TÒA ÁN NHÂN DÂN TỈNH TIỀN GIANG
BẢN ÁN 315/2018/DS-PT NGÀY 27/09/2018 VỀ TRANH CHẤP BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI TÀI SẢN, SỨC KHỎE
Ngày 27 tháng 9 năm 2018 tại trụ sở Tòa án nhân dân tỉnh Tiền Giang xét xử phúc thẩm công khai vụ án thụ lý số 196/2018/TLPT-DS ngày 28 tháng 8 năm 2018 về tranh chấp “Bồi thường thiệt hại tài sản, sức khỏe”.
Do Bản án dân sự sơ thẩm số 124/2018/DS-ST ngày 17 tháng 7 năm 2018 của Tòa án nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang bị kháng cáo.
Theo Quyết định đưa vụ án ra xét xử phúc thẩm số 241/2018/QĐ- PT ngày 30 tháng 8 năm 2018 giữa các đương sự:
- Nguyên đơn: Lê Văn P, sinh năm 1972 (có mặt);
Địa chỉ: ấp 11, xã Mỹ Thành N, huyện Cai L, tỉnh Tiền Giang.
- Bị đơn:
1/ Bùi Văn Đ, sinh năm 1963 (có mặt);
2/ Bùi Văn H, sinh năm 1992 (có mặt);
Cùng địa chỉ: Ấp Mỹ T xã Hậu Mỹ T, huyện Cái B, tỉnh Tiền Giang.
- Người kháng cáo: Bị đơn Bùi Văn Đ, Bùi Văn H.
- Viện kiểm sát kháng nghị: Viện kiểm sát nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang.
Theo án sơ thẩm,
NỘI DUNG VỤ ÁN
Nguyên đơn ông Lê Văn P trình bày: Ông có nuôi 2186 con vịt chạy đồng. Tháng 6/2015 ông có cho vịt đến huyện Tân H, tỉnh Long An thả chạy đồng. Kế cánh đồng thả vịt là bầy vịt của ông Đ. Khoảng 17 giờ ngày 31/7/2015 con trai ông Đ là anh H có qua nói với ông là bị mất vịt, yêu cầu ông cho kiểm tra bầy vịt của ông. Ông cũng cho đếm thì anh H nói vịt của ông dư 40 con. Ông có nói để mai đếm lại nếu dư ông trả. Sau đó ông kiểm tra bầy vịt lại nhưng không có dư, ông cũng nói cho ông Đ biết. Ngày 21/8/2015 ông Đ, anh H và 04 người lạ mặt xông vào trại vịt của ông lùa vịt đi, anh H mở của chuồng còn ông Đ và 01 người khác giữ vợ ông lại, 03 người khác lùa vịt ông đi. Ông có cầm dao và rượt theo thì xảy ra đánh nhau, ông bị đánh ngất xỉu. Sau đó người dân báo Công an huyện Tân H chặn tàu vịt lại, do sợ vịt bị chết nên ông đồng ý cho ông Đ chạy tàu vịt về Tiền Giang mà không tiến hành kiểm đếm vịt. Qua hôm sau vợ ông nhờ người đếm vịt lại thì thấy mất 300 con. Ngoài ra ông nằm viện điều trị khoảng 1 tuần chi phí là 1.390.000 đồng.
Ông yêu cầu ông Đ, anh H phải bồi thường cho ông 300 con vịt cò đẻ, giá trị là 100.000 đồng/con là 30.000.000 đồng, chi phí điều trị là 1.390.000 đồng.
Bị đơn ông Bùi Văn Đ trình bày: Năm 2015 ông có thả vịt chạy đồng kế bên cánh đồng thả vịt của ông P. Khi ông nghe nói bị mất vịt ông có qua gặp ông P hỏi có lạc vịt qua ông P không. Do quá bức xúc nên ông có qua bầy vịt của ông P để lùa về, khi đó ông đi một mình, ông P ra cản lại nên hai bên xảy ra ẩu đả thì con của ông chạy đến can ngăn. Ông có lùa vịt nhưng không lùa được con nào cả. Ông không đồng ý bồi thường theo yêu cầu của ông P.
Bị đơn anh Bùi Văn H trình bày: Gia đình anh có bầy vịt đẻ chạy đồng ở xã Hưng T, huyện Tân H, tỉnh Long An. Có thả ăn gần đàn vịt của ông P. Trong lúc vịt ăn cha anh thấy ông P nhổ lưới lùa vịt của nhà anh qua bầy vịt của ông P, cha anh hỏi thì ông P nói là vịt của ông, tới chiều cha anh đếm lại thì thiếu 140 con. Sau đó anh có đến gặp ông P xin đếm vịt của ông thì dư 40 con do ông P khai. Cha anh nhiều lần qua xin lại nhưng ông P không cho còn gây sự. Nên ngày 21/8/2015 cha anh có lùa của ông P khoảng 50 con vịt, lùa được 1 đoạn thì ông P cầm dao chặn lại và xảy ra ẩu đả, 02 bên đều thương tích nhẹ. Anh và cha xuống tàu chở vịt về, còn số vịt của ông P thì người nhà ông P lùa lại. Tàu vịt của cha con anh về được 1 đoạn thì bị Công an huyện Tân H chặn lại.
Khi đó giữa anh và ông P thỏa thuận khi về Tiền Giang hai bên tự giải quyết tranh chấp về số vịt nhập của nhau. Anh không đồng ý yêu cầu khởi kiện của ông P.
Tại phiên tòa sơ thẩm, ông P yêu cầu ông Đ, anh H bồi thường 180 con vịt cò đẻ với giá 90.000 đồng/con và bồi thường 1.369.495đồng chi phí điều trị (theo hóa đơn điều trị).
Tại phiên tòa sơ thẩm, ông Đ xác định có dỡ chuồng vịt của ông P lùa đi 01 tốp vịt 110 con, nhưng chưa lùa được về chuồng vịt của ông nên không đồng ý bồi thường vịt. Về thương tích ông không xác định mình có gây ra không nên cũng không đồng ý bồi thường. Anh H cũng xác định không có lùa vịt của ông P cũng như đánh ông P nên không đồng ý bồi thường thiệt hại về vịt và thương tích của ông P.
Tại bản án dân sự sơ thẩm số 124/2018/DS-ST ngày 17 tháng 7 năm 2018 của Toà án nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang đã áp dụng Điều 90, Điều 91, Điều 147, Điều 244 Bộ luật tố tụng dân sự; Điều 357, Điều 584, Điều 585; Điều 586, Điều 587, Điều 588, Điều 589, Điều 590, Điều 688 Bộ luật dân sự 2015; Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH 14, ngày 30/12/2016 của Ủy ban thường vụ Quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án xử:
Chấp nhận một phần yêu cầu của ông Lê Văn P.
Buộc ông Bùi Văn Đ, anh Bùi Văn H bồi thường cho ông Lê Văn P 110 con vịt cò đẻ, giá 90.000 đồng/con với số tiền 9.900.000 đồng và bồi thường 1.369.495 đồng chi phí điều trị thương tích. Tổng cộng là 11.269.495 đồng.
Không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của ông P yêu cầu ông Đ, anhH bồi thường thêm giá trị 70 con vịt cò đẻ là 6.300.000 đồng.
Ngoài ra bản án còn tuyên về án phí, nghĩa vụ chậm thi hành án vàquyền kháng cáo của đương sự.
Ngày 27/7/2018, bị đơn ông Bùi Văn Đ và anh Bùi Văn H có đơn kháng cáo với nội dung không đồng ý toàn bộ bản án sơ thẩm số 124/2018/DS-ST ngày 17/7/2018 của Tòa án nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang, yêu cầu cải sửa toàn bộ bản án sơ thẩm theo hướng không chấp nhận toàn bộ yêu cầu khởi kiện của ông Lê Văn P.
Ngày 31/7/2018 Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang có Quyết định kháng nghị số 453/QĐKNPT-VKS-DS, đề nghị Tòa phúc thẩm hủy bản án sơ thẩm, chuyển hồ sơ cho Tòa án sơ thẩm giải quyết lại theo thủ tục sơ thẩm
Tại phiên tòa phúc thẩm, bị đơn ông Bùi Văn Đ và anh Bùi Văn H vẫn giữ nguyên yêu cầu kháng cáo. Đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Tiền Giang vẫn giữ nguyên kháng nghị; Các đương sự không thỏa thuận được với nhau về việc giải quyết vụ án.
Đại diện Viện kiểm sát phát biểu ý kiến về việc tuân theo pháp luật của Thẩm phán, Hội đồng xét xử đã thực hiện đúng quy định của Bộ luật tố tụng dân sự. Người tham gia tố tụng chấp hành đúng qui định của pháp luật. Về nội dung, án sơ thẩm giải quyết vụ án chưa đúng quy định của pháp luật. Đơn khởi kiện của ông P khai ngoài ông Đ và anh H lùa vịt của ông, còn có 04 người lạ mặt, nhưng cấp sơ thẩm chưa thu thập chứng cứ đầy đủ, xử buộc ông Đ và anh H bồi thường thiệt hại về tài sản cho ông P là chưa phù hợp pháp luật và thực tế.
Tòa án cấp sơ thẩm không tiến hành định giá tài sản, vì các đương sự không thỏa thuận được với nhau về giá là vi phạm quy định tại điểm b khoản 3 Điều 104 Bộ luật tố tụng dân sự.
Lời khai của ông P tại phiên tòa phúc thẩm và biên bản ghi lời khai của người làm chứng là anh Nguyễn Hữu N trình bày, ngoài ông Đ và anh H đánh ông P còn có một người lạ mặt. Cấp sơ thẩm chưa làm rõ để xác định trách nhiệm bồi thường thiệt hại về sức khỏe của ông P. Ngoài ra ông P xảy ra xô xát với ông Đ và anh H vào lúc 17 giờ ngày 21/8/2115, đến 21 giờ ngày 21/8/2015 thì ông P mới nhập viện, việc xác định vết thương lúc xảy ra tranh chấp và vết thương theo giấy chứng nhận thương tích của Trung tâm y tế huyện Tân H, tỉnh Long An cũng chưa được làm rõ. Với những sai sót này, để bảo đảm hai cấp xét xử, đề nghị Hội đồng xét xử áp dụng khoản 3 Điều 308 Bộ luật tố tụng dân sự chấp nhận Quyết định kháng nghị của Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân huyện Cái Bè, hủy bản án sơ thẩm. Giao hồ sơ vụ án vế cấp sơ thẩm giải quyết lại vụ án.
Qua nghiên cứu toàn bộ các tài liệu, chứng cứ có trong hồ sơ vụ án được thẩm tra tại phiên tòa, nội dung yêu cầu kháng cáo của ông Bùi Văn Đ và anh Bùi Văn H, nội dung Quyết định kháng nghị của Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang, lời trình bày của đương sự tại phiên tòa phúc thẩm, ý kiến phát biểu của đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Tiền Giang.
NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN
[1] Về tố tụng: Án sơ thẩm xác định quan hệ pháp luật của vụ án là tranh chấp “Bồi thường thiệt hại tài sản, sức khỏe” là có căn cứ.
[2] Về nội dung: Ông Lê Văn P khởi kiện trình bày: ngày 21/8/2015 ông Bùi Văn Đ, anh Bùi Văn H và 04 người lạ mặt xông vào trại vịt của ông lùa vịt đi, anh H mở cửa chuồng, còn ông Đ và 01 người khác giữ vợ ông lại, 03 người khác lùa vịt ông đi. Ông P có cầm dao rượt theo thì xảy ra đánh nhau, ông P bị đánh ngất xỉu. Ông P khởi kiện yêu cầu ông Bùi Văn Đ và anh Bùi Văn H phải bồi thường 180 con vịt cò giá 100.000 đồng/con. Tại phiên tòa sơ thẩm ông P yêu cầu bồi thường 180 con vịt giá 90.000 đồng/con và chi phí điều trị thương tích (theo hóa đơn điều trị) số tiền 1.369.495 đồng.
Ông Đ khai tại phiên tòa sơ thẩm xác định có dỡ chuồng vịt của ông P lùa đi 01 tốp vịt 110 con, nhưng chưa lùa được về chuồng vịt của ông nên không đồng ý bồi thường vịt. Về thương tích của ông P ông Đ khai nhận hai bên ôm nhau xô xát, ông không đồng ý bồi thường theo yêu cầu của ông P. Anh H cũng xác định không có lùa vịt của ông P cũng như đánh ông P nên không đồng ý bồi thường thiệt hại về vịt và thương tích của ông P.
[3] Xét yêu cầu bồi thường thiệt hại về sức khỏe của ông P, trong hồ sơ vụ án thể hiện tại giấy chứng nhận thương tích ngày 27/8/2015 của Trung tâm y yế huyện Tân H, tỉnh Long An thì ông P có những thương tích lúc vào viện: Vết thương dưới đuôi mày mắt (T) dài # 1,5 cm, chảy máu; Vùng mũi, má máu chảy rỉ ra lẫn máu đông khô lại ấn đau, sưng nề; Cánh tay (P) sưng nề, xung huyết, hạn chế vận động. Ông P điều trị từ ngày 21/8/2015 đến ngày 27/8/2015 (BL 37). Chi phí điều trị 1.369.495 đồng. Như vậy có cơ sơ xác định ông Đ và anh H gây thiệt hại về sức khỏe đối với ông P, phù hợp với lời khai của người làm chứng là ông Nguyễn Văn L và anh Nguyễn Hữu N. Án sơ thẩm buộc ông Đ và anh H bồi thường chi phí điều trị thương tích cho ông P là có căn cứ.
Về yêu cầu bồi thường thiệt hại về tài sản của ông P yêu cầu ông Đ và anh H phải bồi thường 180 con vịt cò giá 100.000 đồng/con. Tại phiên tòa sơ thẩm ông P yêu cầu bồi thường 180 con vịt giá 90.000 đồng/con.
Xét thấy tại đơn khởi kiện của ông P, ông trình bày ngày 21/8/2015 ông Đ, anh H và 04 người lạ mặt xông vào trại vịt của ông lùa vịt đi, anh H mở của chuồng, còn ông Đ và 01 người khác giữ vợ ông lại, 03 người khác lùa vịt ông đi. Đối chiếu với biên bản ghi lời khai của người làm chứng là ông Nguyễn Văn L và anh Nguyễn Hữu N thì có 03 người bịt mặt lùa vịt của ông P xuống kênh T1. Việc này tại Tòa án cấp sơ thẩm ông Đ thừa nhận chỉ một mình ông lùa 110 con vịt của ông P. Cấp sơ thẩm chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của ông P, buộc ông Đ và anh H phải bồi thường thiệt hại về tài sản là 110 con vịt cò đẻ cho ông P là có cơ sở. Tuy nhiên trong hồ sơ vụ án thể hiện đương sự không thỏa thuận được với nhau về giá trị tài sản bị thiệt hại.
Tại bút lục số 47, Tòa án cấp sơ thẩm có lập biên bản về việc các đương sự đưa ra giá tài sản: ông Lê Văn P đưa ra giá vịt đẻ của ông là 105.000 đồng/con (vịt tơ mới đẻ, vịt nuôi hơn 8 tháng).
Ông Bùi Văn Đ và anh Bùi Văn H đưa ra giá vịt là 60.000 đồng/con.
Tại phiên tòa sơ thẩm ông P trình bày tháng 11/2015 ông bán 1.800 con vịt cho anh Phạm Văn C giá 90.000 đồng/con (BL 35).
Xét việc các đương sự không thỏa thuận được giá về tài sản bị thiệt hại, Tòa án cấp sơ thẩm nhận định trong quá trình giải quyết vụ án các đương sự không có yêu cầu thẩm định giá trị vịt bị thiệt hại và mỗi bên đưa ra giá trị khác nhau. Nhưng phía nguyên đơn cung cấp cho Tòa án chứng cứ là biên nhận bán vịt của nguyên đơn ngày10/11/2015, nguyên đơn cung cấp chứng cứ bán vịt trên cách thời điểm xảy ra tranh chấp không xa lắm và vịt của nguyên đơn cho trứng một thời gian rồi nên có giảm giá trị, nên nguyên đơn yêu cầu bị đơn bồi thường giá 90.000 đồng/con cũng hợp lý nên chấp nhận yêu cầu của nguyên đơn. Cấp sơ thẩm không thực hiện việc định giá tài sản theo quy định tại điểm b khoản 3 Điều 104 Bộ luật tố tụng dân sự là thiếu sót, chưa đảm bảo quyền và lợi ích của đương sự. (Điểm b Khoản 3 Điều 104 Bộ luật tố tụng dân sự:
3. Tòa án ra quyết định định giá tài sản và thành lập Hội đồng định giá tài sản khi thuộc một trong các trường hợp sau:
a)................................................................
“b) Các đương sự không thỏa thuận lựa chọn tổ chức thẩm định giá tài sản hoặc đưa ra giá tài sản khác nhau hoặc không thỏa thuận được giá tài sản.”)
[4] Xét bản án sơ thẩm có thiếu sót cấp phúc thẩm không thể khắc phục được nên cần hủy bản án sơ thẩm, chuyển hồ sơ vụ án về cấp sơ thẩm giải quyết lại vụ án theo thủ tục sơ thẩm.
[5] Do án sơ thẩm bị hủy nên Hội đồng xét xử chưa xem xét yêu cầu kháng cáo của các bị đơn.
[6] Xét ý kiến phát biểu và đề nghị của đại diện Viện kiểm sát là có một phần phù hợp với nhận định của Hội đồng xét xử nên Hội đồng xét xử chấp nhận một phần Quyết dịnh kháng nghị của Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang.
Các đương sự không phải chịu án phí dân sự phúc thẩm.
Vì các lẽ trên,
QUYẾT ĐỊNH
Căn cứ khoản 3 Điều 308, Điều 310 Bộ luật tố tụng dân sự; Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội Quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án.
1/ Chấp nhận một phần Quyết định kháng nghị số 453/QĐKNPT- VKS-DS ngày 31/7/2018 của Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang. Hủy bản án dân sự sơ thẩm số 124/2018/DS-ST ngày 17/7/2018 của Toà án nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang. Chuyển hồ sơ vụ án về Tòa án cấp sơ thẩm giải quyết lại vụ án theo thủ tục sơ thẩm.
2/ Về án phí: Hoàn lại ông Bùi Văn Đ và anh Bùi Văn H 300.000 đồng tiền tạm ứng án phí theo biên lai thu số 09054 ngày 30/7/2018 của Chi cục Thi hành án dân sự huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang.
Bản án phúc thẩm có hiệu lực pháp luật kể từ ngày tuyên án.
Bản án 315/2018/DS-PT ngày 27/09/2018 về tranh chấp bồi thường thiệt hại tài sản, sức khỏe
Số hiệu: | 315/2018/DS-PT |
Cấp xét xử: | Phúc thẩm |
Cơ quan ban hành: | Tòa án nhân dân Tiền Giang |
Lĩnh vực: | Dân sự |
Ngày ban hành: | 27/09/2018 |
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về