TOÀ ÁN NHÂN DÂN TỈNH QUẢNG NGÃI
BẢN ÁN 16/2018/DS-PT NGÀY 10/01/2018 VỀ TRANH CHẤP BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI NGOÀI HỢP ĐỒNG DO SỨC KHỎE BỊ XÂM PHẠM
Ngày 10 tháng 01 năm 2018, tại trụ sở Toà án nhân dân tỉnh Quảng Ngãi xét xử phúc thẩm công khai vụ án dân sự thụ lý số 31/2017/TLPT- DS ngày 08 tháng 11 năm 2017, về việc: “Tranh chấp bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng do sức khỏe bị xâm phạm”.
Do bản án dân sự sơ thẩm số 10/2017/DSST ngày 16 tháng 9 năm 2017 của Toà án nhân dân huyện Bình Sơn bị kháng cáo.
Theo Quyết định đưa vụ án ra xét xử phúc thẩm số 98/2017/QĐ-PT ngày 29 tháng 12 năm 2017, giữa các đương sự:
Nguyên đơn: Bà Ngô Thị Kim S, sinh năm 1981
Người đại diện theo ủy quyền của nguyên đơn: Ông Nguyễn Q, sinh năm 1964 được ủy quyền trình bày tại các phiên tòa cùng nguyên đơn theo văn bản ủy quyền đề ngày 16/3/2017
Bị đơn: Bà Phan Thị H, sinh năm 1965
Cùng cư trú tại: Xóm L, thôn P, xã B, huyện B1, tỉnh Quảng Ngãi.
Người kháng cáo: Bị đơn bà Phan Thị H
NỘI DUNG VỤ ÁN
Theo đơn khởi kiện đề ngày 16/9/2016, các tài liệu có tại hồ sơ và tại phiên tòa sơ thẩm nguyên đơn bà Ngô Thị Kim S trình bày:
Vào khoảng 07 giờ 30 phút ngày 14/8/2014 tại chợ tự phát xóm L, thôn P, xã B giữa bà Ngô Thị Kim S và bà Phan Thị H xảy ra xô xát, bà H có lấy cục đá ném vào đầu bà S làm đầu bà chảy máu. Sau đó bà S được đưa xuống Bệnh Viện Dung Quất, ra Bệnh viện Đa khoa Trung ương Quảng Nam, bệnh viện Đa khoa huyện Bình Sơn… và điều trị, khám bệnh ở nhiều bệnh viện khác nhau. Nay bà S yêu cầu bà Phan Thị H bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho bà S tổng cộng số tiền là 41.394.778 đồng bao gồm các khoản chi phí sau: Tổng số tiền chi phí nằm viện và tiền thuốc là 14.994.778 đồng; tiền công của bà S những ngày không làm việc được với tổng số tiền 13.600.000 đồng (136 ngày x 100.000 đồng/ngày); tiền công của người đi nuôi là ông Nguyễn Q (chồng bà) với tổng số tiền là 6.400.000 đồng (32 ngày x 200.000 đồng/ngày); tiền xe đi các bệnh viện chữa bệnh với tổng chi phí là2.400.000đồng; tiền bồi dưỡng sức khỏe khi nằm ở các bệnh viện và tiền tổn hại sức khỏe của bà là 4.000.000 đồng. Còn đối với yêu cầu của bà H theo đơn phản tố thì bà không đồng ý vì bà và bà H có xô xát, ôm vật nhau dưới đường chứ bà không có đánh, xé áo hay gây thiệt hại gì về sức khỏe cho bà H.
Tại bản tự khai ngày 24/10/2016, đơn phản tố đề ngày 04/11/2016, các tài liệu có tại hồ sơ và tại phiên tòa sơ thẩm bị đơn bà Phan Thị H trình bày:
Vào khoảng 07 giờ 30 phút ngày 14/8/2014 tại chợ tự phát xóm L, thôn P, xã B giữa bà H và bà S có cãi vả nhau, sau đó bà S đã vật bà xuống đường, ngồi trên lưng và dùng tay đánh trên đầu, cổ của bà. Được mọi người can ngăn, nhưng sau đó bà S tiếp tục đánh bà, để bảo vệ sức khỏe, tính mạng của bà nên bà lấy cục đá dưới đường ném trúng đầu bà S. Nay bà thừa nhận việc bà ném đá trúng đầu bà S là có thật nhưng đó là hành vi phòng vệ chính đáng nên bà không bồi thường cho bà S bất cứ khoản nào, còn nếu đó không phải là phòng vệ chính đáng thì bà chỉ bồi thường ½ chi phí chữa trị tại Bệnh viện Đa khoa huyện Bình Sơn. Việc bà S đánh bà, bà yêu cầu bà S phải bồi thường thiệt hại về sức khỏe và tiền tổn thất tinh thần cho bà tổng cộng 10.375.045 đồng gồm: Tiền thuốc điều trị 875.045 đồng, tiền công lao động 01 tháng không làm việc được do cơ thể đau đớn và mất thời gian điều trị là 4.500.000 đồng; tiền tổn thất tinh thần 5.000.000 đồng do bà S làm nhục bà, đánh bà giữa chợ, xé rách tay áo làm ló da trong nách .
Bản án dân sự sơ thẩm số 10/2017/DSST ngày 16/9/2017 của Toà án nhân dân huyện Bình Sơn đã tuyên xử:
1. Chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của bà Ngô Thị Kim S, buộc bà Phan Thị H phải có nghĩa vụ bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho bà Ngô Thị Kim S với số tiền 8.595.264 đồng.
2. Không chấp nhận đơn phản tố của bà Phan Thị H về việc yêu cầu bà Ngô Thị Kim S phải bồi thường thiệt hại về sức khỏe và tiền tổn thất tinh thần cho bà H.
Ngoài ra bản án còn tuyên về án phí và quyền kháng cáo của các đương sự.
Ngày 16/10/2017, bị đơn bà Phan Thị H kháng cáo với nội dung yêu cầu Toà án cấp phúc thẩm xem xét đơn phản tố của bà và xem xét quá trình giải quyết của Tòa án cấp sơ thẩm buộc bà bồi thường cho nguyên đơn số tiền 8.595.264 đồng và chịu tiền án phí dân sự sơ thẩm 429.700 đồng là không đúng vì bà không có lỗi trong vụ án này.
Đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Quảng Ngãi phát biểu ý kiến về việc tuân theo pháp luật tố tụng trong quá trình giải quyết vụ án: Thẩm phán – Chủ tọa phiên tòa, các Thẩm phán tham gia phiên tòa, Thư ký phiên tòa kể từ khi thụ lý vụ án cho đến trước thời điểm Hội đồng xét xử nghị án đều tuân thủ đúng quy định của Bộ luật tố tụng dân sự năm 2015.
Về hình thức: Đơn kháng cáo của bị đơn làm trong hạn luật định là hợp lệ.
Về nội dung: Đơn khởi kiện của bà Phan Thị H về việc Tòa án cấp sơ thẩm xét xử vắng mặt bà không đúng với quy định của pháp luật là không phù hợp với tài liệu, chứng cứ có tại hồ sơ vụ án. Bà H thừa nhận dùng đá gây thương tích vào đầu bà S, bà S sơ cứu tại Bệnh viện Dầu khí Dung Quất, sau đó lại đi đến Bệnh viện Đa khoa Trung ương Quảng Nam, chi phí trong ngày 14/8/2014 tại Bệnh viện Đa khoa Trung ương Quảng Nam là không rõ ràng. Đối với việc chuyển viện từ Bệnh viện Đa khoa Bình Sơn đến Bệnh viện Đa khoa Trung ương Quảng Nam là do bà S tự xin đi, không có chỉ định của bác sĩ. Đối với khoản tiền mất thu nhập của ông Nguyễn Q, trong thời gian bà S nằm viện được ông Q chăm sóc nhưng ông Q vẫn nhận đủ lương tại Công ty C, chi nhánh Miền Trung. Vì vậy chỉ chấp nhận chi phí điều trị tại Bệnh viện Dầu khí Dung Quất, Bệnh viện Đa khoa Bình Sơn, tiền bồi dưỡng sức khỏe; không chấp nhận chi phí điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Trung ương Quảng Nam và chi phí đi lại. Đề nghị Hội đồng xét xử chấp nhận một phần kháng cáo của bà H, áp dụng khoản 2 Điều 308 Bộ luật tố tụng dân sự sửa bản án sơ thẩm.
NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN
[1] Bà Ngô Thị Kim S và bà Phan Thị H đều thống nhất về thời gian và địa điểm bà S và bà H xô xát. Bà H thừa nhận đã dùng đá ném gây thương tích ở vùng đầu của bà S. Theo kết luận số 92/2015/GĐPY ngày 09/7/2015 của Phòng Giám định Pháp y Công an tỉnh Quảng Ngãi tỷ lệ thương tật của bà Ngô Thị Kim S là 8%.
[2] Xét kháng cáo của bà Phan Thị H, Hội đồng xét xử thấy rằng:
[2.1] Bà H cho rằng bà vắng mặt một lần nhưng Tòa án không hoãn phiên tòa mà xét xử vắng mặt bà, nội dung kháng cáo này của bà không phù hợp với tài liệu có tại hồ sơ vụ án. Theo biên bản giao ngày 05/9/2017 Tòa án cấp sơ thẩm tống đạt hợp lệ Giấy triệu tập cho bà H (bút lục 214-215) để bà có mặt tại phiên tòa vào ngày 09/9/2017 nhưng bà H vắng mặt và tại biên bản giao ngày 09/9/2017 Tòa án cấp sơ thẩm tống đạt hợp lệ Giấy triệu tập cho bà H (bút lục 219-220) để bà có mặt tại phiên tòa ngày 16/9/2017 nhưng bà H vẫn tiếp tục vắng mặt. Do đó, việc Tòa án cấp sơ thẩm xét xử vắng mặt bà H là phù hợp với quy định tại khoản 2 Điều 227 Bộ luật tố tụng dân sự.
[2.2] Tại phiên tòa phúc thẩm, bà H thừa nhận bà dùng đá ném vào đầu bà S là có lỗi nhưng phần lớn lỗi là do bà S gây sự và đánh bà, bà chỉ đồng ý bồi thường chi phí điều trị tại Bệnh viện Dầu khí Dung Quất, Bệnh viện Đa khoa Bình Sơn còn các khoản điều trị tại các Bệnh viện khác bà không chấp nhận; bà H thừa nhận sau khi hai bà xô xát được mọi người can ngăn xong thì mới dùng đá ném vào đầu bà S, lời trình bày của bà H phù hợp với lời khai của những người làm chứng Nguyễn Thị L (Bút lục 142-143) và bà Bùi Thị C (Bút lục 140). Như vậy, hành vi của bà H không phải là hành vi phòng vệ chính đáng như bà kháng cáo vì việc xô xát của bà S và bà H đã chấm dứt, lợi ích của bà H không bị xâm phạm nên việc bà H ném đá vào đầu bà S là hành vi trái pháp luật. Thương tích của bà S ở vùng đầu do bà H trực tiếp gây ra, bà S phải cấp cứu tại Bệnh viện Dầu khí Dung Quất, điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Trung ương Quảng Nam, nhập viện điều trị tại bệnh viện đa khoa Bình Sơn từ ngày 14/8/2014 đến ngày 18/8/2014, chuyển viện đến điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Trung ương Quảng Nam từ ngày 18/8/2014 đến ngày 26/8/2014, tất cả chi phí đều điều trị vết thương do bà H gây ra, thời gian điều trị là 13 ngày. Tòa án cấp sơ thẩm chấp nhận khoản tiền viện phí, tiền thuốc là 3.848.949 đồng; chi phí đi lại phục vụ cho việc cứu chữa tổng cộng là 920.000 đồng; thiệt hại do thu nhập bị mất là 1.300.000 đồng; tiền bồi dưỡng sức khỏe 4.000.000 đồng; tổng cộng: 10.068.949 đồng là phù hợp với quy định tại điểm a, điểm b khoản 1 Điều 590 Bộ luật dân sự năm 2015.
[2.3] Căn cứ công văn số 83/CV-ANDK-MT ngày 06/12/2017 của Công ty Cổ phần Dịch vụ Bảo vệ an ninh dầu khí Việt Nam, chi nhánh Miền Trung thì thấy rằng ông Q không bị mất thu nhập trong thời gian bà S điều trị, cấp sơ thẩm chấp nhận yêu cầu của bà S, buộc bà H bồi thường khoản tiền mất thu nhập của ông Nguyễn Q 2.210.000 đồng là không có căn cứ.
[2.4] Tuy nhiên, nguyên nhân dẫn đến hậu quả bà S bị thương tích ở vùng đầu cũng có một phần lỗi của bà S vì bà đã có hành vi gây gổ, xô xát với bà H, cấp sơ thẩm buộc bà S phải tự chịu 30% thiệt hại, bà H phải bồi thường cho bà S 70% thiệt hại là phù hợp với quy định tại khoản 4 Điều 585 Bộ luật dân sự năm 2015. Số tiền bà H phải bồi thường thiệt hại do sức khỏe của bà S bị xâm phạm là: 10.068.949 x 70% = 7.048.000 đồng (đã được làm tròn). Vì vậy, Hội đồng xét xử chấp nhận một phần kháng cáo của bà H sửa bản án sơ thẩm.
[2.5] Bà H yêu cầu bà S phải bồi thường thiệt hại về sức khỏe và tổn thất tinh thần cho bà với số tiền 10.375.045 đồng, tuy nhiên chứng cứ bà H cung cấp chỉ là hóa đơn bán lẻ đề ngày 14/8/2014 (bút lục 123) nhưng không có đơn thuốc của bác sĩ khám bệnh kèm theo; các chứng từ khám bệnh, điều trị (bút lục 116-122, 124) đều có thời gian sau ngày xảy ra sự việc xô xát 07 ngày nên không có căn cứ để xác định việc bà H khám bệnh và điều trị nguyên nhân là do bà S gây thiệt hại về sức khỏe cho bà; căn cứ lời khai người làm chứng là bà Nguyễn Thị L (bút lục 142- 143) thì bà H không bị rách áo như bà trình bày, vì vậy không có căn cứ bà S có hành vi làm nhục bà H. Tòa án cấp sơ thẩm không chấp nhận yêu cầu phản tố của bà H là đúng quy định của pháp luật.
[3] Tòa án cấp sơ thẩm áp dụng Bộ luật dân sự năm 2005 để giải quyết vụ án là không phù hợp với quy định tại Điều 688 Bộ luật dân sự năm 2015 vì đối với yêu cầu bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng không phải là giao dịch dân sự. Vì vậy cần sửa điều luật áp dụng cho phù hợp.
[4] Về án phí: Bà H phải chịu án phí dân sự sơ thẩm tương đương 352.000 đồng (7.048.000 đồng x 5%); bà H không phải chịu án phí dân sự phúc thẩm là phù hợp với quy định tại khoản 1 Điều 147 và khoản 2 Điều 148 Bộ luật tố tụng dân sự. Bà S và bà H được miễn nộp án phí dân sự sơ thẩm đối với yêu cầu bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm không được Tòa án chấp nhận theo quy định tại khoản 6 Điều 11 Pháp lệnh án phí, lệ phí Tòa án số 10/2009/UBTVQH12 ngày 27/02/2009 của Ủy ban Thường vụ Quốc Hội.
[5] Ý kiến của đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Quảng Ngãi có một phần phù hợp với nhận định của Hội đồng xét xử nên được chấp nhận một phần.
Vì các lẽ trên;
QUYẾT ĐỊNH
Áp dụng khoản 1 Điều 147, khoản 2 Điều 148, khoản 2 Điều 308, khoản 2 Điều 309 Bộ luật tố tụng dân sự năm 2015; các Điều 584, 585, 586 Bộ luật dân sự năm 2015; khoản 6 Điều 11 và khoản 2 Điều 27 Pháp lệnh án phí, lệ phí Tòa án số 10/2009/UBTVQH12 ngày 27/02/2009 và khoản 1 Điều 48 Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban Thường vụ Quốc Hội.
Chấp nhận một phần kháng cáo của bị đơn bà Phan Thị H, sửa bản án dân sự sơ thẩm số 10/2017/DSST ngày 16/9/2017 của Toà án nhân dân huyện Bình Sơn.
Chấp nhận một phần đơn khởi kiện của bà Ngô Thị Kim S, buộc bà Phan Thị H phải bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm cho bà Ngô Thị Kim S tổng cộng là 7.048.000 đồng (Bảy triệu không trăm bốn mươi tám ngàn đồng).
Không chấp nhận đơn phản tố của bà Phan Thị H về việc yêu cầu bà Ngô Thị Kim S phải bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm và tiền tổn thất tinh thần cho bà Phan Thị H.
Bà Ngô Thị Kim S được miễn nộp án phí dân sự sơ thẩm.
Bà Phan Thị H phải chịu 352.000 đồng (Ba trăm năm mươi hai ngàn đồng) án phí dân sự sơ thẩm và không phải chịu án phí dân sự phúc thẩm, được khấu trừ số tiền 300.000 đồng tạm ứng án phí phúc thẩm bà H đã nộp theo biên lai thu tiền số 02360 ngày 24/10/2017 của Chi cục Thi hành án dân sự huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi.
Kể từ ngày người được thi hành án có đơn yêu cầu thi hành án, người phải thi hành án chậm thi hành thì phải trả lãi đối với số tiền chậm thi hành án tương ứng với thời gian chậm thi hành án theo mức lãi suất do bên được thi hành án và bên phải thi hành án thỏa thuận; nếu không thỏa thuận thì thực hiện theo quy định tại khoản 2 Điều 468 của Bộ luật dân sự.
Trường hợp bản án, quyết định được thi hành theo quy định tại Điều 2 Luật Thi hành án dân sự thì người được thi hành án dân sự, người phải thi hành án dân sự có quyền thoả thuận thi hành án, quyền yêu cầu thi hành án, tự nguyện thi hành án hoặc bị cưỡng chế thi hành án theo quy định tại các Điều 6, 7 và 9 Luật Thi hành án dân sự; thời hiệu thi hành án được thực hiện theo quy định tại Điều 30 Luật Thi hành án dân sự.
Bản án phúc thẩm có hiệu lực pháp luật kể từ ngày tuyên án.
Bản án 16/2018/DS-PT ngày 10/01/2018 về tranh chấp bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng do sức khỏe bị xâm phạm
Số hiệu: | 16/2018/DS-PT |
Cấp xét xử: | Phúc thẩm |
Cơ quan ban hành: | Tòa án nhân dân Quảng Ngãi |
Lĩnh vực: | Dân sự |
Ngày ban hành: | 10/01/2018 |
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về