Bản án 145/2019/HS-PT ngày 12/03/2019 về tội cố ý gây thương tích

TÒA ÁN NHÂN DÂN THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH

BẢN ÁN 145/2019/HS-PT NGÀY 12/03/2019 VỀ TỘI CỐ Ý GÂY THƯƠNG TÍCH

 Ngày 12 tháng 3 năm 2019 tại trụ sở Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, xét xử phúc thẩm công khai vụ án hình sự phúc thẩm thụ lý số 83/2019/HSPT ngày 16/01/2019 đối với bị cáo Trần Xuân H do có kháng cáo của bị cáo Trần Xuân H và bị hại Võ Thị Hồng N đối với bản án hình sự sơ thẩm số 191/2018/HSST ngày 30/11/2018 của Tòa án nhân dân Quận 12.

Bị cáo có kháng cáo:

Trần Xuân H, sinh năm: 1969 tại Hưng Yên; nơi thường trú: 328/30 Tổ 12, Khu phố 4, phường T, Quận A, Thành phố Hồ Chí Minh; chỗ ở: 55/8A1, Tổ 4, Khu phố 9, phường T, Quận A, Thành phố Hồ Chí Minh; trình độ văn hóa: 7/12; nghề nghiệp: thợ may; dân tộc: kinh; tôn giáo: không; giới tính: nam; quốc tịch: Việt Nam; con ông Trần Xuân V và bà Trần Thị N; có vợ tên Phạm Thị Y và 03 con, lớn nhất sinh năm 2001, nhỏ nhất sinh năm 2003; tiền án, tiền sự: không. Bị bắt, tạm giữ, tạm giam từ ngày 13/10/2017, đến ngày 08/11/2017 được thay đổi biện pháp tạm giam bằng Lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú; bị cáo tại ngoại. (có mặt).

Bị hại có kháng cáo: Bà Võ Thị Hồng N, sinh năm 1987, sinh năm 1953; trú tại: 328/23 Tổ 12, đường N, Khu phố 4, phường T, Quận A, Thành phố Hồ Chí Minh. (có đơn xin xét xử vắng mặt).

Người bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của đương sự: Luật sư Trần Đình Dũng, là trợ giúp viên pháp lý Trung tâm tư vấn pháp luật thuộc Hội luật gia Thành phố Hồ Chí Minh bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp cho bị hại Võ Thị Hồng N. (có mặt).

NỘI DUNG VỤ ÁN

Theo các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và diễn biến tại phiên tòa, nội dung vụ án được tóm tắt như sau:

Trần Xuân H và Võ Thị Hồng N có mâu thuẫn từ trước. Khoảng 23 giờ ngày 03/7/2017 khi H đang ngồi đánh cờ với anh Lưu Khắc Thanh tại trước nhà số số B15/4, tổ 20, khu phố 4, phường Tân Thới Hiệp thì N đi đến nói chuyện và tiếp tục xảy ra gây gổ. Lúc này N dùng tay tát vào mặt H 02 cái, nên H bỏ đi vào nhà địa chỉ số 328/30, khu phố 4, phường Tân Thới Hiệp, Quận 12 thì N tiếp tục chạy theo dùng tay tát vào mặt H. Do bị đánh, nên H chạy vào nhà lấy 01 thanh kim loại dài 1.43m có 01 đầu nhọn chạy ra đâm 01 nhát vào ngực N làm N té ngã xuống đường, H tiếp tục dùng thanh sắt đâm nhiều nhát nữa vào vùng ngực và lưng N. Chị N bỏ chạy, còn H đem thanh kim loại vào nhà cất giấu, sau đó giao nộp cho Cơ quan công an.

Tại Bản kết luận giám định số 661/TgT.17 kết luận thương tích của bà Võ Thị Hồng N như sau: đa vết thương phần mềm đã được điều trị, hiện còn: ba sẹo tại vùng ngực trái kích thước 1,5x1cm, 1,2x1,1cm và 0,5x0,3cm. Hai sẹo tại vùng lưng kích thước 1x1cm và 1,8x1,6cm. Tỷ lệ tổn thương do thương tích gây nên là: 9%. Bị hại Võ Thị Hồng N có đơn yêu cầu xử lý hình sự.

Tại Cơ quan cảnh sát điều tra Công an Quận 12, Trần Xuân H đã khai nhận hành vi phạm tội như đã nêu trên.

Vật chứng thu giữ: 01 cây kim loại dài 143cm, 01 thẻ USB ghi nhận sự việc xảy ra, 01 áo thun vàng, 01 áo thun trắng.

Tại bản án hình sự sơ thẩm số 191/2018/HSST ngày 30/11/2018 của Tòa án nhân dân Quận 12 đã tuyên bố bị cáo Trần Xuân H phạm tội “Cố ý gây thương tích”.

Áp dụng khoản 1 Điều 104; điểm b, h, p khoản 1, khoản 2 Điều 46 Bộ luật hình sự năm 1999, sửa đổi, bổ sung 2009, xử phạt Trần Xuân H 12 (mười hai) tháng tù, nhưng cho hưởng án treo, thời gian thử thách là 24 tháng tính từ ngày tuyên án sơ thẩm.

Áp dụng Điều 48 Bộ luật hình sự 2015, sửa đổi bổ sung 2017; Điều 590 Bộ luật dân sự 2015, buộc bị cáo Trần Xuân H phải bồi thường cho người bị hại Võ Thị Hồng N số tiền còn lại là 86.000.000 đồng. Giao cho người bị hại Võ Thị Hồng N 20.000.000 đồng, theo biên lai thu tiền số 03139 ngày 15/12/2017 tại Chi cục thi hành án Quận 12, Thành phố Hồ Chí Minh.

Ngoài ra, Tòa án cấp sơ thẩm còn tuyên xử lý vật chứng, án phí và quyền kháng cáo theo quy định của pháp luật.

Ngày 06/12/2018, bị cáo có đơn kháng cáo đối với bản án hình sự sơ thẩm của Tòa án nhân dân Quận 12 xin sửa bản án sơ thẩm về phần bồi thường thiệt hại, cụ thể: Không chấp nhận tiền bồi thường tổn thất tinh thần người bị hại 65.000.000 đồng; không chấp nhận tiền bồi dưỡng phục hồi sức khỏe của người bị hại 16.000.000 đồng và tiền thuê người nuôi con của người bị hại 10.000.000 đồng, bị cáo chỉ chấp nhận bồi thường 15.000.000 đồng chi phí cứu chữa, thuốc men cho người bị hại.

Ngày 10/12/2018 người bị hại Võ Thị Hồng N có đơn kháng cáo toàn bộ bản án hình sự sơ thẩm số 191/2018/HSST ngày 30/11/2018 của Tòa án nhân dân Quận 12 với lý do Tòa án cấp sơ thẩm tuyên xử không khách quan, không đúng pháp luật, yêu cầu tòa án cấp phúc thẩm xác định lại hành vi của bị cáo Trần Xuân H là hành vi giết người, theo đó tuyên xử bị cáo Trần Xuân H hình phạt tù giam một cách nghiêm khắc.

Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo đã thừa nhận những hành vi phạm tội do bị cáo gây ra như nội dung bản án sơ thẩm đã nêu, bị cáo kháng cáo xin sửa bản án sơ thẩm về phần bồi thường thiệt hại, cụ thể: Không chấp nhân tiền bồi thường tổn thất tinh thần người bị hại 65.000.000 đồng; không chấp nhận tiền bồi dưỡng phục hồi sức khỏe của người bị hại 16.000.000 đồng và tiền thuê người nuôi con của người bị hại 10.000.000 đồng, bị cáo chỉ chấp nhận bồi thường 15.000.000 đồng chi phí cứu chữa, thuốc men cho người bị hại Tại phiên tòa phúc thẩm, người bị hại Võ Thị Hồng N vắng mặt và có đơn xin xét xử vắng mặt và vẫn giữ nguyên nội dung theo đơn kháng cáo.

Trong phần tranh luận, đại diện Viện kiểm sát nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đã xác định bản án sơ thẩm đã áp dụng đúng các căn cứ pháp luật để xử phạt bị cáo về tội danh “Cố ý gây thương tích” theo khoản 1 Điều 104 Bộ luật hình sự là đúng người, đúng tội, đúng pháp luật. Sau khi xét xử sơ thẩm bị cáo và bị hại kháng cáo trong thời gian hợp lệ. Tại phiên tòa bị cáo mong muốn sửa bản án sơ thẩm về phần bồi thường thiệt hại, cụ thể: Không chấp nhân tiền bồi thường tổn thất tinh thần người bị hại 65.000.000 đồng; không chấp nhận tiền bồi dưỡng phục hồi sức khỏe của người bị hại 16.000.000 đồng và tiền thuê người nuôi con của người bị hại 10.000.000 đồng, bị cáo chỉ chấp nhận bồi thường 15.000.000 đồng chi phí cứu chữa, thuốc men cho người bị hại.

Nhận thấy yêu cầu của bị cáo không chấp nhận về tiền bồi thường bù đắp tổn thất tinh thần cho bị hại là không phù hợp, tuy nhiên phần bồi thường này tòa sơ thẩm buộc bị cáo bồi thường theo mức tối đa 50 tháng lương cơ sở cũng không phù hợp vì trong vụ án này bị hại cũng có lỗi nên đề nghị Hội đồng xét xử chỉ buộc bị cáo bồi thường bằng 30 tháng lương cơ sở là phù hợp. Về tiền bồi dưỡng phục hồi sức khỏe của người bị hại 16.000.000 đồng và tiền thuê người nuôi con của người bị hại 10.000.000 đồng bị cáo không đồng ý là không phù hợp. Mặc dù bị hại không có tài liệu, chứng từ chứng minh nhưng thực tế phần chi phí này là chi phí hợp lý, hơn nữa bị hại là phụ nữ đang nuôi con nhỏ nên đề nghị Hội đồng xét xử công nhận yêu cầu bị hại, buộc bị cáo bồi thường cho bị hại 26.000.000 đồng. Về tiền điều trị thương tích, người bị hại yêu cầu 15.000.000 đồng và được bị cáo tự nguyện đồng ý nên đề nghị Hội đồng xét xử công nhận.

Đối với kháng cáo của người bị hại Võ Thị Hồng N cho rằng Tòa án cấp sơ thẩm tuyên xử không khách quan, không đúng pháp luật, yêu cầu tòa án cấp phúc thẩm xác định lại hành vi của bị cáo Trần Xuân H là hành vi giết người, theo đó tuyên xử bị cáo Trần Xuân H hình phạt tù giam một cách nghiêm khắc. Xét thấy yêu cầu này của người bị hại là không có căn cứ vì cấp sơ thẩm đã xét xử đúng người, đúng tội, đúng pháp luật nên đề nghị Hội đồng xét xử không chấp nhận kháng cáo bị hại.

Do đó, đề nghị Hội đồng xét xử áp dụng điểm b khoản 1 Điều 355, điểm d khoản 1 Điều 357 Bộ luật tố tụng hình sự chấp nhận một phần kháng cáo của bị cáo, sửa bản án sơ thẩm về phần tiền bồi thường tổn thất tinh thần cho bị hại; đề nghị Hội đồng xét xử áp dụng điểm a khoản 1 Điều 355 Bộ luật tố tụng hình sự, không chấp nhận kháng cáo của người bị hại và giữ nguyên bản án sơ thẩm về tội danh và hình phạt đối với bị cáo.

Người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người bị hại phát biểu tranh luận: Tôi thống nhất với luận tội của Viện kiểm sát về tội danh đối với bị cáo là tội cố ý gây thương tích và giảm tiền bồi thường về tổn thất tinh thần cho bị hại nên đề nghị Hội đồng xét xử chỉ buộc bị cáo bồi thường cho bị hại tổng cộng các phần là 86.000.000 đồng. Tôi không đồng ý với đề nghị của Viện kiểm sát về việc đề nghị giữ nguyên mức hình phạt tù và cho bị cáo hưởng án treo vì các lẽ sau: Thứ nhất, tại phiên tòa qua phân tích của Viện kiểm sát về phần bồi thường thiệt hại cho bị hại nhưng bị cáo vẫn không đồng ý bồi thường các khoản còn lại thể hiện sự không ăn năn, hối cải đối với hành vi phạm tội gây ra và từ khi gây án đến nay bị cáo chưa đến thăm hỏi bị hại lần nào, lại còn liên tục tố cáo chồng bị hại càng gây ra bức xúc cho bị hại; thứ hai, hành vị phạm tội của bị cáo thể hiện tính côn đồ khi dùng cây sắt liên tiếp đâm một người phụ nử trong tay không có gì chống đở và đâm vào vùng nguy hiểm ngực, lưng bị hại. Như vậy, với các tình tiết trên mà cho bị cáo hưởng án treo là không đúng theo hướng dẩn của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao về áp dụng án treo nên đề nghị Hội đồng xét xử tăng mức hình phạt bị cáo lên 03 năm tù, không cho bị cáo được hưởng án treo.

Bị cáo Trần Xuân H phát biểu tranh luận: bị cáo chỉ đồng ý bồi thường tiền điều trị thương tích cho bị hại 15.000.000 đồng, còn các khoản bồi thường còn lại bị cáo không đồng ý bồi thường, vì chính bị hại đánh bị cáo trước và cũng làm ảnh hưởng tinh thần vợ chồng bị cáo phải dọn nhà đi nơi khác để ở. Luật sư cho rằng bị cáo phạm tội có tính côn đồ và không thể hiện sự ăn năn hối cải là không đúng vì chính bị hại đánh bị cáo trước, bị cáo bỏ chạy vào nhà bị hại còn chạy theo đánh nên bị cáo không kiềm chế được nên mới dùng cây sắt đâm gây thương tích cho bị hại, sau đó bị cáo có đến nhà bị hại thăm hỏi và lo tiền thuốc nhưng chồng bị cáo không cho, không nhận.

Đại diện Viện kiểm sát phát biểu: Luật sư cho rằng hành vi bị cáo dùng cây sắt đâm bị hại mang tính côn đồ là không phù hợp diển biến vụ án, vì chính bị hại đã dùng vũ lực trước đánh vào mặt bị cáo và còn rượt đuổi đến nhà bị cáo làm cho bị cáo không kiềm chế được nên hành vi trên của bị cáo không mang tính côn đồ; bị cáo ngay sau khi gây ra thương tích cho bị hại đã đến nhà thăm và bồi thường 20.000.000 đồng tiền thuốc men điều trị cho bị hại là đã thể hiện sự ăn năn, hối cải nên việc cho bị cáo hưởng án treo là đúng pháp luật.

Các bên còn đối đáp với nhau và vẫn bảo lưu quan điểm đã trình bày.

Bị cáo nói lời sau cùng xin Hội đồng xem xét lại phần bồi thường thiệt hại cho bị hại của bản án hình sự sơ thẩm.

NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN

Trên cơ sở nội dung vụ án, căn cứ vào các tài liệu trong hồ sơ vụ án đã được tranh tụng tại phiên tòa, Hội đồng xét xử nhận định như sau:

[1] Về hành vi, quyết định tố tụng của Cơ quan điều tra Công an Quận 12, Điều tra viên, Viện kiểm sát nhân Quận 12, Kiểm sát viên, Tòa án nhân dân Quận 12, Thẩm phán trong quá trình điều tra, truy tố, xét xử đã thực hiện đúng về thẩm quyền, trình tự, thủ tục quy định của Bộ luật tố tụng hình sự. Quá trình điều tra và tại phiên tòa các bị cáo không có ý kiến hoặc khiếu nại về hành vi, quyết định của Cơ quan tiến hành tố tụng, người tiến hành tố tụng. Do đó, các hành vi, quyết định tố tụng của Cơ quan tiến hành tố tụng, người tiến hành tố tụng đã thực hiện đều hợp pháp.

[2] Tại phiên tòa phúc thẩm ngày hôm nay, bị cáo Trần Xuân H đã thừa nhận hành vi sai trái do bị cáo gây ra tương tự như nội dung bản án sơ thẩm đã nêu. Cụ thể: Trước đó vào tối ngày 30/01/2017 (nhằm mùng 3 tết nguyên đán 2017) Trần Xuân H cùng hàng xóm tổ chức ăn tết trước cửa nhà. Đến 23 giờ chị Võ Thị Hồng N (nhà ở cách hơn 10m) có đến nói chuyện về việc ăn tết gây ồn ào. Trong quá trình nói chuyện phát sinh cải vã, theo đó chị N hất đổ bàn nhậu rồi bỏ về. Từ mâu thuẫn trên, khoảng 23 giờ ngày 03/7/2018 trong khi Trần Xuân H và ông Lưu Khắc Thanh đang đánh cờ trước nhà ông Thanh thì chị N đi đến chửi và tát vào mặt H 02 cái, H bỏ chạy về nhà, chị N chạy theo vào trong nhà của H và tát tiếp, H xô chị nhung ra khỏi nhà làm chị N té ngã, do không kiềm chế được nên H lấy cây kim loại có đầu nhọn dùng để thông cống, đang để sát tường nhà đâm liên tiếp vào ngực, lưng của chị N. Chị N bỏ chạy, còn H đem thanh kim lại vào nhà cất, sau đó đã giao nộp cho công an và chị N có đơn yêu cầu xử lý hình sự H.

Xét thấy hành vi phạm tội trên của bị cáo xuất phát từ hành vi sử dụng vủ lực trước của bị hại là dùng tay đánh liên tiếp 02 cái vào mặt bị cáo, bị cáo không đánh trả bỏ chạy thì bị hại còn rượt đuổi theo đến tận nhà bị cáo để đánh tiếp nên làm cho bị cáo bị kích động về tinh thần dẫn đến hậu quả gây thương tích cho bị hại 9% nên hành vi của bị cáo không mang tính côn đồ. Bị cáo ngay sau khi gây ra thương tích cho bị hại đã đến nhà thăm và bồi thường 20.000.000 đồng tiền thuốc men điều trị cho bị hại là đã thể hiện sự ăn năn, hối cải. Hành vi phạm tội của bị cáo là nhất thời bộc phát không có mục đích tước đoạt sự sống của bị hại và thực tế bị hại chỉ bị thương tích 9% và hành vi phạm tội của bị cáo đã được điều tra, truy tố, xét xử theo yêu cầu của ngươi bị hại về tội cố ý gây thương tích của người khác, đồng thời khi quyết định hình phạt, Tòa án cấp sơ thẩm cũng đã cân nhắc tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi phạm tội, nhân thân bị cáo, các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự và nghị quyết của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao hướng dẩn thi hành Bộ luật hình sự 2015 về chế định án treo để tuyên phạt bị cáo Trần Xuân H 12 tháng tù nhưng cho hưởng án treo là đúng người, đúng tội, đúng pháp luật. Lập luận trên cũng là căn cứ để bác kháng cáo bị hại cho rằng bị cáo phạm tội giết người và không cho bị cáo được hưởng án treo.

Xét kháng cáo bị cáo, Hội đồng xét xử nhận thấy Tòa án cấp sơ thẩm khi quyết định buộc bị cáo bồi thường thiệt hại cho bị hại là chưa phù hợp theo Điều 590 Bộ luật dân sự 2015: Một là về chi phí bồi dưỡng phục hồi sức khỏe và tiền thuê người nuôi con của bị hại là chi phí hợp lý được pháp luật quy định nhưng bị hại không cung cấp được tài liệu, chứng từ nào chứng minh nên Hội đồng xét xử chỉ công nhận 1/3 chi phí này theo yêu cầu của bị hại, tương đương 8.600.000 đồng (26.000.000 đồng:3); hai là mức bồi thương bù đắp về tổn thất tinh thần cho bị hại, do các bên không thỏa thuận được và pháp luật quy định mức bồi thường tối đa là 50 tháng lương cơ sở thì trong vụ án này bị hại cũng có lỗi và thương tật của bị hại là 9% nên Hội đồng xét xử chỉ công nhận mức bồi thường là 05 tháng lương cơ sở = 6.950.000 đồng (1.390.000 đồng x 5); bị hại yêu cầu bị cáo bồi thường 15.000.000 đồng chi phí điều trị thương tích và được bị cáo đồng ý nên Hội đồng xét xử công nhận. Tổng cộng tiền bồi thường thiệt hại buộc bị cáo phải có trách nhiệm bồi thường cho bị hại là 30.550.000 đồng.

Vì vậy, Hội đồng xét xử chấp nhận một phần kháng cáo của bị cáo, sửa bản án sơ thẩm về phần bồi thường thiệt hại, theo đó buộc bị cáo phải có trách nhiệm bồi thường cho bị hại tổng số tiền là 30.550.000 đồng nhưng được trừ vào số tiền 20.000.000 đồng mà bị cáo đã nộp tại chi cục Thi hành án Quận 12 (theo biên lai thu tiền số 03139 ngày 15/12/2017 của chi cục Thi hành án Quận 12), bị cáo còn phải bồi thường tiếp cho bị hại 10.550.000 đồng, ngay sau khi bản án có hiệu lực pháp luật. Do sửa về số tiền phải bồi thường nên án phí dân sự sơ thẩm cũng phải sửa lại cho phù hợp.

[3] Căn cứ Điều 135, khoản 2 Điều 136 của Bộ luật tố tụng hình sự; Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban thường vụ Quốc Hội do chấp nhận kháng cáo nên bị cáo Trần Xuân H không phải chịu án phí hình sự phúc thẩm, bị hại Võ Thị Hồng N kháng cáo về phần hình phạt và bồi thường do tính mạng, sức khỏe bị xâm phạm nên cũng không phải chịu án phí hình sự, dân sự phúc thẩm.

Các vấn đề khác không có kháng cáo, kháng nghị đã có hiệu lực pháp luật. Vì các lẽ trên;

QUYẾT ĐỊNH

Căn cứ điểm a, b khoản 1 Điều 355, điểm d khoản 1 Điều 357 của Bộ luật tố tụng hình sự;

Không chấp nhận kháng cáo của bị hại Võ Thị Hồng N, giữ nguyên tội danh và hình phạt của bản án hình sự sơ thẩm số 191/2018/HSPT ngày 30/11/2018 của Tòa án nhân dân Quận 12 đối với bị cáo Trần Xuân H ;

Chấp nhận một phần kháng cáo của bị cáo Trần Xuân H, sửa bản án sơ thẩm số 191/2018/HSST ngày 30/11/2018 của Tòa án nhân dân Quận 12 về số tiền bồi thường thiệt hại cho bị hại.

Tuyên bố bị cáo Trần Xuân H phạm tội “Cố ý gây thương tích của người khác”.

Áp dụng khoản 1 Điều 104, điểm b, h, p khoản 1 khoản 2 Điều 46 Bộ luật hình sự năm 1999 sửa đổi bổ sung năm 2009; Điều 65 Bộ luật hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017 xử phạt bị cáo Trần Xuân H 01 (một) năm tù, thời gian thử thách là 02 (hai) năm kể từ ngày tuyên án sơ thẩm.

Giao bị cáo Trần Xuân H cho Ủy ban nhân dân phường Tân Chánh Hiệp, Quận 12, Thành phố Hồ Chí Minh giám sát, giáo dục trong thời gian thử thách. Trong thời gian thử thách nếu bị cáo thay đổi nơi cư trú được thực hiện theo Điều 69 Luật Thi hành án hình sự. Trong thời gian thử thách, nếu người được hưởng án treo cố ý vi phạm nghĩa vụ theo Luật Thi hành án hình sự 02 lần trở lên, thì tòa án có thể quyết định buộc người đó phải chấp hành hình phạt tù của bản án đã cho hưởng án treo.

Áp dụng Điều 48 Bộ luật hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung 2017; Điều 590 Bộ luật dân sự 2015: Buộc bị cáo Trần Xuân H phải có trách nhiệm bồi thường tiếp cho bị hại Võ Thị Hồng N số tiền 10.550.000 (mười triệu năm trăm năm mươi ngàn) đồng, ngay sau khi bản án có hiệu lực pháp luật.

Án phí dân sự sơ thẩm bị cáo Trần Xuân H phải chịu 527.500 (năm trăm hai mươi bảy ngàn năm trăm) đồng.

Kể từ ngày có đơn yêu cầu thi hành án của người được thi hành án cho đến khi thi hành án xong tất cả các khoản tiền, hàng tháng bên phải thi hành án còn phải chịu khoản tiền lãi của số tiền còn phải thi hành án theo mức lãi suất quy định tại khoản 2 Điều 468 Bộ luật dân sự năm 2015.

Bị cáo Trần Xuân H, bị hại Võ Thị Hồng N không phải chịu án phí hình sự phúc thẩm.

Các quyết định khác của bản án sơ thẩm không có kháng cáo, kháng nghị có hiệu lực pháp luật kể từ ngày hết thời hạn kháng cáo, kháng nghị.

Bản án phúc thẩm có hiệu lực pháp luật kể từ ngày tuyên án

Nguồn: https://congbobanan.toaan.gov.vn

284
Bản án/Quyết định được xét lại
Văn bản được dẫn chiếu
Văn bản được căn cứ
Bản án/Quyết định đang xem

Bản án 145/2019/HS-PT ngày 12/03/2019 về tội cố ý gây thương tích

Số hiệu:145/2019/HS-PT
Cấp xét xử:Phúc thẩm
Cơ quan ban hành: Tòa án nhân dân Hồ Chí Minh
Lĩnh vực:Hình sự
Ngày ban hành: 12/03/2019
Là nguồn của án lệ
Bản án/Quyết định sơ thẩm
Án lệ được căn cứ
Bản án/Quyết định liên quan cùng nội dung
Bản án/Quyết định phúc thẩm
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về