Bản án về tranh chấp đòi tài sản số 220/2023/DS-PT

TÒA ÁN NHÂN DÂN CẤP CAO TẠI THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH

BẢN ÁN 220/2023/DS-PT NGÀY 24/04/2023 VỀ TRANH CHẤP ĐÒI TÀI SẢN

Ngày 24 tháng 4 năm 2023, tại trụ sở Tòa án nhân dân cấp cao tại Thành phố Hồ Chí Minh xét xử phúc thẩm công khai vụ án thụ lý số 304/2022/TLPT- DS ngày 028 tháng 7 năm 2022 về việc “Tranh chấp đòi tài sản”.

Do Bản án dân sự sơ thẩm số 530/2022/DS-ST ngày 28 tháng 4 năm 2022 của Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh bị kháng cáo.

Theo Quyết định đưa vụ án ra xét xử phúc thẩm số: 1396/2023/QĐ-PT ngày 27 tháng 3 năm 2023, giữa các đương sự:

- Nguyên đơn: Bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.), sinh năm 1959. Địa chỉ: … MD 20787 - 7008, USA.

Địa chỉ: … Takoma Park, MD 20912, USA.

Người đại diện theo ủy quyền: Bà Trần Thị So., sinh năm 1964.

Địa chỉ: … quận Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh. Có văn bản xin xét xử vắng mặt Người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.): Ông Võ Văn T - Luật sư thuộc Đoàn luật sư Thành phố Hồ Chí Minh. Có mặt

- Bị đơn: Ông Võ Hồng Kha., sinh năm 1948.

Địa chỉ: … phường Tân Phú, Quận 7, Thành phố Hồ Chí Minh. Có mặt

Người đại diện theo ủy quyền: Ông Nguyễn Vũ Đi., sinh năm 1988.

Địa chỉ: Số 820 đường Nguyễn Trãi, Phường 14, Quận 5, Thành phố Hồ Chí Minh. Có mặt Người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của ông Võ Hồng Kha.: Ông Phan Hồng S - Luật sư Công ty Luật Phan Hồng S và Cộng sự thuộc đoàn Luật sư Thành phố Hồ Chí Minh. Có mặt

- Người kháng cáo: Nguyên đơn Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.).

NỘI DUNG VỤ ÁN

Theo đơn khởi kiện, Đơn trình bày quan điểm ngày 15/06/2020, các nội dung đơn của bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) và tại các bản tự khai, biên bản hòa giải, trong quá trình giải quyết vụ án người đại diện theo ủy quyền của bà Va. trình bày:

Vào tháng 4 năm 2018, bà Va. Thanh T về Việt Nam ở Sài Gòn tình cờ bà Va. Thanh T gặp ông Võ Hồng Kha. tại nhà hàng Ocean Palace trong buổi ăn trưa, qua việc chào hỏi làm quen và giới thiệu, ông Võ Hồng Kha. biết bà Va. Thanh T ở Mỹ về Việt Nam chơi, ông Kha. nói ông là Việt kiều bên Pháp về Việt Nam làm ăn, ông tự giới thiệu ông chuyên mua bán hột xoàn ở Pháp về Việt Nam đầu tư thêm bất động sản. Ông nói chuyện với bà Va. Thanh T rất lâu, trong đó có việc bà và ông Kha. bàn chuyện thỏa thuận bán hột xoàn của bà Va.. Sau đó, ông hẹn bà Va. ngày mai gặp lại ở café Highland Shopping Diamond plaza. Ông nhắc bà Va. mai 1:30 chiều nhớ mang theo giấy của nó nha. Bà Va. đồng ý.

Như lời ông Kha. đã hẹn, bà Va. có mặt đúng giờ và gặp nhau. Hai bên trao đổi nhiều nội dung về kinh doanh. Ông Kha. nói có muốn đầu tư gì thì ông giúp cho, ông nói hột xoàn để làm trang sức không có sinh lợi, bán nữ trang đầu tư được nhiều thứ để có lợi, khi có lợi thì mua thứ gì cũng được. Ông Kha. nhìn bà Va., ông nói hột xoàn bà Va. đeo có giá, bà Va. hỏi sao ông Kha. biết, ông là người mua bán chuyên nghiệp nhìn là ông biết. Ông Kha. hỏi bà Va. có mang giấy theo không, bà Va. nói có, ông nói vậy mình ra xe của ông coi cho dễ, nên cùng ra xe của ông Kha. bà Va. đưa ông coi 3 giấy giám định của G.I.A, ông coi xong giấy giám định và ông lấy đồ xem hột xoàn, ông coi 3 viên hột xoàn của bà Va. đang đeo, ông coi lại giấy giám định G.I.A. Ông mở điện thoại ra, ông nói ông có trang web định giá hột xoàn của G.I.A, ông coi trong trang web ông định giá mỗi viên là bao nhiêu tiền, ông viết ra tờ giấy cộng lại là 1,650,000 USD ông đưa cho bà Va. coi, ông quy ra VND khoản 37.620.000.000 đồng. Ông chủ động đề nghị bà Va. bán đi số nữ trang với số tiền lớn này, ông hướng dẫn cho đầu tư để kiếm tiền hàng tháng, đầu tư hết số tiền này mua căn hộ cũng được mười mấy căn, 1 tháng lấy tiền thuê từ 7.000 đến 10.000 Đô la Mỹ hàng tháng.

Bà tin tưởng ông nên quyết định cho ông bán 3 viên hột xoàn theo trang web ông định giá là 37.620.000.000 đồng. Bà Va. phải trả cho ông Kha. 15% tiền huê hồng, ông đồng ý bán giùm bà Va.. Rồi ông đề nghị theo thỏa thuận của ông là 03 tháng sau sẽ trả tiền. Bà Va. hỏi sao lâu, ông nói vì số tiền lớn nên phải lâu, ông nói yên tâm tin tưởng ông đi. Ông đưa cho bà coi cuốn sổ căn hộ của ông có tên tuổi và địa chỉ của ông, ông nói bà giữ cuốn sổ căn hộ copy có công chứng của ông đứng tên, rồi ông đưa cho bà các bản copy căn cước, passport Việt Nam, passport Pháp, hộ khẩu, ông nói đưa cho bà Va. tất cả các giấy tờ của ông để làm tin. Ông nói để ông làm giấy biên nhận cam kết rõ nội dung để bà Va. đọc. Sau khi trao đổi nghe lời thỏa thuận, cam kết của ông, bà Va. hoàn toàn tin tưởng. Bà Va. đồng ý đưa cho ông chụp 3 giấy biên nhận G.I.A của ba viên hột xoàn và passport địa chỉ P.O.BOX.7008 HYATTSVILLE, MD 20787 – 7008, USA của bà Va. để ông làm giấy biên nhận. Ông hỏi bà Va. khi nào về Mỹ bà bà Va. nói tối ngày 23/04. Ông hẹn bà Va. giao đồ cho ông ngay ngày về Mỹ. bà Va. hỏi ông giao trước ngày về có được không? Ông nói ông rất bận việc ngày 23 đến buổi chiều ông mới gặp được và bà đồng ý.

Bà Va. thực hiện theo sự sắp xếp của ông Kha., ông hẹn bà chiều ngày 23/04 khoảng 1 giờ 30 đến 2 giờ chiều bên hông Shopping Diamond plaza góc đường Lê Duẫn và Phạm Ngọc Thạch. Đúng hẹn bà đến thấy ông mở cốp xe. Bà Va. đến chào ông và ông đóng cốp xe lại. Ông mời bà lên xe để trao đổi, khi đó chỉ có bà và ông Kha.. Ông Kha. đưa cho bà Giấy biên nhận đánh sẵn nội dung ông nói bà Va. đọc lại những gì ông đã ghi xác nhận rõ nội dung. Ông nói tin tưởng ông và yên tâm ông đã ghi xác nhận cam kết rõ ràng. Sau khi bà Va. đọc coi lại số căn cước tên tuổi và địa chỉ xong bà Va. nói đồng ý. Bà đưa lại cho ông Kha., ông Kha. lấy bìa trình ký để giấy biên nhận lên ký tên và lăn tay trước mặt bà Va.. Rồi ông đưa cho bà ký, sau khi ký xong bà đưa cho ông số nữ trang và 3 giấy giám định G.I.A. Ông Kha. đã nhận, ông kiểm tra và xem lại số nữ trang và giấy giám định G.I.A. xong, ông Kha. đưa cho bà Va. giữ 1 giấy biên nhận cam kết (các con số 23,4,18 ghi trong tờ biên nhận là chữ số do chính bà Va. viết, bà Va. điền số vào ngày tháng năm trước khi ký tên giao cho ông Kha.).

Theo Giấy biên nhận ngày 23/4/2018 thể hiện bà có giao cho ông Võ Hồng Kha. 03 (ba) viên hột xoàn có giấy G.I.A cụ thể:

- Viên thứ nhất: 9 carat 86, F.If. trị giá 715.000USD - Viên thứ hai: 6 carat 01, D.If. trị giá 575.000USD - Viên thứ ba: 5 carat 90, E.VVS1. trị giá 360.000USD Tổng giá trị của ba viên hạt xoàn là 1.650.000USD (Một triệu sáu trăm năm mươi nghìn đô la Mỹ) quy đổi theo tiền Việt Nam là 37.620.000.000 đồng. Theo Giấy biên nhận thỏa thuận ông Kha. được hưởng huê hồng là 15% giá trị tương đương 5.643.000.000 đồng.

Quá thời hạn cam kết ông Kha. không trả tiền cho bà, bà đã nhiều lần gọi điện thoại liên lạc với ông Kha. nhưng không được.

Do đó, nguyên đơn yêu cầu ông Võ Hồng Kha. phải trả lại cho bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) số tiền 31.977.000.000 đồng và tiền lãi đối với số tiền chậm trả theo lãi suất nợ quá hạn do Ngân hàng nhà nước quy định tại thời điểm thanh toán, tính từ ngày 01/08/2018 đến ngày Tòa án cấp sơ thẩm ban hành bản án hoặc quyết định. Thanh toán một lần ngay khi bản án hoặc quyết định có hiệu lực pháp luật.

Đối với yêu cầu phản tố của ông Võ Hồng Kha. phía nguyên đơn không đồng ý, yêu cầu Tòa án không chấp nhận toàn bộ yêu cầu phản tố của bị đơn, chấp nhận toàn bộ yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn.

Trong quá trình giải quyết vụ án, tại các bản tự khai, biên bản hòa giải và trong quá trình giải quyết vụ án ông Võ Hồng Kha. và người đại diện theo ủy quyền của ông Kha. là ông Nguyễn Vũ Đi. trình bày:

Tháng 3 năm 2019, ông Kha. nhận được giấy mời của cơ quan thi hành án mời lên để làm việc thì được biết Tòa án nhân dân Tp. Hồ Chí Minh ban hành Quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đối với căn biệt thự tại địa chỉ 578 Nguyễn Tri Phương, phường Chánh Nghĩa, thành phố Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương và căn hộ số TS-13.14 dự án The Tresor tại 39-39B Bến Vân Đồn, Phường 12, Quận 4, Thành phố Hồ Chí Minh theo yêu cầu của một người tên là Tang Thanh Van. Liên tiếp sau đó, ông Nguyễn Trần Khoa (bà Va. ủy quyền cho bà Ngu., sau đó bà Ngu. ủy quyền cho Ông Kho.) yêu cầu Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời phong tỏa 6 căn hộ của ông tại Bình Dương.

Ông hoàn toàn không hiểu sự việc và cũng không biết bà Tang Thanh Va. là ai, vì sao kiện ông và kiện cái gì nên ông có liên hệ Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh để tìm hiểu sự việc và được Tòa án cho tờ biên nhận đề ngày 23 tháng 4 năm 2018 (ngày tháng được điền vào bằng chữ của ai đó) với nội dung ông nợ bà Va. 37.620.000.000 đồng tương đương 3 viên kim cương và Tòa án nói với ông là có dấu lăn tay bằng mực đỏ. Tuy nhiên, ông không hề biết bà Tang Thanh Va. kiện ông là ai.

Ông lục toàn bộ hồ sơ tài liệu mà ông nắm giữ để xem lại mình có ký giấy tờ gì không thì ông phát hiện có 1 tài liệu có dấu vân tay của ông màu đỏ được ký kết giữa ông và ông Nguyễn Phi Co. (con trai bà Nguyễn Thị Phi Loan) và có liên quan đến tờ giấy bà Va. sử dụng kiện ông (cũng có dấu vân tay màu đỏ) và ông biết mình bị lừa bởi chính chiêu trò của bà Nguyễn Thị Phi Loan và con trai Nguyễn Phi Co..

Bà Nguyễn Thị Phương Lo. và ông là chỗ quen biết với nhau do bà Lo. có mối quan hệ thân quen bên vợ ông. Nhiều lần bà Lo. vay tiền của ông để kinh doanh, có thời điểm số tiền vay lên tới hơn 28 tỷ đồng, ông cho vay hoàn toàn không có lãi suất.

Năm 2017, bà Lo. nói với ông rằng con bà Lo. là Nguyễn Phi Co. có 2 căn biệt thự thuộc lô F19 và F20 đang cần bán, nay bà Lo. nói ông lên để ký bán sang tên cho ông và cũng cấn trừ một phần nợ của bà Lo. đang nợ.

Bà Lo. hẹn vợ chồng ông lúc 9 giờ sáng ngày 18/12/2017, để ký kết hợp đồng. Khi vợ chồng ông đến bà Lo. thông báo vợ Phi Công đang bệnh và nằm bệnh viện nên sẽ đến trễ để ký tên. Bà Lo. đưa cho ông xem hợp đồng mua bán hai căn biệt thự F19 và F20 do bà Lo. đã soạn sẵn để trên bàn trong hai tập hồ sơ tách rời, một bên cho người mua và một bên cho người bán, ông đã đọc rất chăm chú từng chi tiết và tất cả đều tốt đẹp.

Khi đã đọc xong và chưa ký kết, bà Lo. mời vợ chồng ông lên lầu xem nội thất và bức tranh bà Lo. mới được mua tặng. Xem xong ông bà xuống thì bà Lo. đã sắp sẵn trên bàn ở phòng khách, hai hợp đồng tách rời bên mua và bên bán và sắp chồng lên nhau theo chiều dọc của trang giấy để che nội dung phía trên. Bà Lo. kêu ông ký tên trước rồi Phi Công ký sau, vì Phi Công không có nhiều thời gian do vợ đang nằm cấp cứu, ông liền ký và lăn tay tất cả các hợp đồng (ký bằng mực xanh và lăn tay bằng mực đỏ do bà Lo. cung cấp) mà không đọc lại do đã đọc trước lúc lên xem tranh ở trên lầu.

Sau đó bà Lo. gọi điện cho con là Nguyễn Phi Co. về ký, khoảng 15 phút sau ông Co. tới rất gấp gáp và ký vào 2 trong tổng số các hợp đồng có trên bàn để giao cho ông, còn tất cả bản người bán giữ thì ông Co. nói sẽ ký sau vì đi gấp mặt khác các bản này người bán giữ thì ký lúc nào cũng được. Bà Lo. liền bảo với ông Co. (vợ con bệnh nặng nên con trở vô nhà thương gấp đi, tí nữa con về ký bên người bán cũng được) và ông cũng đồng ý vì phần ông đã được nắm trong tay 02 bản gốc hợp đồng đã ký và lăn tay của Phi Công.

Do vậy, tờ biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018 bà Va. dùng để kiện ông xuất phát từ chính ngày giữa ông và bà Lo. ký kết hợp đồng với nhau. Ông đã bị lừa ký vào giấy bỏ trống (lúc ký bà Lo. xếp các tờ hợp đồng chồng lên nhau, chỉ chừa phần ký).

Ông khẳng định Giấy biên nhận ngày 23/4/2018 bà Va. sử dụng kiện ông được làm giả trong quá trình ký kết nêu trên và ông bị lừa là do:

Sau này ông được biết ông Nguyễn Phi Co. hoàn toàn không sở hữu 2 căn biệt thự F19 và F20 như thông tin bà Lo. cung cấp, mục đích của họ cho ông biết như trên để nhằm lừa ông ký vào tờ biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018 để sử dụng kiện ông.

Ông hoàn toàn không quen biết bà Tang Thanh Va., việc giao 3 viên kim cương trị giá 1.650.000 USD tương đương 37.620.000.000 là rất lớn, nếu gặp lần đầu liệu rằng ai có thể tin để giao 3 viên kim cương có trị giá lớn như vậy.

Bằng mắt thường cũng có thể thấy giấy biên nhận mua 3 viên kim cương ngày 23/04/2018 được sáng tác cùng mẫu với 02 bản hợp đồng mua nhà Phi Công ngày 18/12/2017. (trùng font chữ, kích cỡ chữ, khoảng cách phần chừa ra để ký so với mép dưới của trang giấy hoàn toàn trùng khớp nhau, thậm chí cùng màu mực ký, cùng màu mực lăn tay với nhau).

Bà Va. là Việt kiều Mỹ và thường trú tại Mỹ vì sao có thể quen ông là Việt kiều Pháp, do bà Va. là người nước ngoài mang theo 3 viên kim cương trị giá lớn như vậy phải khai báo Hải quan Việt Nam đồng thời 3 viên kim cương có giá trị lớn được bán ra phải có hóa đơn, nguồn gốc, công ty sản xuất và giấy kiểm định chất lượng G.I.A vậy hỏi bà Va. mua ở đâu, có tồn tại 3 viên kim cương này từ nhà sản xuất không hay tự bà Lo. cấu kết bà Va. điền khống vào nội dung giấy tờ để lừa chiếm đoạt tài sản của ông. Đến nay bà Va. không xuất trình được bản gốc hoặc bản sao giấy G.I.A và số G.I.A vì theo công văn trả lời của PNJ thì giấy G.I.A là giấy khai sinh của kim cương để kiểm tra nguồn gốc trong 15 phút, nếu bà Va. không xuất trình được G.I.A nghĩa là 3 viên kim cương này không tồn tại trong thực tế.

Trong quá trình bà Va. khởi kiện ông tại Tòa án, rất nhiều lần ông yêu cầu được đối chất trực tiếp với bà Va. nhưng bà Va. không về Việt Nam và luôn tìm cách trốn tránh dù Tòa án triệu tập 2 lần và lần thứ 3 tới bà Va. tiếp tục trốn tránh vì bà Va. không hề biết ông. Bà Tang Thanh Va. cố tình không cung cấp địa chỉ cư trú của mình và chỉ cung cấp địa chỉ liên lạc là hộp thư, sau này bà Va. đã hủy địa chỉ hộp thư nên Tòa án cũng không thể gửi thư yêu cầu đối chất đối với bà Va..

Trong quá trình giải quyết tại Tòa án, nguyên đơn đã yêu cầu Tòa án phong tỏa của ông 1 bất động sản ở Thành phố Hồ Chí Minh và 7 bất động sản khác tại Bình Dương, những tài sản này đều do bà Lo. biết vì bà Lo. là người giới thiệu cho ông mua.

Lý do bà Va. kiện ông đòi 31.977.000.000 đồng tương đương số tiền ông đã mua căn nhà của con bà Lo. (32.325.000.000 đồng). Sau khi mua bà Lo. thuê luôn lại căn nhà và áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời nhằm lấy lại căn nhà gần bằng giá trị ông đã mua.

Do xuất phát từ động cơ bà Lo. muốn lấy lại căn nhà đã bán nên bà Lo. đã lừa ông ký và giấy tờ khống và in đè nội dung ông nhận 3 viên kim cương nhờ bà Tăng Thanh Va. khởi kiện yêu cầu trả số tiền 31.977.000.000 (ba mươi mốt tỷ, chín trăm bảy mươi bảy triệu) đồng tương đương với giá trị căn nhà 578 Nguyễn Tri Phương, phường Chánh Nghĩa, thành phố Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương có giá trị là 32.335.000.000 đồng bà Lo. và con bà Lo. bán cho ông. Tất cả hành vi này đều là âm mưu của bà Lê Thị Phương Lo., bà Tăng Thanh Va. chỉ là người được bà Lo. nhờ đứng ra khởi kiện. Hoàn toàn không tồn tại 3 viên kim cương cụ thể như sau:

Tại biên bản ghi lời khai ngày 24 tháng 9 năm 2019 của bà Lê Thị Phương Lo. khẳng định bà Lo. không quen biết bà Trần Thị Minh Ngu. (người đại diện theo ủy quyền của bà Tăng Thanh Va.), tuy nhiên, theo hồ sơ thể hiện bà Trần Thị Minh Ngu. cùng đại điện cho bà Lo. trong vụ án tranh chấp hợp đồng vay tài sản tại Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh thụ lý số 241/2013/TLST-DS ngày 9 tháng 7 năm 2013 và đình chỉ giải quyết năm 2018. Ngoài ra, chính bà Ngu. khẳng định tại cơ quan điều tra, bà Ngu. đại diện cho bà Lo. 3 vụ kiện dân sự khác.

Tại biên bản ghi lời khai ngày 24 tháng 9 năm 2019 của bà Lê Thị Phương Lo. và biên bản ghi lời khai ngày 26 tháng 9 năm 2019 của ông Nguyễn Phi Co., cả hai đều xác nhận hợp đồng mua bán căn biệt thự F19 và F20 do chính ông Nguyễn Phi Co. soạn thảo và in ra. Tại bản kết luận giám định số 4955/C09B ngày 22 tháng 11 năm 2018 xác định tờ biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018, có cùng kiểu chữ, cỡ chữ, khoảng cách các chữ cùng với tờ hợp đồng mua bán nhà đất F19, F20 giữa ông và ông Nguyễn Phi Co., bà Nguyễn Thị Phương Lo.. Như vậy, hoàn toàn chứng minh tính liên quan giữa tờ biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018 bà Va. dùng để kiện ông có mối liên quan trực tiếp với văn bản của bà Lo. và ông Co.. Trong các tài liệu bà Tăng Thanh Va. gửi cho Tòa án lại nói rằng ông là người soạn thảo văn bản ngày 23 tháng 4 năm 2018, trong khi lại thừa nhận các con số điền trong văn bản là do bà Va. điền vào thể hiện sự mâu thuẫn và gian dối.

Đồng thời, Loan khai không biết gì đến bà Va. nhưng chính bà Lo. cầm văn bản ngày 23 tháng 4 năm 2018 đi tư vấn luật sư Nguyễn Thị Thu Tha. (chị chồng bà Lo. và người đại diện cho bà Lo. trong vụ án tranh chấp hợp đồng cho thuê nhà giữa bà Lo. và ông Kha.). Khi được tư vấn căn cứ chắc chắn thì bà Lo. đưa tài liệu này cho bà Va. khởi kiện ông.

Tại văn bản ghi lời khai của bà Lo. xác định ông Trầm Xuân Ngo. là bạn trai lâu năm của bà Lo., trong khi căn cứ vào các tài liệu về nhân thân của bà Tăng Thanh Va. thì ông Trầm Xuân Ngo. là chồng hờ cũ của bà Va., có cùng địa chỉ cư trú của bà Va., và con của bà Lo. là Nguyễn Phi Co. khi đi du học bên Mỹ thì học ngay tại trường học cách nhà bà Va. chỉ 30km.

Tại đơn yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đề ngày 07 tháng 8 năm 2018 nhưng nội dung ghi theo thông báo thụ lý số 955/2018/TLST-DS ngày 14 tháng 11 năm 2018, tức là văn bản này được bà Va. ký trước khi có thông báo thụ lý vụ án, ông nghi ngờ tài liệu này cũng được in đè nội dung để phục vụ cho việc khởi kiện tại Tòa án và chiêu trò ký khống và in đè nội dung này chính do bà Lo. thực hiện như in ra văn bản ngày 23 tháng 4 năm 2018 để kiện ông. Ông Kho. cũng khẳng định chính Ông Kho. là người soạn thảo văn bản này sau thời điểm ngày 07/8/2018 và gửi mail cho người tên Li. (thư ký của bà Lo.), sau đó người này đưa lại cho Kho..

Ngoài ra, bà Va. có văn bản gửi về Tòa án trình bày việc giao nhận 3 viên kim cương nhưng nội dung trình bày chung chung, có nhiều mâu thuẫn trong quá trình giao nhận 3 viên kim cương. Bà Va. cũng không nói ngày đầu tiên gặp ông cụ thể là ngày nào.

Theo nội dung tờ biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018, bà Va. kiện ông đòi giá trị 3 viên kim cương nhưng trong lời khai của bà Va. tại Tòa án và cả bà Ngu. tại cơ quan điều tra thì bà Ngu. trả lời bà Va. giao cho ông 1 nhẫn và 1 đôi bông tai có gắn kim cương, có mâu thuẫn trong lời trình bày của bà Va.. Bà Ngu. cũng khai chưa một lần nhìn thấy kim cương, chưa một lần nhìn thấy giấy G.I.A. Nhưng lại khai giao cho ông đôi bông tai có gắn kim cương mà trong biên nhận ghi 3 viên kim cương? Nếu bông tai thì 2 viên có kích cỡ như nhau mà lại có viên nhỏ viên lớn thậm chí khác loại và giá trị nhau, mấy ly.

Do bị bà Tăng Thanh Va., Nguyễn Thị Phương Lo. và một số cá nhân cấu kết lừa đảo nên ông có đơn tố cáo gửi Lãnh sứ quán Pháp tại Việt Nam và Bộ Công an xem xét điều tra về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản của ông.

Ngày 17 tháng 2 năm 2020, Cơ quan an ninh điều tra có văn bản số 138/ANĐT-VP và Cơ quan cảnh sát điều tra có văn bản số 1642/VPCQCSĐT ngày 25 tháng 3 năm 2020 xác định nội dung ông tố cáo đối với các cá nhân liên quan là có căn cứ cụ thể: Tờ giấy biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018 đã bị in đè, phần nội dung văn bản và phần phía dưới văn bản không được in ra cùng thời điểm; Tờ biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018, có cùng kiểu chữ, cỡ chữ, khoảng cách các chữ cùng với tờ hợp đồng mua bán nhà đất F19, F20 giữa ông và ông Nguyễn Phi Co., bà Nguyễn Thị Phương Lo.; Từ năm 2016 cho đến nay bà Tăng Thanh Va. chỉ nhập cảnh vào Việt Nam 3 lần và không khai báo hải quan về việc mang theo 3 viên kim cương hoặc kim loại quý, ngoại tệ, vàng bạc… khi nhập cảnh vào Việt Nam.

Theo quy định của Thông tư số 35/2013/TT-NHNN ngày 31/12/2013 và Thông tư số 11/2014/TT-NHNN ngày 28/3/2014 của Ngân hàng Nhà nước Việt Nam; đối với đối tượng mang theo ngoại tệ tiền mặt, đồng Việt Nam bằng tiền mặt, kim loại quý, đá quý, công cụ chuyển nhượng, mang vàng xuất cảnh, mang vàng nhập cảnh phải khai báo hải quan theo quy định tại. Cụ thể: “Mang theo ngoại tệ có trị giá trên 5.000 Đô la Mỹ hoặc ngoại tệ khác tương đương hoặc mang trên 15.000.000 đồng Việt Nam; mang theo hối phiếu, séc hoặc kim loại quý (bạc, bạch kim và các loại hợp kim có bạc, bạch kim), đá quý (kim cương, ruby, sapphire, e-mơ-rốt) có giá trị từ 300.000.000 đồng Việt Nam trở lên.” Khi nhập cảnh vào Việt Nam, bà Va. không mang theo bất cứ tài sản là kim cương hoặc tài sản nào khác trị giá trên 500 Đô la Mỹ thì bà Va. lấy kim cương ở đâu để giao cho ông theo lời bà trình bày.

Căn cứ kết quả xác minh tại công ty cổ phần vàng bạc, đá quý Phú Nhuận xác định 3 viên kim cương như trong giấy biên nhận không đủ căn cứ để định danh, định giá và không đủ cơ sở để tiến hành giao dịch, mua bán kim cương tại Việt Nam.

Như vậy, căn cứ kết quả xác minh của cơ quan có thẩm quyền đã làm rõ bản chất sự việc hoàn toàn không tồn tại 3 viên kim cương, không có việc giao dịch và tờ giấy biên nhận bà Va. dùng để khởi kiện là được làm giả phần nội dung. Tờ biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018 bà Tăng Thanh Va. dùng để khởi kiện ông là bị làm giả, căn cứ Điều 93 Bộ luật tố tụng dân sự năm 2015 về chứng cứ thì tờ biên nhận ngày 23 tháng 4 năm 2018 (chứng cứ duy nhất bà Va. kiện ông) không đáp ứng tính khách quan và sự thật và không được coi là chứng cứ của vụ án.

Do đó, phía bị đơn không đồng ý toàn bộ yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn. Bị đơn yêu cầu Tòa án không chấp nhận toàn bộ yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn.

Bị đơn giữ nguyên toàn bộ yêu cầu phản tố và yêu cầu Tòa án chấp nhận yêu cầu phản tố của bị đơn cụ thể yêu cầu: (1) Buộc bà Va. bồi thường thiệt hại số tiền 2.300.000.000 đồng do thiệt hại không thể thực hiện việc mua bán tài sản là căn nhà số 578 đường Nguyễn Tri Phương, phường Chánh Nghĩa, thành phố Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương; (2) Buộc bà Va. bồi thường chi phí đi lại để tham gia vụ kiện trị giá là 100.000.000 đồng; (3) Buộc bà Va. bồi thường chi phí thuê luật sư tham gia vụ kiện là 300.000.000 đồng; (4) Buộc bà Va. công khai xin lỗi trên phương tiện thông tin đại chúng là báo Thanh Niên thuộc Hội liên hiệp Thanh niên Việt Nam ba số liên tiếp; (5) Buộc bà Va. bồi thường danh dự, uy tín cho cá nhân ông Võ Hồng Kha. số tiền tượng trưng là 1 Đô la Mỹ tương đương 23.000 đồng.

Tại Bản án dân sự sơ thẩm số 530/2022/DS-ST ngày 28 tháng 4 năm 2022, Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đã quyết định:

Căn cứ khoản 3 và khoản 6 Điều 26, Điều 37, điểm a khoản 1 Điều 38, điểm c khoản 1 Điều 39, Điều 147, khoản 1 Điều 161, Khoản 2 Điều 165, Điều 273, Điều 280 Bộ Luật tố tụng dân sự;

Căn cứ Điều 332, Điều 357, Điều 589, Điều 592 Bộ luật dân sự năm 2015;

Căn cứ điểm đ khoản 1 Điều 12, Điều 14 và Điều 26 Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án, Tuyên xử:

1. Không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) về việc yêu cầu ông Võ Hồng Kha. thanh toán cho bà tiền bán 03 viên hạt xoàn (sau khi trừ đi 15% huê hồng mà ông Võ Hồng Kha. được hưởng) là 31.977.000.000 đồng (Ba mươi mốt tỷ chín trăm bảy mươi bảy triệu đồng) và tiền lãi đối với số tiền chậm trả theo lãi suất nợ quá hạn do Ngân hàng nhà nước quy định tại thời điểm thanh toán, tính từ ngày 01/08/2018 đến ngày Tòa án cấp sơ thẩm ban hành bản án hoặc quyết định.

2. Không chấp nhận toàn bộ yêu cầu phản tố của ông Võ Hồng Kha. đối với các yêu cầu:

Buộc bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) bồi thường thiệt hại số tiền 2.300.000.000 đồng do thiệt hại không thể thực hiện việc mua bán tài sản là căn nhà số 578 đường Nguyễn Tri Phương, phường Chánh Nghĩa, thành phố Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương;

Buộc bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) bồi thường chi phí đi lại để tham gia vụ kiện trị giá 100.000.000 đồng;

Buộc bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) bồi thường chi phí thuê luật sư tham gia vụ kiện là 300.000.000 đồng;

Buộc bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) công khai xin lỗi trên phương tiện thông tin đại chúng là Báo Thanh niên thuộc Hội liên hiệp thanh niên Việt Nam ba số liên tiếp;

Buộc bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) bồi thường danh dự, uy tín cho cá nhân ông Võ Hồng Kha. số tiền tượng trưng là 1 Đô la Mỹ tương đương 23.000 đồng.

Ngoài ra, Tòa án cấp sơ thẩm còn quyết định về án phí, chi phí tố tụng khác và quyền kháng cáo của các đương sự.

Ngày 12/5/2022, nguyên đơn bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) có đơn kháng cáo với nội dung: Tòa án cấp sơ thẩm đã không xem xét đầy đủ, toàn bộ nội dung vụ án, thiếu khách quan, đánh giá chứng cứ chưa toàn diện, không xem xét thấu đáo toàn bộ nội dung vụ việc… vì vậy để nghị sửa toàn bộ bản án sơ thẩm theo hướng chấp nhận yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn.

Tại phiên tòa phúc thẩm:

Đại diện theo ủy quyền của nguyên đơn vắng mặt và có đơn đề nghị xét xử vắng mặt. Hội đồng xét xử căn cứ Điều 296 Bộ luật tố tụng dân sự tiến hành xét xử vụ án.

Luật sư bảo vệ quyền và lơi ích hợp pháp của nguyên đơn trình bày:

Các chứng cứ trong hồ sơ thể hiện giấy biên nhận ngày 23/4/2018 là giao dịch có thật vì có đầy đủ thông tin các bên, thông tin về 3 viên kim cương và dâu vân tay là của bị đơn, ông Kha. đã thừa nhận điều này, khi giao dịch chỉ có 02 bên tham gia, do đó việc khai nại của ông Kha. cho rằng bị bà Lo. ông Co. lừa ký tên, lăn tay vào tờ giấy trắng là không có căn cứ. Giấy biên nhận ngày 23/4/2018 và hợp đồng chuyển nhượng hai căn nhà F19 và F20 là hai giao dịch khác nhau, hai địa điểm, ngày giờ khác nhau, đối tượng khác nhau. Việc giao dịch kim cương được hai bên thực hiện trên xe ô tô đậu tại khu mua sắm Diamon Plaza.

Bà Va. quen biết ông Kha. trong tháng 4 năm 2018 vì vậy có căn cứ xác định ông Kha. có giao dịch nhờ ông Kha. bán kim cương giùm.

Quá trình giải quyết vụ án cấp sơ thẩm chưa xem xét thu giữ máy máy móc liên quan đến việc in tờ giấy biên nhận ngày 23/4/2018, chưa lấy lời khai bà Va. về vấn đề này là thu thập chứng cứ chưa đầy đủ.

Tòa án cấp sơ thẩm đánh giá chứng cứ nghiêng về phía bị đơn để từ đó cho rằng bà Va. khởi kiện không có căn cứ là nhận định phiến diện.

Giấy biện ngày 23/4/2018 chỉ có duy nhất 1 tờ thì vấn đề này cũng cần xem xét. Ngoài ra, cũng cần thu thập chứng cứ xác định rõ biển số xe của ông Kha. khi hai bên ký giao dịch trên xe của ông Kha..

Từ đó, đề nghị Hội đồng xét xử chấp nhận một phần kháng cáo của nguyên đơn hủy toàn bộ bản án sơ thẩm chuyển hồ sơ cho cấp sơ thẩm giải quyết lại.

Đại diện theo ủy quyền của bị đơn tranh luận: Văn bản ngày 23/4/2018 là do bà Va. làm và các chữ 23/8/2018 là do bà Va. ghi và căn cứ theo kết luận giám định của Bộ công an thì kích cỡ chữ, kiểu chữ là giống với hợp đồng chuyển nhượng căn nhà F19 -F20 giữa ông Kha. và ông Co., bà Lo. như vậy có căn cứ xác định ông Kha. đã bị lừa ký vào tờ giấy trắng. Như vậy, giấy ngày 23/4/2018 không phải ông Kha. làm.

Luật sư của nguyên đơn cho rằng cần thu thập biển số xe xủa ông Kha. và thu giữ máy móc đã in các hợp đồng là không thể thực hiện vì trong tố tụng dân sự không quy định.

Về bản chất cần xem xét có tồn tại 03 vên kim cương này không thì yêu cầu bà Va. cung cấp bản sao giấy G.I.A của 3 viên kim cương này vì khi mua sẽ lưu giữ thông tin người mua và việc xin cấp bản sao của giấy G.I.A là đơn giản. Cấp sơ thẩm đã tiến hành xác minh tại Hải quan thì khi nhập cảnh vào Việt Nam bà Va. không có khai báo mang kim cương vào Việt Nam.

Kết luận giám định của Bộ Công an đã xác định giấy biên nhận ngày 23/4/2018 đã bị in đè, in thêm, đồng thời lời khai của bà Va., đại diện ủy quyền của bà Va. về 3 viên kim cương này là mâu thuẫn, lúc khai là kim cương rời, lúc khai là gắn trên trang sức như vậy có thể kết luận rằng không tồn tại 3 viên kim cương và giấy biên nhận đã bị làm giả như kết luận của cơ quan Công an.

Đề nghị Hội đồng xét xử bác kháng cáo của bà Va. và giữ nguyên án sơ thẩm.

Luật sư bảo vệ của bị đơn thồng nhất nội dung như trên, bà bổ sung thêm các kết luận của Cơ quan An ninh điều tra xác định có dấu hiệu làm già giấy biên nhận ngày 23/4/2018 nhưng do các đối tượng này chưa chiếm đoạt được tài sản nên đã không khởi tố vụ án và chuyển giải quyết dân sự. Đề nghị Hội đồng xét xử bác kháng cáo của nguyên đơn và y án sơ thẩm.

Đại diện Viện kiểm sát nhân dân cấp cao phát biểu quan điểm giải quyết vụ án:

- Về chấp hành pháp luật: Kể từ khi thụ lý vụ án phúc thẩm, Thẩm phán và Hội đồng xét xử phúc thẩm tiến hành đúng quy định của Bộ luật tố tụng dân sự.

- Về nội dung: Đề nghị Hội đồng xét xử bác kháng cáo của nguyên đơn và giữ nguyên Bản án sơ thẩm (có bài phát biểu kèm theo)

NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN

Căn cứ vào các tài liệu, chứng cứ đã được xem xét thẩm tra, kết quả hỏi, tranh tụng tại phiên tòa, trên cơ sở xem xét đầy đủ, toàn diện các chứng cứ, ý kiến của các đương sự, ý kiến của Kiểm sát viên. Hội đồng xét xử phúc thẩm nhận định như sau:

[1] Đơn kháng cáo của bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) đúng về hình thức, nội dung, trong hạn luật định; đã nộp tiền tạm ứng án phí hành chính phúc thẩm nên kháng cáo của bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) là hợp lệ được Hội đồng xét xử cấp phúc thẩm xét xử vụ án theo thủ tục phúc thẩm.

[2] Về nội dung:

[2.1] Bà Va. Thanh T khởi kiện yêu cầu ông Võ Hồng Kha. trả lại cho bà số tiền 31.977.000.000 đồng và tiền lãi phát sinh; đây là số tiền ông Kha. cam kết bán giúp cho bà 3 viên kim cương trị giá 37.620.000.000 đồng, sau khi đã trừ chi phí hoa hồng 15%.

Căn cứ chứng minh là “Giấy biên nhận” đề ngày 23/4/2018 có nội dung: ông Kha. có nhận bán cho bà Va. Thanh T 03 (ba) hột xoàn có giấy G.I.A; viên thứ nhất 9 carat 86, F.If. trị giá 715.000USD; Viên thứ hai: 6 carat 01, D.If. trị giá 575.000USD; Viên thứ ba: 5 carat 90, E.VVS1. trị giá 360.000USD; ông Kha. nhận đủ 03 viên hột xoàn nêu trên và hẹn với bà Va. đến ngày 30/7/2018 sẽ bán hết và giao lại cho bà Va. số tiền bán 03 viên hột xoàn quy đổi theo tiền Việt Nam đồng.

[2.2] Tại các đơn trình bày quan điểm, đơn tố cáo, đơn yêu cầu sớm đưa vụ án ra xét xử do bà Va. Thanh T nộp trong quá trình xét xử sơ thẩm, đã được hợp thức hóa lãnh sự, bà Va. Thang Tang trình bày về diễn biến sự việc như sau:

Trong tháng 4/2018, bà Va. về Việt Nam, ở Sài Gòn bà và ông Kha. có tình cờ gặp nhau tại nhà hàng Ocean palace trong buổi ăn trưa; ông Kha. tự giới thiệu ông Kha. là người chuyên mua bán hột xoàn (tức kim cương) và bàn về chuyện mua hột xoàn của bà Va.; sau đó ông Kha. nói có việc phải đi và hẹn 13 giờ 30 phút ngày hôm sau bà Va. mang giấy chứng nhận của các hột xoàn cho ông Kha. coi. 13 giờ 30 hôm sau, bà Va. và ông Kha. gặp nhau ở quán cà phê Highland Diamond Plaza; ông Kha. khuyên bà nên bán hột xoàn để lấy tiền đầu tư bất động sản; bà Va. đưa ông Kha. bản chụp giấy chứng nhận 03 viên hột xoàn; hai bên hẹn nhau buổi chiều ngày 23/4/2018 (trước khi bà Va. xuất cảnh đi nước ngoài vào tối ngày 23/4/2018) để bàn giao 03 viên hột xoàn và ký giấy biên nhận đề ngày 23/4/2018. Khoảng 13 giờ đến 14 giờ 00 phút ngày 23/4/2018, bà Va. và ông Kha. gặp nhau ở góc đường Lê Duẩn – Phạm Ngọc Thạch, ông Kha. mời bà Va. lên xe của ông Kha.; tại đây ông Kha. ký tên và đưa bà giấy biên nhận, bà Va.

đưa ông Kha. 03 hột xoàn và 03 giấy giám định G.I.A (tức giấy chứng nhận của 03 viên kim cương). Sau khi nhận 03 viên kim cương trên, ông Kha. bán nhưng không giao lại tiền cho bà như đã hẹn nên bà khởi kiện yêu cầu ông Kha. trả lại số tiền 31.977.000.000 đồng.

Quá trình giải quyết vụ án, ông Võ Hồng Kha. xác định không biết bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) là ai; không thừa nhận việc hai bên thỏa thuận về việc giao dịch 03 viên kim cương như bà Va. đã trình bày.

[2.3] Xét thấy, theo như lời trình bày của bà Va. thì bà Va. và ông Kha. không có mối quan hệ quen biết với nhau từ trước; bà Va. và ông Kha. gặp nhau tổng cộng 03 lần (02 lần ở quán ăn, quán cà phê và 01 lần ở ngoài đường). Đến lần thứ 03 thì bà Va. đã tin tưởng giao cho ông Kha. tài sản là 03 viên kim cương trị giá 1.650.000USD, tương đương 37.620.000.000 đồng để nhờ ông Kha. bán giùm, ngay sau đó bà Va. xuất cảnh đi nước ngoài. Bà Va. giao cho ông Kha. tài sản có giá trị lớn nhưng việc giao nhận lại thực hiện trên xe ô tô được đậu ở góc đường Lê Duẩn – Phạm Ngọc Thạch, Quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh; quá trình giao nhận chỉ có 02 người là bà Va. và ông Kha. tham gia, không có người thứ 3 chứng kiến là không phù hợp thực tế khách quan.

Về đặc điểm của 03 viên kim cương, lời khai của bà Va. cũng như người đại diện theo ủy quyền trong quá trình xét xử sơ thẩm có nhiều mâu thuẫn. Có lúc phía nguyên đơn khai 03 viên kim cương được gắn kèm với trang sức bà Va. mang theo người để đưa vào Việt Nam; có lúc lại xác định 03 viên kim cương bà Va. giao cho ông Kha. không đính kèm trang sức. Việc nguyên đơn không xác định đúng đặc điểm của tài sản đem giao dịch , như vậy lời trình bày này là không có cơ sở chấp nhận.

Ngoài ra, sau khi giao tài sản có giá trị lớn như trên cho ông Kha. bán giùm, giữa bà Va. và ông Kha. không có bất cứ trao đổi nào khác liên quan đến việc giao dịch tài sản như: đối tượng nhận mua, giá cả mua bán thực tế so với thỏa thuận ban đầu giữa bà Va. và ông Kha., việc giao dịch bán giùm tài sản đã hoàn thành hay chưa, thời gian, địa điểm thỏa thuận để giao nhận tiền sau khi đã giao dịch thành công…. Bà Va. cho rằng ông Kha. không giao trả tiền cho bà Va. sau khi đã giao dịch thành công (thời hạn theo giấy biên nhận là ngày 30/7/2018) nhưng bà Va. không có động thái nào yêu cầu ông Kha. phải hoàn trả tiền cho đến khi bà Va. nộp đơn khởi kiện ông Kha. tại Tòa án ngày 29/10/2018.

Như vậy, về tình tiết, diễn biến sự việc như bà Va. đã trình bày là không phù hợp với thực tế khách quan.

[2.4] Xét về nguồn gốc, tính pháp lý của 03 viên kim cương mà bà Va. đã nhờ ông Kha. giao dịch giùm thấy rằng:

Theo kết quả xác minh của cơ quan anh ninh điều tra Bộ Công an ngày 14/11/2019 tại Công ty cổ phần vàng bạc đá quý Phú Nhuận thì hồ sơ đi kèm 01 (một) viên kim cương phải có giấy chứng nhận đá quý, nếu ở Hoa Kỳ thì được gọi là Giấy G.I.A, trong đó nêu rõ kích thước, chất lượng đá và quan trọng nhất là phải có “G.I.A report number”, tức số hiệu của viên kim cương đó. Trong trường hợp không có Giấy G.I.A, các hồ sơ, chứng từ kèm theo thì không thể mua bán, trao đổi, cầm cố các viên kim cương này được (BL1135-1136).

Tại các biên bản ghi lời khai ngày 01/10/2019, 09/10/2019 (BL1098-1011) của cơ quan điều tra Bộ Công an, bà Trần Thị Minh Ngu. (là người đại diện theo ủy quyền trước đây của bà Va.) xác định ngoài giấy biên nhận ngày 23/4/2018 thì bà Va. không cung cấp cho bà Ngu. tài liệu, hồ sơ nào khác liên quan đến 03 viên kim cương; biên bản ghi lời khai ngày 01/10/2019 và 02/10/2019 (BL1087-1097) của ông Nguyễn Trần Khoa - là người đại diện theo ủy quyền tiếp theo của bà Va. cũng xác định không biết về nguồn gốc cũng như về giấy tờ, tính pháp lý của 03 viên kim cương trên.

Tại phiên tòa sơ thẩm, người đại diện theo ủy quyền của bà Tăng Thanh Va. là bà Trần Thị So. từ chối trả lời về nguồn gốc của 03 viên kim cương; đồng thời xác định giấy G.I.A (được xem là giấy chứng nhận của 03 viên kim cương) đã giao cho ông Kha., hiện bà Va. không còn giữ bản chính nên không cung cấp được; bà Va. cũng không yêu cầu cơ quan cấp giấy G.I.A tại Hoa Kỳ cấp lại bản sao giấy chứng nhận.

Mặt khác, theo quy định tại Điều 55 Luật hải quan số 54/2014/QH13 thì người xuất cảnh, nhập cảnh khi ra vào Việt Nam mang theo ngoại tệ tiền mặt, kim loại quý, đá quý.. phải chịu sự giám sát của cơ quan hải quan; trường hợp vượt mức quy định của Ngân hàng Nhà nước Việt Nam (có giá trị trên 300.000.000 đồng) thì phải khai hải quan tại cửa khẩu. Theo Văn bản số 138/ANĐT-VP ngày 17/02/2020 của Văn phòng cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an thì kết quả xác minh tại Cục hải quan Thành phố Hồ Chí Minh xác định từ năm 2016 bà Tăng Thanh Va. có 03 lần nhập cảnh vào Việt Nam; các lần nhập cảnh đều không làm thủ tục khai báo hải quan về việc mang theo 03 hột xoàn, các kim loại quý, vàng, hối phiếu, séc, ngoại tệ… Như vậy, ngoài giấy biên nhận ngày 23/4/2018 thì bà Va. không cung cấp được tài liệu, chứng cứ nào khác chứng minh về nguồn gốc, tính pháp lý của 03 viên kim cương cũng như việc có đưa các viên kim cương này nhập cảnh vào Việt Nam và bàn giao kim cương, bàn giao giấy chứng nhận nguồn gốc cho ông Kha. như bà Va. đã trình bày.

[2.5] Đối với giấy biên nhận ngày 23/4/2018, ông Kha. thừa nhận chữ ký tên và dấu lăn tay tại Giấy biên nhận là của ông Kha.. Tuy nhiên, ông Kha. cho rằng chữ ký và dấu lăn tay của ông được thực hiện trên giấy trắng; sau đó, phía bà Va. in thêm nội dung thỏa thuận về việc giao dịch 03 viên kim cương ở phía trên. Ông Kha. nghi vấn khi ký hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất và nhà ở trên đất giữa ông và ông Nguyễn Phi Co. ngày 18/12/2017 đối với 02 (hai) căn biệt thự tọa lạc tại lô F, ô số 19 và ô số 20 thuộc khu biệt thự vườn Chánh Mỹ, phường Chánh Mỹ, thành phố Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương thì ông Co. và mẹ ông Co. là bà Lê Thị Phương Lo. đã chèn thêm giấy trắng để ông ký; từ đó bà Lo., ông Co., bà Va. sử dụng để lập giấy biên nhận ngày 23/4/2018 để buộc ông phải trả tiền. Do đó, ngày 14/8/2019 ông Kha. có đơn tố cáo bà Tăng Thanh Va., bà Lê Thị Phương Lo., ông Nguyễn Phi Co. và ông Trần Xuân Ngọc về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản thông quan việc lập giấy biên nhận ngày 23/4/2018 tại Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an. Đồng thời yêu cầu trưng cầu giám định đối với giấy biên nhận ngày 23/4/2018 và 02 hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất ngày 18/12/2017.

Tại kết luận giám định số 4955/C09B ngày 22/11/2019 (BL1139-1140), Phân viện Khoa học hình sự Công an Thành phố Hồ Chí Minh kết luận:

+ Nội dung từ các chữ “Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” đến các chữ “Ông Kha. đã đọc, hiểu rõ, đồng ý và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về những cam kết nêu trên” trên Giấy biên nhận 03 viên hột xoàn giữa ông Võ Hồng Kha. và bà Tăng Thanh Va. đề ngày 23/4/2018 so với nội dung “Ngày…tháng…năm 20…, Bên A (Ký và ghi rõ họ tên) Bên B (Ký và ghi rõ họ tên)” trên Giấy biên nhận 03 viên hột xoàn giữa ông Võ Hồng Kha. và bà Tăng Thanh Va. đề ngày 23/4/2018 được in ra không cùng thời điểm.”.

+ Nội dung “Bên A (Ký và ghi rõ họ tên) Bên B (Ký và ghi rõ họ tên)” trên Giấy biên nhận 03 viên hột xoàn giữa ông Võ Hồng Kha. và bà Tăng Thanh Va. đề ngày 23/4/2018 so với nội dung “Bên A (Ký và ghi rõ họ tên) Bên B (Ký và ghi rõ họ tên)” trên 02 (hai) Hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất và nhà ở trên đất đề ngày 18/12/2017 được ký giữa ông Nguyễn Phi Co. và ông Võ Hồng Kha. đối với 02 (hai) căn biệt thự tọa lạc tại lô F, ô số 19 và ô số 20 thuộc khu biệt thự vườn Chánh Mỹ, phường Chánh Mỹ, thành phố Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương có cùng kiểu chữ, cỡ chữ, khoảng cách các chữ.

Không đồng ý với kết luận giám định số 4955/C09B của Phân viện Khoa học Hình sự tại Thành phố Hồ Chí Minh, ông Phạm Minh Hiếu là người đại diện theo ủy quyền của bà Va. có đơn yêu cầu giám định lại; ông Võ Hồng Kha. có đơn yêu cầu giám định bổ sung. Tại Kết luận giám định số 01/KL-KTHS ngày 23/3/2022 của Viện Khoa học hình sự Bộ Công an (BL1184) kết luận về Giấy biên nhận đề ngày 23/4/2018 (ký hiệu A) và 02 hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất và nhà ở trên đất đề ngày 18/12/2017 (ký hiệu M1, M2) như sau: các chữ “Bên A (Ký và ghi rõ họ tên) Bên B (Ký và ghi rõ họ tên)” của mẫu ký hiệu A có cùng kiểu chữ, cỡ chữ, khoảng cách các chữ so với nội dung tương ứng trên mẫu có ký hiệu M1, M2; các chữ in nội dung từ dòng in số 1 đến dòng in số 31 tính từ trên xuống của mẫu A1 là các chữ được in thêm.

Theo Văn bản số 1642/VPCQCSĐT-P5 ngày 25/3/2020 của Văn phòng cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an (BL1081) thì “Việc ông Kha. tố cáo bà Lê Thị Phương Lo., ông Trần Xuân Ngọc, ông Nguyễn Phi Co. và bà Tăng Thanh Va. có dấu hiệu gian dối trong việc làm giả biên nhận vào ngày 23/4/2018 là có căn cứ. Tuy nhiên, tài sản của ông Võ Hồng Kha. chưa bị chiếm đoạt và hiện nay vẫn thuộc quyền quản lý của ông Võ Hồng Kha.. Do đó, chưa có thiệt hại tài sản xảy ra đối với ông Võ Hồng Kha. nên chưa có tội phạm “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” xảy ra”.

Căn cứ các kết quả giám định nêu trên, đối chiếu với diễn biến sự việc có phần không khách quan như đã phân tích tại mục [2.3], thấy rằng lời trình bày của ông Kha. là có cơ sở.

[2.6] Hội đồng xét xử xét thấy, giấy biên nhận ngày 23/4/2018 là chứng cứ duy nhất bà Va. cung cấp để chứng minh có việc giao 03 viên kim cương và giấy chứng nhận G.I.A cho ông Kha. nhưng không được ông Kha. thừa nhận về nội dung; văn bản này đã được các cơ quan giám định kết luận có dấu hiệu gian dối, in thêm phần nội dung so với phần chữ ký, dấu lăn tay của ông Võ Hồng Kha.. Bà Tăng Thanh Va. không cung cấp được chứng cứ chứng minh cho yêu cầu khởi kiện của mình nên Tòa án cấp sơ thẩm bác yêu cầu khởi kiện của bà Va. là có căn cứ, đúng quy định pháp luật. Hội đồng xét xử phúc thẩm bác kháng cáo của bà Va. và giữ nguyên Bản án sơ thẩm.

[2.7] Các quyết định khác của bản án sơ thẩm không có kháng cáo, kháng nghị có hiệu lực pháp luật kể từ ngày hết hạn kháng cáo, kháng nghị.

[3] Do kháng cáo không được chấp nhận nên bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) phải chịu án phí dân sự phúc thẩm.

Vì các lẽ trên;

QUYẾT ĐỊNH

Căn cứ khoản 1 Điều 308 Bộ luật Tố tụng dân sự;

Không chấp nhận kháng cáo của bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.). Giữ nguyên Bản án dân sự sơ thẩm số 530/2022/DS-ST ngày 28/4/2022 của Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh.

Áp dụng Điều 332, Điều 357, Điều 589, Điều 592 Bộ luật dân sự năm 2015; Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án.

Tuyên xử:

1/. Không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) về việc yêu cầu ông Võ Hồng Kha. thanh toán cho bà tiền bán 03 viên hột xoàn (sau khi trừ đi 15% huê hồng mà ông Võ Hồng Kha. được hưởng) là 31.977.000.000 đồng (Ba mươi mốt tỷ chín trăm bảy mươi bảy triệu đồng) và tiền lãi đối với số tiền chậm trả theo lãi suất nợ quá hạn do Ngân hàng nhà nước quy định tại thời điểm thanh toán, tính từ ngày 01/08/2018 đến ngày Tòa án cấp sơ thẩm ban hành bản án hoặc quyết định.

2/. Án phí dân sự phúc thẩm: Bà Va. Thanh T (Tăng Thanh Va.) phải chịu 300.000 đồng; được khấu trừ 300.000 đồng tạm ứng án phí bà Trần Thị So. đã nộp thay theo biên lai thu số 0002226 ngày 25/5/2022 của Cục Thi hành án dân sự Thành phố Hồ Chí Minh vào phần án phí phải chịu.

3/. Các quyết định khác của bản án sơ thẩm không có kháng cáo, kháng nghị có hiệu lực pháp luật kể từ ngày hết hạn kháng cáo, kháng nghị.

Bản án phúc thẩm có hiệu lực pháp luật kể từ ngày tuyên án. 

Nguồn: https://congbobanan.toaan.gov.vn

317
Bản án/Quyết định được xét lại
Văn bản được dẫn chiếu
Văn bản được căn cứ
Bản án/Quyết định đang xem

Bản án về tranh chấp đòi tài sản số 220/2023/DS-PT

Số hiệu:220/2023/DS-PT
Cấp xét xử:Phúc thẩm
Cơ quan ban hành: Tòa án nhân dân cấp cao
Lĩnh vực:Dân sự
Ngày ban hành: 24/04/2023
Là nguồn của án lệ
Bản án/Quyết định sơ thẩm
Án lệ được căn cứ
Bản án/Quyết định liên quan cùng nội dung
Bản án/Quyết định phúc thẩm
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về