Vì sao nữ giới lại nghỉ hưu sớm hơn nam giới?
Em chào các anh/chị ạ Em có điều muốn hỏi ạ. Vì sao nữ giới lại có độ tuổi nghỉ hưu sớm hơn nam giới? Văn bản pháp luật nào giải thích rõ điều đó.
Liệu có sự thiếu sót nào khi quy định chủ thể tội hiếp dâm chỉ có thể là nam giới
Hiếp dâm là hành vi nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm nhân phẩm của người khác. Luật hình sự Việt Nam luôn coi hiếp dâm là tội phạm thuộc nhóm tội xâm phạm nhân thân. Theo Bộ luật hình sự 2015 theo đó hiếp dâm phải đòi hỏi các dấu hiệu sau: 1) Chủ thể của hành vi hiếp dâm chỉ có thể là nam giới; 2) Chủ thể có hành vi giao cấu với người khác trái ý muốn của họ bằng một trong các thủ đoạn: dùng vũ lực đè bẹp sự kháng cự của người khác chống lại việc giao cấu; uy hiếp tinh thần bằng việc đe dọa gây thiệt hại để làm tê liệt ý chí kháng cự của người khác; lợi dụng người khácđang trong tình trạng không có khả năng kháng cự hoặc không có khả năng biểu lộ ý chí đúng đắn ( Ốm đau, sa rượu, bị bệnh tâm thần...) Có nhiều bài viết bàn luận về chủ thể của hiếp dâm chỉ có thể là Nam giới ở khía cạnh sinh học - sinh lý khi cho rằng nêu như người nam không muốn quan hệ tình dục thì không thể thực hiện hành vi giao câu trái ý muốn với họ được. Nhưng hiểu như vậy là quá hẹp, và mô hình chung quy định như vậy không sát với thực tế khi mà việc thực hiện với những bộ phận không phải là bộ phận sinh dục (quan hệ đường miệng, đường hậu môn, hoặc dùng ngón tay) có hành vi tình dục thâm nhập và hành vi tình dục không thâm nhập. Tình dục đường âm đạo, đường miệng, đường hậu môn cũng đều được coi là tình dục thâm nhập có cùng tính chất với nhau. Những hành vì tình dục khác và thủ dâm lẫn nhau được coi là tình dục không thâm nhập xét về mặt sinh học - sinh lý thì cũng là giao cấu. Giả sự loại trừ mục đich sinh sản ra thì giao cấu bằng bộ phận sinh dục cũng đem lại khoái cảm tình dục hay nói cách khác là thỏa mãn được dục vọng. Thì quan hệ tình dục bằng các con đường khác như đã nói ở trên hoàn toàn thỏa mãn điều kiện mang lại khoái cảm một cách bình thường. Măt khác xét về khía cạnh sinh hoc - sinh lý thì quan hệ tình dục bằng đường miệng hay đường hậu môn cũng là hành vi tình dục xâm nhập cùng nhóm với hành vi quan hệ tình dục bằng dương vật và âm vật. Vậy các ngành khoa học đã xác định quan hệ tình dục bằng đường khác cũng là một hành vi giao cấu, nó gắn liền với lịch sử loài người, nó song hành với lịch sử của loài người chứ không phải là hiện tượng đơn lẻ, nhất thời. Vậy quy định về chủ thể của tội hiếp dâm chỉ có thể là Nam giới liệu có đảm bảo điều chỉnh, bảo vê các quan hệ nhân thân, nhân phẩm, sức khỏe, quyền tự do tình dục. Giả sử một người nữ giới có hành vi giao cấu trái với ý muốn với một nam giới khác qua đường miệng hoặc giao cấu với một nữ giới khác thì liệu hành vi này có được coi là '' hiếp dâm '' hay không. Đó là những hiện tượng không thể trách khỏi, và không phải hiếm trong xã hội khi mà theo nghiên cứu hiện nay ước tính có 5% dân số là đồng tính và các bệnh về lệch lạc tình dục ngày càng gia tăng. Vậy thì pháp luật có bỏ sót các quan hệ xã hội, các đối tượng đáng nhẽ ra phải được bảo vệ. Và là kẽ hở cho những hành vi xâm hại tình dục một cách nghiêm trọng như trên khi mà quy định quá cứng nhắc về tội hiếp dâm như vậy.
Thêm chủ thể hiếp dâm là nữ - đó là đề xuất thừa thãi
Hôm nay (ngày 21/03/2014), trang Vnexpress có đăng ý kiến của ông Trần Văn Độ (Phó chánh án TAND Tối cao kiêm Chánh án tòa án quân sự Trung ương) về đánh giá hiệu quả của Bộ luật Hình sự 1999, theo ông, cơ bản Bộ luật đã phát huy hiệu quả, tạo hành lang pháp lý an toàn để người dân yên tâm sống và làm việc. Tuy nhiên, qua 14 năm áp dụng, Bộ luật được cho là bộc lộ nhiều hạn chế dẫn đến việc xử lý tội phạm trong một số trường hợp thiếu chính xác, xảy ra oan sai. Về tội Hiếp dâm quy định tại điều 111 Bộ luật Hình sự, ông Độ cho biết cần bổ sung chủ thể phạm tội là nữ giới do thực trạng về tội danh này trong những năm gần đây biến đổi cả về đối tượng, hình thức và phương pháp. Người thực hiện tội này vẫn có thể là nữ, trong khi thông thường chủ thể thực hiện hành vi giao cấu vẫn được cho là nam giới. Đề xuất thừa thãi Theo tôi, Bộ luật Hình sự 1999 đã quy định bao quát chủ thể của tội hiếp dâm (không phân biệt là nam hay nữ) nên đề xuất thêm chủ thể tội hiếp dâm là nữ dường như là ý kiến thừa thãi. Khoản 1 điều 111 quy định: “Người nào dùng vũ lực, đe doạ dùng vũ lực hoặc lợi dụng tình trạng không thể tự vệ được của nạn nhân hoặc thủ đoạn khác giao cấu với nạn nhân trái với ý muốn của họ, thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm”. Như vậy, bất cứ người nào (không phân biệt giới tính) mà có hành vi được miêu tả theo quy định nêu trên, có đầy đủ các dấu hiệu khác về mặt chủ quan, khách quan, chủ thể, khách thể tội phạm thì phải chịu trách nhiệm hình sự theo quy định của pháp luật. Pháp luật Hình sự (Bộ luật Hình sự và các văn bản hướng dẫn) không phân biệt chủ thể của “Tội hiếp dâm” là nam hay nữ thế nên chủ thể của tội này có thể là nam hoặc nữ. Thực tiễn xét xử lâu nay là sai luật Đề xuất ấy tuy thừa nhưng lại khẳng định một điều: “Luật quy định đầy đủ nhưng thực tiễn xét xử lâu nay lại bỏ nữ giới ra ngoài vòng pháp luật”. Việc nữ giới thực hiện hành vi vi phạm pháp luật theo điều 111 nhưng không bị xét xử về tội Hiếp dâm là việc làm vi phạm pháp luật, bỏ lọt tội phạm của cơ quan tố tụng. Bởi vậy, để luật và thực tiễn xét xử không bị chênh nhau thì TAND Tối cao nên có văn bản yêu cầu các cơ quan tố tụng tuân theo câu chữ bao quát của điều luật (tránh trường hợp suy diễn nữ giới là phái yếu nên bất lực).
Vì sao nữ giới lại nghỉ hưu sớm hơn nam giới?
Em chào các anh/chị ạ Em có điều muốn hỏi ạ. Vì sao nữ giới lại có độ tuổi nghỉ hưu sớm hơn nam giới? Văn bản pháp luật nào giải thích rõ điều đó.
Liệu có sự thiếu sót nào khi quy định chủ thể tội hiếp dâm chỉ có thể là nam giới
Hiếp dâm là hành vi nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm nhân phẩm của người khác. Luật hình sự Việt Nam luôn coi hiếp dâm là tội phạm thuộc nhóm tội xâm phạm nhân thân. Theo Bộ luật hình sự 2015 theo đó hiếp dâm phải đòi hỏi các dấu hiệu sau: 1) Chủ thể của hành vi hiếp dâm chỉ có thể là nam giới; 2) Chủ thể có hành vi giao cấu với người khác trái ý muốn của họ bằng một trong các thủ đoạn: dùng vũ lực đè bẹp sự kháng cự của người khác chống lại việc giao cấu; uy hiếp tinh thần bằng việc đe dọa gây thiệt hại để làm tê liệt ý chí kháng cự của người khác; lợi dụng người khácđang trong tình trạng không có khả năng kháng cự hoặc không có khả năng biểu lộ ý chí đúng đắn ( Ốm đau, sa rượu, bị bệnh tâm thần...) Có nhiều bài viết bàn luận về chủ thể của hiếp dâm chỉ có thể là Nam giới ở khía cạnh sinh học - sinh lý khi cho rằng nêu như người nam không muốn quan hệ tình dục thì không thể thực hiện hành vi giao câu trái ý muốn với họ được. Nhưng hiểu như vậy là quá hẹp, và mô hình chung quy định như vậy không sát với thực tế khi mà việc thực hiện với những bộ phận không phải là bộ phận sinh dục (quan hệ đường miệng, đường hậu môn, hoặc dùng ngón tay) có hành vi tình dục thâm nhập và hành vi tình dục không thâm nhập. Tình dục đường âm đạo, đường miệng, đường hậu môn cũng đều được coi là tình dục thâm nhập có cùng tính chất với nhau. Những hành vì tình dục khác và thủ dâm lẫn nhau được coi là tình dục không thâm nhập xét về mặt sinh học - sinh lý thì cũng là giao cấu. Giả sự loại trừ mục đich sinh sản ra thì giao cấu bằng bộ phận sinh dục cũng đem lại khoái cảm tình dục hay nói cách khác là thỏa mãn được dục vọng. Thì quan hệ tình dục bằng các con đường khác như đã nói ở trên hoàn toàn thỏa mãn điều kiện mang lại khoái cảm một cách bình thường. Măt khác xét về khía cạnh sinh hoc - sinh lý thì quan hệ tình dục bằng đường miệng hay đường hậu môn cũng là hành vi tình dục xâm nhập cùng nhóm với hành vi quan hệ tình dục bằng dương vật và âm vật. Vậy các ngành khoa học đã xác định quan hệ tình dục bằng đường khác cũng là một hành vi giao cấu, nó gắn liền với lịch sử loài người, nó song hành với lịch sử của loài người chứ không phải là hiện tượng đơn lẻ, nhất thời. Vậy quy định về chủ thể của tội hiếp dâm chỉ có thể là Nam giới liệu có đảm bảo điều chỉnh, bảo vê các quan hệ nhân thân, nhân phẩm, sức khỏe, quyền tự do tình dục. Giả sử một người nữ giới có hành vi giao cấu trái với ý muốn với một nam giới khác qua đường miệng hoặc giao cấu với một nữ giới khác thì liệu hành vi này có được coi là '' hiếp dâm '' hay không. Đó là những hiện tượng không thể trách khỏi, và không phải hiếm trong xã hội khi mà theo nghiên cứu hiện nay ước tính có 5% dân số là đồng tính và các bệnh về lệch lạc tình dục ngày càng gia tăng. Vậy thì pháp luật có bỏ sót các quan hệ xã hội, các đối tượng đáng nhẽ ra phải được bảo vệ. Và là kẽ hở cho những hành vi xâm hại tình dục một cách nghiêm trọng như trên khi mà quy định quá cứng nhắc về tội hiếp dâm như vậy.
Thêm chủ thể hiếp dâm là nữ - đó là đề xuất thừa thãi
Hôm nay (ngày 21/03/2014), trang Vnexpress có đăng ý kiến của ông Trần Văn Độ (Phó chánh án TAND Tối cao kiêm Chánh án tòa án quân sự Trung ương) về đánh giá hiệu quả của Bộ luật Hình sự 1999, theo ông, cơ bản Bộ luật đã phát huy hiệu quả, tạo hành lang pháp lý an toàn để người dân yên tâm sống và làm việc. Tuy nhiên, qua 14 năm áp dụng, Bộ luật được cho là bộc lộ nhiều hạn chế dẫn đến việc xử lý tội phạm trong một số trường hợp thiếu chính xác, xảy ra oan sai. Về tội Hiếp dâm quy định tại điều 111 Bộ luật Hình sự, ông Độ cho biết cần bổ sung chủ thể phạm tội là nữ giới do thực trạng về tội danh này trong những năm gần đây biến đổi cả về đối tượng, hình thức và phương pháp. Người thực hiện tội này vẫn có thể là nữ, trong khi thông thường chủ thể thực hiện hành vi giao cấu vẫn được cho là nam giới. Đề xuất thừa thãi Theo tôi, Bộ luật Hình sự 1999 đã quy định bao quát chủ thể của tội hiếp dâm (không phân biệt là nam hay nữ) nên đề xuất thêm chủ thể tội hiếp dâm là nữ dường như là ý kiến thừa thãi. Khoản 1 điều 111 quy định: “Người nào dùng vũ lực, đe doạ dùng vũ lực hoặc lợi dụng tình trạng không thể tự vệ được của nạn nhân hoặc thủ đoạn khác giao cấu với nạn nhân trái với ý muốn của họ, thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm”. Như vậy, bất cứ người nào (không phân biệt giới tính) mà có hành vi được miêu tả theo quy định nêu trên, có đầy đủ các dấu hiệu khác về mặt chủ quan, khách quan, chủ thể, khách thể tội phạm thì phải chịu trách nhiệm hình sự theo quy định của pháp luật. Pháp luật Hình sự (Bộ luật Hình sự và các văn bản hướng dẫn) không phân biệt chủ thể của “Tội hiếp dâm” là nam hay nữ thế nên chủ thể của tội này có thể là nam hoặc nữ. Thực tiễn xét xử lâu nay là sai luật Đề xuất ấy tuy thừa nhưng lại khẳng định một điều: “Luật quy định đầy đủ nhưng thực tiễn xét xử lâu nay lại bỏ nữ giới ra ngoài vòng pháp luật”. Việc nữ giới thực hiện hành vi vi phạm pháp luật theo điều 111 nhưng không bị xét xử về tội Hiếp dâm là việc làm vi phạm pháp luật, bỏ lọt tội phạm của cơ quan tố tụng. Bởi vậy, để luật và thực tiễn xét xử không bị chênh nhau thì TAND Tối cao nên có văn bản yêu cầu các cơ quan tố tụng tuân theo câu chữ bao quát của điều luật (tránh trường hợp suy diễn nữ giới là phái yếu nên bất lực).