Ông và bà tôi có ba người con, ba người đều có gia đình riêng. Tháng 6/2009 , Ông tôi họp gia đình và công bố di chúc ngày 16/3/2009, nói rằng để lại ngôi nhà có diện tích 680m2 cho con trai út quản lý và sử dụng, không được chuyển nhượng một phần hay toàn bộ ngôi nhà nhưng khi còn sống ông tôi vẫn có quyền đối với căn nhà. Cuối 2009, ông tôi mất, căn nhà giao cho chú tôi quản lý và sử dụng. Nhưng đến năm 2016, chú tôi chuyển nhượng 200m2 đất thì bị những người còn lại phản đối kịch liệt. Bố tôi có làm đơn yêu cầu tòa án chia ngôi nhà theo pháp luật.
Tòa án huyện ra bản án sơ thẩm nói rằng ngôi nhà không phải là di sản thờ cúng nên chú tôi có quyền sở hữu, việc chuyển nhượng là hoàn toàn không trái pháp luật.
Không đồng ý bản án trên, bà tôi và gia đình tôi kháng cáo phúc thẩm lên tòa án thành phố nhận định rằng: di chúc vô hiệu 1 phần, và định giá ngôi nhà với giá 4.8 tỷ và bà tôi được hưởng 2/3 1 xuất thừa kế.
Cho tôi hỏi 2 bản án sơ thẩm và phúc thẩm trên cái nào đúng, cái nào sai?