BỘ
LAO ĐỘNG
******
|
VIỆT
NAM DÂN CHỦ CỘNG HOÀ
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
********
|
Số:
09-LĐ/TT
|
Hà
Nội, ngày 16 tháng 06 năm 1959
|
THÔNG TƯ
QUY ĐỊNH VIỆC ĐIỀU HÒA PHÂN PHỐI NHÂN CÔNG THEO TỪNG KHU VỰC
BỘ TRƯỞNG BỘ LAO ĐỘNG
Kính gửi:
Đồng kính gửi:
|
- Các Uỷ ban Hành chính các
khu, tỉnh và thành phố
- Các Khu, Sở, Ty, Phòng Lao động
- Các Bộ,
- Các cơ quan đoàn thể ở Trung ương
|
Kế hoạch phát triển kinh tế, xây
dựng cơ bản ngày càng to lớn, đòi hỏi công tác điều hoà phân phối nhân công phải
được cân đối, hợp lý và kịp thời, thống nhất dưới sự lãnh đạo của các cấp uỷ Đảng
và Ủy ban Hành chính khu, tỉnh và thành phố.
Vì vậy, nếu để mọi kế hoạch điều
phối nhân công, đều tập trung vào Bộ Lao động, thì không hợp lý, gây ra chậm trễ
so với yêu cầu của các ngành và cũng gây khó khăn cho địa phương.
Căn cứ nghị quyết Hội đồng Chính
phủ trong phiên họp ngày 05 tháng 02 năm 1959: “Bộ Lao động cần có kế hoạch chỉ
đạo toàn diện việc huy động nhân lực ở các địa phương, giao nhiệm vụ cho từng địa
phương về mặt huy động nhân lực” sau khi thảo luận thống nhất với các địa
phương trong cuộc hội nghị toàn ngành Lao động từ 27-2 đến 05-3-1959, và các Bộ,
các ngành trong cuộc hội nghị ngày 08-4-1959 tại Bộ Lao động, Bộ Lao động ra
thông tư này quy định:
I. Uỷ ban
Hành chính khu, tỉnh, thành phố, có Sở, Ty, Phòng Lao động giúp việc, có nhiệm
vụ quản lý, điều phối việc sử dụng nhân công trong địa phương. Từ nay, việc điều
hòa phân phối nhân công sẽ chia theo từng khu vực, nhằm tăng cường trách nhiệm
và sự phối hợp giữa các khu, tỉnh, thành trong công tác nhân công, đảm bảo hoàn
thành kế hoạch Nhà nước.
- Bộ Lao động điều hoà phân phối
nhân công giữa các khu vực và hướng dẫn các địa phương thực hiện kế hoạch nhân
công.
Việc phân chia khu vực dựa vào
những căn cứ sau đây:
1. Khả năng nhân công
và tình hình phát triển kinh tế của từng địa phương, có chú ý đến tập quán đi lại
làm ăn của nhân dân.
2. Sự phân chia khu vực
đảm nhiệm kế hoạch kiến thiết cơ bản do Uỷ ban Kế hoạch Nhà nước và các Bộ đã
quy định.
3. Điều kiện địa dư gần
giũ và giao thông thuận lợi.
Ngoài ra chú ý đến đặc điểm tình
hình dân cư hiện nay của miền Bắc: ở vùng đồng bằng và các thành phố mật độ dân
số quá đông, ruộng đất ít, ở vùng núi đất rộng nhưng mật độ dân số quá thấp,
Nhà nước cần có sự điều hòa sử dụng hợp lý các nguồn nhân công vào công cuộc kiến
thiết.
II. CÁC KHU VỰC
TẠM THỜI PHÂN ĐỊNH NHƯ SAU:
1. Hà nội, Hà đông,
Hoà bình
2. Hải phòng, Hồng quảng,
Kiến an, Hưng yên, Hải dương.
3. Hà nam, Nam định,
Thanh hoá, Ninh bình, Thái bình.
4. Phú thọ, Vĩnh phúc,
Sơn tây, Tuyên quang, Yên bái,
5. Thái nguyên, Bắc
giang, Lạng sơn, Bắc ninh.
6. Nghệ an, Hà tĩnh,
Quảng bình, Vĩnh linh.
Riêng khu Tự trị Thái Mèo và năm
tỉnh Hà giang, Hải ninh, Lào cai, Bắc cạn, Cao bằng, mỗi khi cần tuyển dụng
thêm nhân công các địa phương khác đến phục vụ, thì từng quý báo cáo kế hoạch
nhân công cụ thể về Bộ Lao động để Bộ nghiên cứu giải quyết.
Ngoài việc phân phối nhân công
theo khu vực, ba thành phố Hà nội, Hải phòng, Nam định và các tỉnh: Thanh hoá,
Thái bình, Hà tĩnh, Hà đông, Bắc ninh, dân số đông, ruộng đất ít, khả năng nhân
công có nhiều, tuỳ theo nhu cầu của việc kiến thiết cơ bản, từng quý Bộ Lao động
sẽ phân phối các địa phương này chịu trách nhiệm giải quyết thêm một số yêu cầu
nhân công cho các khu công nghiệp các tỉnh miền núi như: Thái nguyên, Phú thọ,
Thái Mèo, Bắc cạn, Lào cai, v.v… và những kế hoạch đột xuất.
III. THỦ TỤC
VÀ LỀ LỐI ĐIỀU HOÀ PHÂN PHỐI NHÂN CÔNG GIỮA BỘ LAO ĐỘNG VÀ CÁC UỶ BAN
HÀNH CHÍNH ĐỊA PHƯƠNG:
1. Các kế hoạch nhân
công cần tuyển dụng để phục vụ công tác kiến thiết cơ bản ở tại khu, tỉnh hoặc
thành phố nào đều phải tập trung vào Uỷ ban Hành chính khu, tỉnh hoặc thành phố
đó. Uỷ ban Hành chính khu, tỉnh, thành phố thống nhất việc quản lý điều hòa
phân phối nhân công cho các công trình thuộc Trung ương quản lý và các công
trình do địa phương quản lý.
2. Các Bộ, các ngành đều
phải báo cáo kế hoạch nhân công và kế hoạch thi công các công trình tại những địa
phương cho Uỷ ban Hành chính khu, tỉnh hoặc thành phố những nơi đó đồng thời
báo cáo cho Bộ Lao động biết. Ban chỉ huy các công trường phải thực hiện theo kế
hoạch phân phối nhân công của Uỷ ban Hành chính khu, tỉnh, hoặc thành phố.
3. Uỷ ban Hành chính
chỉ đạo Khu, Sở, Ty, Phòng Lao động dựa theo phương hướng sau đây để định kế hoạch
cung cấp nhân công cho các công trình làm việc trong địa phương mình:
a) Trước hết tổ chức vận động mọi
khả năng nhân công trong địa phương mình để phục vụ (gồm cả việc huy động dân
công).
b) Trường hợp nhân công trong địa
phương không cung cấp đủ, Uỷ ban Hành chính và cơ quan Lao động trực tiếp với
các tỉnh hoặc thành phố trong phạm vi khu vực quy định để xin nhân công. Uỷ ban
Hành chính những địa phương cùng một khu vực có trách nhiệm phân phối nhân công
theo yêu cầu của địa phương xin nhân công, không phải chờ sự phân phối của Bộ
Lao động trên tinh thần phối hợp lẫn nhau để thực hiện hoàn thành kế hoạch Nhà
nước.
c) Trường hợp đã xin nhân công
trong khu vực quy định mà không đủ, thì Uỷ ban Hành chính nơi có cơ sở yêu cầu
nhân công cần giới thiệu về Bộ Lao động để Bộ giải quyết.
4. Trường hợp yêu cầu
nhân công của các ngành cấp thiết, Bộ xét khả năng nhân công ở trong khu vực
không cung cấp đủ, hoặc sẵn có nhiều nguồn nhân công có thể điều hoà được v.v…,
thì Bộ Lao động sẽ thảo luận với các địa phương và các ngành để tuyển dụng
nhân công nơi khác.
5. Trong phạm vi quản
lý của mình, Uỷ ban Hành chính khu, tỉnh hoặc thành phố và Sở, Ty, Phòng Lao động,
phụ trách điều hoà giữa các công trường mọi lực lượng nhân công thuê mướn tạm
thời để sử dụng hợp lý vào công tác kiến thiết cơ bản, tránh tình trạng trong
cùng một địa phương, công trường này thừa nhân công nằm chờ công tác hoặc về,
công trường kia lại thiếu nhân công, lãng phí công quỹ (không kể công trường
thuộc ngành nào, hoặc thuộc Trung ương hay địa phương quản lý).
Các ngành sử dụng, mỗi khi công
trường hết việc, phải chịu trách nhiệm nghiên cứu điều chỉnh trong ngành mình,
hoặc chuyển sang các ngành khác số nhân công cố định và số nhân công tạm tuyển
hợp đồng từ phương xa đến mà các ngành quản lý.
Khi giải quyết, cần báo cho Bộ
Lao động, Uỷ ban Hành chính và các Sở, Ty lao động biết nơi công nhân đã ở và
nơi công nhân sắp được điều động đến công tác.
IV. MỘT SỐ ĐIỂM
CẦN LƯU Ý TRONG VIỆC ĐIỀU HÒA PHÂN PHỐI NHÂN CÔNG THEO TỪNG KHU VỰC.
1. Việc phân chia khu
vực nhằm phân phối nhân công cho nhu cầu kiến thiết cơ bản.
2. Hiện nay Nhà nước
quản lý nhiều nguồn nhân công trong biên chế cần phải điều chỉnh và sắp xếp
công tác, vì vậy những xí nghiệp cũ hoặc mới xây dựng cần tuyển dụng thêm công
nhân vào sản xuất, đều phải gửi báo cáo kế hoạch cho Bộ Lao động. Căn cứ nhu cầu
của các ngành và chính sách nhân công của Đảng và Chính phủ trong từng thời
gian, Bộ Lao động sẽ phối hợp với các Bộ, các địa phương thống nhất kế hoạch
tuyển chọn. Trường hợp xét cần tuyển dụng nhân công ở ngoài địa phương. Bộ Lao
động sẽ có kế hoạch phân phối cho các Uỷ ban Hành chính các khu, tỉnh và thành
phố thực hiện.
3. Đối với những loại
thợ chỉ có những loại vùng nhất định như thợ cơ khí tập trung ở các thành phố
Hà nội, Hải phòng… thợ gạch ở Hưng yên, Nam định… thợ đá ở Ninh bình, v.v… thì
Bộ Lao động sẽ tuỳ nhu cầu của các ngành và các địa phương, từng quý hoặc hàng
tháng mà giao cho Uỷ ban Hành chính các tỉnh hoặc thành phố đó cung cấp. Uỷ ban
Hành chính tỉnh hoặc thành phố sẽ phân phối số thợ trong địa phương mình cho
các ngành theo kế hoạch của Bộ Lao động.
4. Thực hiện phân phối
nhân công theo khu vực, giữa các địa phương có sự liên đới trách nhiệm với
nhau; nhưng trong tình hình phát triển kinh tế và yêu cầu quốc phòng hiện nay,
đang hình thành các khu công nghiệp như Thái nguyên, Việt trì, Thái mèo v.v… do
đó Uỷ ban Hành chính tỉnh ở những địa phương khác mà công việc kiến thiết công
nghiệp còn ít, cần cố gắng vận động nhân dân hăng hái tham gia công cuộc kiến
thiết ở những vùng nói trên, theo sự phân phối của Bộ Lao động nhằm đảm bảo việc
thực hiện hoàn thành kế hoạch Nhà nước.
5. Giữa các tỉnh trong
một khu vực, không có tổ chức phụ trách chung, nhưng trong công tác các tỉnh,
thành phố cần có tinh thần phối hợp và liên hệ chặt chẽ với nhau, nên từng quý
hoặc từng tháng, giữa các địa phương trong một khu vực, cần có sự trao đổi, báo
cáo cho nhau biết về khả năng nhân công, về kế hoạch yêu cầu nhân công thừa thiếu,
cần xin thêm hoặc có thể điều chỉnh cho các tỉnh bạn v.v… để giúp nhau nắm được
tình hình chung và tranh thủ chủ động trong việc vận động cung cấp nhân công, hết
sức tránh tình trạng cần đến đâu mới xin đến đó.
Từng quý hoặc 6 tháng một lần, Bộ
Lao động sẽ ủy nhiệm ở mỗi khu vực, một tỉnh hoặc một thành phố chịu trách nhiệm
mời các tỉnh, thành phố trong cùng một khu vực tổ chức hội nghị, để kiểm điểm
và trao đổi kinh nghiệm thực hiện công tác nhân công lẫn nhau.
6. Việc điều phối nhân
công theo khu vực thực hiện được tốt, dần dần sẽ hướng nhân công địa phương phục
vụ một số vùng nhất định, tránh tình trạng nhân công đi lại quá xa, không hợp
lý; vì vậy Uỷ ban Hành chính và Sở, Ty, Phòng Lao động các cấp quan tâm đúng mức
công tác giáo dục chính trị, vận động nhân dân hăng hái phục vụ đồng thời cần
lưu ý tập quán đi lại làm ăn của nhân dân, nhằm bảo đảm cung cấp nhân công cho
công cuộc kiến thiết.
7. Những quy định về
thủ tục điều phối nhân công trong thông tư số 21-LĐ-NC ngày 11-10-1957 của Bộ
Lao động, khác với những điều quy định trên đây, từ nay trở đi việc quản lý điều
phối nhân công thực hiện theo đúng thông tư này.
Việc điều phối nhân công theo
khu vực, mới bắt đầu thực hiện, Bộ Lao động đề nghị các Uỷ ban Hành chính các
khu, tỉnh và thành phố, các Sở, Ty, Phòng Lao động và các Bộ, các ngành nghiên
cứu thực hiện được tốt, nếu gặp khó khăn trở ngại gì báo cáo kịp thời về Bộ Lao
động để ngiên cứu bổ sung.
|
BỘ
TRƯỞNG BỘ LAO ĐỘNG
Nguyễn Văn Tạo
|