Phá rối khi không có khả năng điều khiển hành vi
Căn cứ theo quy định tại điểm b khoản 3 Điều 155 Bộ luật tố tụng hình sự thì khi có nghi ngờ về năng lực chịu TNHS của bị can, bị cáo thì Cơ quan tiến hành tố tụng sẽ bắt buộc phải trưng cầu giám định để xác định tình trạng tâm thần của bị can, bị cáo. Nếu khi giám định mà phát hiện khi thực hiện hành vi phạm tội bố bạn đang mắc bệnh tâm thần hoặc một bệnh khác làm mất khả năng nhận thức hoặc khả năng điều khiển hành vi của mình, thì bố bạn sẽ không phải chịu trách nhiệm hình sự và phải áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh.
Điều 13. Tình trạng không có năng lực trách nhiệm hình sự (BLHS)
1. Người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội trong khi đang mắc bệnh tâm thần hoặc một bệnh khác làm mất khả năng nhận thức hoặc khả năng điều khiển hành vi của mình, thì không phải chịu trách nhiệm hình sự; đối với người này, phải áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh.
2. Người phạm tội trong khi có năng lực trách nhiệm hình sự, nhưng đã lâm vào tình trạng quy định tại khoản 1 Điều này trước khi bị kết án, thì cũng được áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh. Sau khi khỏi bệnh, người đó có thể phải chịu trách nhiệm hình sự.
Điều 155. Trưng cầu giám định (BLTTHS)
1. Khi có những vấn đề cần được xác định theo quy định tại khoản 3 Điều này hoặc khi xét thấy cần thiết thì cơ quan tiến hành tố tụng ra quyết định trưng cầu giám định.
2. Quyết định trưng cầu giám định phải nêu rõ yêu cầu giám định vấn đề gì; họ tên người được trưng cầu giám định hoặc tên cơ quan tiến hành giám định; ghi rõ quyền và nghĩa vụ của người giám định quy định tại Điều 60 của Bộ luật này.
3. Bắt buộc phải trưng cầu giám định khi cần xác định:
a) Nguyên nhân chết người, tính chất thương tích, mức độ tổn hại sức khoẻ hoặc khả năng lao động;
b) Tình trạng tâm thần của bị can, bị cáo trong trường hợp có sự nghi ngờ về năng lực trách nhiệm hình sự của họ;
Thư Viện Pháp Luật