THÔNG TƯ
VỀ MỘT SỐ VẤN ĐỀ QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI ĐẠI
CHỦNG VIỆN CỦA GIÁO HỘI CÔNG GIÁO VIỆT NAM.
Căn cứ Điều 18, Điều 29 Nghị
định số 26/1999/NĐ-CP ngày 19 tháng 4 năm 1999 của Chính phủ về các hoạt động
tôn giáo;
Ban Tôn giáo của Chính phủ hướng
dẫn một số vấn đề quản lý Nhà nước đối với các Đại chủng viện của Giáo hội Công
giáo Việt Nam như sau:
I. Phạm vi,
đối tượng áp dụng tại thông tư này là:
Những Đại Chủng viện của Giáo hội
Công giáo Việt Nam đã được Chính phủ nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam
cho phép thành lập.
Tổ chức, cá nhân được Giáo hội
giao trách nhiệm quản lý điều hành và giảng dạy tại Đại Chủng viện.
Những công dân Việt Nam vào học
trong các Đại Chủng viện.
II. Trách
nhiệm của Giáo hội
1- Các Đại Chủng viện đã được
Chính phủ nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam cho phép thành lập, hoạt động
theo quy chế, nội dung, chương trình, mục đích đào tạo đã được nhà nước chấp
thuận và chịu sự quản lý của ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung
ương (sau đây gọi là ủy ban nhân dân cấp tỉnh) nơi có Đại Chủng viện.
2- Các Đại Chủng viện được
chiêu sinh 2 năm một khoá, thời gian học chính khoá là 6 năm tại trường và một
năm thực tập. Số lượng chủng sinh cho mỗi lần chiêu sinh do Giám đốc Đại Chủng
viện đề nghị và được Trưởng ban Ban Tôn giáo của Chính phủ chấp thuận.
Trước khi chiêu sinh mỗi khoá,
Giám đốc Đại Chủng viện Căn cứ số lượng ứng sinh mà giám mục từng giáo phận đã
xin với Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh và được Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh chấp thuận để
lập kế hoạch đào tạo, dự kiến số lượng chủng sinh cho cả khoá, báo cáo Ban Tôn
giáo của Chính phủ và ủy ban nhân dân cấp tỉnh nơi có Đại Chủng viện đóng trên
địa bàn.
3- Nội dung giảng dạy trong Đại
Chủng viện không được trái với chính sách luật pháp của Nhà nước Cộng hoà Xã hội
chủ nghĩa Việt Nam.
4- Môn Giáo dục Công dân là một
trong những môn học chính khoá trong chương trình đào tạo của Đại Chủng viện.
5- Giám đốc Đại Chủng viện do
Giám mục Chủ tịch Uỷ ban Giám mục về linh mục, tu sĩ, chủng sinh giới thiệu và
được Trưởng Ban Tôn giáo của Chính phủ chấp thuận.
6- Giảng viên dạy trong các Đại
Chủng viện phải là công dân Việt Nam, chấp hành tốt chủ trương chính sách pháp
luật của Nhà nước, có trình độ, khả năng đảm nhận nhiệm vụ được giao, được Uỷ
ban nhân dân cấp tỉnh chấp thuận.
Trường hợp thiếu giảng viên,
các Đại Chủng viện được mời giảng viên thỉnh giảng từ các địa phương khác đến
giảng nhưng phải được Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh nơi giảng viên đó thường trú đồng
ý và Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh quản lý Đại Chủng viện chấp thuận.
7- Tiêu chuẩn ứng sinh học Đại
Chủng viện :
a) Là công dân Việt Nam chấp
hành nghiêm chỉnh các chính sách pháp luật của Nhà nước Cộng hoà Xã hội chủ
nghĩa Việt Nam và thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ công dân.
b) Lý lịch rõ ràng được Uỷ ban
nhân dân phường, xã nơi đăng ký thường trú xác nhận.
c) Đã tốt nghiệp từ bậc phổ
thông trung học trở lên (có văn bằng do cơ quan Nhà nước có thẩm quyền cấp).
8- Trước kỳ thực tập Giám đốc Đại
Chủng viện gửi danh sách và dự kiến địa điểm chủng sinh sẽ đến thực tập cho Ban
Tôn giáo của Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh nơi có Đại Chủng viện đóng trên địa bàn
và Ban Tôn giáo của Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh nơi chủng sinh đến thực tập.
Toà giám mục sở tại báo cáo với
Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh nơi chủng sinh sẽ đến thực tập về chương trình, nội
dung thực tập để Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh xem xét chấp thuận.
9- Kết thúc khoá học Giám đốc Đại
Chủng viện báo cáo kết quả đào tạo với Ban Tôn giáo của Chính phủ và ủy ban
nhân dân cấp tỉnh nơi có Đại Chủng viện đóng trên địa bàn. Đồng thời thực hiện
đầy đủ thủ tục hành chính cần thiết để chuyển chủng sinh về nơi thường trú trước
khi vào học Đại Chủng viện.
III. Trách
nhiệm của các cơ quan chính quyền ở địa phương
Ủy ban nhân dân cấp tỉnh nơi có
đại chủng viện đóng trên địa bàn có trách nhiệm quản lý toàn bộ hoạt động của đại
chủng viện, định kỳ kiểm tra việc thực hiện quy chế, chương trình, nội dung giảng
dạy, ra văn bản chấp thuận nhân sự giảng viên và các hoạt động khác của Đại Chủng
viện.
Ủy ban nhân dân các tỉnh có
liên quan có trách nhiệm xét duyệt ứng sinh vào Đại Chủng viện và chủng sinh đi
thực tập theo đề nghị của Giám đốc Đại Chủng viện và giám mục sở tại, phối hợp
với ủy ban nhân dân cấp tỉnh nơi có Đại chủng viện trong các hoạt động khác
liên quan đến Đại Chủng viện.
Ban Tôn giáo của Uỷ ban nhân
dân cấp tỉnh có trách nhiệm :
a) Căn cứ Quyết định cho phép
chiêu sinh của Ban Tôn giáo của Chính phủ và hồ sơ ứng sinh mà Toà Giám mục gửi
đến, phối hợp với các ngành chức năng của tỉnh làm tham mưu cho Chủ tịch ủy ban
nhân dân cấp tỉnh xem xét ra văn bản chấp thuận cho ứng sinh thuộc địa bàn đi học
Đại Chủng viện.
b) Thông báo quyết định chấp
thuận chủng sinh vào học Đại Chủng viện của ủy ban nhân dân cấp tỉnh cho Toà
Giám mục sở tại.
Đối với các tỉnh không có Đại Chủng
viện thì thông báo cho Toà giám mục có chủng sinh được nhập học, đồng thời
thông báo cho Ban Tôn giáo của Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh nơi có Đại Chủng viện
biết.
c) Căn cứ hồ sơ và đơn xin chủng
sinh đi thực tập của Giám đốc Đại Chủng viện và Toà Giám mục phối hợp với các
ngành chức năng của tỉnh trình ủy ban nhân dân cấp tỉnh xét duyệt chấp thuận
3. Ngoài những trách nhiệm
trên, Ban Tôn giáo của Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh nơi có Đại Chủng viện còn đảm
nhiệm một số việc sau :
a) Tiếp nhận hồ sơ và các văn bản
có liên quan đến Đại Chủng viện, báo cáo Ban Tôn giáo của Chính phủ xem xét ra
văn bản cho phép Đại Chủng viện chiêu sinh.
b) Phối hợp với các ngành chức
năng của tỉnh tham mưu cho Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp tỉnh xét duyệt, ra văn
bản chấp thuận giảng viên Đại Chủng viện thuộc tỉnh quản lý và phối hợp với Ban
Tôn giáo của của Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh về các thủ tục đối với giảng viên thỉnh
giảng.
c) Phối hợp với Sở Giáo dục -
Đào tạo xem xét về nội dung, chương trình và giảng viên Môn Giáo dục Công dân.
Ban Tôn giáo của Uỷ ban nhân
dân cấp tỉnh phối hợp với các ngành chức năng của địa phương giúp Chủ tịch ủy
ban nhân dân cấp tỉnh chỉ đạo, hướng dẫn và quản lý hoạt động của Đại Chủng viện
theo những quy định tại Thông tư này. Nếu có những vấn đề vướng mắc hoặc mới
phát sinh, kịp thời báo cáo Ban Tôn giáo của Chính phủ biết để xử lý.