TÒA ÁN NHÂN DÂN TỈNH HẬU GIANG
BẢN ÁN 109/2017/HSPT NGÀY 15/12/2017 VỀ TỘI VI PHẠM QUY ĐỊNH ĐKPTGTĐB
Ngày 15 tháng 12 năm 2017, tại trụ sở Tòa án nhân dân huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang công khai xét xử phúc thẩm vụ án hình sự thụ lý số 105/2017/HSPT ngày 27 tháng 11 năm 2017 do có kháng cáo của bị cáo Thạch V đối với bản án hình sự sơ thẩm số 30/2017/HSST ngày 27 tháng 9 năm 2017 của Tòa án nhân dân thị xã Ngã Bảy, tỉnh Hậu Giang.
- Bị cáo có kháng cáo: Thạch V – sinh năm: 1979; Tên gọi khác: Không; Đăng ký thường trú: ấp T, thị trấn C, huyện C, tỉnh Sóc Trăng; Dân tộc: Khơme; Quốc tịch: Việt Nam; Tôn giáo: Không; Nghề nghiệp: Lái xe; Trình độ học vấn: 8/12; Con ông Thạch S và bà Thạch Thị S; Bị cáo có vợ là Kim Thị H và có 02 người con (lớn nhất sinh năm 2008, nhỏ nhất sinh năm 2010); Tiền án, tiền sự: Không; Bị cáo bị bắt tạm giữ ngày 20/5/2017 đến ngày 23/5/2017 chuyển tạm giam, ngày 30/8/2017 cho gia đình bảo lĩnh tại ngoại đến nay. (Bị cáo có mặt tại phiên tòa).
- Người bào chữa cho bị cáo Thạch V: Ông Trần Phước Thọ - là luật sư của Văn phòng luật sư Thành Danh thuộc Đoàn luật sư tỉnh Sóc Trăng (Có mặt).
Ngoài ra, trong vụ án này còn có người bị hại, người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan không có kháng cáo, không bị kháng nghị nên không triệu tập tham gia phiên tòa phúc thẩm.
NHẬN THẤY
Theo Cáo trạng của Viện kiểm sát nhân dân thị xã Ngã Bảy, tỉnh Hậu Giang và Bản án hình sự sơ thẩm của Tòa án nhân dân thị xã Ngã Bảy, tỉnh Hậu Giang thì nội dung vụ án được tóm tắt như sau:
Vào khoảng 21 giờ ngày 18/5/2017, bị cáo Thạch V điều khiển xe ô tô biển số 83C-014.77 cùng đi với Danh Th (phụ xế) vận chuyển hàng từ huyện C, tỉnh Sóc Trăng đến thành phố Hồ Chí Minh. Khi giao hàng xong, bị cáo điều khiển xe qua khu vực Sóng Thần, tỉnh Bình Dương để lấy hàng (gồm tole cuộn, vĩ mũ đựng trứng) nhận hàng xong khoảng 18 giờ ngày 19/5/2017 bị cáo điều khiển xe về tỉnh Sóc Trăng. Đến khoảng 04 giờ 10 phút ngày 20/5/2017, bị cáo điều khiển xe chạy ngang khu vực 4, phường H, thị xã N, tỉnh Hậu Giang thì ngủ gật không làm chủ được tay lái và xe chạy qua phần đường dành cho xe đi chiều ngược chiều đụng vào xe mô tô biển số 51Z6-0245 do ông Lâm Hậu G điều khiển chở phía sau bà Đoàn Thị A. Hậu quả làm ông Lâm Hậu G chết tại hiện trường, bà Đoàn Thị A bị thương tích nặng và gây thiệt hại về tài sản bao gồm: 01 xe mô tô (biển số 51Z6-0245 nhãn hiệu PREALMII); 01 cột bê tông (BTLT cao 8,5m, đứt 01 dây cáp nhôm bọc 0,6/1KVC/AV50M, 01 móng BT 0,8x1,0x0,8m3, các phụ kiện khác 3 rack 3, sú ống chỉ và bù lon mạ kẽm 16x250); 01 hàng rào (dài 08m, cao 2,2m được làm chân đế bằng bê tông, trên lưới B40); 30kg cá tra, cá rô phi (bị chết); 01 cây cột điện (cao 8,5m); 01 đường ống dẫn nước (dài 2m loại ống BVC D114 và 02 ống nước dẫn vào nhà dân loại BVC D27); 01 nền gạch xi măng ngang 5m dài 6m.
Sau khi sự việc xảy ra bị cáo V đến Công an thị xã Ngã Bảy đầu thú về hành vi đã gây ra.
Theo Kết luận giám định số 26/KL.PC54 ngày 25/5/2017 của phòng kỹ thuận hình sự thuộc Công an tỉnh Hậu Giang kết luận: nạn nhân Lâm Hậu G tử vong do chấn thương sọ não sau tai nạn giao thông.
Bản kết luận giám định pháp y về thương tích số 127/TgT ngày 18/7/2017 của Trung tâm pháp y thuộc Sở Y tế tỉnh Hậu Giang kết luận: Tỷ lệ thương tích gây tổn hại đến sức khỏe hiện tại của Đoàn Thị A là 65%.
Kết luận định giá tài sản số 49/HĐĐGTT-HS ngày 26/7/2017 của Hội đồng định giá trong tố tụng hình sự thuộc Ủy ban nhân dân thị xã Ngã Bảy, xác định giá trị tài sản bị thiệt hại trị giá 24.752.803 đồng.
Tại Bản án hình sự sơ thẩm số 30/2017/HSST ngày 27 tháng 9 năm 2017 của Tòa án nhân dân thị xã Ngã Bảy, tỉnh Hậu Giang quyết định:
Tuyên bố bị cáo Thạch V phạm tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ”.
Áp dụng: Nghị quyết số 41/2017/QH14 của Quốc hội ngày 20/6/2017; Khoản 1 Điều 202; điểm b, p Khoản 1, Khoản 2 Điều 46 của Bộ luật hình sự 1999; Khoản 1 Điều 221 của Bộ luật tố tụng hình sự.
Xử phạt bị cáo Thạch V 40 (bốn mươi) tháng tù. Thời hạn phạt tù tính từ ngày bị cáo chấp hành án, được khấu trừ thời gian tạm giữ, tạm giam từ ngày 20/5/2017 đến ngày 30/8/2017.
Hình phạt bổ sung: áp dụng Khoản 5 Điều 202 của Bộ luật hình sự.
Cấm bị cáo hành nghề lái xe trong thời hạn 24 (hai mươi bốn) tháng, tính từ ngày chấp hành xong bản án.
Ngoài ra, bản án sơ thẩm còn tuyên về phần xử lý vật chứng, án phí và quyền kháng cáo theo luật định.
Ngày 10/10/2017, bị cáo Thạch V có đơn kháng cáo với nội dung xin giảm nhẹ hình phạt.
Tại phiên tòa phúc thẩm bị cáo vẫn giữ nguyên yêu cầu kháng cáo.
Đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Hậu Giang tham gia phiên tòa đề nghị Hội đồng xét xử xem xét việc vận dụng Nghị quyết số 41/2017/QH14 của cấp sơ thẩm là chưa đúng. Tuy nhiên không vì thế mà hủy án để xét xử lại bởi vì không làm thay đổi nội dung vụ án, cấp sơ thẩm cần rút kinh nghiệm. Đề nghị áp dụng điểm b Khoản 2 Điều 248 của Bộ luật tố tụng hình sự, không chấp nhận kháng cáo của bị cáo. Sửa bản án sơ thẩm về áp dụng pháp luật, điểm b Khoản 2 Điều 202; điểm p, b Khoản 1, Khoản 2 Điều 46 của Bộ luật hình sự; Nghị quyết số 41/2017/QH14 của Quốc hội ngày 20/6/2017; điểm a, b Khoản 1 Điều 261 của Bộ luật hình sự năm 2015.
Người bào chữa cho bị cáo đề nghị Hội đồng xét xử xem xét áp dụng Điều 29 của Bộ luật hình sự năm 2015, hành vi của bị cáo không còn nguy hiểm cho xã hội nữa. Đề nghị miễn trách nhiệm hình sự đối với bị cáo.
Căn cứ vào các tài liệu, chứng cứ đã được thẩm tra tại phiên tòa phúc thẩm;
Căn cứ vào kết quả tranh luận tại phiên tòa trên cơ sở xem xét đầy đủ, toàn diện tài liệu, chứng cứ, ý kiến của Kiểm sát viên, người bào chữa, bị cáo,
XÉT THẤY
Sau khi xét xử sơ thẩm bị cáo Thạch V có đơn kháng cáo. Xét đơn kháng cáo của bị cáo làm và nộp trong thời hạn luật định nên chấp nhận đưa vụ án ra xét xử theo thủ tục phúc thẩm.
Qua tranh tụng tại phiên tòa phúc thẩm, đối chiếu với các tài liệu, chứng cứ có trong hồ sơ vụ án Hội đồng xét xử có cơ sở xác định: vào ngày 20/5/2017, bị cáo Thạch V điều khiển xe ô tô biển số 83C-014.77, đến đoạn đường thuộc khu vực 4, phường H, thị xã N, tỉnh Hậu Giang do ngủ gật không làm chủ được tay lái nên xe bị cáo điều khiển lấn qua phần đường bên trái, đụng vào xe mô tô biển số 51Z6-0245 do ông Lâm Hậu G điều khiển chở phía sau là bà Đoàn Thị A. Hậu quả làm ông G tử vong tại chỗ, bà A bị tổn hại sức khỏe 65% và gây thiệt hại về tài sản cho nhiều người khác. Với hành vi, hậu quả mà bị cáo gây ra, tại phiên tòa sơ thẩm, đại diện Viện kiểm sát nhân dân thị xã Ngã Bảy đã rút một phần quyết định truy tố từ điểm đ Khoản 2 Điều 202 của Bộ luật hình sự hiện hành sang Khoản 1 Điều 202 của Bộ luật hình sự hiện hành và Tòa án cấp sơ thẩm đã áp dụng Khoản 1 Điều 202 của Bộ luật hình sự hiện hành để xét xử đối với bị cáo là không đúng với tinh thần hướng dẫn của Nghị quyết 41/2017/QH14 ngày 20/6/2017 của Quốc hội. Bởi vì, với hành vi phạm tội của bị cáo, căn cứ vào Nghị quyết số 02/2003/NQ-HĐTP ngày 17/4/2003 của Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao thì bị cáo phạm tội thuộc trường hợp “gây hậu quả rất nghiêm trọng” theo điểm đ Khoản 2 Điều 202 của Bộ luật hình sự hiện hành có khung hình phạt từ 03 năm đến 10 năm tù, đây là Bộ luật hình sự đang có hiệu lực thi hành. Nhưng căn cứ theo Nghị quyết 41/2017/QH14 ngày 20/6/2017 của Quốc hội về áp dụng các trường hợp có lợi cho người phạm tội thì hành vi phạm tội của bị cáo thuộc Khoản 1 Điều 260 của Bộ luật hình sự năm 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017) có khung hình phạt từ 01 năm tù đến 05 năm tù, chứ hành vi phạm tội của bị cáo không thuộc Khoản 1 Điều 202 của Bộ luật hình sự hiện hành. Tuy nhiên, mức án 40 tháng tù mà Tòa án cấp sơ thẩm tuyên phạt đối với bị cáo là trong khung hình phạt từ 03 năm tù đến 10 năm tù theo Khoản 2 Điều 202 của Bộ luật hình sự hiện hành và 01 năm tù đến 05 năm tù theo Khoản 1 Điều 260 của Bộ luật hình sự năm 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017). Do cấp sơ thẩm áp dụng chưa đúng tinh thần hướng dẫn của Nghị quyết số 41/2017/QH14 ngày 20/6/2017 của Quốc hội nhưng nội dung vụ án không thay đổi, mức án 40 tháng tù là đúng, không gây bất lợi cho bị cáo nên không cần thiết phải hủy bản án sơ thẩm, nhưng cấp sơ thẩm cần nghiêm túc rút kinh nghiệm.
Xét đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt của bị cáo. Hội đồng xét xử phúc thẩm xét thấy: Khi quyết định hình phạt, Tòa án cấp sơ thẩm đã xem xét áp dụng đầy đủ các tình tiết giảm nhẹ mà bị cáo được hưởng như: bị cáo đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải; bị cáo chưa có tiền án, tiền sự; bị cáo đã tác động bồi thường xong thiệt hại cho người bị hại; đại diện hợp pháp của người bị hại xin bãi nại cho bị cáo; sau khi phạm tội bị cáo đã đầu thú theo điểm b, p Khoản 1, Khoản 2 Điều 46 của Bộ luật hình sự. Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo cung cấp tài liệu có cậu là liệt sỹ nhưng không có cơ sở chứng minh mối quan hệ nhân thân và cũng không có xác nhận của chính quyền địa phương. Với tính chất, mức độ hành vi phạm tội của bị cáo, Hội đồng xét xử phúc thẩm xét thấy mức án 40 tháng tù mà Tòa án cấp sơ thẩm đã xử phạt đối với bị cáo là tương xứng, không nặng đối với bị cáo nên Hội đồng xét xử không chấp nhận kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt của bị cáo.
Về hình phạt bổ sung, Tòa án cấp sơ thẩm áp dụng cấm bị cáo Thạch V hành nghề lái xe trong thời hạn 24 tháng là phù hợp. Tuy nhiên, Tòa án cấp sơ thẩm tuyên “tính từ ngày bị cáo chấp hành xong bản án” là không đúng quy định tại Điều 36 của Bộ luật hình sự, đáng lẽ ra phải “kể từ ngày chấp hành xong hình phạt tù”, nên Hội đồng xét xử phúc thẩm điều chỉnh lại.
Vì các lẽ trên,
Căn cứ điểm a, b Khoản 2 Điều 248 của Bộ luật tố tụng hình sự;
QUYẾT ĐỊNH
Không chấp nhận kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt của bị cáo Thạch V.
Sửa bản án sơ thẩm.
Tuyên bố bị cáo Thạch V phạm tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ”.
Áp dụng Khoản 1 Điều 202; điểm b, p Khoản 1, Khoản 2 Điều 46 của Bộ luật hình sự; Nghị quyết số 41/2017/QH14 ngày 20 tháng 6 năm 2017 của Quốc hội; Khoản 1 Điều 260 của Bộ luật hình sự năm 2015.
Xử phạt bị cáo Thạch V 40 (bốn mươi) tháng tù, thời hạn chấp hành hình phạt tù tính từ ngày bị bắt đi thi hành án và được trừ thời gian tạm giữ, tạm giam từ ngày 20/5/2017 đến ngày 30/8/2017.
Hình phạt bổ sung: áp dụng Khoản 5 Điều 202; Điều 36 của Bộ luật hình sự.
Cấm bị cáo Thạch V hành nghề lái xe trong thời hạn 24 (hai mươi bốn) tháng, tính từ ngày bị cáo chấp hành xong hình phạt tù.
Án phí hình sự phúc thẩm: bị cáo phải chịu 200.000 đồng (Hai trăm nghìn đồng).
Các quyết định khác của bản án sơ thẩm không có kháng cáo, kháng nghị có hiệu lực pháp luật kể từ ngày hết thời hạn kháng cáo, kháng nghị.
Bản án phúc thẩm có hiệu lực pháp luật kể từ ngày tuyên án ngày 15/12/2017.
Bản án 109/2017/HSPT ngày 15/12/2017 về tội vi phạm quy định ĐKPTGTĐB
Số hiệu: | 109/2017/HSPT |
Cấp xét xử: | Phúc thẩm |
Cơ quan ban hành: | Tòa án nhân dân Hậu Giang |
Lĩnh vực: | Hình sự |
Ngày ban hành: | 15/12/2017 |
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về