BỘ
Y TẾ-BỘ KHOA HỌC, CÔNG NGHỆ VÀ MÔI TRƯỜNG
********
|
CỘNG
HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
********
|
Số:
2237/1999/TTLT/BKHCNMT-BYT
|
Hà
Nội , ngày 28 tháng 12 năm 1999
|
THÔNG TƯ LIÊN TỊCH
CỦA BỘ KHOA HỌC CÔNG NGHỆ VÀ MÔI TRƯỜNG - BỘ Y TẾ SỐ
2237/1999/TTLT/BKHCNMT BYT NGÀY 28 THÁNG 12 NĂM 1999 HƯỚNG DẪN VIỆC THỰC HIỆN
AN TOÀN BỨC XẠ TRONG Y TẾ
Căn cứ Điều 28 (khoản 2, 3) và
Điều 29 của Pháp lệnh An toàn và Kiểm soát bức xạ ngày 25 tháng 6 năm 1996;
Căn cứ Điều 34 và Điều 48 của Nghị định số 50/1998/NĐ-CP ngày 16 tháng 7 năm
1998 của Chính phủ qui định chi tiết việc thi hành Pháp lệnh An toàn và Kiểm
soát bức xạ;
Liên Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường - Bộ Y tế hướng dẫn việc thực hiện
an toàn bức xạ trong y tế như sau:
I. ĐỐI TƯỢNG
VÀ PHẠM VI ÁP DỤNG
Thông tư này áp dụng đối với các
cơ sở khám bệnh, chữa bệnh, nghiên cứu, đào tạo cán bộ y dược của nhà nước, tư
nhân và các hình thức khác, kể cả các cơ sở có vốn đầu tư nước ngoài (sau đây gọi
chung là các cơ sở y tế) có sử dụng thiết bị phát tia X, thiết bị xạ trị (sau
đây gọi chung là thiết bị bức xạ), nguồn phóng xạ kín, nguồn phóng xạ hở để
khám bệnh, chữa bệnh, nghiên cứu khoa học và đào tạo.
II. TRÁCH NHIỆM
BẢO ĐẢM AN TOÀN BỨC XẠ
1. Người quản lý cơ sở bức xạ
trong cơ sở y tế:
Cơ sở bức xạ trong cơ sở y tế là
các đơn vị (khoa, phòng, ban, bộ môn, tổ) trực tiếp sử dụng thiết bị bức xạ,
nguồn phóng xạ kín hoặc nguồn phóng xạ hở để khám bệnh, chữa bệnh, nghiên cứu
khoa học và đào tạo.
Người quản lý cơ sở bức xạ trong
cơ sở y tế là người đứng đầu hoặc phụ trách cơ sở bức xạ đó.
Người quản lý cơ sở bức xạ phải
có kiến thức về an toàn bức xạ, nắm vững và thực hiện nghiêm chỉnh các quy định
của pháp luật về an toàn và kiểm soát bức xạ.
2. Người phụ trách an toàn bức xạ
của cơ sở bức xạ
a/ Người phụ trách an toàn bức xạ
do người quản lý cơ sở y tế quyết định. Người phụ trách an toàn bức xạ phải được
đào tạo về an toàn bức xạ theo chương trình do Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi
trường và Bộ Y tế phối hợp qui định và phải có chứng chỉ đào tạo do cơ sở được
Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường cho phép đào tạo về an toàn bức xạ cấp.
Người phụ trách an toàn bức xạ có thể là người trực tiếp khám hoặc chữa bệnh bằng
bức xạ kiêm nhiệm.
b/ Người phụ trách an toàn bức xạ
có trách nhiệm thực hiện các qui định nêu tại Điều 11 của Pháp lệnh An toàn và
Kiểm soát bức xạ.
3. Nhân viên bức xạ của cơ sở y
tế:
a/ Nhân viên bức xạ là các bác
sĩ, y sĩ, y tá, hộ lý, dược sỹ, kỹ sư, kỹ thuật viên làm việc trực tiếp với các
thiết bị bức xạ hoặc các nguồn phóng xạ kín, hở hoặc chăm sóc bệnh nhân được điều
trị bằng các đồng vị phóng xạ.
b/ Nhân viên bức xạ phải thực hiện
những qui định tại Điều 12 của Pháp lệnh An toàn và Kiểm soát bức xạ. Nhân viên
bức xạ phải tìm mọi biện pháp giảm liều đến mức tối thiểu cho bệnh nhân trong
khi vẫn thu được tất cả các thông tin lâm sàng cần thiết.
III. CÁC QUI
ĐỊNH VỀ KHAI BÁO, CẤP GIẤY ĐĂNG KÝ, CẤP GIẤY PHÉP
1. Khai báo:
a/ Các cơ sở bức xạ có sử dụng
thiết bị bức xạ, nguồn phóng xạ kín, nguồn phóng xạ hở, chất thải phóng xạ
trong vòng 15 ngày kể từ ngày có thiết bị phải khai báo với Sở Khoa học, Công
nghệ và Môi trường tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương nơi đặt cơ sở y tế
theo mẫu qui định (phụ lục 1, biểu 1, 2, 3, 4, 5, 6). Đồng thời gửi bản khai
báo cho Sở Y tế tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương (để theo dõi). Trường hợp
bán hoặc chuyển nhượng thiết bị, cơ sở bán hoặc chuyển nhượng phải thông báo bằng
văn bản cho Sở Khoa học, Công nghệ và Môi trường tỉnh, thành phố trực thuộc
Trung ương nơi trước đây thiết bị đã được khai báo. Cơ sở mua hoặc nhận chuyển
nhượng phải làm thủ tục khai báo với Sở Khoa học, Công nghệ và Môi trường tỉnh,
thành phố trực thuộc Trung ương nơi đặt cơ sở của mình.
b/ Sở Khoa học, Công nghệ và Môi
trường có trách nhiệm tổng hợp để quản lý. Trong vòng 15 ngày sau khi nhận được
phiếu khai báo, Sở Khoa học, Công nghệ và Môi trường phải gửi phiếu khai báo về
Ban An toàn Bức xạ và Hạt nhân thuộc Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường.
2. Xin cấp giấy đăng ký:
a/ Các cơ sở bức xạ có thiết bị
bức xạ, thiết bị xạ trị, nguồn phóng xạ kín, địa điểm cất giữ chất thải phóng xạ
phải xin cấp giấy đăng ký, nếu trong vòng sáu tháng chưa có kế hoạch sử dụng. Nếu
có kế hoạch sử dụng ngay thì không cần xin cấp giấy đăng ký.
Hồ sơ xin cấp giấy đăng ký bao gồm:
- Đơn xin cấp giấy đăng ký (phụ
lục 2);
- Bản sao lý lịch của thiết bị,
của nguồn hoặc bản sao thiết kế địa điểm cất giữ chất thải phóng xạ.
b/ Hồ sơ xin cấp giấy đăng ký
thiết bị xạ trị, nguồn phóng xạ kín, địa điểm cất giữ chất thải phóng xạ gửi về
Ban An toàn Bức xạ và Hạt nhân thuộc bộ Khoa học, Công nghệ và môi trường.
c/ Hồ sơ xin cấp giấy đăng ký
các thiết bị phát tia X (trừ máy gia tốc) gửi về Sở Khoa học, Công nghệ và Môi
trường nơi đặt cơ sở bức xạ.
d/ Sở Khoa học, Công nghệ và Môi
trường hàng tháng phải gửi bản thống kê danh sách các giấy đăng ký đã cấp trong
tháng trước về Ban An toàn Bức Xạ và Hạt nhân thuộc Bộ Khoa học, Công nghệ và
Môi trường.
3. Xin cấp giấy phép tiến hành
công việc bức xạ (sau đây gọi là giấy phép), và làm công việc bức xạ đặc biệt:
a/ Khi chuẩn bị tiến hành công
việc bức xạ, các đối tượng sau phải xin cấp giấy phép:
- Các cơ sở có sử dụng thiết bị bức
xạ, nguồn phóng xạ kín, nguồn phóng xạ hở.
- Các cơ sở có xuất khẩu, nhập
khẩu, vận chuyển thiết bị xạ trị (trừ vận chuyển máy gia tốc), nguồn phóng xạ
kín, nguồn phóng xạ hở.
- Các nhân viên làm công việc bức
xạ đặc biệt như vận hành, lắp đặt, sửa chữa thiết bị xạ trị.
b/ Hồ sơ xin cấp giấy phép đối với
cơ sở có sử dụng thiết bị bức xạ, nguồn phóng xạ kín, nguồn phóng xạ hở gồm:
- Đơn xin cấp giấy phép (phụ lục
3 mẫu 1).
- Giấy phép sản xuất thiết bị bức
xạ, nguồn phóng xạ kín, nguồn phóng xạ hở của nước xuất cảng (nếu có).
- Bản đánh giá an toàn bức xạ.
- Bản sao thiết kế xây dựng
phòng đặt thiết bị bức xạ hoặc phòng thực hành y học hạt nhân (hoặc sơ đồ bố
trí thiết bị trong phòng, kích thước phòng đối với cơ sở bức xạ đã tồn tại trước
khi Thông tư này có hiệu lực),
- Danh sách nhân viên bức xạ,
người phụ trách an toàn bức xạ, trình độ của từng người. Riêng trường hợp sử dụng
thiết bị xạ trị phải kèm theo bản sao giấy phép làm công việc bức xạ đặc biệt của
người vận hành thiết bị đó.
c/ Hồ sơ xin cấp giấy phép đối với
trường hợp xuất khẩu, nhập khẩu, vận chuyển thiết bị xạ trị (trừ vận chuyển máy
gia tốc), nguồn phóng xạ kín, nguồn phóng xạ hở gồm:
- Đơn xin cấp giấy phép (phụ lục
3, mẫu 2, mẫu 3).
- Phiếu khai báo (phụ lục 1).
d/ Hồ sơ xin cấp giấy phép làm
công việc bức xạ đặc biệt: vận hành, lắp đặt, sửa chữa thiết bị xạ trị của nhân
viên bức xạ gồm:
- Đơn vị cấp giấy phép làm công
việc bức xạ đặc biệt (phụ lục 3 mẫu 4).
- Bản sao các văn bằng, chứng chỉ
chuyên môn.
- Bản sao chứng chỉ về an toàn bức
xạ do cơ sở được Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường cho phép đào tạo về an
toàn bức xạ cấp.
- Giấy chứng nhận sức khoẻ do
Trung tâm y tế huyện trở lên, phòng khám bệnh nghề nghiệp của Trung tâm y tế dự
phòng tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương hoặc Viện y học lao động và vệ sinh
môi trường cấp.
đ/ Hồ sơ xin cấp giấy phép đối với
việc sử dụng, xuất khẩu, nhập khẩu, vận chuyển thiết bị xạ trị (trừ vận chuyển
máy gia tốc), nguồn phóng xạ kín, nguồn phóng xạ hở, làm công việc bức xạ đặc
biệt gửi về Ban An toàn Bức xạ và Hạt nhân thuộc Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi
trường.
e/ Hồ sơ xin cấp giấy phép đối với
việc sử dụng thiết bị phát tia X (trừ máy gia tốc) gửi về Sở Khoa học, Công nghệ
và Môi trường nơi đặt cơ sở bức xạ. Sở Khoa học, Công nghệ và Môi trường phối hợp
với Sở y tế tổ chức thẩm định an toàn bức xạ trước khi Sở Khoa học, Công nghệ
và Môi trường cấp giấy phép.
g) Sở Khoa học, Công nghệ và Môi
trường phải gửi bản thống kê danh sách các giấy phép đã cấp trong năm và báo
cáo tình hình an toàn và kiểm soát bức xạ trong phạm vi địa phương trong năm đó
về Ban An toàn Bức xạ và Hạt nhân thuộc Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường
trước ngày 20/12 hàng năm.
4. Việc khai báo, việc xin cấp
giấy đăng ký và xin cấp giấy phép có thể làm đồng thời.
5. Chậm nhất 60 ngày trước trước
khi giấy phép hết hạn các cơ sở bức xạ phải làm thủ tục xin gia hạn tại nơi đã
cấy giấy phép.
Hồ sơ xin gia hạn gồm:
- Đơn xin gia hạn (phụ lục 4).
- Bản đánh giá an toàn bức xạ.
6. Các cơ sở bức xạ khi muốn
nâng cấp, mở rộng phạm vi, mục đích hoạt động ngoài quy định của giấy phép, hoặc
khi muốn nâng cấp các thiết bị bức xạ ngoài nội dung của giấy đăng ký phải thực
hiện các quy định tại Điều 30 của Nghị định số 50/1998/NĐ-CP ngày 16 tháng 7
năm 1998 của Chính phủ.
7. Việc thu hồi giấy phép được
thực hiện theo quy định tại Điều 32 của Nghị định số 50/1998/NĐ-CP ngày 16
tháng 7 năm 1998 của Chính phủ.
8. Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi
trường, Sở Khoa học, Công nghệ và Môi trường thực hiện việc cấp giấy đăng ký, cấp
giấy phép theo quy định tại Điều 23, khoản 2 mục b, c và Điều 24, khoản 2 mục
b, c của Pháp lệnh An toàn và Kiểm soát bức xạ.
9. Các cơ sở bức xạ xin cấp giấy
đăng ký, xin cấp giấy phép hoặc xin gia hạn, sửa đổi giấy phép phải nộp phí thẩm
định và lệ phí theo quy định của Bộ Tài chính (Điều 27 của Pháp lệnh An toàn và
Kiểm soát bức xạ).
IV. NHỮNG YÊU
CẦU KỸ THUẬT VỀ THIẾT BỊ BỨC XẠ
1. Yêu cầu chung đối với các thiết
bị phát tia X và các thiết bị xạ trị chứa nguồn phóng xạ kín dùng để khám và chữa
bệnh:
a/ Phải phù hợp với tiêu chuẩn quốc
tế hoặc Việt Nam.
b/ Phải có các tài liệu đi kèm với
thiết bị như đặc trưng kỹ thuật, hướng dẫn vận hành, bảo dưỡng kể cả hướng dẫn
về an toàn và phải được dịch sang tiếng Việt.
c/ Phải có cơ cấu kiểm soát tự động
chùm tia.
d/ Phải giới hạn sự chiếu xạ
trong khu vực được khám và chữa bệnh của người bệnh.
2. Yêu cầu đối với thiết bị phát
tia X hay thiết bị xạ trị dùng nguồn kín để khám bệnh:
a/ Thiết bị phát tia X và các phụ
kiện kèm theo phải đảm bảo mức chiếu xạ thấp, hợp lý, phù hợp với yêu cầu thu nhận
thông tin.
b/ Các thông số đặt tại thiết bị
phát tia X như: Điện áp cao áp (KV), dòng diện cao cấp (mA), thời gian phát tia
(s), mAs, điểm hội tụ, khoảng cách hội tụ, kích thước trường chiếu, tấm lọc phải
được chỉ rõ và chính xác.
c/ Trong chế độ chụp, máy phải
được trang bị bộ thời gian để chấm dứt chiếu xạ sau khi đạt mức đã định trước.
Trong chế độ chiếu, máy phải được
trang bị bộ hạn chế thời gian.
3. Các yêu cầu đối với thiết bị
bức xạ để chữa bệnh:
a/ Thiết bị bức xạ phải được
trang bị các phương tiện để kiểm soát các thông số vận hành như: loại bức xạ,
năng lượng, vật điều chỉnh chùm tia (như tấm lọc) khoảng cách chiếu trị, kích
thước trường chiếu, định hướng chùm tia và thời gian chiếu trị hoặc liều đã định.
b/ Các thiết bị chiếu xạ dùng
nguồn phóng xạ phải tự động trở về vị trí an toàn khi có sự cố, nguồn vẫn được
duy trì che chắn bảo vệ cho tới khi cơ cấu kiểm soát chùm tia được tái khởi động
từ tủ điều khiển.
c/ Ngoài ra, thiết bị xạ trị từ
xa (teletherapy) còn phải cần:
- Có hai hệ thống tự trả về vị
trí an toàn khi có sự cố để chấm dứt chiếu xạ.
- Có khoá liên động an toàn hoặc
phương tiện để chấm dứt chiếu xạ khi máy hoạt động trong điều kiện khác với điều
kiện đã định sẵn từ tủ điều khiển.
d/ Khoá liên động an toàn phải đảm
bảo sao cho khi bảo dưỡng máy, nếu tạm ngắt khoá liên động thì tiết bị vẫn vận
hành được dưới sự kiểm soát trực tiếp của nhân viên bảo dưỡng nhờ có dụng cụ,
mã hoặc chìa khoá thích hợp.
đ/ Các nguồn đồng vị phóng xạ
dùng để xạ trị từ xa hoặc áp sát được kết cấu đúng theo định nghĩa về nguồn
kín.
V. BỐ TRÍ
PHÒNG ĐẶT THIẾT BỊ BỨC XẠ
Phòng đặt thiết bị bức xạ:
a/ Cần đặt xa các khu vực đông
người, khu vực khoa sản và khoa nhi, các khoa khác của bệnh viện không có liên
quan trực tiếp đến bức xạ và phải cách xa lối đi công cộng.
b/ Phòng X-quang có kích thước
theo qui định của tiêu chuẩn Việt Nam, cửa sổ thông khí không thấp hơn 2m so với
sàn phía ngoài.
c/ Phòng xạ trị từ xa
(teletherapy) có diện tích không nhỏ hơn 30m2, chiều rộng không nhỏ
hơn 4m, chiều cao không thấp hơn 3m, phải có hệ thống ánh sáng và thông gió tốt.
d/ Khi tính toán, thiết kế chiều
dày tường, sàn, trần, cửa ra vào của phòng đặt thiết bị bức xạ phải chú ý các
thông số của thiết bị (điện thế, cường độ dòng điện, hoặc hoạt động phóng xạ của
nguồn), hệ số sử dụng thiết bị, hệ số chiếm cứ của từng khu vực bên ngoài phòng
đặt thiết bị nhằm đảm bảo giữ liều giới hạn hàng năm đối với dân chúng ở ngoài
phòng là 1mSv.
đ/ Thiết bị được che chắn để sao
cho liều giới hạn hàng năm đối với nhân viên vận hành máy không vượt quá 20mSv.
1. Bố trí thiết bị bức xạ:
a/ Mỗi phòng chỉ đặt một thiết bị
bức xạ. Trường hợp phòng đã đặt hai máy X- quang thì hai máy không được hoạt động
đồng thời trong cùng một thời điểm. Thiết bị bức xạ phải đặt sao cho lúc sử dụng,
tia chiếu không hướng vào tủ điều khiển, cửa ra vào, cửa sổ hoặc khu vực đông
người.
b/ Tủ điều khiển thiết bị bức xạ
phải đặt ngoài, sát phòng đặt thiết bị, phải có phương tiện quan sát bệnh nhân,
có phương tiện thông tin giữa người điều khiển và bệnh nhân. Riêng trường hợp thiết
bị phát tia X làm việc ở địa áp nhỏ hơn 150 KV, tủ điều khiển có thể đặt trong
phòng đặt thiết bị nhưng phải có bình phong chì.
2. Trong phòng đặt thiết bị xạ
trị phải lắp dụng cụ kiểm xạ tự động để báo động về tình trạng bất thường khi sử
dụng thiết bị.
3. Đường đi vào nơi đặt thiết bị
xạ trị từ xa phải thiết kế đi "dích dắc" (zigzag).
4. Cửa ra vào phòng xạ trị từ xa
phải có khoá liên động để:
a/ Chỉ khởi động được thiết bị xạ
trị khi cửa ra vào đã đóng hoàn toàn.
b/ Tự động chấm dứt chiếu xạ khi
cửa bị mở bất ngờ.
5. Tín hiệu cảnh báo:
a/ Đặt ở phía trên cửa ra vào
phòng thiết bị bức xạ một đèn đỏ, phát sáng khi thiết bị bức xạ bắt đầu hoạt động.
b/ Đặt trên cửa ra vào phòng thiết
bị bức xạ một biển cảnh báo bức xạ (phụ lục 1).
VI. YÊU CẦU
CHUNG ĐẢM BẢO AN TOÀN BỨC XẠ ĐỐI VỚI KHOA Y HỌC HẠT NHÂN
1. Khoa y học hạt nhân cần bố
trí cách biệt khỏi các khoa khác để người vào khoa khác không phải đi qua khoa
này.
Ở lối vào khoa này phải có biển
cảnh báo bức xạ (phụ lục 5)
2. Việc bố trí các phòng trong
khoa theo nguyên tắc: liều phóng xạ giảm dần từ trong ra ngoài hoặc từ dưới lên
trên nếu khoa có nhiều tầng (kho dược chất phóng xạ, phòng pha chế dược chất
phóng xạ ở trong cùng). Các phòng có nguồn phóng xạ hở được bố trí kề cận nhau
để tránh nhiễm bẩn phóng xạ diện rộng.
3. Yêu cầu đối với các phòng có
nguồn phóng xạ hở:
a/ Phải được thông khí tốt.
b/ Chiều dày của tường, sàn, trần,
cửa ra vào của phòng phải được tính toán như đối với phòng đặt thiết bị bức xạ
để che chắn bức xạ nhằm đảm bảo giữ liều giới hạn hàng năm đối với dân chúng ở
ngoài phòng là 1mSv. Tường không gồ ghề, phải phủ một lớp không thấm nước, dễ tẩy
xạ.
c/ Sàn của phòng cần phủ lớp nhẫn
không thấm nước, có lối thoát nước ra rãnh thoát nước dành cho nước thải phóng
xạ.
d/ Bề mặt bàn làm việc với nguồn
phóng xạ phải làm từ vật liệu bằng phẳng, không hấp thụ chất phóng xạ, không có
vết rạn, kẽ nứt, dễ tẩy xạ.
đ/ Chậu rửa có vòi được điều khiển
bằng chân hay khuỷ tay hoặc tự động.
e/ Phải trang bị tủ hút loại
dành riêng cho công việc với chất phóng xạ có phát sinh khí.
g/ Phải sử dụng kẹp (panh) hoặc
xi lanh được che chắn để giảm liều ở tay.
4. Phải được trang bị tối thiểu
các dụng cụ đo:
- Máy chuẩn liều dược phẩm phóng
xạ.
- Máy đo suất liều với độ nhậy
thích hợp.
- Máy phát hiện nhiễm bẩn bề mặt,
đủ nhạy với bức xạ phát ra.
5. Các nguồn phóng xạ hở phải được
bảo quản trong kho riêng biệt có khoá. Nơi dùng để bảo quản các nguồn phóng xạ
hở như hốc tường, tủ cần có nhiều ngăn để khi sắp xếp hoặc lấy các chất phóng xạ
ở các ngăn này nhân viên không bị chiếu bởi các ngăn khác. Mỗi ngăn có cửa mở
riêng, có nhãn ghi rõ tên và hoạt độ của mỗi đồng vị phóng xạ ở bên trong. Các
đồng vị phóng xạ phải được chứa trong bao bì chắc chắn (lọ thuỷ tinh, lọ bằng
chất dẻo, hộp kim loại). Khi xuất, nhập đồng vị phóng xạ phải ghi nhật ký theo
dõi.
6. Phải có phòng lưu bệnh nhân
đã sử dụng thuốc phóng xạ. Phòng phải được che chắn để đảm bảo suất liều ngoài
phòng không vượt quá giới hạn liều hàng năm cho dân chúng (1mSv/năm). Mỗi phòng
chỉ lưu một bệnh nhân, trường hợp có nhiều bệnh nhân trong một phòng thì phải
có bình phong chì di động được để che chắn sao cho bệnh nhân này không bị ảnh
hưởng bức xạ từ bệnh nhân kia.
Phải có bình phong chì di động
dùng che chắn cho nhân viên khi tiếp xúc với bệnh nhân.
Bệnh nhân chỉ được xuất viện khi
hoạt độ chất phóng xạ trong cơ thể giảm xuống dưới mức quy định (phụ lục 6).
7. Khi có sự nhiễm bẩn phóng xạ
phải tiến hành tẩy xạ.
Các khu vực nhiễm bẩn phóng xạ phải
được tẩy xạ từ ngoài vào trong để làm giảm tối thiểu sự lan rộng nhiễm bẩn.
Người phụ trách an toàn bức xạ
phải có mặt khi tiến hành tẩy xạ.
VII. QUẢN LÝ
CHẤT THẢI PHÓNG XẠ
1. Các chất thải phóng xạ ở dạng
khí, lỏng, rắn chỉ được thải vào môi trường sau khi đã kiểm tra đạt được các giới
hạn cho phép theo quy định của Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường.
2. Các nguồn kín dùng trong xạ
trị, sau khi hết hiệu dụng trở thành chất thải phóng xạ phải được bảo quản tại
kho riêng biệt được che chắn bức xạ và bảo vệ chống mất cắp.
3. Các cơ sở có chất thải phóng
xạ chu kỳ bán rã ngắn (dưới 30 ngày), hoạt độ tổng hay hoạt độ riêng lớn hơn mức
miễn trừ phải được lưu giữ trong khoảng thời gian cần thiết để chúng tự phân rã
tới mức cho phép mới được thải vào môi trường. Cụ thể là:
a/ Đối với chất thải lỏng: thải
lỏng (kể cả chất bài tiết của bệnh nhân dùng dược phẩm phóng xạ) được cho chảy
vào 1 trong 2 bể ngầm không thông nhau có độ kín cần thiết để chất lỏng không
thấm ra ngoài, đủ che chắn bức xạ theo qui định, có mái che mưa, có dung tích đủ
để cho phép lưu giữ chất thải lỏng trong thời gian cần thiết (10 chu kỳ bán rã
của đồng vị sống dài nhất trong các đồng vị được thải ra). Một bể nhận thải
phóng xạ lỏng hàng ngày, trong khi bể kia dùng lưu giữ chất thải phóng xạ lỏng
chờ thải ra môi trường hoặc thải lỏng được tập trung rồi pha loãng với nước thải
thường tại bể trộn theo quy định của Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường.
b/ Đối với chất thải rắn: Các vật
liệu rắn bị nhiễm bẩn phóng xạ: ống tiêm, thuỷ tinh vỡ,... được thu gom trong
các bao bì bằng chất dẻo, bao bì này được đặt trong thùng bằng kim loại, thùng
được đóng mở bằng chân. Hàng ngày bao bì được đưa vào một trong hai bể cách biệt
như đối với chất thải lỏng. Các bể này được xây cất tại một nơi riêng biệt, được
che chắn và bảo vệ để chờ phân rã phóng xạ đến mức nhỏ hơn quy định, sau đó được
thải ra môi trường như rác thường.
4. Việc quản lý xác động vật nhỏ
chứa chất phóng xạ ở phòng thí nghiệm theo qui định riêng.
VIII. KIỂM
TRA CHẤT LƯỢNG, HIỆU CHUẨN THIẾT BỊ BỨC XẠ, ĐO LIỀU LÂM SÀNG, BẢO ĐẢM CHẤT LƯỢNG
TRONG CHIẾU XẠ Y TẾ
1. Các nguồn phóng xạ, các thiết
bị bức xạ dùng trong y tế phải được kiểm tra chất lượng và hiệu chuẩn định kỳ một
lần trong một năm. Sau khi lắp đặt, sửa chữa lại phải được hiệu chuẩn mới được
đưa vào sử dụng. Cơ sở làm công việc kiểm tra chất lượng và hiệu chuẩn thiết bị
bức xạ do Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường chỉ định (Các cơ sở này phải có
đủ điều kiện về người và có trình độ chuyên môn an toàn bức xạ và thiết bị...).
2. Các giá trị đặc trưng của các
tham số liều lâm sàng của bệnh nhân phải được xác định và lưu giữ trong hồ sơ.
3. Các cơ sở bức xạ, ngoài việc
thực hiện các qui định về đảm bảo chất lượng quản lý an toàn bức xạ, còn phải
thiết lập một chương trình đảm bảo chất lượng riêng cho chiếu xạ y tế với sự
tham gia của các chuyên gia có trình độ thích hợp trong các lĩnh vực liên quan
như vật lý phóng xạ, dược phẩm phóng xạ và phải tuân theo các nguyên tắc do Bộ
Y tế và Tổ chức Y tế thế giới (WHO) qui định.
4. Các chương trình đảm bảo chiếu
xạ y tế phải bao gồm:
a/ Định kỳ hàng năm đo đạc các
thông số vật lý của các thiết bị bức xạ từ khi bắt đầu và trong quá trình sử dụng
sau đó.
b/ Kiểm tra các yếu tố vật lý và
lâm sàng trong chẩn đoán và điều trị bệnh nhân.
c/ Lưu giữ hồ sơ về các quá
trình và các kết quả có liên quan.
d/ Kiểm tra việc hiệu chuẩn, các
điều kiện vận hành và các thiết bị đo liều và kiểm xạ.
đ/ Đánh giá lại các kết quả kiểm
tra chất lượng độc lập và thường xuyên của chương trình bảo đảm chất lượng đối
với các qui trình xạ trị.
IX. NHỮNG YÊU
CẦU KHI CHIẾU XẠ Y TẾ
1. Quy định chung.
a/ Mọi sự chiếu xạ y tế cần được
xem xét dựa trên việc so sánh với các phương pháp khác về lợi ích và thiệt hại
do chúng gây ra và do thầy thuốc chỉ định. Khi có hai phương pháp điều trị cùng
đưa đến một hiệu quả như nhau thì không dùng phương pháp phóng xạ.
b/ Chỉ có một bệnh nhân và nếu cần
thiết có thêm một vài người giúp đỡ bệnh nhân ở trong phòng chiếu xạ.
2. Chiếu, chụp để khám và chữa bệnh.
a/ Bác sỹ hoặc kỹ thuật viên tiến
hành chiếu, chụp phải:
- Đảm bảo thiết bị được dùng là
thích hợp.
- Phải chọn các thông số làm việc
sao cho toàn bộ công việc gộp lại chỉ tạo ra một liều chiếu xạ tối thiểu cho bệnh
nhân nhưng chất lượng hình ảnh vẫn phù hợp với yêu cầu của việc chẩn đoán, cần
chú ý đặc biệt đến điều này khi chiếu, chụp cho trẻ em.
- Tham khảo thông tin của những
lần khám trước để tránh sự chụp, chiếu lại nếu không cần thiết.
b/ Các thiết bị chiếu, chụp xách
tay hay cơ động chỉ được dùng khi không thể chuyển bệnh nhân đến cơ sở cố định
do điều kiện của bệnh nhân hoặc điều kiện thực tế khác và chỉ sau khi có các biện
pháp an toàn cho việc sử dụng thiết bị.
c/ Tránh chiếu xạ vùng bụng và
vùng chậu của phụ nữ có thai hoặc nghi có thai trừ phi có lý do lâm sàng và bắt
buộc phải làm, trong trường hợp đó cần sử dụng các biện pháp cần thiết để chỉ
gây liều tối thiểu cho thai nhi.
d/ Các cơ quan nhạy cảm với bức
xạ của cơ thể bệnh nhân (như tuyến sinh dục, thuỷ tinh thể của mắt, vú, tuyến
giáp trạng) cần được che chắn thích đáng.
3. Khám và chữa bệnh trong y học
hạt nhân.
a/ Bác sĩ chỉ định khám, chữa bệnh
bằng chất phóng xạ phải:
- Đảm bảo liều chiếu cho bệnh
nhân là cực tiểu nhưng dủ đề đạt mục đích khám chữa bệnh.
- Tham khảo thông tin của những
lần khám trước để tránh những kiểm tra bổ sung không cần thiết.
- Tham khảo các mức hoạt độ
phóng xạ chỉ dẫn cho chiếu xạ y tế của các cơ quan trong và ngoài nước như
IAEA, WHO...
b/ Tránh dùng chất phóng xạ để
khám chữa bệnh cho phụ nữ có thai hoặc nghi có thai trừ khi có chỉ định lâm
sàng bắt buộc.
c/ Đối với phụ nữ đang cho con
bú, cần tạm dừng việc cho con bú cho đến khi thuốc phóng xạ không ảnh hưởng đến
đứa trẻ.
d/ Chỉ được dùng dược chất phóng
xạ để khám chữa bệnh cho trẻ nhỏ khi có chỉ định lâm sàng bắt buộc và hoạt độ
phóng xạ được chỉ định phải giảm theo qui định.
đ/ Bệnh nhân phải được thông báo
về những rủi ro có thể xảy ra khi dùng dược chất phóng xạ.
4. Việc giúp đỡ bệnh nhân bị chiếu
xạ.
a/ Không ai được phép ở trong
phòng khám, chữa bệnh trong suốt thời gian chiếu xạ, trừ nhân viên bức xạ cần
thiết và những người được phép giúp đỡ bệnh nhân khi khám, chữa bệnh.
b/ Người có thai, người dưới 18
tuổi không được phép giúp đỡ bệnh nhân khi đang bị chiếu xạ.
c/ Người giúp đỡ bệnh nhân trong
khi bị chiếu xạ phải mang dụng cụ bảo vệ thích hợp (tạp dề cao su chì, găng tay
cao su chì, áo choàng bảo vệ, bình phong chì). Ngay cả khi đã được trang bị dụng
cụ bảo vệ, không một bộ phận nào của cơ thể họ ở trên đường đi của chùm tia hữu
ích.
d/ Những người chăm sóc, giúp đỡ
bệnh nhân bị chiếu xạ hay dùng thuốc phóng xạ phải được kiểm soát liều.
X. AN TOÀN
KHI VẬN HÀNH THIẾT BỊ BỨC XẠ
1. Các cơ sở bức xạ phải xây dựng
và ban hành nội quy sử dụng phòng máy, các quy trình thao tác đối với từng thiết
bị, phác đồ điều trị đối với từng loại bệnh để đảm bảo an toàn cho nhân viên bức
xạ và bệnh nhân.
2. Nhân viên bức xạ phải:
- Kiểm tra an toàn nguồn trước
khi vận hành và sau khi xong công việc.
- Đóng cửa ra vào trong suốt quá
trình vận hành máy.
- Tuân thủ các qui trình vận
hành máy.
- Chú ý những tín hiệu bất thường
của các loại thiết bị để kịp thời phát hiện sự cố, ngăn ngừa tai nạn.
- Không được tháo bỏ các bộ phận
đang có hư hỏng trong hệ thống bảo vệ chiều sâu để vận hành trực tiếp bằng tay.
- Lưu trữ số liệu vận hành.
- Thông báo ngay lập tức cho người
quản lý cơ sở bức xạ hoặc người phụ trách an toàn bức xạ nếu phát hiện mất nguồn
phóng xạ, khả năng có thể xẩy ra sự cố bức xạ. Trong phạm vi trách nhiệm của
mình phải tham gia khắc phục sự cố bức xạ.
- Sử dụng các phương tiện bảo đảm
an toàn bức xạ thích hợp với công việc.
3. Trang bị phương tiện bảo đảm
an toàn bức xạ.
- Mỗi cơ sở bức xạ cần trang bị
thiết bị kiểm xạ phù hợp với thiết bị bức xạ của cơ sở.
- Những người làm việc trực tiếp
với các nguồn bức xạ phải được trang bị các phương tiện bảo vệ cần thiết như
bình phong chì, yếm cao su chì, găng tay cao su chì, kính bảo hộ, áo choàng thí
nghiệm, giày, liều kế cá nhân thích hợp, các công te nơ chì để chứa đồng vị
phóng xạ khi vận chuyển.
- Người quản lý cơ sở y tế phải
đảm bảo cung cấp đầy đủ các phương tiện đó.
XI. ĐIỀU TRA
TAI NẠN DO CHIẾU XẠ Y TẾ ĐỐI VỚI BỆNH NHÂN
1. Người quản lý cơ sở bức xạ phải
cho điều tra ngay lập tức những sự cố sau:
a/ Xạ trị nhầm bệnh nhân, nhầm
mô, nhầm thuốc phóng xạ, nhầm liều có giá trị khác đáng kể so với giá trị chỉ định
của bác sĩ.
b/ Liều xạ chẩn lớn hơn đáng kể
mức chỉ định hoặc liều do phải lặp đi lặp lại xạ chẩn vượt đáng kể so với mức
chỉ dẫn đã định.
c/ Mọi hư hỏng của thiết bị, mọi
tai nạn, sai lầm rủi ro và mọi bất thường khác có khả năng gây cho bệnh nhân liều
chiếu vượt đáng kể so với chỉ định.
2. Sau khi điều tra các sự cố
nêu ở trên, người quản lý cơ sở bức xạ phải:
a/ Cho tính toán hoặc đánh giá lại
liều đã nhận được của bệnh nhân.
b/ Đề ra các biện pháp để khắc
phục, cứu chữa bệnh nhân, ngăn ngừa sự cố tái diễn.
c/ Báo cáo ngay bằng văn bản cho
cơ quan cấp trên sau khi điều tra và kết luận về nguyên nhân sự cố. Trường hợp
gây hậu quả nghiêm trọng phải báo cáo cho Ban An toàn Bức xạ và Hạt nhân thuộc
Bộ khoa học, Công nghệ và Môi trường.
d/ Thông tin cho bệnh nhân về sự
cố.
XII. LƯU TRỮ
1. Các cơ sở bức xạ phải bảo quản
và lưu trữ các hồ sơ sau của bệnh nhân trong thời gian ít nhất là năm năm:
a/ Trong xạ chẩn: thông tin cần
thiết (điện áp, cường độ dòng, thời gian) để đánh giá liều sau này, kể cả số lần
chiếu xạ, ngày, tháng chụp, chiếu.
b/ Trong y học hạt nhân: các loại
thuốc phóng xạ đã dùng và hoạt độ của chúng, ngày tháng sử dụng.
c/ Trong xạ trị: mô tả về vùng bị
chiếu, liều ở tâm điểm của vùng bị chiếu, liều ở các tổ chức có liên quan khác,
số lần chiếu, ngày tháng chiếu.
2. Các cơ sở bức xạ phải lưu trữ
kết quả các lần hiệu chuẩn máy, các lần kiểm tra định kỳ, các thông số vật lý
có liên quan đã chọn trong các lần xạ trị trong thời gian ít nhất là năm năm.
3. Thời gian lưu trữ hồ sơ sức
khoẻ và hồ sơ liều chiếu của nhân viên bức xạ theo quy định tại Khoản 5 Điều 9
của Nghị định số 50/1998/NĐ-CP ngày 16 tháng 7 năm 1998 của Chính phủ.
XIII. TỔ CHỨC
THỰC HIỆN
1. Sở Khoa học, Công nghệ và Môi
trường và Sở Y tế các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương thực hiện chức năng
quản lý nhà nước giám sát, kiểm tra việc thực hiện an toàn bức xạ ở các cơ sở bức
xạ thuộc phạm vi địa phương.
2. Các cơ sở bức xạ đã đưa vào
hoạt động hoặc đang cất giữ, sử dụng các thiết bị bức xạ, nguồn phóng xạ kín,
nguồn phóng xạ hở, chất thải phóng xạ trước khi có Thông tư này, trong thời hạn
90 ngày kể từ khi Thông tư có hiệu lực, phải làm thủ tục khai báo, sau đó phải
làm các thủ tục xin cấp giấy phép như quy định ở mục III của Thông tư này.
Trong thời gian chờ đợi được cấp
giấy phép, các cơ sở bức xạ này vẫn được sử dụng các thiết bị bức xạ và chất
phóng xạ kể trên.
Trong thời hạn ba năm kể từ khi
Thông tư có hiệu lực, các cơ sở bức xạ nào nếu chưa đáp ứng các yêu cầu quy định
tại Mục II, Mục IV, Mục V, Mục VI, Mục VII, Mục VIII, Mục X và XII thì phải thực
hiện theo quy định của Thông tư này.
3. Bộ Y tế chỉ định cơ sở khám,
chữa bệnh, theo dõi sức khoẻ cho những người bị chiếu xạ quá liều và bị bệnh do
phóng xạ gây ra.
4. Sau khi cơ sở bức xạ tư nhân,
cơ sở bức xạ có vốn đầu tư nước gnoài có đầy đủ giấy phép an toàn bức xạ theo
qui định tại Mục III của Thông này, bộ Y tế, Sở Y tế xem xét để cấp giấy chứng
nhận đủ tiêu chuẩn và điều kiện hành nghề theo qui định của pháp luật về hành
nghề y dược tư nhân, pháp luật về khám chữa bệnh có vốn đầu tư nước ngoài.
XIV. HIỆU LỰC
THI HÀNH
Thông tư này có hiệu lực sau 15
ngày kể từ ngày ký.
Trong quá trình thực hiện nếu có
vướng mắc đề nghị kịp thời phản ánh với Liên Bộ để giải quyết.
Hoàng
Văn Huây
(Đã
ký)
|
Lê
Ngọc Trọng
(Đã
ký)
|