Ngày 17/12/2015, TAND tỉnh Tiền Giang khép lại phiên xét xử sơ thẩm vụ “Number 1 có ruồi” với bản án “Bị cáo Minh bị phạt 7 năm tù giam”. Nhưng câu chuyện dường như chỉ mới bắt đầu chứ chưa phải là kết thúc, tôi tin rằng ở phiên tòa phúc thẩm anh Minh sẽ được tuyên vô tội.
Có lẽ, vì “điều gì đó” mà ở phiên tòa sơ thẩm Hội đồng xét xử đã quên đi Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng 2010 nên vội vàng đưa ra bản án kết tội anh Minh. Tại Khoản 6 Điều 8 Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng 2010 quy định quyền của người tiêu dùng như sau:
“Yêu cầu bồi thường thiệt hại khi hàng hóa, dịch vụ không đúng tiêu chuẩn, quy chuẩn kỹ thuật, chất lượng, số lượng, tính năng, công dụng, giá cả hoặc nội dung khác mà tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hóa, dịch vụ đã công bố, niêm yết, quảng cáo hoặc cam kết.”
Điều này có nghĩa anh Võ Văn Minh có quyền yêu cầu Công ty TNHH Tân Hiệp Phát bồi thường thiệt hại.
- Anh Minh bị thiệt hại gì? Thiệt hại thực tế có thể chưa có, nhưng thiệt hại có thể xảy ra chúng ta dễ dàng nhìn thấy được (nếu không may anh Minh không phát hiện trong chai Number 1 có ruồi nên anh uống, hoặc bán cho khách hàng uống và dẫn đến anh hoặc khách hàng chết... thì thiệt hại sẽ to lớn đến mức nào? – Câu hỏi này xin nhường cho Công ty TNHH Tân Hiệp Phát, Hội đồng xét xử sơ thẩm trả lời và Nhân dân đánh giá câu trả lời của họ).
- Yêu cầu bồi thường bao nhiêu là hợp lý? Pháp luật hiện hành không có quy định mức bồi thường tối đa là bao nhiêu; đồng thời thiệt hại có thể dẫn đến chết người thì anh Minh có thể đòi Công ty TNHH Tân Hiệp Phát bồi thường 1 tỷ hay 100 tỷ đồng cũng không có gì là vô lý. Bởi mạng người không thể đánh đổi bằng tiền. Mặt khác, đây là vấn đề dân sự nên anh Minh đòi bồi thường nhiều thì Công ty TNHH Tân Hiệp Phát có thể thương lượng với mức thấp hơn cho thuận cả đôi bên.
- Anh Minh nói rằng: “Nếu Tân Hiệp Phát không chấp nhận sẽ khiếu kiện đến Ban bảo vệ người tiêu dùng tỉnh Bình Dương và đăng tải thông tin này rộng rãi trên các phương tiện truyền thông, in 5.000 tờ rơi nêu lại sự việc nhằm làm mất uy tín, thương hiệu, thị trường kinh doanh của công ty này”. Đây không phải là lời đe dọa nhằm cưỡng đoạt tài sản mà là một cách để anh bảo vệ chính anh và người tiêu dùng; cũng như là cách để anh thương lượng nhằm nhận được khoản bồi thường hợp lý nhất; anh Minh hoàn toàn được quyền này. Bởi Khoản 7 Điều 8 Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng 2010 quy định như sau:
“Khiếu nại, tố cáo, khởi kiện hoặc đề nghị tổ chức xã hội khởi kiện để bảo vệ quyền lợi của mình theo quy định của Luật này và các quy định khác của pháp luật có liên quan.”
Với những căn cứ pháp lý nêu trên thì anh Minh hoàn toàn được phép đòi Công ty TNHH Tân Hiệp Phát bồi thường thiệt hại là 500 triệu đồng. Tôi hi vọng, ở phiên xét xử phúc thẩm Hội đồng xét xử sẽ tuyên anh Minh vô tội; đồng thời yêu cầu bồi thường oan, sai cho anh Minh.
Chai nước là vật chứng của vụ án – Ảnh Vietnamnet
Theo cáo trạng của cơ quan công tố xác định, anh Minh cùng chị gái là Võ Thị Thảo thuê mặt bằng bán bún riêu tại ngã ba An Cư (xã An Cư, huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang). Ngoài bán bún, chị Thảo còn bán thêm các loại nước ngọt, trong đó có Number 1.Ngày 3/12/2014, trong lúc lấy chai Number 1 loại 350ml, là sản phẩm của công ty TNHH TM - DV Tân Hiệp Phát ra bán cho khách, ông Minh phát hiện trong chai nước có con ruồi chết bên trong nên đem cất giấu. Hai ngày sau, anh Minh gọi điện đến báo cho công ty Tân Hiệp Phát biết và yêu cầu công ty này giao 1 tỷ đồng để đổi lấy chai nước cũng như sự im lặng.
Ngoài ra, ông Minh còn dọa nếu Tân Hiệp Phát không chấp nhận sẽ khiếu kiện đến Ban bảo vệ người tiêu dùng tỉnh Bình Dương và đăng tải thông tin này rộng rãi trên các phương tiện truyền thông, in 5.000 tờ rơi nêu lại sự việc nhằm làm mất uy tín, thương hiệu, thị trường kinh doanh của công ty này. Nhận được thông tin, ban giám đốc công ty đã 3 lần cử nhân viên xuống gặp ông Minh để thương lượng nhưng bất thành, một trong những cuộc đối thoại ấy đã được nhân viên công ty bí mật ghi âm.
Cáo trạng nêu rõ: “Trước sự đe dọa của Minh làm cho Ban giám đốc công ty Tân Hiệp Phát lo sợ bị ảnh hưởng đến uy tín của công ty nên buộc phải đồng ý giao cho Minh 500 triệu đồng”. Ngày 27/1/2015, bà Trần Ngọc Bích - Giám đốc công ty đã phân công 3 nhân viên đến quán giải khát Hương Quê tại ấp Hậu Vĩnh, xã Hậu Thành, huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang để giao cho tiền cho Minh.
Đặc biệt, khi nhận số tiền 500 triệu đồng, ông Minh có làm biên nhận cho nhân viên công ty và đem tiền bỏ vào cốp xe. Lúc này, cơ quan CSĐT công an tỉnh Tiền Giang đã ập vào bắt quả tang. Với hành vi trên, ông Minh đã bị khởi tố, truy tố về tội “cưỡng đoạt tài sản” theo Điểm a Khoản 4 Điều 135 bộ luật Hình sự với khung hình phạt từ 12-20 năm tù.