TÒA ÁN NHÂN DÂN TỈNH CÀ MAU
BẢN ÁN 37/2019/DS-PT NGÀY 27/02/2019 VỀ YÊU CẦU BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI DO SỨC KHỎE BỊ XÂM PHẠM
Ngày 27 tháng 02 năm 2019, tại trụ sở Tòa án nhân dân tỉnh Cà Mau xét xử phúc thẩm công khai vụ án thụ lý số: 244/2018/TLPT-DS ngày 14 tháng 11 năm 2018 về việc “Tranh chấp yêu cầu bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm”.
Do Bản án dân sự sơ thẩm số: 38/2018/DS-ST ngày 21 tháng 9 năm 2018 của Tòa án nhân dân huyện Thới Bình bị kháng cáo. Theo Quyết định đưa vụ án ra xét xử phúc thẩm số: 17/2019/QĐ-PT ngày 14 tháng 01 năm 2019 giữa các đương sự:
Nguyên đơn: Ông Nguyễn Văn M, sinh năm 1968 (Có mặt).
Địa chỉ: Ấp Lê Hoàng T, xã T, huyện Th, tỉnh Cà Mau.
Người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của nguyên đơn: Luật sư Ngô Đình C - Văn phòng Luật sư Ngô Đình C thuộc đoàn Luật sư tỉnh Cà Mau (Có mặt).
Bị đơn: Ông Đoàn Văn Kh, sinh năm 1962 (Có mặt).
Địa chỉ: Ấp Lê Hoàng T, xã T, huyện Th, tỉnh Cà Mau.
- Người kháng cáo: Ông Nguyễn Văn M – Nguyên đơn và ông Đoàn Văn Kh – Bị đơn.
NỘI DUNG VỤ ÁN
Ông Nguyễn Văn M trình bày: Ngày 26/9/2017 ông đi đám cúng cơm cha ông tại nhà mẹ ruột là bà Võ Thị D ở ấp Lê Hoàng T, xã T. Khoảng 16 giờ cùng ngày, ông Kh đã uống rượu say tự ghé lại nhà bà D cự cãi với những người tại đó. Giữa ông với ông Kh có lời qua tiếng lại nên ông Kh đòi đánh ông, được mọi người can ngăn thì ông Kh ra về. Sau khi cùng anh em uống hết mấy lít rượu và hai thùng bia, đến hơn 23 giờ cùng ngày ông đã say nên về nhà. Lúc về ông có rủ vợ chồng ông Trần Văn N ghé nhà uống nước trà được một lúc thì ông N ra về, ông tiễn ông N ra tới đường lộ trước cửa nhà ông, ngay lúc đó ông Kh nói “tao đợi mày từ chiều tới giờ” ông nói “anh đợi tôi làm gì”, chỉ bao nhiêu đó là ông Kh nhào lại đánh ông dập môi, tét nú răng, cắn vào cánh tay phải và xô ông té xuống lộ, lúc té phần thân mình nằm trên lộ bê tông còn đầu va chạm với đất làm ông ngất xỉu. Các con ông nghe vậy thì chạy ra chở ông đi bệnh viện. Chín ngày sau công an có lập biên bản xác định thương tích của ông có một vết thương do ông Kh cắn ở cánh tay phải, còn phần môi và phần đầu thì không có vết thương nhưng ông có trình bày là phần đầu ông còn bị đau nhức chưa ổn định.
Ông điều trị tại Trung tâm y tế Thới Bình trong 14 ngày thì được ra viện, về nhà được hai ngày thì ông bị động kinh, co giật nên ông tự đi điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Cà Mau, tại đây ông được chụp ci ti não và điều trị trong 06 ngày được ra viện, về nhà được hai ngày ông tiếp tục bị co giật nên ông tự đi lên Bệnh viện Chợ Rẫy tại thành Phố Hồ Chí Minh điều trị trong 07 ngày, trước khi nhập viện tại bệnh viện Chợ Rẫy thì bác sĩ tại bệnh viện Chợ Rẫy có chỉ định ông chụp MRI tại một cơ sở ngoài bệnh viện kết quả xác định ông bị tụ máu dưới trán, trong thời gian điều trị tại bệnh viện Chợ Rẫy ông cũng được chỉ định chụp MRI và CITI, kết quả như thế nào ông không nắm được. Các bệnh viện xác định ông bị bệnh gì thì ông không biết.
Ông bị Công an huyện Th xử phạt hành chính số tiền 500.000 đồng về hành vi đánh nhau với ông Kh, ông đã nộp phạt xong.
Tại đơn khởi kiện, ông yêu cầu ông Kh bồi thường cho ông chi phí điều trị số tiền là 30.000.000 đồng. Tại phiên tòa sơ thẩm, ông M thay đổi yêu cầu, ông yêu cầu ông Kh bồi thường cho ông các thiệt hại bao gồm tiền chi phí điều trị, tiền ăn, tiền mất thu nhập của người bệnh, người nuôi bệnh và tổn thất về tinh thần tổng số tiền 80.924.000 đồng.
Ông Đoàn Văn Kh trình bày: Bà D, mẹ ông M là dì ruột của vợ ông. Ngày 26/9/2017 do anh em rủ nên ông có ghé lại đám giỗ tại nhà bà D, trước đó ông có đi đám và uống rượu (đi đám của người cháu, có ông M cùng tham dự). Tại nhà bà D ông có nói chuyện mồ mã người con thứ chín của bà D chôn bị ngập nước nên nói bà D di dời vô và nói vụ ông M thuê đất người khác nhưng không làm bờ kè bảo vệ lộ, sợ sau này sạt lỡ đi không được, ông M nói anh của ông có con làm Trưởng ấp còn chưa làm bờ kè mà lại nói ông M, đôi bên cự cãi được mọi người khuyên ngăn nên ông ra về.
Đến khoảng 23 giờ cùng ngày ông ở bên nhà (nhà ông gần nhà ông M) nghe ông M và ông N nói chuyện ông mới chạy ra nói “tao đợi mày từ chiều giờ”, đôi bên lời qua tiếng lại thì ông M chạy đến đánh liên tục vào phần đầu, mắt và dùng tay phải siết cổ ông, tay còn lại liên tiếp đánh vào mặt ông, không chịu buông ra nên ông cắn vào cánh tay phải của ông M, ông M mới buông ông ra, ông N chạy vào can ngăn, ông về nhà thì nghe ông M la lớn nói ông cắn ông M. Ông xác định do ông M siết cổ không buông nên ông chỉ cắn vào tay ông M để thoát ra, ông không có đánh hay xô đẩy làm ông M bị té. Vụ việc xảy ra chỉ có vợ chồng ông Trần Văn N chứng kiến, ngoài ra không còn ai khác. Đến sáng thì Công an đến làm việc với ông.
Sau khi ông bị ông M đánh ông phải điều trị tại nhà và các khoản chi phí khác gồm: Chi phí điều trị, tiền ăn, tiền mất thu nhập, tổn thất về tinh thần với tổng số tiền là 10.696.000 đồng.
Ông bị Công an huyện Th xử phạt vi phạm hành chính số tiền 750.000 đồng về hành vi đánh nhau với ông M, ông đã nộp phạt xong.
Ông không thống nhất yêu cầu khởi kiện của ông M. Ông chỉ thống nhất bồi thường thiệt hại cho ông M số tiền ông M điều trị chín ngày tại khoa ngoại thuộc Trung tâm y tế Thới Bình về vết thương do ông cắn theo toa vé hợp lệ khoảng 7.000.000 đồng. Đồng thời ông yêu cầu ông M bồi thường cho ông chi phí điều trị nói trên với số tiền là 10.696.000 đồng.
Tư nôi dung tranh châp trên , tại bản án dân sự sơ thẩm số: 38/2018/DS-ST ngày 21/9/2018 của Tòa án nhân dân huyện Thới Bình đã quyết định:
Áp dụng Điều 590, khoản 2 Điều 468 của Bộ luật dân sự, Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30 tháng 12 năm 2016 của Ủy ban Thường vụ Quốc Hội về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án.
Tuyên xử: Chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của ông Nguyễn Văn M về việc yêu cầu ông Đoàn Văn Kh bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm. Buộc ông Kh bồi thường cho ông M số tiền là 9.010.000 đồng (lấy tròn số).
Chấp nhận một phần yêu cầu phản tố của ông Đoàn Văn Kh về việc yêu cầu ông Nguyễn Văn M bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm. Buộc ông M bồi thường cho ông Kh số tiền là 45.000 đồng.
Đối trừ nghĩa vụ với nhau ông Kh bồi thường cho ông M số tiền 8.965.000 đồng.
Ngoài ra, án sơ thẩm còn tuyên về trường hợp thi hành án, án phí và quyền kháng cáo theo quy định.
Ngày 01/10/2018, ông M kháng cáo yêu cầu sửa bản án sơ thẩm, buộc ông Kh phải trả cho ông số tiền 80.924.000 đồng.
Ngày 05/10/2018, ông Kh kháng cáo yêu cầu giảm nhẹ chi phí thiệt hại sức khỏe của ông M, chấp nhận thêm chi phí thiệt hại về sức khỏe của ông.
Tại phiên tòa phúc thẩm, ông Nguyễn Văn M và ông Đoàn Văn Kh giữ nguyên nội dung kháng cáo.
Tại phiên tòa phúc thẩm, Luật sư Ngô Đình C xác định ông M điều trị tại 03 bệnh viện, cấp sơ thẩm chỉ xét 02 là thiếu sót, cấp sơ thẩm cộng thiếu toa vé điều trị của ông M, ông M điều trị 27 ngày mà chỉ chấp nhận 20 ngày và do Công an huyện Th đang thụ lý khiếu nại của ông M về việc bị xử phạt vi phạm hành chính, nên ông M không có lỗi, mà 100% lỗi là của ông Kh.
Đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Cà Mau phát biểu quan điểm:
Về thủ tục tố tụng: Thẩm phán, Hội đồng xét xử tiến hành đúng theo quy định của pháp luật tố tụng và các đương sự cũng chấp hành đúng với quyền và nghĩa vụ của các đương sự được pháp luật quy định.
Về nội dung: Không có căn cứ chấp nhận kháng cáo của nguyên đơn và bị đơn. Đề nghị giữ nguyên bản án dân sự sơ thẩm số: 38/2018/DS-ST ngày 21/9/2018 của Tòa án nhân dân huyện Thới Bình.
NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN
[1] Xét kháng cáo của ông Nguyễn Văn M thấy rằng, sau khi sự việc xảy ra ông M có điều trị tại Trung tâm Y tế huyện Th trong 14 ngày từ ngày 27/9/2017 đến ngày 10/10/2017, điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Cà Mau trong 6 ngày từ ngày 13/10/2017 đến ngày 18/10/2017, điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy trong 6 ngày từ ngày 26/10/2017 đến 31/10/2017.
Theo Bản kết luận giám định pháp y về thương tích số 115/TgT ngày 04/12/2017 của Trung tâm Pháp Y tỉnh Cà Mau đối với ông Nguyễn Văn M xác định “Có 01 vết sẹo 1/3 trên mặt ngoài cẳng tay phải, kích thước 3cm x 2cm do vật có hình dạng giống cung răng gây ra. Vùng chẩm không còn dấu vết thương tích. Không thấy máu tụ nội sọ, không thấy tổn thương xương hộp sọ”. Như vậy, vết sẹo trên cẳng tay phải của ông M là hậu quả trực tiếp do bị ông Kh cắn vào ngày 26/9/2017. Ngoài vết sẹo này, Trung tâm pháp y chưa ghi nhận thương tích gì khác trên cơ thể của ông M.
Đối với việc điều trị của ông M tại Trung tâm Y tế huyện Th: Tại Công văn số 307/TTYT ngày 11/7/2018 của Trung tâm Y tế huyện Th xác định ông M được trung tâm điều trị chấn thương phần mềm, cao huyết áp vô căn và thiếu calci do chế độ ăn. Nguyên nhân bị chấn thương phần mềm là do bị tấn công bằng sức cơ thể. Như vậy, ông M bị chấn thương phần mềm có nguyên nhân từ việc đánh nhau với ông Kh hoặc bị ông Kh đánh. Do đó, Tòa án cấp sơ thẩm chấp nhận việc điều trị của ông M tại Trung tâm Y tế huyện Th, từ đó xác định chi phí điều trị của ông M tại đây là có cơ sở. Theo đó, tổng chi phí điều trị của ông M tại Trung tâm Y tế huyện Th được chấp nhận là 7.438.778 đồng.
Đối với việc điều trị của ông M tại Bệnh viện Đa khoa Cà Mau: Tại Công văn số 443/BV/KHTH ngày 22/6/2018 của Bệnh viện Đa khoa Cà Mau xác định “Ông M khi nhập viện Bác sĩ khám không thấy vết thương ở đầu. Ông M được chẩn đoán chấn thương đầu vì ở mức độ nhẹ nên bệnh nhân có biểu hiện nhức đầu kèm theo nôn ói và không nhất thiết bệnh nhân phải có vết thương ở đầu hoặc biểu hiện bất thường trên não. Vì vậy, bệnh nhân được Bác sĩ chẩn đoán chấn thương đầu là phù hợp” (bút lục 250).
Tuy nhiên, khi cấp giấy ra viện cho ông M, bệnh viện lại kết luận ông M được chẩn đoán và điều trị chấn thương đầu tay. Chấn thương này được gây ra bởi sức cơ thể. Như vậy, ông M bị chấn thương đầu tay có nguyên nhân từ việc đánh nhau với ông Kh hoặc bị ông Kh đánh trước đó. Chính vì vậy, việc Tòa án cấp sơ thẩm chấp nhận việc điều trị của ông M tại Bệnh viện Đa khoa Cà Mau, từ đó xác định chi phí điều trị của ông M tại đây là có cơ sở. Theo đó, tổng chi phí điều trị của ông M tại Bệnh viện Đa khoa Cà Mau được chấp nhận là 5.432.231 đồng.
Đối với việc điều trị của ông M tại Bệnh viện Chợ Rẫy và chụp MRI tại Công ty CP dịch vụ Y tế kỹ thuật cao Thống Nhất: Các đơn thuốc và giấy ra viện của Bệnh viện Chợ Rẫy thể hiện ông M được chẩn đoán và điều trị thoái hóa, lồi đĩa đệm cột sống cổ. Đây là bệnh lý của cơ thể ông M, không xuất phát từ nguyên nhân đánh nhau với ông Kh. Hơn nữa, việc ông M điều trị và chụp MRI tại các cơ sở y tế trên không theo chỉ định của Trung tâm Pháp y tỉnh Cà Mau. Do đó, cấp sơ thẩm không chấp nhận việc điều trị của ông M tại Bệnh viện Chợ Rẫy và tại Công ty CP dịch vụ Y tế kỹ thuật cao Thống Nhất là phù hợp.
Do cấp sơ thẩm chỉ chấp nhận một phần chi phí điều trị, không chấp nhận việc điều trị của ông M tại bệnh viện Chợ Rẫy, nên việc Luật sư cho là cấp sơ thẩm thiếu sót trong việc tính toa, vé, ngày điều trị của ông M là không có cơ sở chấp nhận.
Do sức khỏe của ông M bị ảnh hưởng, cấp sơ thẩm tính mức bồi thường về tổn thất tinh thần cho ông M là 1.390.000 đồng là có căn cứ.
Như vậy, tổng số tiền điều trị của ông M được Hội đồng xét xử chấp nhận là 12.871.009 đồng.
Không chấp nhận những chi phí khác do ông M yêu cầu.
Tại biên bản ghi lời khai ngày 10/11/2017, do Công an xã T lập, ông M thừa nhận có đánh vào đầu ông Kh (bút lục 46), do đó nếu cơ quan Công an không xử phạt vi phạm hành chính đối với ông M, thì ông M vẫn có lỗi trong vụ việc đánh nhau với ông Kh, mặc dù ông Kh có lỗi chính.
[2] Xét kháng cáo của ông Đoàn Văn Kh thấy rằng, tuy ông Kh có bị ông M dùng tay đánh vào mặt nhưng ông không nằm viện điều trị, 28 ngày sau ông Kh đến Bệnh viện Đa khoa Cà Mau chụp Lát Cắt (MSCT) và được Bệnh viện Đa khoa Cà Mau kết luận “Hiện tại không thấy bất thường đậm độ nhu mô não”. Do đó, việc Tòa án cấp sơ thẩm bác toàn bộ yêu cầu phản tố của ông Kh đòi ông M bồi thường là có cơ sở.
Tuy nhiên, biên bản về việc đánh nhau gây mất an ninh trật tự vào ngày 27/9/2017 của Công an xã T ghi nhận trên phần đầu phía bên trái của ông Kh có vết trầy xước chảy máu. Do ông Kh cũng bị thương từ việc đánh nhau với ông M hoặc bị ông M đánh nên Tòa án cấp sơ thẩm chấp nhận chi phí điều trị tiền thuốc của ông Kh số tiền 150.000 đồng là có cơ sở.
[3] Tòa án cấp sơ thẩm xác định ông Kh là người có lỗi nhiều hơn, nên ông Kh phải chịu 70% trên tổng chi phí điều trị của ông M, ông M phải chịu 30% trên số tiền điều trị của ông Kh là phù hợp.
[4] Tại cấp phúc thẩm, cả ông M và ông Kh đều không cung cấp được tài liệu, chứng cứ gì mới để chứng minh cho yêu cầu kháng cáo của mình là có căn cứ nên Hội đồng xét xử không có cơ sở để chấp nhận kháng cáo của các bên.
[5] Do không châp nhân yêu câu khang cao nên ông M, ông Kh phải chịu án phí phúc thẩm theo luật định. Tuy nhiên, do yêu cầu của ông M, ông Kh thuộc trường hợp được miễn án phí theo quy định của pháp luật. Tại cấp phúc thẩm ông M, ông Kh có đơn xin miễn án phí, nên Hội đồng xét xử xét miễn án phí sơ thẩm và phúc thẩm cho ông M, ông Kh. Do phát sinh tình tiết mới nên cấp phúc thẩm phải sửa án sơ thẩm về án phí.
Vì các lẽ trên,
QUYẾT ĐỊNH
Căn cứ khoản 2 Điều 308 của Bộ luật Tố tụng dân sự; Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban thường vụ Quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu nộp, quản lý và sử dụng án phí, lệ phí Tòa án. Sửa một phần bản án dân sự sơ thẩm số: 38/2018/DS-ST ngày 21/9/2018 của Tòa án nhân dân huyện Thới Bình về phần án phí.
Tuyên xử:
1. Chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của ông Nguyễn Văn M về việc yêu cầu ông Đoàn Văn Kh bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm. Buộc ông Kh bồi thường cho ông M số tiền là 9.010.000 đồng.
Chấp nhận một phần yêu cầu phản tố của ông Đoàn Văn Kh về việc yêu cầu ông Nguyễn Văn M bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm. Buộc ông M bồi thường cho ông Kh số tiền là 45.000 đồng.
Đối trừ nghĩa vụ với nhau ông Kh bồi thường cho ông M số tiền 8.965.000 đồng (Tám triệu chín trăm sáu mươi lăm nghìn đồng).
2. Về án phí: Miễn án phí dân sự sơ thẩm và phúc thẩm cho ông Nguyễn Văn M và ông Đoàn Văn Kh.
Ngày 05/10/2018, ông Đoàn Văn Kh đã dự nộp tiền tạm ứng án phí phúc thẩm số tiền 300.000 đồng (theo biên lai thu số 0005764) tại Chi cục thi hành án dân sự huyện Th, được nhận lại.
Các quyết định khác của bản án sơ thẩm không bị kháng cáo, kháng nghị có hiệu lực pháp luật kể từ ngày hết thời hạn kháng cáo, kháng nghị.
Bản án phúc thẩm có hiệu lực pháp luật kể từ ngày tuyên án.
Bản án 37/2019/DS-PT ngày 27/02/2019 về yêu cầu bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm
Số hiệu: | 37/2019/DS-PT |
Cấp xét xử: | Phúc thẩm |
Cơ quan ban hành: | Tòa án nhân dân Cà Mau |
Lĩnh vực: | Dân sự |
Ngày ban hành: | 27/02/2019 |
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về