả nghiên cứu, kết quả khảo sát liên quan đến tiêm; in ấn
các tờ rơi, pa nô, áp phích, xây dựng những đoạn băng video clip để tuyên truyền
tại các cơ sở y tế và trên các phương tiện truyền thông giáo dục sức khỏe về
tác hại lạm dụng tiêm và tiêm không an toàn.
Những thông tin tuyên truyền bao gồm:
- Hằng năm toàn thế giới có khoảng
16 tỷ mũi tiêm nhưng khoảng 70% các mũi tiêm đó thực sự không cần thiết và có
thể thay thế được bằng thuốc uống.
- Tiêm bắp được sử dụng phổ biến
trong điều trị và chỉ nên sử dụng trong trường hợp không có thuốc uống hoặc có
thuốc uống mà người bệnh nôn hoặc không nuốt được, hoặc không thể hấp thu đường
ruột được.
- Tiêm truyền tĩnh mạch được sử dụng
để đưa một lượng lớn thuốc vào cơ thể người bệnh với khối lượng nhiều và trong
những trường hợp điều trị cấp cứu ở những người bệnh nặng đe dọa sự sống.
- Tiêm và truyền có khả năng tăng
nguy cơ phơi nhiễm với máu, dịch tiết, chất tiết và chất thải sắc nhọn cho người
nhận mũi tiêm, người cung cấp mũi tiêm và cả cộng đồng (khi chất thải y tế sắc
nhọn không được quản lý và thải ra cộng đồng).
3.2. Bảo đảm đầy đủ các
phương tiện, dụng cụ, thuốc cho kỹ thuật tiêm
- Cung cấp đủ phương tiện tiêm: bơm
kim tiêm vô khuẩn, sử dụng một lần. Các bơm kim tiêm phải bảo đảm đủ kích cỡ,
yêu cầu chuyên môn và lưu ý đến an toàn cho người tiêm, cộng đồng. Nên cân nhắc
lựa chọn mua các loại bơm tiêm, kim tiêm, kim luồn an toàn để cung cấp cho người
sử dụng. Nhân viên đặt hàng, cung ứng bơm kim tiêm cần biết các thông số sau
đây để đặt hàng và cung ứng đáp ứng yêu cầu chuyên môn:20
+ Tiêm trong da: Bơm tiêm 1ml, mũi
vát ngắn, kim tiêm số 25-27 G dài 0,6-1,5 cm.
+ Tiêm dưới da: Bơm tiêm 1 - 3ml,
kim tiêm số 23- 25G dài 1,5 - 2,5 cm.
+ Tiêm bắp: Bơm tiêm 5ml, kim tiêm
số 21 - 23G dài 2,5 - 4,0 cm.
+ Tiêm tĩnh mạch: Bơm tiêm 5ml, 10
ml, 20ml, kim tiêm số 19 - 23G kim dài 2,5 - 4,0 cm.
- Trang bị đủ các phương tiện vệ
sinh tay như lắp đặt đủ các bồn rửa tay ở buồng bệnh, buồng thủ thuật. Cung cấp
đủ nước xà phòng, khăn lau tay sạch cho mỗi lần rửa tay hoặc dung dịch sát khuẩn
tay nhanh có chứa cồn treo hoặc đặt sẵn trên các xe tiêm.
- Khuyến khích cung cấp gạc miếng tẩm
cồn dùng một lần thay thế hộp chứa bông cồn như hiện nay. WHO khuyến cáo không
sát khuẩn da trước tiêm hơn còn tốt hơn sử dụng bông tẩm cồn không sạch để sát
khuẩn da.
- Các phương tiện thu gom chất thải
y tế sau tiêm theo đúng quy định tại Quyết định 43/2007/QĐ-BYT ngày 30/11/2007
của Bộ Y tế ban hành Quy chế Quản lý chất thải y tế.21
- Thuốc tiêm: Nếu là thuốc ống, nên
chọn loại ống thuốc tiêm bẻ đầu (Pop-open) hơn là loại ống thuốc phải
cưa đầu bằng dao cưa. Lựa chọn loại thuốc đơn liều hơn là đa liều. Thuốc phải
còn hạn sử dụng và được bảo quản theo hướng dẫn của nhà sản xuất.
3.3. Tiêm phòng vắc xin viêm
gan B cho nhân viên y tế và thiết lập, thực hiện hệ thống báo cáo các trường hợp
phơi nhiễm nghề nghiệp theo quy định tại Thông tư 18/2009/TT-BYT hướng
dẫn tổ chức thực hiện công tác kiểm soát nhiễm khuẩn trong các cơ sở khám bệnh,
chữa bệnh42.
- Nhân viên y tế phải được tiêm
phòng vắc xin viêm gan B;
- Thiết lập, thực hiện và duy trì hệ
thống báo cáo, theo dõi, giám sát phòng ngừa rủi ro do vật sắc nhọn tại đơn vị.
3.4. Tăng cường kiến thức về
TAT và KSNK thông qua tổ chức các lớp tập huấn ngắn ngày về TAT, quản
lý chất thải y tế, phòng ngừa chuẩn cho nhân viên y tế nhằm tăng cường nhận thức,
kỹ năng thực hành tiêm an toàn hướng tới giảm thiểu tai nạn rủi ro do mũi kim
tiêm hoặc vật sắc nhọn.
3.5. Tăng cường công tác kiểm
tra, giám sát của Điều dưỡng trưởng và mạng lưới KSNK về việc tuân thủ
vệ sinh tay, tuân thủ quy trình tiêm, truyền dịch và KSNK.
3.6. Thực hành đúng quy trình
kỹ thuật tiêm: Sau đây là những hướng dẫn trọng tâm trong thực hành
TAT.
3.6.1. Vệ sinh tay:
Thực hiện theo hướng dẫn tại công
văn số 7517/BYT-ĐTr ngày 12/10/200722, hướng dẫn phòng ngừa chuẩn của
Bộ Y tế và 5 thời điểm vệ sinh tay của WHO theo hình sau đây:
H.
3. Năm thời điểm vệ sinh tay
Các thời điểm vệ sinh tay (hình 3):
1) Trước khi tiếp xúc với người bệnh
2) Trước khi làm thủ thuật vô khuẩn
3) Sau khi tiếp xúc với máu và dịch
cơ thể
4) Sau khi chăm sóc người bệnh
5) Sau khi đụng chạm vào những vùng
xung quanh người bệnh.
3.6.2. Chuẩn bị xe tiêm nhằm
sử dụng dụng cụ, thuốc thích hợp, an toàn
- Xe tiêm được lau sạch trước khi
chuẩn bị dụng cụ tiêm và sau khi sử dụng. Tầng 1 được lau bằng dung dịch sát
khuẩn. Không để vết bẩn hoen ố rỉ sắt trên mặt xe. Các vật dụng được sắp xếp
ngăn nắp, thẩm mỹ và thuận tiện cho các thao tác và tránh được nhầm lẫn. Có thể
sử dụng xe tiêm 3 tầng hoặc 2 tầng, nhưng thuận tiện hơn cả nếu sử dụng xe tiêm
hai tầng, có ngăn kéo dưới tầng 1. Xe tiêm cần được sắp xếp theo thứ tự sau:
+ Tầng 1 (trên cùng) đặt các phương
tiện vô khuẩn và sạch, dụng cụ thường xuyên sử dụng như bơm kim tiêm, phương tiện
sát khuẩn da, dung dịch sát khuẩn tay chứa cồn, sổ thuốc.
+ Tầng 2 (hoặc ngăn kéo): chứa bơm
kim tiêm kim luồn dây truyền dự trữ, găng tay, máy đo huyết áp, hộp thuốc (dịch
truyền nếu là tầng II), hộp chống sốc.
+ Tầng 3 (hoặc thành xe thấp hơn tầng
trên cùng hoặc tầng 2): đựng các hộp, túi chứa chất thải.
- Có đủ phương tiện phục vụ cho mục
đích, chỉ định tiêm:
+ Bơm kim tiêm vô khuẩn, kích cỡ
phù hợp cho mỗi mũi tiêm. Kiểm tra tình trạng nguyên vẹn của bao gói bơm kim
tiêm, còn hạn dùng đề phòng túi thủng hoặc nhiễm bẩn trước khi đặt lên xe tiêm.
+ Thuốc tiêm: Kiểm tra tên thuốc,
hàm lượng, hạn sử dụng, chất lượng của thuốc thông qua sự nguyên vẹn của lọ, ống
thuốc và loại bỏ nh ng ống thuốc, lọ thuốc không bảo đảm chất lượng (vẩn đục,
biến màu, quá hạn sử dụng).
+ Ống nước cất pha thuốc tiêm sử dụng
một lần.
+ Bông cồn sát khuẩn da: nên dùng
miếng bông cồn (Alcohol Pats) sử dụng một lần. Cồn sát khuẩn da là cồn
Isopropyl hoặc ethanol 70%.
+ Dung dịch sát khuẩn tay nhanh.
+ Hộp chống sốc phản vệ: đủ cơ số,
còn hạn dùng. Cơ số thuốc trong hộp cấp cứu theo Hướng dẫn sử trí sốc phản vệ của
Bộ Y tế (Adrenalin 1mg x 2 ống; Solumedrol 40mg hoặc Depersolon 30 mg x 2 ống;
nước cất 10 ml x 2 ống; 2 bơm tiêm 10ml, 2 bơm tiêm 1ml; dây ga rô; bông cồn
sát khuẩn 1 lần; phác đồ cấp cứu sốc phản vệ.23
- Phương tiện phòng hộ: Căn cứ vào
đánh giá nguy cơ để lựa chọn phương tiện phòng hộ thích hợp.
+ Găng tay: Mục đích mang (đeo)
găng tay trong tiêm là dự phòng phơi nhiễm với máu và dịch tiết cho nhân viên y
tế. Do vậy, chỉ mang găng tay sạch khi có nguy cơ tiếp xúc với máu và dịch tiết
của người bệnh, hoặc da tay của nhân viên y tế bị tổn thương (viêm da, thương tổn
da, vết cắt, vết xước). Nếu da tay của nhân viên y tế bị tổn thương, cần băng
phủ vết thương hoặc mang găng khi thực hiện quy trình tiêm;
+ Khẩu trang, kính bảo vệ mắt và
các loại quần áo bảo vệ khác KHÔNG ĐƯỢC chỉ định sử dụng trong quy trình tiêm bắp,
trong da, dưới da, tĩnh mạch ngoại biên. Tuy nhiên, trường hợp có nguy cơ bị
phơi nhiễm do máu bắn và tiêm truyền tĩnh mạch trung tâm phải mang găng vô
trùng và khẩu trang y tế1. Trường hợp tiêm cho người bệnh mắc bệnh
lây nhiễm qua đường hô hấp như Rubella, Sởi, AIDS có nhiễm lao cần mang khẩu
trang phòng lây truyền qua đường hô hấp.
- Phương tiện đựng chất thải sắc nhọn
phải phù hợp với phương pháp tiêu hủy cuối cùng. Hộp đựng chất thải sắc nhọn phải
bảo đảm các tiêu chuẩn: thành và đáy cứng không bị xuyên thủng; có khả năng chống
thấm; kích thước phù hợp; có nắp đóng mở dễ dàng; Miệng hộp đủ lớn để cho vật sắc
nhọn vào mà không cần dùng lực đẩy; có dòng chữ “CHỈ ĐỰNG CHẤT THẢI SẮC NHỌN”
và có vạch báo hiệu ở mức 3/4 hộp và có dòng chữ “KHÔNG ĐƯỢC ĐỰNG QUÁ VẠCH
NÀY”; màu vàng; có quai hoặc kèm hệ thống cố định; khi di chuyển vật sắc nhọn
bên trong không bị đổ ra ngoài.21
Đối với hộp nhựa đựng chất thải sắc
nhọn có thể tái sử dụng, trước khi tái sử dụng, hộp nhựa phải được vệ sinh, khử
khuẩn theo quy trình khử khuẩn dụng cụ y tế. Hộp nhựa sau khi khử khuẩn để tái
sử dụng phải còn đủ các tính năng ban đầu.
Đối với các cơ sở y tế sử dụng máy
hủy kim tiêm, máy cắt kim tiêm, hộp đựng chất thải sắc nhọn (là một bộ phận
trong thiết kế của máy hủy, máy cắt kim tiêm) phải được làm bằng kim loại hoặc
nhựa cứng để có thể cọ rửa trước khi tái sử dụng.
3.6.3. Nguyên tắc thực hành
tiêm
a. Không gây nguy hại cho người
nhận mũi tiêm
1) Thực hiện 5 đúng:
đúng người bệnh đúng thuốc, đúng liều lượng, đúng thời điểm, đúng đường tiêm19,43
để bảo đảm an toàn cho người bệnh. Nội dung này cần thực hiện tại 2 thời điểm
chuẩn bị phương tiện, thuốc tiêm và trước khi tiêm.
Nếu nhận y lệnh miệng (trong trường
hợp cấp cứu), người nhận y lệnh phải nhắc lại tên thuốc, đọc từng chữ cái rõ
ràng để bác sĩ xác nhận. Người thực hiện mũi tiêm trong trường hợp này nên là
người nhận y lệnh.
2) Phòng và chống sốc:
trước khi tiêm cần hỏi người bệnh về tiền sử dị ứng thuốc, dị ứng thức ăn trước
khi cho người bệnh tiêm mũi thuốc đầu tiên. Luôn mang theo hộp chống sốc khi đi
tiêm. Trong khi tiêm cần bơm thuốc chậm, tốc độ thông thường trong tiêm bắp khoảng
1ml/10 giây3, vừa tiêm vừa phải quan sát sắc mặt người bệnh. Sau khi
tiêm nên để người bệnh nằm hoặc ngồi tại chỗ 10 phút-15 phút đề phòng sốc phản
vệ xuất hiện muộn.
- Phát hiện sớm dấu hiệu của
sốc phản vệ:
+ Thường xảy ra sau khi tiêm từ vài
giây đến 20-30 phút.
+ Khởi đầu người bệnh có cảm giác ớn
lạnh, bồn chồn, hốt hoảng, buồn nôn, nôn, cảm giác khó thở, đau ngực, vã mồ
hôi, tay chân lạnh…
+ Mạch nhanh nhỏ, huyết áp tụt, ngứa
ran khắp người, đau quặn bụng, đại tiểu tiện không tự chủ.
- Xử trí của điều dưỡng khi
có dấu hiệu sốc phản vệ:23
+ Ngừng tiêm ngay
+ Cho người bệnh nằm nghỉ tại chỗ,
đầu thấp, nới rộng quần áo, và ủ ấm cho người bệnh.
+ Tiêm dưới da 1/2 ống -1 ống
Adrernalin 1mg ngay sau khi có dấu hiệu của sốc phản vệ xảy ra đối với người lớn
(0.01 mg/1 kg cân nặng cơ thể) không quá 0,3ml đối với trẻ em đồng thời gọi người
trợ giúp và báo bác sĩ xin y lệnh điều trị. Trường hợp không có bác sĩ, tiếp tục
tiêm như trên 10 phút-15 phút/lần đến khi huyết áp trở lại bình thường.
Trường hợp không bắt được mạch ở
người bệnh là người lớn thì tiêm ngay 0,3-0,5 mg adrenalin lần/mỗi 5 phút vào mạch
máu lớn như tĩnh mạch bẹn, tĩnh mạch cảnh hoặc catheter tĩnh mạch trung tâm cho
đến khi mạch quay bắt rõ.
+ Cho người bệnh thở ôxy mũi, thổi
ngạt hoặc bóp bóng Ambu có oxy. Nặng hơn nữa thì phải chuẩn bị ngay phương tiện
cho thầy thuốc đặt nội khí quản hoặc mở khí quản (nếu có phù thanh môn) và hỗ
trợ hô hấp bằng thông khí nhân tạo.
+ Theo dõi huyết áp 10 phút-15 phút
một lần.
3) Phòng tránh xơ hóa cơ hoặc
đâm kim vào dây thần kinh:
- Chọn vùng da tiêm mềm mại, không
có tổn thương, không có sẹo lồi lõm
- Xác định đúng vị trí tiêm
- Tiêm đúng góc độ và độ sâu
- Khối lượng thuốc tiêm bắp cho mỗi
lần tiêm không quá mức qui định
- Không tiêm nhiều lần vào cùng một
vị trí trên cùng một người bệnh.
4) Các phòng ngừa khác:
- Luôn hỏi người bệnh về tiền sử
dùng thuốc để tránh tương tác thuốc
- Bảo đảm đúng kỹ thuật vô khuẩn
trong tiêm, truyền
- Chuẩn bị thuốc và phương tiện
tiêm ở môi trường sạch, không bụi, không vấy máu hoặc dịch.
- Sử dụng thuốc tiêm một liều. Nếu
phải sử dụng thuốc tiêm nhiều liều, cần sử dụng kim lấy thuốc vô khuẩn và không
để kim lấy thuốc lưu ở lọ thuốc.
- Không pha trộn hai hoặc nhiều loại
thuốc vào 1 bơm tiêm. Không dùng 1 kim tiêm để lấy nhiều loại thuốc.
- Loại bỏ kim tiêm đã đụng chạm vào
bất kỳ bề mặt nào không vô khuẩn.
- Lường trước, đề phòng sự di chuyển
đột ngột của người bệnh trong và sau khi tiêm. Giải thích, hướng dẫn cho người
bệnh về kỹ thuật tiêm tác dụng và tư thế. Cho người bệnh nằm hoặc ngồi chắc chắn
khi tiêm, cơ vùng tiêm được thả lỏng. Chú ý tư thế giữ đối với trẻ nhỏ khi thực
hiện tiêm (hình 4).
- Hướng dẫn người bệnh những điều cần
thiết sau khi tiêm.
H 4.
Lường trước sự di chuyển đột ngột của NB
b. Không gây nguy hại cho người
tiêm
1) Nguy cơ bị phơi nhiễm do
máu hoặc do kim tiêm/vật sắc nhọn đâm
- Mang găng khi có nguy cơ tiếp xúc
với máu hoặc dịch tiết của người bệnh.
- Dùng gạc bọc vào đầu ống thuốc
trước khi bẻ để tránh mảnh vỡ rơi vào ống thuốc, rơi ra sàn nhà, bắn vào người,
đâm vào tay (hình 5).
- Không dùng tay để đậy nắp kim sau
tiêm, nếu cần hãy sử dụng một tay và múc nắp đặt trên một mặt phẳng rồi mới đậy
nắp kim (hình 1, 6).
- Không tháo rời kim tiêm ra khỏi
bơm tiêm sau khi tiêm.
- Bỏ bơm kim tiêm, kim truyền vào hộp
kháng thủng ngay sau khi tiêm.
- Không để vật sắc nhọn đầy quá 3/4
hộp kháng thủng. Đậy nắp và niêm phong hộp kháng thủng để vận chuyển tới nơi an
toàn (hình 7).
- Không mở hộp, không làm rỗng để sử
dụng lại hộp kháng thủng sau khi đã đậy nắp hoặc niêm phong hộp.
- Khi bị phơi nhiễm do vật sắc nhọn,
cần xử lý và khai báo ngay theo hướng dẫn (tham khảo Chương IV).
Hình 5. Dùng gạc để bẻ ống thuốc
|
Hình 6. Không dùng tay đậy nắp kim
|
Hình 7. Không để hộp sắc nhọn đầy quá 3/4
|
2) Phòng ngừa nguy cơ đổ lỗi
trách nhiệm cho người tiêm:
- Thông báo, giải thích rõ cho người
bệnh hoặc người nhà người bệnh trước khi tiêm thuốc.
- Kiểm tra chắc chắn y lệnh được
ghi trong bệnh án. Trường hợp cấp cứu, bác sĩ ra y lệnh bằng miệng, điều dưỡng
tiêm phải nhắc lại rõ ràng tên thuốc, hàm lượng, liều dùng để khẳng định không
nhầm lẫn rồi mới thực hiện. Sau đó nhắc bác sĩ ghi ngay y lệnh vào hồ sơ bệnh
án.
- Đánh giá tình trạng người bệnh
trước, trong và sau khi tiêm.
- Pha thuốc và lấy thuốc tiêm trước
sự chứng kiến của người bệnh hoặc người nhà người bệnh.
- Giữ lại lọ/ống thuốc có ghi tên
người bệnh đến hết ngày tiêm để làm vật chứng (nếu cần).
- Ghi phiếu chăm sóc: thuốc đã sử dụng,
phản ứng của người bệnh, xử trí chăm sóc trước, trong và sau khi tiêm thuốc.
c. Không gây nguy hại cho cộng đồng
- Chuẩn bị hộp, thùng kháng thủng để
đựng vật sắc nhọn (hình 8) hoặc máy cắt kim tiêm (hình 10). Các đơn vị khi sử dụng
hộp hoặc lọ kháng thủng tự tạo (hình 9) để chứa vật sắc nhọn phải bảo đảm tiêu
chuẩn hộp đựng sắc nhọn theo quy định tại Quyết định 43/2008/QĐ-BYT về Quy chế
quản lý chất thải y tế và Tài liệu hướng dẫn Quản lý chất thải y tế từ các hoạt
động liên quan đến tiêm ở cơ sở y tế tuyến huyện của WHO, 2006.
- Tạo thành thói quen cho người
tiêm: bỏ bơm, kim tiêm vào hộp kháng thủng ngay sau khi tiêm.
- Thu gom và bảo quản bơm kim tiêm
đã sử dụng theo đúng Quy chế quản lý chất thải y tế.
H 8. Hộp kháng thủng chuẩn
|
H 9. Lọ kháng thủng tự tạo (phải có nhãn theo quy chế)
|
H 10. Sử dụng máy cắt kim sau tiêm
|
3.6.4. Một số hướng dẫn trong thực
hành tiêm
a. Sát khuẩn da và chuẩn bị
vùng da tiêm
Rửa sạch da vùng tiêm nếu bẩn. Để
sát khuẩn vùng da tiêm, áp dụng các bước dưới đây:24, 25
1) Sử dụng bông hoặc gạc thấm dung
dịch chứa cồn isopropyl hay ethanol 70%. KHÔNG dùng cồn methanol hoặc cồn
metylic vì không an toàn cho người. Không dùng bông cồn chứa trong lọ hoặc hộp
lưu cữu. Có thể sử dụng một trong những cách thức sau:1
+ Sử dụng kẹp không mấu vô khuẩn để
gắp bông gạc tẩm cồn: khi sát khuẩn không được chạm kẹp vào da người bệnh.
+ Dùng tay (sau khi đã vệ sinh tay)
để cầm bông cồn sát khuẩn. Khi sát khuẩn, không được chạm tay vào phần bông tiếp
xúc với da vùng tiêm. (hình 11)
+ Sử dụng tăm bông: khi sát khuẩn
không chạm tay vào bông
H
11. Dùng tay đã được sát khuẩn để cầm nắm bông, gạc cồn sát khuẩn da
2) Sát khuẩn da vùng tiêm theo hình
xoáy ốc từ trong ra ngoài với đường kính khoảng 10 cm cho đến khi sạch.
3) Thời gian sát khuẩn trong 30
giây, để da tự khô hoàn toàn rồi mới tiêm.
4) Không chạm tay hoặc vật dụng
không vô khuẩn vào vùng da đã được sát khuẩn.
H
12. Không đựng bông, gạc thấm cồn lưu trong hộp, lọ
KHÔNG: đựng bông, gạc thấm cồn
lưu trong hộp, lọ chứa vì cồn sẽ bốc hơi chỉ còn lại nước (hình 12).1
KHÔNG sát khuẩn da vùng tiêm
bằng cồn sau tiêm chủng.1
b. Lấy thuốc vào bơm tiêm:
1) Nguyên tắc:
- Thực hiện 4 không: KHÔNG sử dụng
một bơm kim tiêm đã lấy thuốc để dùng cho nhiều người bệnh (bảo đảm một kim
tiêm, một bơm tiêm, một người bệnh); KHÔNG tái sử dụng bơm kim tiêm; KHÔNG sử dụng
một bơm kim tiêm pha thuốc duy nhất để pha cho nhiều lọ thuốc; KHÔNG kết hợp
thuốc còn thừa lại để dùng sau.
- Lấy thuốc tiêm từ lọ thuốc:
Nên sử dụng Lọ thuốc đơn liều cho từng người bệnh, cho mỗi mũi tiêm để
giảm nguy cơ lây nhiễm chéo giữa các người bệnh. Có thể sử dụng Lọ thuốc đa
liều nếu không còn sự lựa chọn nào khác nhưng chỉ mở một lọ thuốc đa liều cụ
thể tại một thời điểm tại mỗi khu vực chăm sóc người bệnh. Nếu có thể, giữ một
lọ thuốc đa liều cho mỗi người bệnh, và sau khi đã ghi tên người bệnh ở bên
ngoài, cất lọ lưu giữ lọ thuốc đó ở phòng điều trị hoặc phòng thuốc riêng biệt.
KHÔNG để các lọ thuốc đa liều ở ngoài môi trường tránh bị nhiễm bẩn.
Loại bỏ lọ thuốc đa liều nếu
nghi ngờ thuốc không còn vô khuẩn; không còn bảo đảm chất lượng; hoặc hết
thời hạn sử dụng; hoặc không được cất giữ đúng cách sau khi mở. Loại bỏ thuốc
sau thời gian khuyến cáo của nhà sản xuất.
- Lấy thuốc tiêm từ ống thuốc:
nên chọn mua hoặc sử dụng loại ống thuốc có đầu mở (Pop-open) bất cứ khi
nào có thể.
2) Phương pháp lấy thuốc qua nắp lọ
cao su:
- Sát khuẩn nắp lọ bằng một miếng
bông, gạc tẩm cồn 70% (cồn isopropyl hoặc ethanol) và để cồn tự khô trước khi
đưa kim lấy thuốc vào trong lọ thuốc.
- Nếu là lọ thuốc đa liều: dùng một
bơm kim tiêm lấy thuốc vô khuẩn cho mỗi lần lấy thuốc và không để lưu kim lấy
thuốc trong lọ.
- Khi đã lấy thuốc vào bơm kim tiêm
cần tiêm cho người bệnh càng sớm càng tốt.
- Ghi và dán nhãn lọ thuốc đa liều
sau khi pha xong với các nội dung: ngày và thời gian chuẩn bị; loại và thể tích
dung dịch pha (nếu có); nồng độ cuối cùng; ngày và thời gian hết hạn sau khi
pha; tên và chữ ký người pha thuốc.
Đối với thuốc đa liều KHÔNG cần
pha, bổ sung thêm một nhãn với nội dung: ngày và thời gian lần đầu tiên lấy thuốc;
tên và chữ ký người lấy thuốc đầu tiên.
c. Trì hoãn mũi tiêm sau khi
đã chuẩn bị:
Nếu vì một lý do nào đó không thể
tiêm ngay thuốc, hãy đậy kim tiêm bằng kỹ thuật múc một tay (one-hand scoop
technique) sau đó đưa vào bao nilon đựng bơm tiêm (được giữ lại khi mở bơm
tiêm) hoặc giữ lại trong hộp hoặc khay được hấp sấy khô.
d. Những điểm quan trọng cần
lưu ý:
Vùng
không được đụng chạm tay
Vùng
không được đụng chạm tay
H
13. Không chạm tay vào các vị trí có khả năng gây nhiễm khuẩn
- KHÔNG được chạm kim tiêm vào bất
cứ bề mặt nào đã bị nhiễm bẩn.
- KHÔNG được cầm nắm, đụng chạm tay
vào pít tông, đầu ăm bu, thân kim tiêm trong quá trình chuẩn bị thuốc, tiêm thuốc
(hình 13).
- KHÔNG được sử dụng lại bơm tiêm kể
cả khi đã thay kim tiêm.
- KHÔNG đụng chạm vào nắp lọ thuốc
sau khi đã lau khử khuẩn bằng cồn 60-70% (cồn isopropyl hoặc ethanol).
- KHÔNG dùng một bơm kim tiêm lấy
thuốc cho nhiều lọ thuốc đa liều.
- KHÔNG cắm bơm kim tiêm đã sử dụng
vào lọ thuốc nếu lọ thuốc đó sẽ tiếp tục được sử dụng cho cùng một người bệnh
hoặc cho người bệnh khác (hình 14).
- KHÔNG sử dụng túi hoặc chai dung
dịch truyền tĩnh mạch để pha thuốc hoặc tiêm cho nhiều người bệnh (trừ trường hợp
các nhà thuốc sử dụng tủ vô trùng).
H
14. Không lưu kim ở lọ thuốc
Phần 4.
DỰ PHÒNG PHƠI NHIỄM NGHỀ NGHIỆP VỚI CÁC TÁC NHÂN GÂY BỆNH
ĐƯỜNG MÁU TRONG TIÊM
Phòng ngừa phơi nhiễm nghề nghiệp với
các tác nhân gây bệnh đường máu và nhiễm các tác nhân đường máu là một yêu cầu
quan trọng của TAT. Các biện pháp can thiệp chính cần thiết để phòng ngừa phơi
nhiễm và nhiễm khuẩn là:
- Chăm sóc sức khỏe nghề nghiệp cơ
bản, bao gồm tiêm phòng và hiểu rõ tình trạng sức khỏe hiện tại;
- Phòng ngừa tổn thương do kim tiêm
và phơi nhiễm với máu;
- Kiểm soát khả năng phơi nhiễm với
máu, bao gồm việc sử dụng phương tiện phòng hộ cá nhân.
4.1. Chăm sóc sức khỏe nghề nghiệp
cơ bản
4.1.1. Tiêm vắc xin viêm gan
B
Theo WHO, tất cả các nhân viên y tế,
đặc biệt đối tượng nhân viên thu gom, tiêu hủy chất thải, nhân viên công tác tại
các đơn vị cấp cứu, nhân viên công tác tại các khoa truyền nhiễm đều có nguy cơ
lây nhiễm tác nhân gây bệnh đường máu. Các đối tượng này cần được tiêm phòng
càng sớm càng tốt trước khi bắt đầu làm việc trừ khi họ đã được tiêm phòng17
.
Lưu ý:
• Xét nghiệm huyết thanh học trước
tiêm chủng là không cần thiết.
• Hiện có nhiều phác đồ tiêm khác
nhau. Một phác đồ bao gồm ba liều tại thời điểm 0 tháng, 1 tháng, và 6 tháng là
phác đồ có hiệu quả cao, mang lại khả năng bảo vệ dài hạn cho hầu hết các đối
tượng. Liều tiêm thông thường cho người lớn là 1,0 ml (gấp 2 lần liều đơn 0,5
ml dành cho trẻ em) và vắc xin được tiêm bắp.
• Xét nghiệm huyết thanh học tại thời
điểm 2 tháng - 6 tháng sau liều vắc xin HBV thứ ba có thể chứng minh xem đã có
đáp ứng của kháng thể đối với kháng nguyên bề mặt viêm gan B hay chưa.28
4.1.2. Xét nghiệm vi rút viêm
gan B, C và HIV
WHO khuyến cáo tất cả nhân viên y tế
đều cần được xét nghiệm nhiễm HBV, HCV và HIV. Nếu biết được trạng thái nhiễm
các tác nhân này của bản thân, nhân viên y tế có thể tự tìm cách để được điều
trị và chăm sóc nếu cần thiết. Hơn nữa, trong các trường hợp phơi nhiễm với
HBV, HCV hoặc HIV, kết quả xét nghiệm sẽ cho biết thông tin mốc về trạng thái
miễn dịch; điều này có ý nghĩa quan trọng trong việc kiểm soát an toàn và hiệu
quả các thủ tục sau phơi nhiễm sẵn có đối với viêm gan B và HIV.
Bất cứ xét nghiệm nào cũng cần thực
hiện trên cơ sở tôn trọng quyền của nhân viên y tế và phải dựa trên sự chấp thuận
sau khi đã được tư vấn. Các điều kiện này được quy định trong các hướng dẫn do
Tổ chức Lao động Quốc tế và WHO soạn thảo về dịch vụ y tế và HIV/AIDS26.
4.2. Các biện pháp phòng ngừa tổn
thương do kim tiêm và phơi nhiễm đường máu
Những phương pháp được sử dụng để
kiểm soát các mối nguy hại trong nghề nghiệp được phân tích trên quan điểm truyền
thống theo một hệ thống cấp bậc và trình bày theo thứ tự ưu tiên.27, 28
4.2.1. Loại bỏ mối nguy hại:
Loại bỏ hoàn toàn mối nguy hại tại khu vực làm việc là cách hiệu quả nhất để kiểm
soát các mối nguy hại; phương pháp tiếp cận này nên được sử dụng bất cứ khi nào
có thể. Ví dụ như:29, 30
- Loại bỏ các vật sắc nhọn và kim
tiêm khi có thể (ví dụ, bằng cách thay thế kim tiêm và bơm tiêm bằng các dụng cụ
tiêm áp lực (jet injectors), hoặc sử dụng bộ kết nối tĩnh mạch trung ương (IV)
mà không dùng kim tiêm (needleless intravenous systems); hoặc sử dụng kim luồn
an toàn.
- Loại bỏ các mũi tiêm không cần
thiết;
- Loại bỏ các vật sắc nhọn không cần
thiết.
4.2.2. Biện pháp kiểm soát về
kỹ thuật: Được sử dụng để cô lập hoặc loại bỏ mối nguy hại khỏi nơi làm
việc. Ví dụ: 31-34
- Thùng chứa chất thải sắc nhọn;
- Sử dụng các thiết bị bảo vệ tránh
vật sắc nhọn cho tất cả các quy trình (Bơm kim tiêm có tính năng tự thụt vào, tự
đóng hoặc tự cùn đi ngay sau khi sử dụng) khi có thể.
4.2.3. Biện pháp kiểm soát về
hành chính: Đây là những quy trình hoạt động chuẩn nhằm hạn chế phơi
nhiễm với các mối nguy hại: 4, 25
- Phân bổ đủ nguồn lực (cả nhân lực
và phương tiện) để bảo đảm an toàn cho nhân viên y tế;
- Thành lập và vận hành ban phòng
ngừa tổn thương do kim tiêm;
- Có và thực hiện kế hoạch kiểm soát
phơi nhiễm;
- Loại bỏ các thiết bị tiêm không
an toàn;
- Đào tạo liên tục về sử dụng thiết
bị tiêm an toàn.
4.2.4. Biện pháp kiểm soát thực
hành: Đây là các biện pháp kiểm soát để thay đổi hành vi của nhân viên
y tế, nhằm giảm lạm dụng tiêm và giảm phơi nhiễm với các mối nguy hại nghề nghiệp
bao gồm:4,25
- Đưa nội dung Tiêm an toàn vào quy
định sử dụng thuốc an toàn và hợp lý nhằm giảm việc kê đơn thuốc tiêm nếu có
thuốc uống;
- Không đậy nắp kim tiêm sau khi
tiêm;
- Đặt các thùng đựng vật sắc nhọn
trong tầm mắt và tầm tay;
- Niêm phong và đổ bỏ thùng đựng vật
sắc nhọn khi đã đầy ở mức 3/4;
- Thiết lập phương tiện thu gom và
tiêu hủy an toàn thiết bị sắc nhọn trước khi bắt đầu một quy trình kỹ thuật;
4.2.5. Phương tiện phòng hộ
cá nhân: Các phương tiện này tạo ra rào chắn và bộ lọc ngăn cách gi a
nhân viên và mối nguy hại. Trang phục phòng hộ cá nhân sẽ ngăn ngừa phơi nhiễm
với máu bắn vào nhưng sẽ không ngăn ngừa được tổn thương do kim tiêm.25,
27 Ví dụ: kính mắt, găng tay, khẩu trang và áo choàng. Do vậy, cần sử dụng
phương tiện phòng hộ đúng mục đích, đúng thời điểm để vừa bảo đảm an toàn và hiệu
quả kinh tế trong y tế.
4.3. Kiểm soát phơi nhiễm với
máu
Phơi nhiễm có thể xảy ra qua tổn
thương do kim tiêm và vật sắc nhọn, hoặc dịch cơ thể, máu bắn tóe vào vết
thương người lành. Công tác quản lý phơi nhiễm bao gồm sơ cứu, đánh giá rủi ro,
thông báo và báo cáo về HBV, HCV và HIV, các phương pháp điều trị phòng bệnh
sau phơi nhiễm. Biện pháp dự phòng được thực hiện càng sớm càng tốt; việc này
đòi hỏi người phơi nhiễm phải được một nhân viên y tế, được đào tạo và phân
công đánh giá tình trạng sức khỏe, chăm sóc và phòng ngừa, mang tính đặc thù với
tác nhân gây bệnh cụ thể.38
Nguy cơ lây truyền bệnh từ một người
bệnh bị nhiễm khuẩn sang nhân viên y tế sau tổn thương do kim tiêm được ước
tính như sau:8
• Viêm gan B từ 3%–10% (lên tới
30%);
• Viêm gan C từ 0,8%–3%;
• HIV khoảng 0,3% (rủi ro phơi nhiễm
qua niêm mạc là 0,1%).
Các yếu tố có thể làm tăng nguy cơ
truyền nhiễm HIV bao gồm các trường hợp vết thương sâu, dụng cụ nhìn thấy có
dính máu, kim tiêm rỗng chứa máu sử dụng dụng cụ để trích động mạch hoặc tĩnh mạch,
nồng độ vi rút cao của người bệnh.8, 26
Khung dưới đây tóm lược các bước cần
thực hiện trong trường hợp xảy ra phơi nhiễm nghề nghiệp với máu. Trong tất cả
các trường hợp người đã bị phơi nhiễm với chất có nguy cơ nhiễm khuẩn cần được
tư vấn; nội dung tư vấn bao gồm cả quyết định có sử dụng trang phục phòng hộ cá
nhân hay không.
Tóm
tắt các bước xử trí phơi nhiễm nghề nghiệp với máu
1. Thực hiện
sơ cứu, khi thích hợp (xem Mục 4.3.1).
2. Thông báo
cho nhân viên giám sát. Nhân viên bị phơi nhiễm cần báo cáo ngay cho người có
trách nhiệm và xin ý kiến về việc có cần sử dụng trang phục phòng hộ cá nhân
để tránh HIV và HBV.
3. Thực hiện
ngay các đánh giá sức khỏe, bao gồm đánh giá rủi ro và chăm sóc tiếp tục (ví
dụ tư vấn và trang phục phòng hộ cá nhân) khi thích hợp.
4. Điền thông
tin vào phiếu báo cáo phơi nhiễm để lưu hồ sơ về tình huống phơi nhiễm và báo
cáo phơi nhiễm trong hệ thống giám sát tổn thương do kim tiêm.
|
4.3.1. Sơ cứu
Sơ cứu được thực hiện trên cơ sở loại
phơi nhiễm (ví dụ, giọt bắn, kim tiêm hay các tổn thương khác) và phương tiện
phơi nhiễm (như da nguyên vẹn, da bị tổn thương)39,40. Bảng tóm tắt
các bước sơ cứu dưới đây cho thấy các biện pháp sơ cứu áp dụng trong các tình
huống khác nhau.
Các
bước sơ cứu đối với vùng phơi nhiễm
Tổn thương hoặc phơi nhiễm
|
Xử lý
|
Tổn thương do kim tiêm hay vật sắc nhọn
|
Rửa ngay vùng
da bị tổn thương bằng xà phòng và nước, dưới vòi nước chảy.
Để máu ở vết
thương tự chảy, không nặn bóp vết thương
|
Bắn máu và/hoặc dịch cơ thể lên da bị tổn thương
|
1. Rửa khu vực
bị tổn thương ngay bằng xà phòng và nước dưới vòi nước chảy
2. KHÔNG sử dụng
thuốc khử khuẩn trên da
3. KHÔNG cọ
hoặc chà khu vực bị tổn thương
|
Bắn máu hoặc dịch cơ thể lên mắt
|
Xả nước nhẹ
nhưng thật kỹ dưới dòng nước chảy hoặc nước muối 0,9% vô khuẩn trong ít nhất
15 phút trong lúc mở mắt, lộn nhẹ mi mắt.
Không dụi mắt
|
Bắn máu và/hoặc dịch cơ thể lên miệng hoặc mũi
|
1. Nhổ khạc
ngay máu hoặc dịch cơ thể và xúc miệng bằng nước nhiều lần
2. Xỉ mũi và
rửa sạch vùng bị ảnh hưởng bằng nước hoặc nước muối 0 9% vô khuẩn.
3. KHÔNG sử dụng
thuốc khử khuẩn
4. KHÔNG đánh
răng
|
Bắn máu và/hoặc dịch cơ thể lên da nguyên vẹn
|
Rửa khu vực bị
vấy máu hoặc dịch cơ thể ngay bằng xà phòng và nước dưới vòi nước chảy
KHÔNG chà sát
khu vực bị vấy máu hoặc dịch
|
4.3.2. Báo cáo phơi nhiễm
Nhân viên y tế bị phơi nhiễm cần
báo cáo ngay cho người chịu trách nhiệm để xử trí và thực hiện điều trị dự
phòng sau phơi nhiễm theo quy định.
4.3.3. Đánh giá nguy cơ
Trong công tác kiểm soát phơi nhiễm,
bước đầu tiên là thực hiện đánh giá nguy cơ ngay40, bao gồm:
a. Xác định nguy cơ liên quan
đến tình huống phơi nhiễm bằng cách xem xét các yếu tố sau:
- Loại dịch cơ thể (như máu, dịch nhìn
thấy có chứa máu, dịch hoặc mô có nguy cơ nhiễm khuẩn và vi rút);
- Loại phơi nhiễm (như tổn thương
dưới da, phơi nhiễm đối với niêm mạc hoặc da bị tổn thương và vết cắn dẫn đến
phơi nhiễm với máu);
- Đánh giá nguy cơ liên quan đến
nguồn phơi nhiễm bằng cách đánh giá nguy cơ nhiễm khuẩn với các tất cả các tác
nhân đường máu bằng cách sử dụng thông tin sẵn có (như qua phỏng vấn, hồ sơ bệnh
án);
- Thực hiện các xét nghiệm trên đối
tượng nguồn với sự đồng thuận trên cơ sở được cung cấp đầy đủ thông tin (KHÔNG
xét nghiệm nhiễm vi rút đối với bơm kim tiêm đã thải bỏ);
b. Kết hợp các kết quả để
đánh giá nguy cơ đối với đối tượng bị phơi nhiễm.
- Bảo đảm rằng chỉ có nhân viên được
đào tạo mới được thực hiện đánh giá nguy cơ và chỉ định điều trị phòng bệnh sau
phơi nhiễm.
- Trong trường hợp các lý do về hậu
cần (như phương tiện, thiết bị xét nghiệm không có sẵn) dẫn đến việc khó có thể
đánh giá được trạng thái miễn dịch của đối tượng bị phơi nhiễm, thì có thể lấy
và lưu trữ mẫu máu, để thu thập thông tin ban đầu. Tuy nhiên chỉ thực hiện việc
này nếu đối tượng bị phơi nhiễm đồng thuận sau khi đã được tư vấn.
- Áp dụng điều trị phòng bệnh sau
phơi nhiễm ngay cả khi chưa có kết quả xét nghiệm.
Phần 5.
PHỤ LỤC 1
BẢNG
KIỂM: KỸ THUẬT TIÊM TRONG DA, DƯỚI DA, TIÊM BẮP
STT
|
Các
bước tiến hành
|
Có
|
Không
|
1.
|
Điều dưỡng rửa tay thường quy/sát
khuẩn tay nhanh.
|
|
|
2.
|
Thực hiện 5 đúng – Nhận định người
bệnh - Giải thích cho người bệnh biết việc sắp làm.
|
|
|
3.
|
Kiểm tra lại thuốc, sát khuẩn ống
thuốc, dùng gạc vô khuẩn bẻ ống thuốc.
|
|
|
4.
|
Xé vỏ bao bơm tiêm và thay kim lấy
thuốc.
|
|
|
5.
|
Rút thuốc vào bơm tiêm.
|
|
|
6.
|
Thay kim tiêm cho vào bao vừa đựng
bơm tiêm vô khuẩn.
|
|
|
7.
|
Bộc lộ vùng tiêm, xác định vị trí
tiêm.
|
|
|
8.
|
Sát khuẩn vùng tiêm từ trong ra
ngoài theo hình xoáy ốc đường kính trên 10 cm cho đến khi da sạch (tối thiểu
2 lần).
|
|
|
9.
|
Cầm bơm tiêm, đuổi khí.
|
|
|
10.
|
Căng da, đâm kim
- Tiêm trong da: đâm chếch
100-150 so với mặt da, kim tiêm song song với mặt da,
mũi vát kim ngửa lên trên và ngập vào trong da.
|
|
|
- Tiêm dưới da: đâm kim
nhanh chếch 300 - 450 so với mặt da hoặc đâm kim vuông
góc với mặt da véo/đáy da véo buông tay vùng da véo.
|
|
|
- Tiêm bắp: đâm kim nhanh
600-900 so với mặt da,
|
|
|
11.
|
Bơm thuốc:
- Tiêm trong da: Bơm thuốc
chậm khi có cảm giác nặng tay.
|
|
|
- Tiêm dưới da, tiêm bắp:
Rút nhẹ nòng bơm tiêm thấy không có máu thì bơm thuốc từ từ, đồng thời quan
sát sắc mặt người bệnh. Tốc độ tiêm bắp 1ml/10 giây.
|
|
|
12.
|
Hết thuốc, căng da rút kim nhanh,
cho ngay bơm kim tiêm vào hộp an toàn. Trường hợp vị trí tiêm chảy máu hoặc rỉ
thuốc thì đè áp lực trong vòng 30 giây hoặc khi không thấy máu chảy ra nữa.
|
|
|
13.
|
Sát khuẩn lại vị trí tiêm
- Tiêm trong da: Không sát
khuẩn lại trong trường hợp tiêm vắc xin. Nếu thử phản ứng khoanh tròn nơi
tiêm ghi tên thuốc.
|
|
|
- Tiêm dưới da, bắp: dùng
bông gòn khô đè lên vết kim tiêm trong vòng 30 giây để phòng chảy máu.
|
|
|
14.
|
Hướng dẫn người bệnh những điều cần
thiết, để người bệnh trở lại lại tư thế thích hợp, thuận tiện.
|
|
|
15.
|
Thu dọn dụng cụ, rửa tay.
|
|
|
16.
|
Ghi hồ sơ
- Phiếu thử phản ứng (nếu thử phản
ứng).
- Trong trường hợp sử dụng luân
phiên các vị trí tiêm, ghi rõ vị trí vừa tiêm.
|
|
|
PHỤ LỤC 2
BẢNG
KIỂM: KỸ THUẬT TIÊM TĨNH MẠCH
TT
|
Các
bước tiến hành
|
Có
|
Không
|
1
|
Điều dưỡng rửa tay thường quy/sát
khuẩn tay nhanh.
|
|
|
2
|
Thực hiện 5 đúng – Nhận định người
bệnh, giải thích cho người bệnh biết việc sắp làm.
|
|
|
3
|
Kiểm tra lại thuốc, sát khuẩn ống
thuốc dùng gạc vô khuẩn bẻ ống thuốc.
|
|
|
4
|
Xé vỏ bao bơm tiêm và thay kim lấy
thuốc.
|
|
|
5
|
Rút thuốc vào bơm tiêm
|
|
|
6
|
Thay kim tiêm, đuổi khí, cho vào
bao đựng bơm tiêm vô khuẩn.
|
|
|
7
|
Bộc lộ vùng tiêm, xác định vị trí
tiêm.
|
|
|
8
|
Đặt gối kê tay dưới vùng tiêm (nếu
cần), đặt dây ga rô/cao su phía trên vị trí tiêm khoảng 10 cm-15 cm.
|
|
|
9
|
Mang găng tay sạch
(Chỉ sử dụng găng khi có nguy
cơ phơi nhiễm với máu và khi da tay của người làm thủ thuật bị tổn thương).
|
|
|
10
|
Buộc dây ga rô/cao su phía trên vị
trí tiêm 10 cm-15 cm.
|
|
|
11
|
Sát khuẩn sạch vùng tiêm từ trong
ra ngoài theo hình xoáy ốc đường kính trên 10 cm, tối thiểu 2 lần.
|
|
|
12
|
- Cầm bơm tiêm đuổi khí (nếu còn
khí)
- Căng da đâm kim chếch 300
so với mặt da và đẩy kim vào tĩnh mạch.
|
|
|
13
|
Kiểm tra có máu vào bơm tiêm,
tháo dây cao su.
|
|
|
14
|
Bơm thuốc từ từ vào tĩnh mạch đồng
thời quan sát theo dõi người bệnh, theo dõi vị trí tiêm có phồng không.
|
|
|
15
|
Hết thuốc rút kim nhanh, kéo chệch
da nơi tiêm. Cho bơm kim tiêm vào hộp an toàn.
|
|
|
16
|
Dùng bông gòn khô đè lên vùng
tiêm phòng chảy máu.
|
|
|
17
|
Tháo găng bỏ vào vật đựng chất thải
lây nhiễm.
|
|
|
18
|
Giúp người bệnh trở lại tư thế
thoải mái, dặn người bệnh nh ng điều cần thiết.
|
|
|
19
|
Thu dọn dụng cụ, rửa tay thường
quy.
|
|
|
20
|
Ghi hồ sơ.
|
|
|
PHỤ LỤC 3
BẢNG
KIỂM: KỸ THUẬT TRUYỀN DỊCH TĨNH MẠCH NGOẠI VI
STT
|
Các
bước tiến hành
|
Có
|
Không
|
1
|
Điều dưỡng rửa tay thường quy/sát
khuẩn tay nhanh.
|
|
|
2
|
Thực hiện 5 đúng – nhận định người
bệnh - Giải thích cho người bệnh biết việc sắp làm.
|
|
|
3
|
Cắt băng dính. Kiểm tra dịch truyền,
sát khuẩn nút chai pha thuốc (nếu cần).
|
|
|
4
|
Khóa dây truyền, cắm dây truyền
vào chai dịch.
|
|
|
5
|
Treo chai dịch lên cọc truyền, đuổi
khí, cho dịch chảy đầu 2/3 bầu đếm giọt đầy và khóa lại.
|
|
|
6
|
Bộc lộ vùng truyền, chọn tĩnh mạch,
đặt gối kê tay (nếu cần), dây cao su/ ga rô dưới vùng truyền.
|
|
|
7
|
Mang găng tay sạch*
(Chỉ sử dụng găng khi có nguy
cơ phơi nhiễm với máu và khi da tay của người làm thủ thuật bị tổn thương).
|
|
|
8
|
Buộc dây cao su/garo trên vùng
truyền 10 cm-15 cm.
|
|
|
9
|
Sát khuẩn vị trí truyền từ trong
ra ngoài đường kính trên 10 cm, sát khuẩn đến khi da sạch (tối thiểu 2 lần).
|
|
|
10
|
Căng da, đâm kim chếch 300
so với mặt da và đẩy kim vào tĩnh mạch thấy máu ở đốc kim tháo dây cao
su/garo.
|
|
|
11
|
Mở khóa truyền cho dịch chảy để
thông kim.
|
|
|
12
|
Cố định đốc kim, che và cố định
thân kim bằng gạc vô khuẩn hoặc băng dính trong, cố định dây truyền dịch bằng
băng dính.
|
|
|
13
|
Tháo găng và bỏ vào vật đựng chất
thải lây nhiễm, vệ sinh tay.
|
|
|
14
|
Rút gối kê tay và dây cao
su/garo, cố định tay người bệnh (nếu cần).
|
|
|
15
|
Điều chỉnh tốc độ dịch chảy theo
y lệnh.
|
|
|
16
|
Hướng dẫn người bệnh và người nhà
người bệnh những điều cần thiết cho người bệnh nằm ở tư thế thích hợp, thuận
tiện.
|
|
|
17
|
Thu dọn dụng cụ, rửa tay.
|
|
|
18
|
Ghi phiếu truyền dịch và phiếu
chăm sóc.
|
|
|
TÀI
LIỆU THAM KHẢO
1. Geneva, WHO, The best
practices for injections and related procedures toolkit, March 2010.
2. Bộ Y tế-Hội Điều dưỡng Việt Nam,
Tài liệu Đào tạo Phòng ngừa chuẩn, 2010.
3. WHO, SIGN, Tài liệu Tiêm an
toàn (Injection Safety), 9/2003, http://www.who.int/injection_safety/en
4. Geneva, WHO, Aide-memoire for
a national strategy for the safe and appropriate use of injections. 2003. http://www.who.int/injection_safety/about/country/en/AMENG.pdf
5. Wilburn S, Eijkemans G.
Protecting health workers from occupational exposure to HIV, hepatitis, and
other bloodborne pathogens: from research to practice. Asian-Pacific
Newsletter on Occupational Health and Safety, 2007, 13:8–12.
6. Hutin YJ, Hauri AM, Armstrong
GL. Use of injections in healthcare settings worldwide, 2000: literature review
and regional estimates. British Medical Journal, 2003, 327(7423):1075.
http://www.who.int/bulletin/volumes/81/7/en/Hutin0703.pdf
7. Prüss-Üstün A, Rapitil E, Hutin
Y. Introduction and methods: assessing the environmental burden of disease
at national and local levels. Geneva, WHO, 2003.
8. Prüss-Üstün A, Rapiti E, Hutin
Y. Estimation of the global burden of disease attributable to contaminated
sharps injuries among health-care workers. American Journal of Industrial
Medicine, 2005, 48(6):482–490.
http://www.who.int/quantifying_ehimpacts/global/7sharps.pdf
9. Hutin Y et al. Best infection
control practices for intradermal, subcutaneous, and intramuscular needle
injection). - Bulletin of The World Health Organization, 2003
10. Hội Điều dưỡng Việt Nam, Báo
cáo kết quả khảo sát Tiêm an toàn, 2008.
11.Wagner SJ.
Transfusion-transmitted bacterial infection: risks, sources and interventions).
Vox Sanguinis, 2004, 86(3):157–163.
12. Lexington, Kentucky, University
of Kentucky Occupation Health & Safety, Bloodborne pathogens for
occupational exposures), 2008. http://ehs.uky.edu/classes/bloodborne/bptrain.html
13. Oklahoma State University
Environmental Health and Safety, Safety training. Summary of OSHA’s
Bloodborne pathogen standard. 2006. http://www.pp.okstate.edu/ehs/MODULES/bbp/bbpsum.htm
14. Geneva, World Health Assembly
(WHA) resolution 60.26): Workers’health: global plan of action, 2007. http://apps.who.int/gb/ebwha/pdf_files/WHA60/A60_R26-en.pdf.
15. Centers for Disease Control and
Prevention, Part I: A comprehensive immunization strategy to eliminate
transmission of hepatitis B virus infection in the United States:
Recommendations of the Advisory Committee on Immunization Practices (ACIP) Part
II: Immunization of adults). Morbidity and Mortality Weekly Report,
2006, 55(No. RR–16):1–25.
16. Geneva, WHO, Position paper –
Hepatitis B vaccine), 2009. http://www.who.int/wer/2009/wer8440.pdf
17. Centers for Disease Control and
Prevention, Recommendations for prevention and control of hepatitis C virus
(HCV) infection and HCV-related chronic disease). Morbidity and Mortality
Weekly Report, 1998, 47(No. RR–19):1–39.
18. Centers for Disease Control and
Prevention, Antiretroviral postexposure prophylaxis after sexual,
injection-drug use, or other nonoccupational exposure to HIV in the United
States. Morbidity and Mortality Weekly Report, 2005, 54(No. RR–9):1–17.
19. Bộ Y tế Thông tư
23/2011/TT-BYT về Hướng dẫn sử dụng thuốc trong các cơ sở y tế có giường bệnh
2011.
20. Joyal College of Nursing of
England, Best Practices in Injection, 1999, pp 47-53.
21. Bộ Y tế Việt Nam, Quyết định
43/2007/QĐ-BYT về ban hành Quy chế quản lý chất thải y tế Bộ Y tế, 2007.
22. Bộ Y tế Việt Nam Vụ Điều trị
công văn số 7517/BYT-ĐTr, Hướng dẫn rửa tay thường quy, 2007.
23. Bộ Y tế Việt Nam, Thông tư
08/1999/TT-BYT Hướng dẫn phòng và cấp cứu sốc phản vệ, 1999.
24. Geneva, WHO, Aide-memoire
for a national strategy for health-care waste management, 2000. http://www.who.int/occupational_health/activities/2amhcw_en.pdf
25. Geneva, International Labour
Organization, Joint ILO/WHO guidelines on health services and HIV/AIDS: Fact
sheet No. 10. Summary outline for the management of occupational exposure to
blood-borne pathogen, 2005.
26. Ducel G, Fabry J, Nicolle L. Prevention
of hospital-acquired infections. A practical guide 2nd ed. Geneva Tổ
chức Y tế Thế giới (WHO) 2002. http://www.who.int/csr/resources/publications/drugresist/en/whocdscsreph200212.pdf
27. Tanzania Ministry of Health,
United States Agency for International Development, Jhpiego. National
infection prevention and control guidelines for healthcare services in
Tanzania. Dodoma, Tanzania Ministry of Health, 2005.
28. Geneva, WHO, Aide-memoire
for a national strategy for health-care waste management, 2000. http://www.who.int/occupational_health/activities/2amhcw_en.pdf
29. Geneva, WHO, Aide-memoire
for infection prevention and control in a health care facility. 2006.
http://www.who.int/injection_safety/toolbox/docs/en/AideMemoireInfection
Control.pdf
30. Geneva, WHO, Protecting
healthcare workers: preventing needlestick injuries toolkit, 2006.
http://www.who.int/occupational_health/activities/pnitoolkit/en/
31. Geneva, WHO, Management of
solid health-care waste at primary health-care centres. A decision- making
guide, 2005.
http://www.who.int/water_sanitation_health/medicalwaste/decisionmguide_rev_oct06.
pdf
32. Geneva, WHO, Healthcare waste and
its safe management, 2006. http://www.healthcarewaste.org/en/115_overview.html
33. Charlottesville, VA, University
of Virginia Health System, EPI Net. EPI Net. Exposure Prevention Information
Network, 2006. http://www.healthsystem.virginia.edu/internet/epinet/forms/epinet3.cfm
34. Geneva, WHO, Aide-memoire:
standard precautions in health care. 2007.
http://www.who.int/csr/resources/publications/EPR_AM2_E7.pdf
35. Mancester, Manchester Primary
Care Trust, Body substance precautions and protective clothing), 2006.
36. St Paul, MN, Minnesota
Department of Health, Components of personal protective equipment (PPE)),
2006.
37. Geneva, WHO, Guidelines on
post exposure prophylaxis prophylaxis (PEP) to prevent human immunodeficiency
virus (HIV) infection, 2008. http://www.who.int/hiv/pub/guidelines/PEP/en/index.html
38. Centers for Disease Control and
Prevention, Updated US Public Health Service guidelines for the management of
occupational exposures to HBV, HCV, and HIV and recommendations for post
exposure prophylaxis. Morbidity and Mortality Weekly Report, 2001,
50(No. RR–11):21–23. http://www.cdc.gov/MMWR/preview/MMWRhtml/rr5011a1.htm
39. Geneva Chương trình HIV/AIDS -
United Nations Programme on HIV/AIDS, Post-exposure prophylaxis, 2006.
40. Fact sheet No. 4. Geneva,
International Labour Organization, Hướng dẫn chung của WHO/ILO về dịch vụ
chăm sóc y tế và HIV/AIDS – (Joint ILO/WHO guidelines on health services and
HIV/AIDS): 2005.
41. Ministry of Health Mongolia, Sample
Injection Safety Leaflets for Health Care Providers, 2001.
42. Bộ Y tế Việt Nam, Thông tư
18/2009/TT-BYT , Hướng dẫn tổ chức thực hiện công tác kiểm soát nhiễm khuẩn
trong các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh, 2009.
43. Bộ Y tế Việt Nam, Thông tư
07/2011/TT-BYT , Hướng dẫn công tác điều dưỡng về chăm sóc người bệnh trong bệnh
viện, 2011.