Cách xác định chỉ số đo lường độ thiếu hụt dịch vụ xã hội để xét hộ nghèo
Căn cứ quy định tại Khoản 1 Điều 2 Quyết định 59/2015/QĐ-Ttg thì hộ nghèo được xác định như sau:
- Khu vực nông thôn: là hộ đáp ứng một trong hai tiêu chí sau:
+ Có thu nhập bình quân đầu người/tháng từ đủ 700.000 đồng trở xuống;
+ Có thu nhập bình quân đầu người/tháng trên 700.000 đồng đến 1.000.000 đồng và thiếu hụt từ 03 chỉ số đo lường mức độ thiếu hụt tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ bản trở lên.
- Khu vực thành thị: là hộ đáp ứng một trong hai tiêu chí sau:
+ Có thu nhập bình quân đầu người/tháng từ đủ 900.000 đồng trở xuống;
+ Có thu nhập bình quân đầu người/tháng trên 900.000 đồng đến 1.300.000 đồng và thiếu hụt từ 03 chỉ số đo lường mức độ thiếu hụt tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ bản trở lên.
Theo quy định này việc xác định hộ nghèo ở cả nông thôn và đô thị sẽ phụ thuộc vào thu nhập bình quân đầu người cụ thể ở nông thôn là từ đủ 700.000 đồng trở xuống/người/tháng, ở thành thị là từ đủ 900.000 đồng trở xuống.
Khi mức thu nhập trên các mức này thì việc xác định hộ nghèo sẽ phải kết hợp giữa thu nhập bình quân đầu người và chỉ số đo lường mức độ thiếu hụt tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ bản.
Việc xác định mức độ thiếu hụt tiếp cận các dịch vụ xã hội cơ bản dựa trên các chỉ số được quy định tại Khoản 2 Điều 1 Quyết định 59/2015/QĐ-Ttg, cụ thể bao gồm 10 chỉ số:
- Tiếp cận các dịch vụ y tế;
- Bảo hiểm y tế;
- Trình độ giáo dục của người lớn;
- Tình trạng đi học của trẻ em;
- Chất lượng nhà ở;
- Diện tích nhà ở bình quân đầu người;
- Nguồn nước sinh hoạt;
- Hố xí/nhà tiêu hợp vệ sinh;
- Sử dụng dịch vụ viễn thông;
- Tài sản phục vụ tiếp cận thông tin.
Khi mức thu nhập bình quân đầu người của gia đình anh thuộc các trường hợp trên đây, anh vui lòng căn cứ các chỉ số này để biết mình có được xác định là hộ nghèo hay không.
Trân trọng!
Thư Viện Pháp Luật