TOÀ ÁN NHÂN DÂN HUYỆN EA H’LEO, TỈNH ĐẮK LẮK
BẢN ÁN 08/2018/HS-ST NGÀY 08/03/2018 VỀ TỘI DÂM Ô ĐỐI VỚI TRẺ EM
Ngày 08/3/2018 tại Phòng xử án Tòa án nhân dân huyện Ea H’Leo mở phiên toà xét xử công khai vụ án hình sự sơ thẩm thụ lý 08/2018/TLST-HS ngày 26/01/2018, theo quyết định đưa vụ án ra xét xử số 09/2018/QĐXXST-HS ngày 26/02/2018 đối với bị cáo:
Họ và tên: Hồ C; sinh năm 1968; tại: Huyện Hương Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế; nơi đăng ký NKTT: Thôn P, xã I, huyện C, tỉnh G; nơi cư trú: Buôn T, xã E, huyện E, tỉnh Đắk Lắk; nghề nghiệp: Làm nông; trình độ học vấn: 2/12; giới tính: Nam; dân tộc: Kinh; tôn giáo: Không; quốc tịch: Việt Nam; con ông Hồ T (đã chết) và bà Hoàng Thị M (đã chết); có vợ: Văn Thị B – sinh năm 1968 và 05 người con; tiền án, tiền sự: Không. Bị cáo bị bắt tạm giữ, tạm giam từ ngày 13/11/2017, bị cáo có mặt tại phiên toà.
Người bị hại:
Cháu Nguyễn Thị Mỹ D – sinh năm 2009. Nơi cư trú: Buôn T, xã E, huyện E, tỉnh Đắk Lắk. Vắng mặt có lý do.
Người đại diện hợp pháp của người bị hại:
Chị Nguyễn Thị Ngọc H – sinh năm 1980 (mẹ cháu D). Nơi cư trú: Thôn 5, xã E, huyện E, tỉnh Đắk Lắk. Có mặt.
Người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người bị hại:
Bà H’Mlen M – Trợ giúp viên pháp lý, Trung tâm trợ giúp pháp lý Nhà nước tỉnh Đắk Lắk. Có mặt.
Người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan:
Chị Hồ Thị H – sinh năm 1989. Nơi cư trú: Thôn P, xã I, huyện C, tỉnh Gia Lai.Có mặt.
Chị Hồ Thị T – sinh năm 1993. Nơi cư trú: Thôn P, xã I, huyện C, tỉnh Gia Lai.Có mặt.
NỘI DUNG VỤ ÁN
Theo các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và diễn biến tại phiên tòa, nội dung vụ án được tóm tắt như sau: Đầu tháng 7/2017 chị Nguyễn Thị Ngọc H cùng hai con là Nguyễn Thị Mỹ D sinh ngày 24/10/2009 và Nguyễn Thị Cát T đến chung sống tại nhà của Hồ C ở Buôn T, xã E. Vào khoảng 22 giờ ngày 17/10/2017 C ngủ cùng với cháu D ở trên giường, còn chị H ngủ cùng với cháu T ở dưới nệm sát với giường của C. Lúc này C nằm quay mặt sang cháu D rồi dùng tay trái luồn vào trong quần của cháu D và sờ vào bộ phận sinh dục của cháu D, C tiếp tục dùng tay trái kéo quần của cháu D xuống đến ngang đầu gối rồi trườn người xuống, dùng miệng của C hôn vào bộ phận sinh dục của cháu D. Sau khi hôn xong, C xuống nệm ngủ cùng với chị H. Đến sáng ngày 12/11/2017 thì cháu D kể lại toàn bộ sự việc cho chị H nghe, nên chị H đã làm đơn tố cáo hình vi của C.
Trong quá trình điều tra Hồ C còn khai nhận: Ngoài lần thực hiện hành vi phạm tội nêu trên thì vào sáng ngày 27/10/2017, khi C đang nằm trên giường thì cháu D đi vào giường nơi C đang nằm, C đã dùng tay trái luồn vào quần và sờ vào bộ phận sinh dục cháu D.
Tại biên bản khám nghiệm hiện trường do Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Ea H’Leo lập ngày 13/11/2017 đã xác định: Hiện trường nơi Hồ C thực hiện hành vi dâm ô đối với cháu D như sau: Tại giường ngủ của Hồ C kê ở góc tường phía đông, giường có kích thước 2mx1,2m, kê cách cửa vào phòng 01m, trên giường có trải chiếu nhựa màu xanh và có chăn, gối, phía trên giường có mùng treo cố định.
Tại biên bản xem xét dấu vết trên thân thể của cháu D tại Bệnh viện đa khoa huyện Ea H’Leo do Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Ea H’Leo lập ngày 12/11/2017 đã xác định: Cháu Nguyễn Thị Mỹ D toàn thân không có dấu vết trầy xước, xung quanh bộ phận sinh dục có huyết trắng, không có vết trầy xước, không có vết bầm, màng trinh không rách.
Tại bản kết luận pháp y sinh dục số 1348/PY-SD ngày 15/11/2017 của Trung tâm pháp y tỉnh Đắk Lắk kết luận: Nguyễn Thị Mỹ D không tổn thương bộ phận sinh dục.
Tại phiên tòa Kiểm sát viên giữ nguyên nội dung tại bản cáo trạng số 10/KSĐT- HS, ngày 22/01/2018 truy tố bị cáo Hồ C về tội “Dâm ô đối với trẻ em” theo điểm a khoản 2 Điều 116 Bộ luật hình sự năm 1999. Đồng thời đề nghị Hội đồng xét xử:
Áp dụng điểm a khoản 2 Điều 116; điểm b, p khoản 1 Điều 46 Bộ luật hình sự năm 1999. Xử phạt bị cáo Hồ C mức án từ 03 năm đến 03 năm 06 tháng tù.
Về trách nhiệm dân sự: Cần chấp nhận việc bị cáo và gia đình đã tự nguyện bồi thường cho người bị hại số tiền 15.000.000 đồng.
Tại phiên tòa, người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người bị hại khẳng định: Hành vi của bị cáo đã phạm tội “Dâm ô đối với trẻ em”, quy định tại điểm a khoản 2 Điều 116 Bộ luật hình sự năm 1999 mà Viện kiểm sát nhân dân huyện Ea H’Leo truy tố là đúng người, đúng tội, đúng pháp luật. Xét thấy hành vi của bị cáo gây ra là nghiêm trọng, không những xâm phạm đến danh dự, nhân phẩm mà còn làm ảnh hưởng đến tâm sinh lý của người bị hại. Thế nhưng, do ý thức coi thường pháp luật và lợi dụng sự hạn chế khả năng về nhận thức của bị hại nên bị cáo vẫn cố ý thực hiện. Nhưng bị cáo đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, nên đề nghị Hội đồng xét xử giảm hình phạt cho bị cáo.
Bị cáo và những người tham gia tố tụng khác không có ý kiến gì về quyết định truy tố của Viện kiểm sát và không tranh luận gì với lời luận tội của đại diện Viện kiểm sát.
Bị cáo nói lời sau cùng: Bị cáo đã biết được việc làm của bị cáo là sai trái, bị cáo xin Hội đồng xét xử xử cho bị cáo mức án thấp nhất để bị cáo sớm trở về làm người công dân tốt.
NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN
Trên cơ sở nội dung vụ án, căn cứ vào các tài liệu trong hồ sơ vụ án đã được tranh tụng tại phiên tòa, Hội đồng xét xử nhận định như sau:
[1]. Về tố tụng: Hành vi, quyết định tố tụng của Cơ quan điều tra Công an huyện Ea H’Leo, Điều tra viên, Viện kiểm sát nhân dân huyện Ea H’Leo, Kiểm sát viên trong quá trình điều tra, truy tố đã thực hiện đúng về thẩm quyền, trình tự, thủ tục quy định của Bộ luật tố tụng hình sự. Quá trình điều tra, tại phiên tòa, bị cáo và những người tham gia tố tụng khác không có ai có ý kiến hoặc khiếu nại về hành vi, quyết định của Cơ quan tiến hành tố tụng, người tiến hành tố tụng. Do đó, các hành vi, quyết định tố tụng của Cơ quan tiến hành tố tụng, người tiến hành tố tụng đã thực hiện đều hợp pháp.
[2]. Về nội dung: Khoảng 22 giờ ngày 17/10/2017 Hồ C đã có hành vi dùng tay trái luồn vào trong quần và sờ vào bộ phận sinh dục của cháu D, C tiếp tục dùng tay trái kéo quần của cháu D xuống đến ngang đầu gối rồi trườn người xuống, dùng miệng của C hôn vào bộ phận sinh dục của cháu D.
Ngoài lần thực hiện hành vi phạm tội nêu trên thì vào sáng ngày 27/10/2017, khi C đang nằm trên giường thì cháu D đi vào giường nơi C đang nằm, C đã dùng tay trái luồn vào quần và sờ vào bộ phận sinh dục cháu D .
Khi thực hiện hành vi phạm tội, bị cáo là người có đầy đủ năng lực để nhận thức được hành vi của mình là vi phạm pháp luật. Thế nhưng, do ý thức coi thường pháp luật và lợi dụng sự hạn chế khả năng về nhận thức của người bị hại nên bị cáo vẫn cố ý thực hiện. Do đó, việc Viện kiểm sát nhân dân huyện Ea H’Leo căn cứ điểm a khoản 2 Điều 116 Bộ luật hình sự năm 1999 truy tố đối với bị cáo Hồ C về tội “Dâm ô đối với trẻ em” là có căn cứ, đúng người, đúng tội, đúng pháp luật. Tại Điều luật này quy định như sau:
“1. Người nào đã thành niên mà có hành vi dâm ô đối với trẻ em, thì bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm:
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây thì bị phạt tù từ ba năm đến bảy năm. a, Phạm tội nhiều lần...”
Hội đồng xét xử nhận thấy: Trẻ em là đối tượng được Nhà nước đặc biệt quan tâm bảo vệ, mọi hành vi xâm hại đều phải bị pháp luật trừng trị, hành vi của bị cáo gây ra là nghiêm trọng, làm ảnh hưởng đến tâm sinh lý của người bị hại. Ngoài ra, còn gây dư luận xấu trong xã hội. Do đó, HĐXX thiết nghĩ, cần áp dụng đối với bị cáo mức hình phạt tương xứng với tính chất, mức độ, hành vi phạm tội của bị cáo gây ra, nhằm trừng trị, đồng thời cải tạo, giáo dục bị cáo thành người có ý thức chấp hành pháp luật. Ngoài ra, còn có tác dụng răn đe, phòng ngừa chung.
Tuy nhiên, khi quyết định hình phạt cũng cần xem xét, giảm nhẹ cho bị cáo một phần trách nhiêm hình sự để thể hiện chính sách khoan hồng của pháp luật. Vì xét thấy, sau khi phạm tội bị cáo đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải; bị cáo là người có nhân thân tốt, chưa có tiền án, tiền sự; bị cáo và gia đình đã tự nguyện bồi thường toàn bộ thiệt hại cho người bị hại và người bị hại đã có đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo; bị cáo là người có học vấn thấp nên có phần ảnh hưởng đến nhận thức về pháp luật. Đây là tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự được quy định tại điểm b, p khoản 1, khoản 2 Điều 46 Bộ luật hình sự năm 1999 mà Hội đồng xét xử cần cân nhắc, xem xét.
[3]. Về trách nhiệm dân sự: Cần chấp nhận việc bị cáo và gia đình đã tự nguyện bồi thường cho người bị hại số tiền 15.000.000 đồng. Trong quá trình điều tra và tại phiên tòa địa diện hợp pháp của người bị hại không yêu cầu bồi thường thêm bất kỳ khoản tiền nào khác, nên Hội đồng xét xử không đề cập xem xét.
[4]. Về án phí: Cần buộc bị cáo phải chịu án phí hình sự sơ thẩm theo quy định của pháp luật.
Vì các lẽ trên:
QUYẾT ĐỊNH
-Căn cứ vào điểm a khoản 2 Điều 116 Bộ luật hình sự năm 1999.
Tuyên bố: Bị cáo Hồ C phạm tội “Dâm ô đối với trẻ em”.
-Căn cứ vào điểm a khoản 2 Điều 116; điểm b, p khoản 1, khoản 2 Điều 46 Bộ luật hình sự năm 1999.
Xử phạt: Bị cáo Hồ C 03 (ba) năm tù, thời hạn chấp hành hình phạt tù tính từ ngày bắt tạm giữ, tạm giam ngày 13/11/2017.
Về trách nhiệm dân sự: Căn cứ khoản 2 Điều 42 Bộ luật hình sự năm 1999;khoản 2 Điều 592 Bộ luật dân sự.
Cần chấp nhận việc bị cáo và gia đình đã tự nguyện bồi thường cho người bị hại 15.000.000 đồng tiền bù đắp tổn thất về tinh thần.
Về án phí: Căn cứ vào điểm a khoản 1 Điều 23 Nghị quyết 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 quy định về án phí và lệ phí Tòa án.
Bị cáo Hồ C phải chịu 200.000 đồng tiền án phí hình sự sơ thẩm.
Về quyền kháng cáo: Căn cứ vào khoản 1, 5 Điều 331; khoản 1 Điều 333 Bộ luật tố tụng hình sự.
Bị cáo, người đại diện hợp pháp và người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người bị hại, người có quyền lợi nghĩa vụ liên quan có quyền kháng cáo bản án trong thời hạn 15 ngày, kể từ ngày tuyên án. Người bị hại vắng mặt có quyền kháng cáo bản án trong hạn 15 ngày, kể từ ngày nhận hoặc bản án được niêm yết.
Bản án 08/2018/HS-ST ngày 08/03/2018 về tội dâm ô đối với trẻ em
Số hiệu: | 08/2018/HS-ST |
Cấp xét xử: | Sơ thẩm |
Cơ quan ban hành: | Tòa án nhân dân Huyện Ea H'leo - Đăk Lăk |
Lĩnh vực: | Hình sự |
Ngày ban hành: | 08/03/2018 |
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về