TÒA ÁN NHÂN DÂN HUYỆN BÌNH ĐẠI, TỈNH BẾN TRE
BẢN ÁN 56/2019/DS-ST NGÀY 27/08/2019 VỀ BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI DO SỨC KHỎE BỊ XÂM PHẠM
Ngày 27 tháng 8 năm 2019, tại trụ sở Tòa án nhân dân huyện Bình Đại xét xử sơ thẩm công khai vụ án thụ lý số: 144/2019/TLST-DS ngày 21 tháng 5 năm 2019 về việc "Bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm” theo Quyết định đưa vụ án ra xét xử số: 131/2019/QĐXXST-DS ngày 05 tháng 8 năm 2019 giữa các đương sự:
* Nguyên đơn: Anh Phan Văn D, sinh năm 1972. (Có mặt)
Địa chỉ: ấp A, xã T, huyện B, tỉnh Bến Tre.
* Bị đơn: Anh Trần Văn H, sinh năm 1985. (Có mặt)
Hộ khẩu thường trú: ấp S, xã L, huyện C, tỉnh Trà Vinh.
Chỗ ở hiện nay: ấp A, xã T, huyện B, tỉnh Bến Tre.
NỘI DUNG VỤ ÁN
Theo đơn khởi kiện đề ngày 28/02/2019 và những lời khai tiếp theo nguyên đơn anh Phan Văn D trình bày:
Vào lúc 21 giờ 30 phút ngày 11/12/2018, anh D có đến nhà chú Tám R1 để xem bóng đá, khoảng 10 phút sau, anh ra về và ra hàng me cửa nhà anh H để lấy xe về, lúc này anh H có kéo một bóng đèn tròn từ trong nhà ra trước cửa để rọi đèn cho đánh bầu cua và tài xỉu, anh H thấy anh và tự nhiên anh H chụp đầu anh đánh chảy máu mũi và anh ngất xỉu tại chỗ, khoảng lúc sau anh tỉnh dậy thì anh H chửi và nói “Đ.M mày báo công an hả”, lúc này anh lấy điện thoại điện cho công an xã T, sự việc anh H đánh anh có sự chứng kiến của ông R2, ông T, ông N và ông M đều cư ngụ cùng ấp nhưng không ai can ngăn.
Đến 30 phút sau thì có công an xã đến hiện trường lập biên bản và anh được ông T, ông M chở đến bệnh viện đa khoa huyện Bình Đại, tỉnh Bến Tre để điều trị vết thương.
Vào ngày 12/12/2018 anh đến nhà bà H trưởng ấp A, xã T để làm chứng minh nhân dân, lúc này ông H thấy anh ngồi trong nhà bà H thì anh H chạy qua chụp đầu đánh anh, nhưng được một anh công an huyện can ngăn.
Ngày 22/12/2018, anh D đến trước nhà anh H xem đánh bầu cua thì anh H trong nhà đi ra nắm đầu anh, lúc này được ông G, ông N, ông T can ra. Anh D bỏ chạy về và làm rơi cái đồng hồ, khoảng vài phút sau anh quay lại cửa nhà anh H để kiếm cái đồng hồ thì anh H trong nhà cầm một khúc cây dài khoảng 1,5m chạy ra chặn đánh vào đầu, mình và tay của anh D làm anh ngất xỉu tại chỗ, lúc này được hai anh P và M chở đi bệnh viện đa khoa huyện Bình Đại cấp cứu vì thương tích quá nặng nên bệnh viện đa khoa huyện Bình Đại chuyển đến bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu, tỉnh Bến Tre để điều trị.
Đến ngày 14/12/2018, anh D có làm đơn gửi Công an xã T yêu cầu giải quyết sự việc nhưng không được giải quyết. Nay anh yêu cầu Tòa án nhân dân huyện Bình Đại giải quyết buộc anh H phải bồi thường cho anh tiền thuốc điều trị là 1.000.000đ, tiền nằm viện là 1.000.000đ, tiền xe là 1.500.000đ, tiền thuê người nuôi bệnh là 1.700.000đ, tiền công lao động trong 50 ngày từ ngày 22/12 đến ngày 10/2 là 9.000.000đ, tiền hư 01 cái áo thun là 150.000đ, hư một cái đèn soi cá là 150.000đ, tiền thuê người gội đầu khi nằm viện là 100.000đ, tiền tổn thất tinh thần là 5.000.000đ. Tổng cộng là 19.600.000đ, nhưng bớt tiền cái ao thun và cái đèn soi, với số tiền người nuôi bệnh bớt cho 900.000đ, anh D chỉ yêu cầu anh H bồi thường 18.400.000đ.
Tại phiên tòa anh D giữ nguyên yêu các yêu cầu khởi kiện trên, ngoài ra anh D có yêu cầu Tòa án xem xét giải quyết buộc anh H bồi thường cho anh thêm số tiền 4.000.000đ do mất thu nhập, kể từ ngày Tòa án thụ lý vụ án đến nay. Lý do anh yêu cầu là vì anh phải đến Tòa giải quyết vụ kiện nên làm ảnh hưởng đến thu nhập.
Theo bản tự khai, biên bản hòa giải và những lời khai tiếp theo bị đơn anh Trần Văn H trình bày:
Nguyên vào ngày 11/12/2018, anh có đánh bạt tay anh D vì lý do anh D chửi cha mẹ anh nhưng rồi bỏ qua.
Vào lúc 10 giờ ngày 12/12/2018, trong lúc ngồi cung cấp thông tin cho công an xã điều tra dữ liệu về dân số quốc gia, thì anh D kêu tên cha mẹ anh chửi, lúc đó anh không kiềm chế được nên có nhào vô đánh với anh D. Tuy nhiên, được công an xã can ngăn, sau đó anh về nhà.
Vào lúc 20 giờ ngày 22/12/2018, anh D cầm con dao cán dài khoảng 1,5m đến trước cửa nhà anh, tìm để chém anh. Lúc đó, anh có bẻ cây hàng rào để tự vệ, anh D chém và gãy cán dao văng ra, anh dùng cây đỡ, hai người ẩu đả với nhau. Anh D té xuống đường bê tông, anh đi về nhà, còn phần thương tích của anh D thì anh không biết.
Anh đồng ý bồi thường tiền thuốc điều trị cho anh D nếu có hóa đơn chứng từ hợp lệ, đối với các khoản khác mà anh D có yêu cầu thì anh không đồng ý vì anh đánh anh D là do tự vệ nếu không anh D đã chém anh rồi.
Đại diện Viện kiểm sát phát biểu quan điểm: Về tố tụng: không vi phạm tố tụng. Về nội dung: Đối với số tiền thuốc điều trị cho nguyên đơn, bị đơn đồng ý bồi thường nên đề nghị ghi nhận. Tổng số các chi phí cứu chữa và các khoản yêu cầu khác có căn cứ của nguyên đơn là 16.300.000 đồng. Tuy nhiên, trong vụ án này, nguyên đơn cũng có một phần lỗi khi mang theo dao đến tìm bị đơn nên chỉ chấp nhận 2/3 số tiền nêu trên là: 10.867.000 đồng. Tổng số tiền đề nghị chấp nhận là: 11.441.200 đồng, đề nghị Hội đồng xét xử căn cứ điều 584, 585 và 590 Bộ luật Dân sự: Chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn, buộc bị đơn phải bồi thường cho nguyên đơn: 11.441.200 đồng, gồm có: Tiền thuốc điều trị: 574.200 đồng, 2/3 tổng số tiền (tiền thuê xe đi điều trị thương tích: 1.500.000 đồng, thu nhập thực tế bị mất: 9.000.000 đồng, chi phí người nuôi bệnh: 800.000 đồng, tổn thất tinh thần: 5.000.000 đồng).
NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN
Sau khi nghiên cứu các tài liệu, chứng cứ có trong hồ sơ vụ án đã được thẩm tra tại phiên toà, kết quả tranh tụng tại phiên tòa và ý kiến của kiểm sát viên. HĐXX nhận định:
[1] Về tố tụng: Đây là vụ án tranh chấp đòi bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm thuộc thẩm quyền của Tòa án nhân dân huyện Bình Đại.
Về phạm vi khởi kiện: Tại phiên tòa anh D yêu cầu anh H bồi thường tiền mất thu nhập 4.000.000đ, kể từ ngày Tòa án thụ lý cho đến nay, vì anh phải đi tới Tòa nên làm ảnh hưởng đến thu nhập. Hội đồng xét xử xét thấy, anh D khởi kiện bổ sung vượt quá phạm vi khởi kiện ban đầu, và yêu cầu của anh D cũng không thuộc khoản chi phí hợp lý buộc phải bồi thường do sức khỏe bị xâm phạm gây ra theo hướng dẫn tại Nghị quyết số 03/2006/NQ- HĐTP, căn cứ theo Điều 244 Bộ luật tố tụng dân sự, Hội đồng xét xử không chấp nhận yêu cầu khởi kiện bổ sung của anh D đối với yêu cầu số tiền mất thu nhập 4.000.000đ.
[2] Về nội dung: Anh Phan Văn D cho rằng do bị anh Trần Văn H đánh dẫn đến thương tích nên yêu cầu anh H phải bồi thường tất cả các khoản gồm: tiền thuốc men mà anh D đã bỏ ra để điều trị theo hóa đơn tiền thuốc 1.000.000đ, tiền viện phí là 1.000.000 đồng; Tiền xe chi phí đi lại tái khám là 1.500.000đ đồng; Bồi thường thiệt hại thu nhập thực tế bị mất trong 50 ngày, mỗi ngày là 180.000đ với số tiền là 9.000.000 đồng; Bồi thường tổn thất tinh thần là 5.000.000 đồng; tiền thuê người nuôi bệnh là 800.000đ; tiền thuê người gội đầu khi nằm bệnh viện là 100.000đ. Bị đơn anh H chỉ đồng ý bồi thường tiền thuốc nào có hóa đơn chứng từ hợp lý, còn các khoản khác anh không đồng ý bồi thường vì cho rằng anh chỉ tự vệ.
[3] Xét yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn: Theo hồ sơ thể hiện, lời trình bày của các bên, có căn cứ xác định vào các ngày 11/12/2018 và ngày 22/12/2018, tại khu vực sân trước nhà anh Trần Văn H và tại đầu đường hẻm dẫn vô nhà anh H, giữa anh H và anh D đã có ẩu đả xô xát nhau. Trong quá trình ẩu đả, anh Phan Văn D đã bị gãy kín thân xương trụ, gãy xương ngón tay, phải đi điều trị ở Bệnh viện đa khoa huyện B và Bệnh viện đa khoa Nguyễn Đình Chiểu, tỉnh Bến Tre. Hội đồng xét xử xét thấy: thương tật của anh Phan Văn D là do anh Trần Văn H gây ra nên anh Trần Văn H phải có trách nhiệm bồi thường thiệt hại cho anh D là có căn cứ.
[4] Xét yếu tố lỗi: Hội đồng xét xử xét thấy, cả hai bên đều có lỗi trong vụ việc này. Căn cứ vào các Quyết định xử phạt hành chính của Công an xã T, nguyên đơn là anh D có lỗi, vì anh D là người chủ động cầm dao đến gây sự với anh H. Sau khi không tìm thấy anh H thì anh D đi trở về nhà. Khi đến đầu hẻm thì gặp anh H cầm cây chặn lại nên hai bên mới ẩu đả nhau. Trong đó, lỗi của anh H lớn hơn của anh D, vì khi anh D bỏ ra về là sự uy hiếp đối với anh H không còn nữa, anh H chặn đường về và dùng cây gây thương tích cho anh D, vì vậy anh H có lỗi 2/3 trong vụ việc này. Hội đồng xét xử chấp nhận mức bồi thường 2/3 mà nguyên đơn có yêu cầu là có căn cứ.
[5] Thiệt hại thực tế của nguyên đơn anh Phan Văn D:
[5.1] Tiền thuốc, anh D yêu cầu là 1.000.000đ, anh H tự nguyện chịu bồi thường các chi phí hợp lý cho anh D nên được ghi nhận. Anh D đã nộp toàn bộ hóa đơn chứng từ cho Tòa án, tuy nhiên, Hội đồng xét xử chấp nhận các hóa đơn chứng từ được đánh bút lục 57, 58, 64 và 65 có trong hồ sơ vụ án, tổng cộng số tiền là 574.000đ. Các bút lục 62, 63, 66 có trong hồ sơ, Hội đồng xét xử không chấp nhận do hóa đơn có trước ngày hai bên xảy ra sự việc ẩu đả, có vết tích về việc sửa đổi về ngày tháng năm của hóa đơn, và bệnh chứng không phù hợp với thương tật do bị đánh gây ra như viêm họng cấp, viêm tấy bàn chân... Hội đồng xét xử buộc anh H phải bồi thường cho anh D số tiền thuốc là 574.000đ.
[5.2] Chi phí xe cộ anh D có yêu cầu là 1.500.000đ: Căn cứ vào lời khai của anh Phú là người cho thuê xe ô tô chở anh D đi điều trị và các giấy tờ thể hiện 4 lần anh D tự đi tái khám từ huyện Bình Đại đến Bệnh viện đa khoa Nguyễn Đình Chiểu, yêu cầu của anh D là có cơ sở nên chấp nhận.
[5.3] Tiền mất thu nhập do mất ngày công lao động trong thời gian điều trị, anh D có yêu cầu trong thời gian 50 ngày, kể từ ngày 22/12/2018 đến ngày 10/02/2019, mỗi ngày 180.000đ với số tiền cụ thể là 9.000.000đ. Xét thấy, theo hồ sơ thể hiện, ngày xảy ra việc đánh nhau là ngày 22/12/2018, anh D được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa huyện B, sau đó chuyển lên Bệnh viện đa khoa Nguyễn Đình Chiểu và được nhập viện vào ngày 24/12/2018, đến ngày 26/12/2018 thì xuất viện. Đến ngày 02/01/2019 tiếp tục nhập viện để phẩu thuật và đến ngày 10/01/2019 được xuất viện và mỗi tuần tái khám một lần, tái khám 4 lần nên khoảng thời gian mà anh D yêu cầu là có cơ sở nên được chấp nhận.
[5.4] Tiền bồi thường thiệt hại do tổn thất tinh thần là 5.000.000đ: Do thương tật của anh D do anh H gây ra, và yêu cầu của anh D là phù hợp với quy định của Bộ luật dân sự nên Hội đồng xét xử xét thấy có cơ sở chấp nhận.
[5.5] Chi phí thuê người nuôi bệnh, anh D yêu cầu là 800.000đ: Qua biên bản làm việc với ông N là người được thuê nuôi bệnh thì chi phí cho việc nuôi bệnh hết 3.000.000đ, nay anh D tự nguyện yêu cầu 800.000đ nên được chấp nhận.
[5.6] Tiền viện phí 1.000.000đ, Hội đồng xét xử xét thấy: căn cứ Phiếu thu tạm ứng dịch vụ khám chữa bệnh ngày 02/01/2019 của Bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu thể hiện đây là số tiềm tạm ứng, không phải số tiền chi thực tế cho việc khám chữa bệnh, toàn bộ chi phí khám chữa bệnh đã được bảo hiểm chi trả nên không chấp nhận yêu cầu của anh D. Tiền thuê người gội đầu khi nằm viện là 100.000đ, xét thấy: đây không phải là khoản chi phí hợp lý cho việc bồi dưỡng, điều trị thương tật của người bị thiệt hại do sức khỏe bị xâm hại, yêu cầu này đã nằm trong khoản chi phí người nuôi bệnh và đã được Hội đồng xét xử chấp nhận, việc anh D thuê thêm người gội đầu là nhu cầu cá nhân của anh D, nên Hội đồng xét xử không chấp nhận.
[6] Số tiền buộc anh H phải bồi thường cho anh D tổng cộng như sau: 574.000đ tiền thuốc; và 2/3 tổng số tiền thiệt hại thực tế được Hội đồng xét xử chấp nhận là 16.300.000đ gồm các khoản: Chi phí thuê xe và đi lại khám chữa bệnh là 1.500.000đ, tiền thuê người nuôi bệnh là 800.000đ, tiền tổn thất tinh thần là 5.000.000đ, tiền mất thu nhập là 9.000.000đ. Tổng cộng số tiền buộc anh H bồi thường là 11.441.000đ.
[7] Về án phí:
Anh Phan Văn D được miễn án phí theo quy định.
Anh Trần Văn H phải chịu án phí 5% đối với số tiền bồi thường Hội đồng xét xử chấp nhận là: 5% x 11.441.000đ = 572.000đ.
Vì các lẽ trên,
QUYẾT ĐỊNH
Căn cứ các Điều 584, 585, 586, 590 và Điều 468 Bộ luật dân sự 2015; Căn cứ các Điều 244 Bộ luật tố tụng dân sự 2015;
Căn cứ Nghị Quyết số 03/2006/NQ-HĐTP ngày 08 tháng 7 năm 2006 của Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao hướng dẫn áp dụng một số quy định của Bộ luật dân sự năm 2005 về bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng.
Căn cứ điểm d khoản 1 Điều 12, Điều 26 Nghị quyết số: 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án.
Tuyên xử:
1. Chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện đòi bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm của anh Phan Văn D đối với anh Trần Văn H.
2. Buộc anh Trần Văn H bồi thường cho anh Phan Văn D số tiền là 11.441.000đ (mười một triệu bốn trăm bốn mươi mốt ngàn đồng).
Kể từ ngày có bản án có hiệu lực pháp luật hoặc kể từ ngày có đơn yêu cầu thi hành án của người được thi hành án cho đến khi thi hành án xong, tất cả các khoản tiền, hàng tháng bên phải thi hành án còn phải chịu khoản tiền lãi của số tiền còn phải thi hành án theo mức lãi suất quy định tại khoản 2 Điều 468 Bộ luật dân sự 2015.
3. Về án phí dân sự sơ thẩm có giá ngạch:
- Anh Phan Văn D được miễn tiền án phí.
- Anh Trần Văn H phải chịu án phí là 572.000đ (Năm trăm bảy mươi hai ngàn đồng)
Trường hợp bản án được thi hành theo quy định tại Điều 2 Luật thi hành án dân sự thì người được thi hành án dân sự, người phải thi hành án dân sự có quyền thỏa thuận thi hành án, quyền yêu cầu thi hành, tự nguyện thi hành án hoặc bị cưỡng chế thi hành án theo quy định tại các Điều 6, 7, 7a, 7b và 9 Luật thi hành án dân sự; thời hiệu thi hành án được thực hiện theo qui định tại Điều 30 Luật thi hành án dân sự.
Các đương sự được quyền kháng cáo trong hạn 15 ngày kể từ ngày tuyên án./.
Bản án 56/2019/DS-ST ngày 27/08/2019 về bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm
Số hiệu: | 56/2019/DS-ST |
Cấp xét xử: | Sơ thẩm |
Cơ quan ban hành: | Tòa án nhân dân Huyện Bình Đại - Bến Tre |
Lĩnh vực: | Dân sự |
Ngày ban hành: | 27/08/2019 |
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về