UỶ
BAN THƯỜNG VỤ QUỐC HỘI
*****
|
CỘNG
HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
*******
|
Số:
26/2000/PL-UBTVQH10
|
Hà
Nội, ngày 24 tháng 08 năm 2000
|
PHÁP LỆNH
VỀ ĐÊ ĐIỀU
Đê điều là công trình quan trọng
được nhân dân ta xây dựng, giữ gìn, tu bổ qua nhiều thế hệ nhằm ngăn nước lũ,
nước biển, bảo vệ tính mạng của nhân dân, bảo vệ sản xuất, bảo vệ tài sản của
Nhà nước, tập thể và cá nhân;
Để tăng cường hiệu lực quản lý nhà nước, nâng cao trách nhiệm của chính quyền
các cấp, cơ quan nhà nước, tổ chức kinh tế, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị
- xã hội, tổ chức xã hội, tổ chức xã hội - nghề nghiệp, đơn vị vũ trang nhân
dân và mọi cá nhân trong việc xây dựng, tu bổ, bảo vệ, sử dụng đê điều và hộ
đê;
Căn cứ vào Hiến pháp nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 1992;
Căn cứ vào Luật tài nguyên nước;
Căn cứ vào Nghị quyết của Quốc hội khoá X, kỳ họp thứ 6 về Chương trình xây dựng
luật, pháp lệnh năm 2000;
Pháp lệnh này quy định về đê điều.
Chương 1
NHỮNG QUY ĐỊNH CHUNG
Điều 1
1. Pháp lệnh
này quy định việc xây dựng, tu bổ, bảo vệ, sử dụng đê điều và hộ đê.
2. Đê điều quy định trong Pháp lệnh
này bao gồm:
a) Đê ngăn nước lũ, nước biển;
b) Kè bảo vệ đê;
c) Cống tưới, tiêu qua đê;
d) Công trình phụ trợ khác.
Điều 2
1. Nhà nước
thống nhất quản lý các loại đê điều được xây dựng bằng mọi nguồn vốn.
2. Nhà nước ưu tiên đầu tư xây dựng,
tu bổ đê điều; có chính sách khuyến khích tổ chức, cá nhân trong nước, người Việt
Nam định cư ở nước ngoài, tổ chức, cá nhân nước ngoài đầu tư dưới nhiều hình thức,
ứng dụng khoa học, công nghệ tiên tiến vào việc xây dựng, tu bổ, bảo vệ, sử dụng
đê điều và hộ đê.
Điều 3
Căn cứ tầm
quan trọng về kinh tế - xã hội, yêu cầu bảo đảm quốc phòng, an ninh của từng
vùng được tuyến đê bảo vệ khỏi bị ngập lụt, đê được phân thành cấp đặc biệt, cấp
I, cấp II, cấp III và cấp IV.
Chính phủ quy định tiêu chuẩn cấp
đê và phê duyệt cấp của từng tuyến đê.
Điều 4
Cơ quan
nhà nước, tổ chức kinh tế, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội, tổ chức
xã hội, tổ chức xã hội - nghề nghiệp, đơn vị vũ trang nhân dân và mọi cá nhân
có trách nhiệm thực hiện các quy định của Pháp lệnh này và các quy định khác của
pháp luật có liên quan.
Uỷ ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam
và các tổ chức thành viên của Mặt trận trong phạm vi nhiệm vụ, quyền hạn của
mình có trách nhiệm tuyên truyền, giáo dục, động viên nhân dân thực hiện pháp
luật về đê điều.
Điều 5
Nghiêm cấm
mọi hành vi phá hoại, gây tổn hại cho đê điều.
Chương 2
XÂY DỰNG VÀ TU BỔ ĐÊ ĐIỀU
Điều 6
Việc xây dựng
mới hoặc tu bổ đê điều phải theo quy hoạch đê điều được cơ quan nhà nước có thẩm
quyền phê duyệt và tuân theo các quy định của pháp luật về quy trình, quy phạm,
tiêu chuẩn kỹ thuật về xây dựng và bảo vệ đê điều.
Điều 7
1. Việc xây dựng,
tu bổ đê điều thường xuyên được ưu tiên sử dụng lao động nghĩa vụ công ích theo
quy định của pháp luật.
2. Trong trường hợp Nhà nước thu
hồi đất, cho phép khai thác đất để xây dựng, tu bổ, nâng cấp đê điều thì người
bị thu hồi đất, bị khai thác đất được đền bù hoặc hỗ trợ theo quy định của pháp
luật.
Điều 8
Kinh phí
xây dựng, tu bổ đê điều được Nhà nước ưu tiên đầu tư.
Chính phủ quy định kinh phí xây
dựng, tu bổ đê điều cho mỗi cấp đê.
Chương 3
BẢO VỆ VÀ SỬ DỤNG ĐÊ ĐIỀU
Điều 9
Phạm vi bảo
vệ đê điều bao gồm đê điều và vùng phụ cận có ảnh hưởng trực tiếp đến an toàn của
đê điều.
Việc quy định vùng phụ cận phải
căn cứ vào cấp đê, đặc điểm kỹ thuật công trình đê điều và yêu cầu của việc bảo
vệ đê điều và cứu hộ đê.
Chính phủ quy định vùng phụ cận
của đê điều.
Điều 10
Tổ chức,
cá nhân có nghĩa vụ bảo vệ đê điều.
Người nào phát hiện hành vi gây
tổn hại hoặc đe dọa đến an toàn của đê điều, các hư hại đê điều do thiên tai
gây ra phải kịp thời ngăn chặn và báo ngay cho chính quyền địa phương hoặc nhân
viên quản lý đê điều.
Điều 11
Nghiêm cấm
các hành vi sau đây:
1. Khai thác đất, đá, cát, sỏi,
khoáng sản khác; đào ao, giếng và nạo vét luồng lạch trong phạm vi bảo vệ đê điều;
2. Vận hành công trình trong phạm
vi bảo vệ đê điều trái quy trình, quy phạm kỹ thuật đã được quy định;
3. Xây dựng
công trình, nhà cửa trong phạm vi bảo vệ đê điều, ở bãi sông, lòng sông, trừ
công trình chuyên dùng được phép xây dựng phục vụ phòng, chống lụt, bão, giao
thông, quốc phòng, an ninh và công trình đặc biệt khác;
4. Đổ chất thải trong phạm vi bảo
vệ đê điều, ở bãi sông, lòng sông; để vật liệu trên đê, trừ vật liệu dự trữ
phòng, chống lụt, bão;
5. Nổ phá gây nguy hại đến an
toàn đê điều, trừ trường hợp nổ phá để phân lũ, chậm lũ do cơ quan nhà nước có
thẩm quyền quyết định;
6. Sử dụng xe
cơ giới đi trên đê vượt quá tải trọng cho phép của đê và cống qua đê; sử dụng
xe cơ giới có 4 bánh trở lên đi trên đê khi đê có sự cố hoặc có biển cấm khi lũ
vượt quá mức báo động số 3, trừ xe kiểm tra đê, xe hộ đê được cơ quan nhà nước
có thẩm quyền huy động hoặc cấp phép và những xe có yêu cầu đặc biệt về an
ninh, quốc phòng, cứu thương, cứu hỏa;
7. Cuốc giẫy cỏ, chất đống rơm rạ,
củi rác ở đê;
8. Các hành vi khác ảnh hưởng trực
tiếp tới an toàn của đê điều và thoát lũ nhanh, trừ những hoạt động được cơ
quan nhà nước có thẩm quyền cho phép theo quy định tại Điều 12 của
Pháp lệnh này.
Điều 12
Trong trường
hợp đặc biệt, tổ chức, cá nhân cần tiến hành một trong các hoạt động sau đây phải
được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cho phép:
1. Cắt xẻ đê để xây dựng công
trình trong phạm vi bảo vệ đê điều;
2. Khoan thăm dò trong phạm vi bảo
vệ đê điều;
3. Xây dựng công trình chuyên
dùng phục vụ phòng, chống lụt, bão, giao thông, quốc phòng, an ninh và công
trình đặc biệt khác trong phạm vi bảo vệ đê điều;
4. Sử dụng đê, kè, cống làm nơi
neo đậu tàu, thuyền, bè mảng, để vật liệu tạm thời;
5. Các hoạt động gây chấn động
liên quan đến an toàn đê điều.
Điều 13
1. Bộ
Nông nghiệp và Phát triển nông thôn cấp phép cho các hoạt động quy định tại các
khoản 1, 2, 3 và 5 Điều 12 của Pháp lệnh này đối với đê từ cấp III đến cấp đặc
biệt.
2. Uỷ ban nhân dân tỉnh, thành
phố trực thuộc trung ương cấp phép cho các hoạt động quy định tại Điều
12 của Pháp lệnh này đối với đê cấp IV và tại khoản 4 Điều
12 của Pháp lệnh này đối với đê từ cấp III đến cấp đặc biệt.
Điều 14
Việc cấp
phép xây dựng, cải tạo, nâng cấp các công trình, nạo vét luồng lạch hoặc khai
thác cát, sỏi không thuộc phạm vi bảo vệ đê điều nhưng có ảnh hưởng đến an toàn
đê điều, thoát lũ phải được thỏa thuận bằng văn bản của Bộ Nông nghiệp và Phát
triển nông thôn đối với đê từ cấp III đến cấp đặc biệt, của Uỷ ban nhân dân tỉnh,
thành phố trực thuộc trung ương đối với đê cấp IV.
Điều 15
Việc cải
tạo đê để kết hợp làm đường giao thông phải bảo đảm an toàn đê điều.
Tổ chức, cá nhân cải tạo đê để kết
hợp làm đường giao thông phải được sự đồng ý bằng văn bản của Bộ Nông nghiệp và
Phát triển nông thôn đối với đê từ cấp III đến cấp đặc biệt, của Uỷ ban nhân
dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương đối với đê cấp IV.
Tổ chức, cá nhân quản lý, khai
thác mặt đê đã cải tạo để kết hợp làm đường giao thông có trách nhiệm bảo dưỡng,
sửa chữa mặt đê đó; việc bảo dưỡng, sửa chữa phải tuân theo tiêu chuẩn kỹ thuật
về đê điều và giao thông.
Điều 16
1. Mái
đê, cơ đê phải trồng cỏ hoặc áp dụng biện pháp khác để chống xói mòn.
2. Đất trong vùng phụ cận của đê
điều chỉ được trồng cây chắn sóng, lúa và cây ngắn ngày.
Việc khai thác cây chắn sóng phải
theo sự hướng dẫn của cơ quan quản lý nhà nước có thẩm quyền về đê điều.
Điều 17
Việc bảo
vệ và sử dụng di tích lịch sử, văn hoá, danh lam, thắng cảnh trong phạm vi bảo
vệ đê điều thực hiện theo quy định của pháp luật về bảo vệ và sử dụng di tích lịch
sử, văn hoá, danh lam, thắng cảnh, đồng thời phải phù hợp với những quy định của
Pháp lệnh này và những quy định khác của pháp luật về đê điều.
Điều 18
1. Nhà cửa,
công trình hiện có trong phạm vi bảo vệ đê điều và ở bãi sông, lòng sông trước
ngày Pháp lệnh này có hiệu lực, trừ công trình chuyên dùng phục vụ phòng, chống
lụt, bão, giao thông, quốc phòng, an ninh và công trình đặc biệt khác được xử
lý theo nguyên tắc sau:
a) Nhà cửa, công trình ở mặt đê,
mái đê, cơ đê và trong phạm vi 5m kể từ chân đê hiện tại đối với mọi cấp đê đều
phải di dời;
b) Nhà cửa, công trình từ vị trí
cách chân đê hiện tại 5m đến hết phạm vi bảo vệ đê điều được tiếp tục sử dụng
nhưng không được mở rộng; chủ sở hữu, người sử dụng phải thực hiện các biện
pháp bảo đảm an toàn cho đê điều; trường hợp xây dựng sau ngày công bố Pháp lệnh
về đê điều năm 1989 mà không được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cho phép thì
căn cứ vào mức độ vi phạm để xử lý theo quy định của pháp luật;
c) Nhà cửa, công trình ở bãi
sông, lòng sông mà không gây ảnh hưởng trực tiếp đến thoát lũ thì được tiếp tục
sử dụng; trường hợp gây ảnh hưởng trực tiếp đến thoát lũ thì phải di dời; trường
hợp gây ảnh hưởng trực tiếp đến thoát lũ nhanh thì phải di dời trước. Việc di dời
nhà cửa, công trình được thực hiện theo kế hoạch của cơ quan nhà nước có thẩm
quyền.
2. Chủ sở hữu, người sử dụng nhà
cửa, công trình phải di dời được xem xét đền bù thiệt hại hoặc hỗ trợ kinh phí
theo quy định của pháp luật.
Chính phủ quy định việc thực hiện
Điều này.
Điều 19
Bộ Nông
nghiệp và Phát triển nông thôn chủ trì phối hợp với các cơ quan hữu quan để quy
định thống nhất mẫu các loại biển báo về đê điều.
Điều 20
1. Lực lượng
chuyên trách quản lý đê điều thuộc biên chế nhà nước do Uỷ ban nhân dân tỉnh,
thành phố trực thuộc trung ương quản lý có trách nhiệm trực tiếp quản lý đê điều.
Tổ chức, nhiệm vụ, quyền hạn và
sắc phục của lực lượng chuyên trách quản lý đê điều do Chính phủ quy định.
2. Nhà nước
khuyến khích các địa phương tổ chức lực lượng nhân dân quản lý đê điều không
thuộc biên chế nhà nước nhằm tăng cường quản lý, bảo vệ đê điều tại địa phương.
Tổ chức, nhiệm vụ và chế độ thù
lao cho lực lượng này do Uỷ ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương
quy định.
Chương 4
HỘ ĐÊ
Điều 21
1. Việc hộ
đê phải được tiến hành thường xuyên trong mùa lũ, bão và phải cứu hộ kịp thời
khi đê điều bị lũ, bão uy hiếp hoặc có nguy cơ bị uy hiếp.
2. Việc cứu hộ các công trình
liên quan đến an toàn của đê được coi như cứu hộ đê.
Điều 22
1. Chính
phủ quyết định và chỉ đạo các bộ, cơ quan ngang bộ, cơ quan thuộc Chính phủ và
Uỷ ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương thực hiện việc hộ đê, cứu
hộ đê để bảo đảm an toàn đê điều.
2. Bộ Nông nghiệp và Phát triển
nông thôn có trách nhiệm giúp Chính phủ chỉ đạo công tác hộ đê, cứu hộ đê.
3. Các bộ, cơ quan ngang bộ, cơ
quan thuộc Chính phủ có trách nhiệm lập và thực hiện phương án cứu hộ công
trình có liên quan đến an toàn của đê thuộc phạm vi quản lý của mình và tham
gia thực hiện cứu hộ đê cho địa phương theo quyết định huy động của Chính phủ.
4. Uỷ ban nhân dân các cấp trong
phạm vi nhiệm vụ, quyền hạn của mình, có trách nhiệm tổ chức thực hiện việc hộ
đê, cứu hộ đê để bảo đảm an toàn đê điều theo tiêu chuẩn thiết kế.
Chủ tịch Uỷ ban nhân dân tỉnh,
thành phố trực thuộc trung ương có trách nhiệm chỉ đạo việc xây dựng và phê duyệt
các phương án hộ đê, cứu hộ đê trong địa phương; kiểm tra, đôn đốc và chỉ đạo
các cấp, các ngành thực hiện phương án đó.
Chủ tịch Uỷ ban nhân dân huyện,
quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh, Chủ tịch Uỷ ban nhân dân xã, phường, thị trấn
có nhiệm vụ tổ chức thực hiện phương án hộ đê, cứu hộ đê đã được phê duyệt.
Chủ tịch Uỷ ban nhân dân các cấp
có nhiệm vụ tổ chức thực hiện cứu hộ đê cho địa phương khác theo lệnh huy động
của cơ quan nhà nước có thẩm quyền.
Điều 23
1. Việc
chỉ đạo, chỉ huy hộ đê, cứu hộ đê của Ban chỉ đạo phòng, chống lụt, bão trung
ương, Ban chỉ huy phòng, chống lụt, bão các bộ, cơ quan ngang bộ, cơ quan thuộc
Chính phủ, các cấp ở địa phương thực hiện theo quy định của Pháp lệnh phòng, chống
lụt, bão.
2. Quân đội có trách nhiệm hộ
đê, cứu hộ đê và là lực lượng chủ lực trong công tác này.
Điều 24
1. Trong
tình huống khẩn cấp, khi hệ thống đê bị uy hiếp nghiêm trọng, Thủ tướng Chính
phủ quyết định biện pháp phân lũ, chậm lũ có liên quan đến hai tỉnh, thành phố
trực thuộc trung ương trở lên theo phương án đã được Chính phủ phê duyệt; Chủ tịch
Uỷ ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương quyết định biện pháp phân
lũ, chậm lũ có liên quan đến bảo vệ an toàn cho đê điều chống lũ trong phạm vi
địa phương theo phương án đã được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt.
2. Chính phủ quy định cụ thể các
tình huống khẩn cấp cần phân lũ, chậm lũ; các biện pháp di dân an toàn, bảo đảm
sản xuất và đời sống của nhân dân, khắc phục hậu quả ngập lụt, trợ cấp cho nhân
dân vùng bị ảnh hưởng phân lũ, chậm lũ.
Điều 25
1. Trong
trường hợp đê điều, công trình có liên quan đến an toàn đê điều xảy ra sự cố hoặc
có nguy cơ xảy ra sự cố, Chủ tịch Uỷ ban nhân dân các cấp theo thẩm quyền phải
huy động lực lượng, vật tư, phương tiện để bảo vệ, cứu hộ; quyết định và tổ chức
thực hiện việc di chuyển dân ra khỏi vùng nguy hiểm để bảo đảm an toàn.
2. Tổ chức, cá nhân được huy động
phải chấp hành quyết định của cơ quan nhà nước có thẩm quyền. Vật tư, phương tiện
được huy động phải hoàn trả sau khi sử dụng, nếu bị thiệt hại thì được bồi thường
theo quy định của pháp luật. Người bị thương, bị thiệt hại tính mạng trong khi
tham gia hộ đê, cứu hộ đê được xét hưởng chế độ, chính sách quy định tại các điều
28, 29, 30 và 31 của Pháp lệnh nghĩa vụ lao động công ích.
Chương 5
QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ ĐÊ ĐIỀU
Điều 26
Nội dung
quản lý nhà nước về đê điều bao gồm:
1. Xây dựng và chỉ đạo thực hiện
điều tra cơ bản, quy hoạch, kế hoạch, chính sách về xây dựng, tu bổ, quản lý, bảo
vệ, sử dụng đê điều và hộ đê, cứu hộ đê;
2. Ban hành và tổ chức thực hiện
các văn bản quy phạm pháp luật, quy trình, quy phạm, tiêu chuẩn về xây dựng, tu
bổ, bảo vệ, sử dụng đê điều và hộ đê, cứu hộ đê;
3. Quyết định biện pháp xử lý
trong trường hợp đê điều có sự cố xảy ra hoặc có nguy cơ bị uy hiếp;
4. Cấp, thu hồi giấy phép về các
hoạt động phải có phép trong phạm vi bảo vệ đê điều;
5. Tổ chức việc thu thập và quản
lý các thông tin, tư liệu về hệ thống đê điều và công trình có liên quan tới an
toàn đê điều;
6. Đầu tư và tổ chức việc nghiên
cứu, ứng dụng khoa học, công nghệ tiên tiến vào việc xây dựng, tu bổ, bảo vệ, sử
dụng đê điều, hộ đê, cứu hộ đê; đào tạo, bồi dưỡng kỹ thuật, nghiệp vụ cho những
người làm công tác đê điều;
7. Tuyên truyền, phổ biến pháp
luật, kiến thức, kinh nghiệm về quản lý, bảo vệ đê điều cho cộng đồng;
8. Kiểm tra, thanh tra việc chấp
hành pháp luật về đê điều; giải quyết khiếu nại, tố cáo về đê điều;
9. Chỉ đạo việc thực hiện quan hệ
quốc tế trong lĩnh vực đê điều.
Điều 27
1. Chính
phủ thống nhất quản lý nhà nước về đê điều.
2. Bộ Nông nghiệp và Phát triển
nông thôn chịu trách nhiệm trước Chính phủ thực hiện việc quản lý nhà nước về
đê điều.
3. Các bộ, cơ quan ngang bộ, cơ
quan thuộc Chính phủ có trách nhiệm phối hợp với Bộ Nông nghiệp và Phát triển
nông thôn thực hiện việc quản lý nhà nước về đê điều theo sự phân công của
Chính phủ.
4. Uỷ ban nhân dân các cấp chịu
trách nhiệm quản lý nhà nước về đê điều trong phạm vi địa phương theo sự phân cấp
của Chính phủ.
Chính phủ quy định cụ thể việc
phân công trách nhiệm, phân cấp quản lý nhà nước về đê điều.
Điều 28
Hội đồng
nhân dân, Uỷ ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương chịu trách nhiệm
bảo đảm an toàn đê điều trong phạm vi địa phương theo tiêu chuẩn thiết kế.
Điều 29
Chủ tịch Uỷ
ban nhân dân huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh, Chủ tịch Uỷ ban nhân
dân xã, phường, thị trấn chịu trách nhiệm tổ chức thực hiện việc tu bổ, quản
lý, bảo vệ đê điều và hộ đê, cứu hộ đê; xử lý các vi phạm pháp luật về đê điều
theo thẩm quyền.
Điều 30
Thanh tra
về đê điều là thanh tra chuyên ngành, thuộc hệ thống thanh tra chuyên ngành về
tài nguyên nước, có nhiệm vụ:
1. Thanh tra việc thực hiện pháp
luật về đê điều;
2. Giải quyết khiếu nại, tố cáo
về đê điều.
Chính phủ quy định cụ thể về tổ
chức và hoạt động của Thanh tra chuyên ngành về đê điều.
Chương 6
KHEN THƯỞNG VÀ XỬ LÝ VI
PHẠM
Điều 31
Tổ chức,
cá nhân có thành tích xuất sắc trong việc xây dựng, tu bổ, bảo vệ đê điều và hộ
đê, cứu hộ đê được khen thưởng theo quy định của pháp luật.
Điều 32
1. Người
nào có hành vi phá hoại đê điều, khoan, đào, xẻ, sử dụng đê điều trái phép hoặc
vi phạm các quy định khác của Pháp lệnh này thì tuỳ theo tính chất, mức độ vi
phạm mà bị xử phạt hành chính hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự; nếu gây thiệt
hại thì phải bồi thường theo quy định của pháp luật.
2. Người nào lợi dụng chức vụ,
quyền hạn vi phạm hoặc bao che cho người khác vi phạm pháp luật về đê điều; thiếu
trách nhiệm trong việc thi hành pháp luật về đê điều thì tuỳ theo tính chất, mức
độ vi phạm mà bị xử lý kỷ luật hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự; nếu gây thiệt
hại thì phải bồi thường theo quy định của pháp luật.
Chương 7
ĐIỀU KHOẢN THI HÀNH
Điều 33
Pháp lệnh
này có hiệu lực từ ngày 01 tháng 01 năm 2001.
Pháp lệnh này thay thế Pháp lệnh
về đê điều ngày 09 tháng 11 năm 1989.
Những quy định trước đây trái với
Pháp lệnh này đều bãi bỏ.
Điều 34
Chính phủ
quy định chi tiết thi hành Pháp lệnh này.